Chereads / vấn đạo cầu trường sinh / Chapter 3 - chương 3 : niềm vui bất ngờ

Chapter 3 - chương 3 : niềm vui bất ngờ

Khi ra đến bên ngoài ở đây hoàn toàn không có mùi tử khí có nghĩa là toàn bộ người dân sau khi chết đều biến thành bọn chúng sau đó toàn bộ bị thiên linh kiếm thiêu sạch đến cát bụi cũng không còn

" Thủ đoạn của tên điều khiển thi quỷ này thật đáng ghê tởm giờ ta mới hiểu tại sao luyện thi thuật lại là hạng cấm chế ai luyện cũng bị chính đạo vây đánh "

Như nhận ra điều gì đó tần trúc vươn tay bóp vào ống tay trái của lý đại phu

" Đại thúc tay của ông "

" Gọi ta lý đại ca đi ta còn chưa già tới vậy, chỉ một cánh tay có thể đổi lại mạng sống cho vợ con ta có đáng gì "

" Xác thực rất đáng "

Lý nam trung nhìn về phía đỉnh núi

" Ngươi còn trẻ có thể hiểu được thật sự không dễ dàng chẳng bù cho hài nhi nhà ta suốt ngày chỉ biết ăn với chơi không muốn nối nghiệp tổ tiên để lại mà muốn đi tu tiên đạo gì đó ta cũng hết cách "

Tần trúc mỉn cười

" Trong giới tu tiên đều là một đám người tranh giành lợi ích với nhau ai tiềm lực mạnh hơn quan hệ rộng hơn thì chiếm được nhiều hơn vài ba hôm lại làm việc tốt cho thiên hạ xem, tán dương người thật sự liêm chính chỉ đếm trên đầu ngón tay trùng hợp là người mà đại thúc sắp gặp cũng ở trong số đó "

" Hừ một đám người suốt ngày đánh đánh giết giết có ý nghĩa gì ở lại đây nối nghiệp tổ tiên có tốt hơn không nếu chân truyền mà đức đoạn ở đời của ta xuống suối vàng không biết ăn nói với cha ta thế nào "

" Lý đại ca còn trẻ bảo vợ huynh sinh thêm một đứa nữa là được "

" Tiểu tử này ngươi nói gì đó "

" Hahaha "

Cả hai cười nói vui vẻ trên suốt đoạn đường

" Đến rồi "

Trên sườn núi một thanh niên đang tĩnh toạ tầm 21-22 tuổi phong thái điềm tĩnh không chút gợn sóng diện mạo như thanh niên đó khiến cho người khác không thể nghĩ ra đây là một người đã khiến bao nhiêu ma đầu phải khiếp sợ hoặc là chạy chốn hoặc là đầu lìa khỏi cổ, khi hai người tần trúc và lý đại phu đến sau lưng quỳ xuống hắn cũng mở mắt ra

" Tìm ta có việc gì "

" Về tỷ tỷ của ta .."

" Tự bạo đến xác cũng không còn "

Lý đại phu bên cạnh kinh ngạc * cứ như vậy mà nói ra, đây cũng không khỏi quá thẳng thắng đi * liếc nhìn qua tần trúc lý nam trung kinh ngạc lần hai * lúc nãy hắn sắp khóc tới nơi sao giờ nghe tin dữ lại như không có chuyện gì xảy ra *

Tần trúc đột nhiên dập đầu một cái đụng đến nền đá phía dưới kêu lên một tiếng

" Xin ngài cho ta một cơ hội vào vấn đạo tông "

Diệp vô thương mặt không biến sắt

" Tại sao muốn vào vấn đạo tông "

Tần trúc ngẩng mặt lên trên đá vẫn còn nhuốm vết máu

" Ta muốn trả thù cho tỷ tỷ diệt trừ ma đạo "

" Đạo do tâm sinh chỉ cần sinh vật có ý thức đều có thể bước vào ma đạo làm sao ngươi có thể diệt toàn bộ "

" Có thể giúp được ai thì ta sẽ tận sức "

Diệp vô thương nhìn tần trúc bỗng im lặng, từng giây trôi qua mà cứ tưởng như vô hạn

