Tần trúc đứng chết trân tại chỗ thấy vậy thì diệp trưởng lão vỗ đầu tần trúc một cái khiến hắn tỉnh táo lại
" Không tệ thiên phú làm phù tu của con rất tốt sau này có muốn đến đây học không "
" Vâng con muốn học "
" Ừm sau này rảnh cứ đến đây chơi "
Tần trúc không hiểu học phù tu kiểu gì nhưng cũng đồng ý cho qua chuyện
khi tiến sâu xuống dưới cảm giác uy hiếp ngày càng nặng hơn nhưng nhờ diệp trưởng lão tần trúc vẫn chịu được
Cuối mật thất là một căn phòng rộng hình tròn rộng tầm năm trượng cung quanh chằng chịt phù văn ở giữa phòng là một chiếc bàn đá có vật gì đó cuộn tròn ở giữa
Diệp trưởng lão và tần trúc đi hết cầu thang mắt tần trúc không rời vật lạ trên bàn kia
" Ngươi lại đến tìm ta làm gì , lần nào đến cũng không phải chuyện gì tốt đẹp "
Có một cái đầu ngóc lên ánh sáng mờ ảo của đèn dầu khiến cho tần trúc không nhìn rõ hắn nheo mắt
" Là rắn sao "
Đó là một con rắn màu trắng nhỏ bằng ngón tay cái chỉ khác biệt một điểm là trên đầu nó có sừng và trên lưng có một lằn vây nhỏ kéo dài từ đầu đến đuôi
" Rắn ông nội ngươi ,cả nhà ngươi đều là rắn "
Tần trúc thấy nó nhảy dựng lên thì giật mình chạy ra sau diệp trưởng lão trốn
" Đừng bắt nạt hắn ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi hả "
" Hừ nếu ta còn ở thời đỉnh cao với sự vô lễ này ta đã một ngụm nuốt hắn vào bụng rồi "
" Được rồi đừng giận nữa hôm nay ta đến đây là muốn nhờ ngươi một việc "
" Nói "
Bụng con rắn xuất hiện một vài đám mây nhỏ khiến nó từ từ bay lên không trung
" Dùng long hồn của ngươi giúp ta tạo phong ấn "
" Ngươi tưởng long hồn của ta là rau hẹ hay sao chỉ trong vòng 50 năm đã bảo ta giúp hai lần thật là quá đáng ,ta không giúp "
" Tài nguyên năm nay cho ngươi thêm hai phần "
Cả người nó giao động một cái nhìn cào mắt diệp trưởng lão.
" Ngươi không lừa ta chứ , từ khi nào mà các ngươi hào phóng vậy "
" Ngươi có giúp không "
" Có tất nhiên là có hy sinh chút long hồn mà được thêm hai phần tài nguyên ngu gì không lấy "
Diệp trưởng lão gật đầu nhìn tần trúc
" Tần trúc mau đi lên đó bàn đá ngồi đi thời gian cấp bách sáng mai là có người đón con phải hoàn thành trước thời gian đó mới được "
Tần trúc nhìn sang con rắn thấy nó khá dễ thương nên muốn đưa tay ra sờ thử nhưng bị nó lấy đuôi đánh vào tay
" Không phải ai muốn sờ vào ta cũng được "
Nhìn con rắn cao ngạo nhưng đơn thuần khiến người ta khó lòng sinh ra cảm giác chán ghét được nghe giọng nó còn khá nhỏ tuổi có lẽ còn nhỏ hơn tần trúc
" Ngồi lên bàn đá rồi cởi áo ra đi "
Tần trúc cởi áo ra chỉ vừa chạm vào bàn đá một cảm giác lạnh buốt truyền tới não hãi khiến rụt tay lại
" đây là hắn thiết ngàn năm rất tốt cho tu luyện ráng chịu một chút "
Tần trúc chịu đựng sự tê dại dưới chân mình tự hỏi không biết tại sao con rắn kia lại ngủ ở đây được
" Ngưng thần tịnh khí "
Tần trúc nhắm mắt hai tay thả lỏng
Diệp trưởng lão đi ra phía sau tần trúc lấy ra bút lông sói của mình nhìn con rắn nhỏ
" Tiểu bạch đầu đi "
Con rắn nhỏ có hơi chần chừ đưa đuôi mình lên miệng cắn một cái nét mặt rõ đâu khổ
