" ra vậy "
" Lát nữa ta đưa đệ về phong sẽ có người chỉ dẫn chỗ ở cho đệ, ta phải đi gặp tông chủ khi nào về sẽ đưa đệ đi gặp người có thể chữa trị ám hồn nguyền rủa nhớ là đừng đi lung tung không thì cả ta cũng không cứu được "
" Đệ biết rồi "
Tần trúc gật đầu cũng không khỏi thắc mắc
" Tại sao mấy đệ tử kia lại gọi huynh là sư thúc"
" Là do sư phụ chúng ta là đệ tử của sư tổ chưởng môn hiện tại là đệ tử của sư đệ sư phụ toàn bộ chưởng phong kể cả tông chủ hiện tại đều bằng vai vế với chúng ta gọi sư thúc là điều hiển nhiên "
" Không ngờ vai vế của sư phụ lại cao đến vậy"
" Từ từ sẽ quen "
Hai người bay đến một toà núi to nhìn có vẻ hoang sơ chỉ có một vài căn nhà trên đó rồi đáp xuống
" Lục sư đệ "
Một thanh niên tầm mười hai tuổi từ trên cây phóng xuống
" Đại sư huynh có gì sai bảo "
Diệp vô thương chỉ vào tần trúc
" Đây là tiểu sư đệ ngươi đem hắn đi tìm một chỗ ở trên núi "
" A cuối cùng cũng có thêm một tiểu sư đệ, huynh yên tâm cứ để đệ lo "
" Được lát nữa ta quay lại "
Nói xong diệp vô thương lên phi kiếm bay đi mất
" Ta tên đường lâm đệ tên gì "
" Đệ tên tần trúc "
Đường lâm đi đến khoác vai tần trúc
" Quê quán đệ ở đâu "
" Trước giờ ta lang thang đó đây không có nơi ở cố định chỉ dựa vào một số thủ thuật nhỏ để kiếm sống "
" Thủ thuật gì "
Tần trúc nhặt một cành cây dưới đất lên khống chế nó bay qua lại trước mặt đường lâm
" Oa cái này đệ làm sao hay vậy "
" Từ lúc có thể thu nạp linh khí thì đã làm được rồi "
" Vậy là bẩm sinh à , ta mà có khả năng như đệ thì sau này không phải chịu đói nữa chẳng bù cho năng lực tạo ra điện của ta ngoài nhóm lủa nướng thịt ra thì chẳng có công dụng nào khác "
Trong đầu tần trúc đầy nghi hoặc
" Sét chẳng phải là một trong những nguyên tố tự nhiên có lực tấn công mạnh nhất sao huynh còn đòi hỏi gì nó nữa "
Nghe câu này của tần trúc hắn lắc đầu
" Đệ chỉ biết một mà không biết hai tấn công mạnh thì có ích gì đệ càng mạnh thì công việc càng nhiều thấy sư huynh không suốt ngày chạy khắp nơi đến cả thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi thư giản uống tách trà cũng không có "
" Hình như cũng có chút đạo lý "
" Tất nhiên bay giờ ta sẽ chỉ cho đệ cách làm sao để không lo đói ở nơi này "
" Được mong sư huynh chỉ bảo "
" Rất tốt "
Diệp vô thương phi kiếm đi đến ngọn núi to nhất vòng ra phía sau đến một căn nhà nhỏ nhưng được trang trí tinh xảo nằm tách biệt với chủ phong bởi một vườn hoa xen kẽ một số dược liệu kì lạ
Hắn vừa đáp xuống đất thì Một giọng nói từ trong phòng vang lên
" Vào đi "
Diệp vô thương mở cửa căn phòng không lớn được bài trí rất gọn gàng ngoài một chiếc giường, một chiếc tủ và vài vật trang trí nhỏ thì không còn gì khác
Một người đàn ông trung niên đang ngồi tĩnh toạ ở giữa phòng trước mặt là một cái bàn lớn tông chủ đưa tay ra hiệu mời ngồi diệp vô thương bước vào chỗ ngồi đối diện.