" Ngươi bị ám hồn nguyền rủa "

" Ám hồn nguyền rủa ! "

Tần trúc không hiểu gì còn lý đại phu hoảng hốt một mặt lặp lại câu nói đó

" Không thể nào căn bệnh đó có thật sao "

" Ngươi biết nó "

" Vâng tiểu dân là lý nam trung đại phu của trấn này, Trong sách cổ nhà ta có ghi lại ám hồn nguyền rủa là một căn bệnh đáng sợ người bị trúng phải cực kỳ hiếm cả đời hành y của tổ sư gia ta cũng chỉ gặp được 3 người không ai qua nổi 20 tuổi tất cả đều bị giết chết "

" Đó chỉ là bề nổi căn bệnh này không như người đời vẫn nghĩ trong tu hành giới ám hồn nguyền rủa thật sự chỉ là một linh hồn của vị đại năng giả nào đó sau khi vẫn lạc mà vẫn còn lại chấp niệm quá lớn hình thành oán khí cực thịnh sau khi gặp người có linh hồn thích hợp thì ám vào người đó không cần biết lúc nào nhập xác chỉ cần đến 20 tuổi hoặc là phát điên nhập ma hoặc là bị âm khí nuốt chửng mà chết trước giờ chưa từng có ngoại lệ "

" Xin thụ giáo nhưng tiểu dân không hiểu nếu bị đại năng nhập xác được họ chỉ dạy không phải sẽ một bước lên mây sao ? "

Diệp vô thương lắc đầu

" Đại năng khi vẫn lạc chỉ để lại oán khí phần ý thức đã tiêu tán cùng linh hồn nếu nói thật sự có ích thì bình thường người bị ám có khả năng dung nạp linh khí lớn hơn người thường một chút ngoài ra không còn gì khác cái giá phải trả cho nó là chỉ sống đến 20 tuổi "

Lý đại phu nhìn tần trúc trầm mặt

" Vậy ta sẽ chết sao "

Diệp vô thương im lặng hồi lâu cuối cùng thở dài một hơi

" Haiz chuyện đó thì không nhất định, trong môn phái ta có một vị trưởng lão đang nghiêm cứu về hiện tượng này nếu ngươi tin tưởng ta có thể đưa ngươi đi tìm ông ấy giúp đỡ "

" Thật sao vậy tốt quá tiểu tử mau đa tạ diệp tiên trưởng "

" Được ta tin ngài "

Lý đại phu gõ vào đầu tần trúc một cái

" Đa tạ đàng hoàng "

" Đa tạ "

" Diệp tiên trưởng nếu ngài không chê có thể tá túc tại nhà tiểu dân "

" Được ta cũng còn vài chuyện phải làm trước khi rời đi "

" Vậy tốt quá để tiểu dân về chuẩn bị phòng cho ngài "

" Không cần khách sáo gọi ta diệp tiên sinh là được

" Mời ngài "

Lý nam trung cõng tần trúc trên lưng cả ba người đi về phía chân núi diệp vô thương cũng trình bày một chút về vấn đạo tông cho hai người biết

" Vấn đạo tông không ở mặt đất, người muốn vào tông phải thông qua 3 mê trận và 7 kết giới thì mới thuận lợi đi vào được trong 7 đại tông môn có thể nói vấn đạo tông là an toàn nhất nếu muốn làm đệ tử, bình thường chỉ có thể đợi đợt tuyển sinh bốn năm một lần do tông môn tổ chức "

" lần tuyển đệ tử gần nhất của tông môn ngài là khi nào ?"

" Mới kết thúc tháng trước "

" Không thể nào, bốn năm là quá dài ngài còn cách nào khác không "

" Quy định không thể phá, nhưng có một cách mà sư phụ hay dùng để đưa người ngoài vào tông môn "

" Là cách gì "

" Bái sư "

" Bái ngài làm sư phụ sao ! "

" Không là sư phụ ta "

"!!!"

"!!!"

