Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

vấn đạo cầu trường sinh

Mer_Game
--
chs / week
--
NOT RATINGS
5.3k
Views
Synopsis
Tuân lệnh " từ an cất quả cầu trắng vào ngực áo nhìn sang hướng từ yên nhi " điện chủ ra lệnh rút lui mau trở về " giọng hắn không lớn nhưng có tính xuyên phá cực mạnh Tần trúc đã bị đánh bất tỉnh thương tích đầy mình nằm dựa vào gốc cây tôn thượng hương đang bị từ yên nhi bóp cổ nhấc bổng lên " Điện chủ ra lệnh rút lui từ yên nhi mau trở về" " định hồn châu còn chưa hấp thu được một nửa mà đã rút lui có nhầm lẫn ? mà thôi kệ để tỷ đưa hai cưng đi một nơi mà chắc chắn hai cưng sẽ rất thích thú cho mà xem " " Ngươi ...có bệnh " " Hahaha ngươi mới có bệnh đợi khi về tỷ sẽ treo hai cưng lên từ từ dạy dỗ " Tôn thượng Hương nhìn sang tần trúc lúc nãy hắn bị tên điên này đá một cái vào hông cả hai đều té xuống nhìn có vẻ tần trúc bị thương rất nặng Tiểu cô nương nhìn sang từ yên nhi " ngươi đã bao giờ nếm trải cảm giác của những người bị ngươi hại chưa " từ yên nhi bỗng lạnh gáy bỏ tôn thượng Hương ra lùi lại hai bước lấy ra từ trong hư không ra một chiếc roi da đính đầy những miếng thép nhỏ * Tu vi tiểu cô nương này mới hậu thiên tầng 3 sao ta lại có cảm giác bị uy hiếp, không được phải đánh nhanh thắng nhanh tránh đêm dài lắm mộng * " Loại như ngươi đến địa ngục cũng không dung nạp được " tôn thượng Hương đồng tử chuyển sang lam nhạt từ ngón tay giữa hai tay hình xăm màu lam như hai con rắn quấn đến bàn tay thì dừng lại trán điểm chu sa tóc hai bím thả ra bay nhè nhẹ như làn nước xanh tuyệt đẹp người tỷ tỷ này của tần trúc hiện giờ nói là tiên nữ hạ phàm cũng không ngoa chút nào Trong đầu từ yên nhi bây giờ chỉ còn một chữ * chạy * chỉ trong một cái chớp mắt khí thế tăng gấp mấy lần rõ ràng là muốn đồng quy vu tận vả lại thủ đoạn còn không tầm thường * ngươi điên rồi * Tôn thượng Hương chỉ cười nhẹ tay phải đưa lên phía trước kèm theo đó là một dòng linh khí nhẹ nhàng mền mại nhưng không kém phần hủy diệt bay về hướng của từ yên nhi toàn bộ luồng linh khí màu lam bao quanh chỗ này tiếp sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa đến những người đang chiến đấu chật vật cách đó một ngọn núi cũng phải dừng lại một nhịp Cùng lúc này một thanh linh kiếm màu trắng từ trời giáng xuống một phân thành hai hai phân thành bốn bốn phân thành tám đến vạn kiếm ảnh " Đây là cái gì nhiều tới mức này làm sao tránh được " " Ba mẹ hài nhi bất hiếu " " Hức ta còn chưa đụng tay vào nữ nhân bao giờ ta không muốn chết đừng mà a a a " Còn chưa đau buồn xong hàng vạn kiếm ảnh đã đến trước mặt dân làng từng thanh kiếm lạng lách tránh né một cách không hợp lẽ thường chém thi quỷ như máy xay cắt thành từng mảnh vụn không thể khôi phục sau đó bốc cháy toàn bộ " Ta...ta còn chưa chết " " Đáng sợ quá " " Nhất định là vấn đạo tông đến, chúng ta được cứu rồi " Diệp vô thương phi kiếm lên núi khung cảnh hiện ra trước mắt chỉ có tần trúc nằm đó, xung quanh đổ nát như vừa có một trận kịch chiến nổ ra đây tuyệt đối không phải chuyện một hậu thiên tầng 3 có thể làm ra được HAI NGÀY SAU * Tiểu trúc ta xin lỗi * " Hương tỷ "
VIEW MORE