Chính nhất đạo, tông chủ hiện tại của vấn đạo tông
" Tông chủ tìm ta có chuyện gì ? "
" Ngươi có cảm thấy lần này bọn chúng có hành động bất thường hơn không "
" Tại hạ ngu muội mong tông chủ giải đáp "
" Chuyện bọn chúng giết người để thu thập linh hồn đã không còn xa lạ nhưng bình thường cũng chỉ là vài tên lính quèn đi thực hiện "
Chính nhất đạo nhấp một ngụm trà
" Còn lần này thì khác điều động cả một điện chủ chắc chắn vẫn còn thêm một vài cao thủ khác nữa ta nghi ngờ bọn chúng muốn rụt rịt trở lại "
" Chẳng phải tông chủ đời trước đã đánh bại hắn rồi sao "
" Đúng là đã đánh bại hắn nhưng chỉ trị được ngọn không trị được gốc cuối cùng vẫn để linh hồn hắn nắm bắt thời cơ mà trốn được "
" sau trận chiến đó sư tôn ta cũng tổn hao đạo hạnh nếu hắn trở lại với tu vi của ta hiện tại khó lòng mà sát phạt hắn "
Diệp vô thương cũng ý thức được sự nghiêm trọng của vụ việc này nếu để hắn trở lại chắc chắn chúng sinh sẽ lầm than
" Ta nghi ngờ nơi hắn vừa tấn công có thứ gì đó hắn muốn ngươi có cảm nhận được gì ở quanh đó không "
Diệp vô thương lắc đầu
" Không có ta đã dựng một kết giới còn đi cả xung quanh để tìm hiểu nhưng lại chẳng phát hiện được gì "
" Trường hợp tốt nhất là không có thứ gì hắn cần ở đó nếu không toàn bộ sinh linh trong vùng đó sẽ vạn kiếp bất phục , để đề phòng tình huống bất trắc ta sẽ cử thêm hai người giám sát chỗ đó "
" À còn nữa gần đây các sư đệ của ngươi gây rối hơi nhiều ngươi về hảo hảo giáo huấn lại bọn hắn một tí nhất là cập đôi lục thất kia "
" Đa tạ tông chủ đã rộng lượng tha cho bọn hắn đúng rồi sư phụ ta vừa nhận thêm một người đệ tử ngài ghi danh hắn vào giúp ta hắn tên là tần trúc "
" Tên này có bình thường không "
" Rất bình thường "
" Tốt, có câu này của ngươi ta yên tâm rồi "
Hai người tiếp tục thảo luận một số chuyện quan trọng khá lâu sau đó mới kết thúc.
" Sư đệ ngươi đã chuẩn bị xong chưa "
Đường lâm nhỏ tiếng nói với sư đệ mình cả hai đang nấp sau một cái cây lớn hơn cái ôm người lớn
" Chúng ta làm vậy có ổn không "
" Tất nhiên là ổn chỉ là hơi khó bắt đệ nhắm chuẩn vào, lên đi "
' éc éc éc '
Tần trúc khống chế hai bên cánh nó đường lâm lền dùng tốc độ cực nhanh xông đến đè đầu con chim lớn sải cánh dài đến nửa trượng
30 phút sau
" Đây ta cho đệ cái đùi này công của đệ lớn nhất cực phẩm chim trời như này bình thường không có mấy đâu rất khó bắt sau này chúng ta không phải lo cái ăn nữa rồi hahaha "
Đường lâm cười lớn bỗng một bàn tay nhỏ đặt lên vai hắn
" Cơ quan lọc khói này của huynh che dấu rất tốt nhưng nếu bây giờ ta la lên thì sao "
Hắn quay đầu lại
" Là tiểu sư muội không là thất sư muội "
" Thất sư muội , sư phụ mới nhận thêm đệ tử mới sao thật tốt quá sau này ta không còn là nhỏ nhất nữa rồi "
Tiểu cô nương nhìn sang tần trúc
" Tiểu sư đệ ngươi tên gì "
" Ta tên tần trúc "
" Được sau này ngươi đi theo ta , ta sẽ dẫn ngươi đi chơi ta biết rất nhiều chỗ thú vị "
" Đa tạ sư tỷ chiếu cố "
" Rất tốt "
" Đây sư muội ăn cái đùi này đi "
" Huynh cũng rất biết điều "
Tiểu cô nương tầm tám tuổi cầm lấy cái đùi còn to hơn cả tay mình gậm liên tục đưa ngón cái lên
" Bình thường huynh khá vô dụng nhưng tài nấu ăn rất tốt "
" Muội nên qua bích lạc sơn học mấy tỷ tỷ bên đó đi ai cũng dịu dàng nhỏ nhẹ ăn uống khiêm tốn làm gì có ai như muội chứ "
" Hừ một đám người đạo đức giả trước mặt tỏ lương thiện sau lưng lại nói xấu người khác ta mới không thèm học đám người đó "
Tiểu cô nương đã ăn xong cái đùi gà chỉ còn lại xương cũng nhai nốt tần trúc không khỏi kinh ngạc * hàm khoẻ thật *