" Trong tông có quy định chỉ có đệ tử chủ một phong mới có thể bỏ qua đợt xét hạch đệ tử ngươi có bái ta thì cũng phải khảo thí như thường "

Cả hai hoảng hốt tim đập nhanh như sắp rớt ra ngoài

" Chuyện này không hay lắm, sư phụ ngài sẽ đồng ý nhận một người như ta làm đệ tử thật sao "

" Sư phụ ta đã bế quan từ 2 năm trước tu vi tầm cỡ ông ấy không bế quan mười mấy hai mươi năm thì sẽ không ra ngoài chỉ cần đưa ngươi về làm lễ nhân đệ tử là được "

" Còn nữa sư tôn ông ấy rất sĩ diện nếu ngươi thật sự sống được qua năm 20 tuổi cái danh người sư phụ của người đầu tiên chống lại được ám hồn nguyền rủa ông ấy không muốn nhận cũng phải nhận "

" Còn nếu như ta không qua khỏi ngài sẽ bị sư phụ trách phạt gì "

" Vấn đề không lớn Cùng lắm thì bị mắng vài câu , mười mấy năm gần đây ông ấy bắt đầu nhận đệ tử có thêm một người nữa cũng chẳng ai phát hiện, ngoài ta ra trên núi còn có 5 sư đệ sư muội, khi về tông môn ta sẽ sắp xếp chỗ ở cho đệ tiếp đó tìm gặp trưởng lão để xem có cách nào để chữa trị không "

Chuyện diễn biến nhanh đến mức não của tần trúc và lý nam trung vẫn chưa theo kịp cái gì mà đùng một cái lại trở thành huynh đệ rồi

Đến nơi cả hai vẫn chưa hết ngơ ngát thì một người dân khi thấy ân nhân của mình xuống núi liền truy hô, mọi người lập tức dừng việc đang làm lại vây quanh diệp vô thương có người còn quỳ cả xuống đất

" Đa tạ ân nhân đã cứu mạng "

Dân làng đồng thanh như đã chuẩn bị từ trước khiến cho diệp vô thương hơi ngoài ý muốn, thật ra khi vừa nhận được tin tức hắn đã lên đường ngay nhưng vẫn có rất nhiều người phải chết nếu người dân quay ra chỉ trích bản thân thì cũng không có gì lạ cảnh tượng này đúng thật hiếm thấy

" Tại hạ không dám nhận "

Một người tiến lên phía trước, là trưởng quầy dược liệu từng bán ô mai cho tôn thượng hương

" Ngài là ân nhân của chúng ta nếu không có ngài giờ này tiểu dân đã là một cái xác biết đi giống như bọn chúng nghĩ lại thôi cũng đã thấy kinh hãi vật này không biết có ích với ngài không đây là nhân sâm quý nhất của tiệm ta xin nhận cho "

Từ trưởng quầy lục lọi trong túi áo lấy ra một củ nhân sâm to bằng hai ngón tay đưa cho diệp vô thương

" Cái này ..."

Nhân lúc mọi người đều chú ý vào nhân sâm hắn làm ra một chuyện mà không ai lường trước được một con dao găm màu đỏ vung ra với tốc độ mà mắt thường không theo kịp đâm vào bụng diệp vô thương miệng hắn chảy ra một ngụm máu mặt ai nấy đều tái đi trong đám đông có người hét lên

" Từ đức ngươi đang làm gì "

" làm gì ,ta đang làm gì tất nhiên là giết hắn dám phá hỏng chuyện tốt của ta kế đến là đến đám các ngươi để bổ sung mấy tên lính đã bị mất của ta hahaha tên họ diệp nổi tiếng thiên hạ cũng chỉ có thế này thật đáng thất vọng "

Tên vừa lên tiếng thất kinh hồn vía

" Ngươi điên rồi "

Một tràng cười khiến người ta lạnh gáy như tiếng chuột kêu vang lên từ miệng hắn da mặt từ từ rách ra biến dạng khủng khiếp không thành hình người cả mũi và tai hắn đều giống chuột tay chân dài ra song vẫn giữ được hình dạng con người ở mức độ nào đó khiến hắn trông vô cùng quái dị có vài người thấy bộ dạng này liền ngất tại chỗ nhũng người khác cũng da đầu tê dại chân tay bủn rủn không nhúc nhích nổi

" Chít chít chít cuối cùng cũng thoải mái tay chân ở trong bộ dạng tên mập đó khó chịu chết đi được đợi ta ăn xong tiên thiên cơ thể của hắn sau đó sẽ đến các ngươi, sau này không ai khinh thường ta được nữa không một ai xi xi xi "

Tần trúc lúc này trên vai lý đại phu vươn tay bắt vào vai diệp vô thương với ý định kéo hắn ra khỏi tên đó nhưng...