Chapter 1 - chương 1 : khởi đầu

Tiếng nói nhẹ nhàng của một thiếu nữ văng lên sau bức màng bị che khuất " Do mãnh sơn quân tới trước nên đã lấy được công chúa về làm vợ thủy long quân không phục chặn đường hai người muốn cướp lại mỹ nhân từ trong tay mãnh sơn quân "

Thủy long quân : ta và nàng ấy tâm đầu ý hợp đã lâu ngươi là thứ gì mà đòi chia cắt được chúng ta

Mãnh sơn quân : ngươi còn chưa từng thấy mặt thật của nàng ấy mà còn dám nói tâm đầu ý hợp thật là không biết xấu xấu hổ ta và nàng ấy đã thành thân cha nàng cũng đã đồng ý thủy long quân ngươi hãy chết tâm đi

Thủy long quân : không thể nào cha nàng sao lại đồng ý với ngươi rõ ràng không phải đã nói ai đưa lễ vật thì đều có cơ hội cưới mị nương, dựa vào đâu mà ngươi được cha nàng ưu ái cho tổ chức hôn lễ quá sớm chứ thật không công bằng

Mãnh sơn quân : dựa vào... Ta giàu hơn ngươi

Thủy long quân : ...

Hai con rối trên phông nền sông núi đang múa mây quay cuồng người trên núi người dưới sông còn có cả đoàn đưa dâu trông chuyên nghiệp vô cùng đám người bên dưới cũng hò reo không ngớt

Thủy long quân : hừ ngươi và nàng còn chưa động phòng ta vẫn còn cơ hội hôm nay ngươi không giao nàng ra thì đừng hòng ta sẽ bỏ cuộc

" Thật vô liêm sỉ a "

" Tài không bằng người còn giở trò cướp dâu, vô sỉ "

" haizz chỉ vì một nữ nhân mà làm đến nước này đúng là một tên không có não"

Hai bên lao vào kịch chiến người bên dưới cũng đấu khẩu không ngừng

Thủy long quân : khống thủy: đại hải triều thiên

"Mãnh sơn quân thì dùng núi đá và cây cối cản lại dòng nước dâng cao ngập trời  " giọng dẫn truyện vang lên nước và cây cối trên phong nền cũng bắt đầu chuyển động dâng lên không ngừng

"Mị nương ngồi trong kiệu bồn chồn không yên quả nhiên thủy long quân đã cho người vòng ra sau cướp dâu mãnh sơn quân cũng không phải ăn chay lập tức phát giác ra gọi thuộc hạ ngăn lại "

* Lật kiệu *

Mị nương : á

Giữa hai bên giằng co kiệu đã lật ngang mị nương cũng đã rớt ra khỏi kiệu

"Mị nương vừa ra tất cả sự chú ý đều đổ dồn về phía nàng"

" Oa con rối này đẹp quá đi nếu thật sự có mỹ nhân như vậy thì ta cũng hiểu được hành động của thủy long quân "

" haizz đều tại cha nàng ngay từ đầu đã không công bằng với thủy long quân mới nên cớ sự "

" vô sĩ là vô sĩ cả tài lẫn tiền đều không bằng người còn muốn hít hoa thơm "

" vị huynh đài này nói không đúng không lẽ chỉ vì tiền tài không bằng người thì không thể có được người đẹp dù sao cũng đã có rất nhiều tiền lệ nghịch thiên cải mệnh lấy được cả người đẹp tiền tài danh vọng về tay "

" Cái này không phải ai cũng làm được...."

Sau khi đại chiến bảy bảy bốn mươi chín hiệp thì sơn tinh thắng

" Ta muốn mua con rối mị nương giá bao nhiêu "

" mẹ ơi con cũng muốn "

Sau khi vở kịch hạ màn một tiểu cô nương che mặt ra thu tiền của mọi người

" mọi người ai thấy vở kịch này hay thì xin cho chúng tôi xin ít linh thạnh ạ còn con rối là đạo cụ chúng tôi không có dự định bán xin lỗi các vị "

Sau khi nghe đến linh thạnh hơn một nửa người đã bỏ về tuy vậy vẫn còn rất nhiều người ở lại ủng hộ trong đó không ít người thấy linh thạnh trên tay tiểu cô nương thì nãy sinh những suy nghĩ không tốt