Từ vết thương nhỏ một giọt kim huyết phát sáng nhè nhẹ trong như ngọc thạch nhỏ xuống bút của diệp trưởng lão khiến cho nó phát sáng rực rỡ một cái rồi trở lại bình thường
chỉ khác một thứ là đầu bút bây giờ không phải mực mà là một màu vàng kim óng ánh
Diệp trưởng lão nhấc tay đặt bút lên lưng tần trúc một cảm giác nóng rát truyền đến khiến hắn giật mình một cái
" Cố gắng chịu đựng "
Lưng tần trúc hiện giờ nóng rát đến cực điểm lúc đầu hàn thiết bên dưới còn trung hoà được chút ít dương khí nhưng dần dần tỏ ra yếu thế hơn rồi biến mất hẳn
Cơ thể tần trúc giờ đỏ như máu khí huyết toàn thân đều sôi sục mặt hắn nhăn nhó
" Cố gắng chịu đựng "
Vấn đạo tông một căn mật thất nhỏ u tối ánh sáng đỏ phát ra từ những bức tượng điêu khắc bằng ngọc thạch cái thì đầu rắn ,đầu chim ở giữa là một tượng quỷ ba mặt sáu tay vô cùng quái dị
Ở phía dưới một người không rõ mặt đổ một tô máu vào ly hương trên bàn
Làn khói màu đỏ như sương mù mắt của tất cả tượng trong phòng đều chảy máu hàm dưới của tượng quỷ ba đầu đung đưa qua lại bỗng từ đó một tiếng nói trầm đến cực điểm như phát ra từ địa ngục
" Có chuyện gì "
Người bên dưới quỳ xuống đập đầu xuống đất một tiếng rõ to để thể hiện lòng thành kính
" Chuyện chủ thượng bảo ta làm đã chuẩn bị gần xong không biết chủ thượng muốn bắt đầu vào lúc nào "
" Rất tốt khi nào ta ra chỉ lệnh lặp tức thực hiện"
" Vâng chủ thượng "
Bức tượng yên tĩnh trở lại máu trong ly hương cũng cạn sạch tên đang quỳ phía dưới dập đầu lần nữa
" Cung tiễn chủ thượng "
SÁNG HÔM SAU
Tần trúc cảm nhận cơ thể mình trong đầu đầy nghi hoặc
" Có cảm nhận được gì không "
" ta cảm nhận được hình như bị thứ gì đó dồn ép không thể sử dụng hết linh lực được "
Diệp trưởng lão thở dài đặt cây bút trong tay xuống
" Haizz Quả nhiên vẫn không thể loại bỏ tác dụng phụ , long hồn phong ấn quá mạnh ngoài trấn áp oán hồn nguyền rủa ra nó còn phong ấn luôn một nửa linh lực để tự duy trì "
"điều này sẽ giảm dần khi tu vi của con cao lên nhưng việc mất một nửa lượng linh lực so với một người bình thường đã là rất thua thiệt muốn chiếm được cơ duyên là chuyện khó hơn lên trời "
Nhìn dược trưởng lão ủ rũ tần trúc cũng không buồn mà đáp lại
" Không thể tu luyện dựa vào linh lực thì ta sẽ luyện phù và đấu khí để bù chứ có trở thành một tên vô dụng hoàn toàn đâu ngài lo gì "
Dược trưởng lão mỉn cười
" Có tinh thần là tốt , sư tỷ ngươi đến rồi ra ngoài thôi "
" Nhớ lấy năm nay thêm hai phần tài nguyên "
Tiểu bạch bay qua lại quanh diệp trưởng lão nhắc đi nhắc lại không được nuốt lời với nó
" Được rồi , ta không quên ngươi đâu dù sao phần tài nguyên này cũng không phải do ta trả ngươi đừng sợ ta tiếc của mà nuốt lời "
Con rắn nhỏ cười rạng rỡ
" Có câu này của ngươi là ta yên tâm rồi "
tần trúc cảm thấy dược trưởng lão chắc là người gánh khoảng thoả thuận này rồi đúng là đừng bao giờ gây thù chuốc oán với phụ nữ
Diệp trưởng lão thu dọn đồ đạt rời đi tần trúc cũng theo đó đi ra khỏi chỗ này
" Đi thong thả nhớ lấy hai phần tài nguyên của ta "
Diệp trưởng lão coi như không nghe thấy mà hỏi tần trúc
" Sao rồi cảm thấy trong người thế nào "
" Rất tốt ạ "