Cả hai bàn tay đều xuyên qua cơ thể hắn, tay của tên kia bị cắt phăng đi trong đầu hắn hiện giờ không phải cơn đau mà là nỗi sợ hãi đang chiếm ngự bản năng sinh tồn gào thét hắn chạy đi

* Không ổn hắn lừa ta *

Chưa đợi hắn kịp phản ứng cái xác biến mất một đường kiếm loé sáng cắt lấy thủ cấp của hắn

" Á á á ta và ngươi không thù không oán tại sao lại đuổi cùng diệt tận, ta không cam tâm "

" Bản thân ngươi tội ác tày trời còn không biết hối cải chết không hết tội "

" Ét " Tách tánh tách

Đầu và thân hắn bốc cháy dần dần hoá thành tro bụi trước sự chứng kiến của hàng chục cặp mắt

" Lý huynh đệ nhà huynh ở đâu "

" A nhà ta bên này mời ngài, mọi người tiếp tục làm việc ta xin rời đi trước "

Cả ba người rời đi trong ánh mắt ghen tỵ của mọi người với lý nam trung ai cũng nhìn thấy sự lợi hại của diệp vô thương ai cũng muốn ôm được cái chân lớn này

" Đa tạ ân nhân đã cứu chúng ta lần nữa.. đi mất rồi "

" Haizz nếu không phải đã có tuổi ta cũng muốn xin vào tông môn nào đó "

" Ê cẩu tử nếu giờ ta xin ngài ấy vào vấn đạo tông thì người có thu nhận ta không "

" Chỉ dựa vào ngươi "

bàn luận sôi nổi một hồi thì đám đông cũng giải tán sắc trời tối dần từng nhà thấp lên ánh lửa mờ ảo , sau sự kiện mấy hôm trước chỉ tầm chiều tối đường xá đã không bóng người qua lại, sự kiện tàn sát đã qua cướp đi sinh mạng của những con người gan dạ xấu số và mang đến đau khổ dai dẳng cho người ở lại

" Cầm nhi xem ta đưa ai về này "

" Cầm nhi xin bái kiến diệp tiên trưởng "

" A Sao con biết đây là diệp tiên trưởng "

" Cha đi tìm ngài ấy không đưa ngài ấy về thì đưa ai về "

" Cũng đúng hahaha "

" Cầm nhi đi trước , mẫu thân cha đưa diệp tiên trưởng về "

" Ai cơ "

" Ngoài vị đã cứu chúng ta ra còn ai nữa người mau chuẩn bị đồ ăn đi"

" A được ta đi chuẩn bị ngay con canh thuốc đi "

Phu nhân của lý nam trung vội vội vàng vàng vào bếp chuẩn bị đồ ăn tối chỉ một khắc sau tiếng bát đĩa vỡ chói tai vang lên từ trong đó

Ba người vừa ngồi vào bàn đá trong sân cũng bị tiếng động này thu hút

" Để ngài chê cười vợ ta ít khi làm mấy việc nội trợ này "

" Vợ lý đại ca không lo việc nội trợ ? "

" À lúc trước ở nhà có hai người hầu sau khi loạn lạc không biết đã chạy đâu mất khả năng cao là sẽ không dám trở lại nữa"

Tiếng chén đĩa vỡ lại truyền ra

" Để con đi giúp mẫu thân một tay "

" Khoan đã thuốc còn chưa nấu xong mà"

" Phụ thân canh giúp con một chút "

" Ta còn đang tiếp khách ...thật là ngày càng không ra thể thống gì "

Lý mộng cầm đi vào bếp với mẹ lý nam trung bất đắt dĩ phải đi canh thuốc thấy tình cảm gia đình họ tốt như vậy tần trúc và diệp vô thương có chút vui vẻ