" đa tạ các vị đã chiếu cố "

Người bên trong tấm màng vẫn không hề xuất hiện chỉ thấy cái bóng của một tráng háng cao lớn giọng nói trầm ổn trấn áp cả đám người vừa nhìn đã biết không dễ chọc " tôn nhi đã xong việc chưa "

Tiểu cô nương vẫn tiếp tục nhặt linh thạnh người khác ném cho vào chiếc rổ trên tay nhanh thoăn thoắt như một con sóc nhỏ " sắp xong rồi nghĩa phụ "

" được đa tạ các vị đã chiếu cố buổi biểu diễn đến đây là hạ màn mong có thể gặp lại các vị vào một dịp khác" nói hết câu tráng háng vẫn không lộ mặt mà trực tiếp khiêng cả bộ đồ nghề vào trong căn nhà phía sau trong vô cùng nhẹ nhàng khiến ai cũng phải thán phục

" buổi diễn đến đây xin kết thúc cảm ơn các vị đã ủng hộ "

* Tiếng vỗ tay *

Cô nương đó cũng đi vào căn nhà khép cửa lại

" mị nương đẹp thật ta mà có một người vợ mỹ nhân như vậy thì có chết cũng cam lòng "

" chỉ bằng vào ngươi "

" đúng là một câu chuyện hay không biết ngày mai còn biểu diễn không"

" vẫn còn chứ ta đã xem nhiều đoàn múa rối rồi ai mà chẳng có vài bộ để diễn mà ngươi có thấy sợi dây điều khiển rối đâu không "

" không thấy chắc có loại thuật pháp đặc biệt nào đó "

" ta cũng nghĩ vậy "

Khung cảnh trong căn nhà nhỏ thật trống trải chỉ có một chiếc giường một tủ đựng đồ và ít hành lý của người múa rối, tôn thượng hương nhanh chóng bước vào cởi bỏ khăn che mặt giọng tráng háng lại vang lên " có bị ai theo dõi không "

" không có đệ mau ra đi "

Từ trong bức màng không phải một tráng háng bước ra mà là một tiểu hài đồng chừng 8-9 tuổi

Người hắn đổ đầy mồ hôi kiệt sức ngồi bệt xuống đất " phù lần đầu tiên đệ biểu diễn lâu như vậy "

Tiểu cô nương đau lòng mà dùng khăn lau trán cho tần trúc " cực khổ cho đệ rồi đều tại ta vô dụng chỉ biết mỗi khống thủy thuật, đệ mau đi nghỉ đi việc còn lại cứ để ta lo "

" Không đâu tỷ cũng đã giúp đệ rất nhiều mà , còn chuyện nghỉ ngươi thì không được thượng hương tỷ mau thu dọn đồ đạt chúng ta phải rời đi ngay trong đêm "

Tôn thượng hương trong đầu đầy nghi hoặc không hiểu " có vấn đề gì phát sinh sao "

" Đúng vậy , khi nãy ta múa rối có hai tên đã phát hiện ra mánh khoé của chúng ta , ta sợ không trấn áp nổi bọn hắn tỷ xinh đẹp như vậy cẩn thận một chút vẫn hơn"

Đúng thật là cô nương này chỉ mười hai tuổi nhưng gương mặt thanh tú nhìn rất giống con gối mị nương trong vở kịch cũng có thể tiểu cô nương chính là hình mẫu cho con rối đó

Khi nghe tần trúc nói vậy mặt tôn thượng hương hơi ủng đỏ như cánh hoa mới chớm nở " có phải đệ nhạy cảm quá rồi không, thế gian này có phải toàn người xấu đâu "

Tần trúc bỏ ngoài tai những lời ấu trĩ này mà phản bác " tỷ cứ ôm những suy nghĩ đó đến khi chết cũng không biết tại sao mình chết , lúc không có ta bên cạnh tỷ sống thế nào hả "

Thấy tần trúc có vẻ hơi tức giận tôn thượng hương xuống nước dỗ dành người đệ đệ này " lúc đó ta vẫn còn cha mẹ, bây giờ thì có đệ đệ xem ra ông trời còn thương ta mà, đừng giận nữa mà đệ đệ tốt lát nữa ta sẽ đi mua ô mai mà đệ thích nhất để ăn mừng truyện mới thành công có chịu không "