" Khi nào rảnh thì cứ đến đây học vẽ phù và trận pháp với sư huynh ngươi "
" Chỗ này cũng có sư huynh rốt cuộc núi ta có bao nhiêu người ngài có biết không "
Diệp trưởng lão trầm ngâm như nhớ lại thứ gì đó
" thanh phong sơn tổng có bảy đệ tử cộng thêm con là tám người ai cũng là thiên tài trăm năm khó gặp nếu gặp bên ngoài mấy tông môn lớn sẽ tranh nhau sức đầu mẻ trán "
Tần trúc nhớ lại lần đầu gặp ôn tư nhu , đường lâm và tôn thảo nghi chẳng thấy có chỗ nào giống thiên tài ngược lại cảm thấy bọn họ hơi ngốc còn tham ăn chỉ có đại sư huynh là ra dáng thiên tài nhất
" Nhưng con thấy mấy sư huynh sư tỷ hơi ngốc "
Diệp trưởng lão lấy tay áo che miệng lại cười lớn
" Ha ha ha bọn chúng còn nhỏ lại ham chơi tất nhiên không thể hiện ra nhưng với năng lực của sư huynh sư tỷ ngươi khi lớn lên hoàn toàn có thể làm chủ một phương với điều kiện tiên quyết là bọn chúng có muốn không "
Tần trúc kinh ngạc
" Thật sự lợi hại như vậy "
" Đúng vậy chuyện tìm đệ tử bên ngoài nhiều người nói sư thúc chỉ chọn hết sức tùy tiện nhưng ta cảm thấy người có dụng ý riêng của mình , tỷ tỷ con đang đợi kìa qua đó đi "
Theo hướng nhìn của diệp trưởng lão ôn tư nhu đã đợi ở đó không biết từ lúc nào
" Tiểu sư đệ đi tìm công pháp thôi "
Ôn tư nhu vẫy tay tần trúc cúi đầu tạm biệt trưởng lão rồi chạy về phía đó
" Diệp trưởng lão khó tính lắm đệ có bị bà ấy làm khó gì không "
Tần trúc lắc đầu hỏi lại
" Không có, ta thấy trưởng lão rất tốt đâu giống như tỷ nói "
Ôn tư nhu để lộ vẻ mặt khó hiểu
" ta cũng chỉ nghe mấy tỷ tỷ trong tông đồn đại nếu diệp trưởng lão không làm khó đệ thì tốt "
Tần trúc vẫy tay, Tiểu cô nương cúi đầu duyên dáng diệp trưởng lão cũng gật đầu đáp lại
" Tạm biệt trưởng lão "
Cả hai đi xuống núi trên đường rất suôn sẻ rất nhiều người chú ý đến ôn tư nhu nhưng cũng chỉ dám nhìn một cái rồi quay mặt đi hướng khác
" Hình như là ai cũng biết tỷ "
" Đệ tập quen dần đi, đến Lúc tuyển đệ tử đệ sẽ hiểu "
" Đệ không muốn quá nhiều người biết mình , càng nhiều người chú ý thì càng nguy hiểm "
Ôn tư nhu có vẻ suy tư nhìn tần trúc
" Đệ có thù với ai sao "
" Ừm rất nhiều "
Thấy vậy ôn tư nhu cũng không tiếp tục truy hỏi mà gật đầu
" Được để ta sắp sếp, mỗi người đều có quá khứ riêng của mình ta cũng không có ý truy hỏi nhưng nếu đệ có khó khăn gì có thể nói với ta , ta nhất định sẽ cố hết sức giúp đệ nếu ta không giúp được thì đại sư huynh sẽ ra mặt "
" Bên ngoài ta không dám nói nhưng trong tông môn ngoại trừ tông chủ và sư phụ ra thì huynh ấy là vô địch "
" Lúc trước bên ngoài đệ cũng đã nghe nói ra nhưng lời đồn trong gian hồ đệ không tin tưởng lắm "
Tiểu cô nương tự hào đáp lại
" Tin này chính sư phụ nói với ta tuyệt đối không thể giả được "
Trong lòng tần trúc không khỏi kinh ngạc chấn động vương triều đạo quốc này nằm trong những quốc gia hùng mạnh nhất trên đại lục
vấn đạo tông xếp hạng đầu những tông môn có tiềm lực mạnh nhất cho dù mạnh số ba trong đó cũng thật sự quá khủng bố không biết sư huynh đã phải trả giá những gì cho sức mạnh này
" Tỷ có biết gì về quá khứ của đại sư huynh không "