Tôn thảo nghi đưa tay ra định lấy cái phao câu thì bị một bàn tay ngăn lại
" Những thứ khác ta có thể nhường muội riêng thứ này thì không được "
" Ồ hôm nay gan của huynh cũng rất lớn lại dám giành đồ ăn với muội "
Cả hai lao vào đánh nhau nói là đánh nhau nhưng thật ra chỉ có đường lâm bị đánh
" Tiểu sư tỷ thân thủ tốt "
" Sư đệ cứu ta , ta chừa rồi nhường cho muội hết "
" Huynh có giác ngộ này có phải sớm không phải ăn đòn không "
" Tiểu thất đừng vô lễ với sư huynh muội "
Một giọng nữ nhẹ nhàng êm dịu vang lên từ đằng sau Nghe tiếng nói này tôn thảo nghi như bất động
" Ôn...ôn sư tỷ , không phải tỷ ra ngoài làm ủy thác rồi sao "
Một cô nương xinh đẹp tầm 14 tuổi nhìn tôn thảo nghi bằng ánh mắt " trìu mến " khiến cho tiểu cô nương lạnh gáy
" Không về sớm một chút làm sao thấy được dáng vẻ oai phong này của muội "
" Làm gì có, sư tỷ là oai phong nhất "
" Không cần nịnh nọt vô ít muội không biết bắt vật nuôi của dược trưởng lão ăn mà không được sự cho phép của ông ấy là phạm vào môn quy sao lát nữa đi theo ta chịu phạt "
" Nhưng ông ấy có rất nhiều mà... À không đúng ta là người bị hại chim là do lục sư huynh và tiểu sư đệ bắt ta chỉ là bị ép ăn thôi "
" Tiểu sư đệ ? "
" Sư phụ mới nhận thêm một đệ tử nữa hắn tên là tần trúc "
" Sao lại vậy được sư phụ đã bế quan hai năm làm sao lại nhận thêm đệ tử được "
Thấy tình hinh không ổn đường lâm lên tiếng
" Đệ ấy là do đại sư huynh đưa về không thể lầm được , sư tỷ mới về cũng mệt rồi phải không vào đây ăn chút gì đi "
Đường lâm kéo ôn tư nhu ngồi xuống xé một cái cánh xuống
" Đây sư tỷ ăn đi bồi bổ một chút "
Ôn tư nhu cầm lấy cái cánh
" Cánh này không tệ "
Đường lâm cười thầm trong lòng
" Nhưng đệ vẫn phải chịu phạt chung với thất sư muội còn tiểu sư đệ mới vào nên được miễn lần đầu "
" Không thể nào "
Đường lâm ngồi xụp xuống mất tinh thần
" Tiểu sư đệ nhớ lấy sau này đừng đi theo bọn hắn gây chuyện đi theo ta học tập mới là tốt nhất "
" Đa tạ sư tỷ ta nhất định sẽ học tập thật tốt "
Đường lâm và tôn thảo nghi đã tránh xa tần trúc từ lúc nào
" Sao vậy "
" Ta rất khâm phục tinh thần ham học của đệ nhưng ta có chuyện phải làm cáo từ trước "
" Ta cũng vậy "
" ? ? "
" Không có chuyện nào quan trọng hơn nâng cao năng lực chiến đấu tất cả cùng đi "
Dáng vẻ cả hai rất đau khổ
" Vâng "
" Vâng "
" Ngũ sư muội đang làm gì ở đây "
Nghe tiếng nói quen thuộc ôn tư nhu quay đầu lại
" Sư đệ sư muội trộm vật nuôi của dược trưởng lão nên muội muốn phạt hai bọn họ "
Nhưng nhìn vào cái cánh gà trên tay ôn tư nhu nhìn thế nào cũng cảm thấy hơi kỳ quặc
" Rất tốt tông chủ cũng mới nói với ta hảo hảo giáo huấn tiểu lục với tiểu thất một chút nhưng đừng nặng tay quá "
" Vâng muội biết rồi "
" Có câu này của sư huynh chúng ta thoát chết rồi "
" May quá "
" Tần sư đệ đi theo ta gặp dược trưởng lão "
Tất cả đều bị hành động của diệp vô thương làm cho kinh ngạc
" Đại sư huynh sư đệ là lần đầu vi phạm không đến mức phải gặp dược trưởng lão để xin lỗi a"
" Đúng vậy sư huynh không cần phải nghiêm khắc quá như vậy "
" Đúng vậy chim là do hai bọn ta bắt để ta đi chung với đệ ấy "
" Là ta đưa đệ ấy đi học tập với trưởng lão không cần xin cho hắn "
" Ra vậy là bọn ta hiểu nhầm "
Đường lâm gãi đầu xấu hổ
" Đi thôi "
" Vâng "
Tần trúc bước lên phi kiếm với diệp vô thương bay đi mất
" Sư huynh sư tỷ có thấy đỉnh đầu sư đệ bóc khói đen không "
" Không có "
" Không có
" Vậy sao là ta nhìn nhầm sao "