" Hừ ta không phải con nít mà tỷ muốn dùng đồ ăn để dụ suy nghĩ đó của tỷ thật sự quá nguy hiểm lòng người hiểm ác khó dò tốt nhất là nên đề phòng vẫn hơn" sau khi nói xong câu này hắn liền lên giường nằm nghỉ " tỷ nhớ mua loại thượng hạng đó "

" tuân lệnh " sau khi nghe tần trúc nói vậy thì tôn thượng hương cũng vui vẻ mà đi thu gom đồ đạt

" chúng ta đã ở cùng nhau hai năm tại sao lần nào ta hỏi về quá khứ tỷ cũng lãng tránh có phải có uẩn khúc gì không "

Động tác của tiểu cô nương bỗng dừng lại vẻ lưỡng lự lộ rõ trên khuôn mặt như cảm nhận được việc này tần trúc nói tiếp " nếu tỷ không muốn nói thì không cần nói ai cũng có bí mật mà "

" Cũng không phải bí mật gì chỉ là chuyện  gia đình của ta hơi phức tạp một tý..."

Tần trúc im lặng không nói gì tôn thượng hương thở dài một hơi nói ra hoàn cảnh gia đình mình " thật ra lúc ta năm tuổi mẹ mất cha ta liền cưới thêm vợ hai, ta và bà ấy vốn không ưa gì nhau ... Sau khi có em trai thì cha và người trong gia đình cũng ít quan tâm đến đứa con gái này hơn, đỉnh điểm là khi mười tuổi người trong nhà còn tự ý sắp xếp hôn sự mà không hề hỏi lấy ý kiến của ta một lần do quá tức giận mà tỷ bỏ đi sau đó thì gặp đệ "

" Câu chuyện cũng hay đó tỷ có nói thật không " tôn thượng hương phùng mang trợn má " đệ không tin tưởng ta "

" Không phải không tin tưởng tỷ mà chỉ hơi bất ngờ tỷ lại nói hết với đệ" tần trúc hơi dừng lại " sau này đệ sẽ trở thành người mạnh nhất trên đại lục này đến lúc đó sẽ không ai có thể bắt nạt chúng ta nữa " tiểu cô nương bước đến bên giường xoa đầu tiểu hài đồng " được đến lúc đó ta sẽ làm nương tử của đệ "

" tỷ nói cái gì thế hả " mặt tần trúc đỏ hồng phải lấy gối che lại " đệ nghỉ ngơi đi ta ra ngoài mua ít lương khô sẵn tiện mua ô mai cho đệ "

" Ừm "

Sau khi dọn dẹp xong tiểu cô nương bày linh thạch ra đếm lại " oa lần này chúng ta kiếm được đến 9 trung phẩm linh thạch cộng thêm phần còn dư trong tháng tới không lo đói nữa tỷ ra ngoài mua đồ đây đệ canh chừng nhà đó "

Tôn thượng hương bỏ hết linh thạnh vào túi bịt mặt rồi mang theo chiếc rổ nhỏ đeo bên hông đi ra ngoài

Bên ngoài đám mây đen lớn nặng nề trôi trên bầu trời làm nơi đây âm u như trời sắp mưa luồng không khí lạnh phả vào mặt tôn thượng Hương làm nàng hơi rét " trời sao lại sắp mưa lúc sáng rõ ràng thời tiết rất đẹp mà phải mua đồ nhanh hơn một tí, bà chủ cái này giá bao nhiêu "

" tiểu cô nương xin chờ một chút " thanh niên mặc bộ áo bào trắng sau lưng vắt kiếm trông mặt vẫn còn trẻ nhưng so ra chắc chắn lớn tuổi hơn rất nhiều

Đứng cạnh tôn thượng hương người kia cao đến hơn hai cái đầu " ngài gọi ta "

" Ở đây không còn người khác, tiểu cô nương và vị công tử kia có thiên phú rất tốt không được học công pháp mà có thể khống chế linh lực đến mức này cho dù là trong tông môn lớn cũng được xem là thiên tài hiếm có không biết hai ngươi có muốn gia nhập môn phái của chúng ta không "

Tôn thượng hương mặt không đổi sắc " xin lỗi tiên trưởng chúng ta làm tán tu đã quen thật sự không muốn bản thân mình phải bó buộc vào một tông môn nào cả "

" Thật tiếc quá nếu như hai ngươi có thể gia nhập môn phái của chúng ta nhất định có thể trở thành thiên kiêu một phía"

" Đa tạ ý tốt của tiên trưởng "

* đến tên môn phái còn không nói ra làm gì có môn phái chính đạo nào chiêu mộ đệ tử như ngươi tiểu trúc nói rất đúng phải rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt *

Tôn thượng hương Vừa mới quay sang mua đồ tên kia đã biến mất

" Ông chủ cho ta 20 viên ô mai thượng hạng "

" Được của cô nương hai hạ phẩm linh thạch "

" Cảm ơn ông chủ , ông bán rẻ quá có lời không ta mua ở chỗ khác ít nhất cũng 3 hạ phẩm linh thạch đó "

" A thật sao hàng này ta mới nhập về nên cũng không nhớ rõ giá lắm để cảm ơn cái này tặng cho cô "

" Vậy không hay lắm "

" Không sao đây là đồ ta cảm ơn "

" A được cảm ơn ông chủ "

" Được hahaha cảm ơn quý khách , quý khách đi thong thả "

Tôn thượng Hương đi ra khỏi tiệm thuốc nhìn trời mà không khỏi lo lắng cứ cảm giác có điều bất an trong lòng khó nói ra thành lời không khí cũng bắt đầu có mùi lạ

" Cứ cảm thấy có gì đó không đúng "

1 canh giờ sau trời đã chập tối

" Ta về rồi đây lúc nãy có một tên áo bào trắng muốn chiêu mộ ta và đệ vào môn phái của hắn , ta từ chối rồi "

" từ chối rất tốt đi giữa đường mà chiêu mộ đệ tử không phải ma tu thì cũng là đa cấp lừa đảo, tỷ cũng học được mấy phần chân truyền của ta rồi đó " tần trúc đã dọn xong đồ đạt tiểu cô nương cũng đi đến đặt giỏ đồ vừa mua bên cạnh

" haha đệ quá khen " đột nhiên tần trúc nhớ tới gì đó " có trung niên nam tử áo bào xanh nào chiêu mộ tỷ không, tiểu cô nương lấy trái lê trong giỏ ra gậm hai miếng " không có sao vậy "

" lúc sáng ta cảm nhận được có hai cao thủ một áo bào trắng một áo bào xanh nếu người kia không chiêu mộ chúng ta ngay thì có thể đó là người chính đạo ta cũng yên tâm hơn chút , trời vừa khuất mình chúng ta đi ngay nhé "

" không phải đệ mới nói yên tâm hơn chút sao "

" cho dù là chính đạo thì cũng không chắc họ có thể bảo vệ được chúng ta ăn chút gì đó rồi khỏi hành thôi "

" được ta nghe đệ "

Phía sau núi của thị trấn chuyên dùng để chôn cất người chết theo phong tục của địa phương một thanh niên áo bào trắng đang đứng đó ngước mắt nhìn trời dù trăng đã bị che khuất

" Bẩm điện chủ bọn chúng đã rời khỏi tất cả đã chuẩn bị xong " hơn mười tên thuộc hạ áo đen cúi đầu nhận lệnh từ hắn

" ừm thật tiếc hai đứa trẻ đó đúng là thiên tài nếu có thể chiêu mộ vào tu la điện của ta nhất định có thể giúp ích rất nhiều "

" Hay là để thuộc hạ bắt hai đứa nó về cho ngài "

" Không cần, trên đời này thứ không thiếu nhất chính là thiên tài, số phận như con đom đóm sớm nở chóng tàn chỉ những người sống đến cuối cùng mới có thể làm nên nghiệp lớn " nói dứt câu hắn lấy trong tay áo ra một đoá liên đăng bay thẳng lên bầu trời đoá liên đăng phát sáng như trăng rằm bao trùm cả thị trấn từ trong những nắm mồ toàn bộ xác chết đã yên nghỉ từ lâu trong khu nghĩa địa bắt đầu trỗi dậy

Tần trúc và tôn thượng hương đã dọn xong hành lý thấy ánh sáng này thì dự cảm không lành đột nhiên ập tới khiến cho người ta không rét mà run