Lý nam trung cùng vợ đang ngồi trên bàn đá thấy tần trúc đi ra khỏi cửa
" huynh có để ý hai ngày nay tiểu đệ đệ hay đi ra ngoài sau bữa trưa không "
" Ăn xong đi dạo không phải bình thường sao "
Lý phù dung suy nghĩ một chút mới nói ra suy nghĩ của mình " Ta cảm thấy hắn có tâm sự "
" Người thân vừa mất không có tâm sự mới lạ , có lẽ tốt nhất nên để hắn một mình bình tâm lại "
Lý phù dung không khỏi lo lắng nhìn sang phu quân mình " Cũng đúng, nhưng lỡ hắn nghĩ quẩn thì sao "
Sống bao lâu với vợ mình chỉ cần nhìn một cái lý nam trung cũng hiểu được ý của nàng
" để ta đi theo hắn muội đóng cửa lại đi trừ khi là bệnh nhân không thì đừng mở cửa "
" Được "
Lý nam trung ngồi dậy đi đến góc nhà đeo giỏ tre lên lưng đi ra cửa
Lý đại phu ra ngoài đi theo con đường tần trúc vừa đi nhưng người đã mất bóng
Tần trúc sau khi đi ra cửa đã đi lên núi theo hướng hắn cùng tôn thượng hương đã trốn chạy
Nhìn bốn phía rừng rậm hoang vu đủ loài cây lạ lẫm
" Lúc đó quá tối nên không nhìn rõ ở đây có mấy cái cây nhìn lạ thật, cái gì đây "
Hắn chạm vào một cái cây đầu hoa sen có vòi như con bạch tuộc đột nhiên nó phun chất lỏng màu đen vào tần trúc hắn không phòng bị nên lãnh đủ vào mặt
" Ui da cái cây biết đánh người "
Nó nhất rễ lên khỏi mặt đất tốc độ nhanh như thỏ thoáng chốc đã không thấy bóng dáng
" Ta mà bắt được ngươi nhất định sẽ đem ngươi đi hầm "
" Có chuyện gì từ từ nói đừng nghĩ quẩn "
Lý nam trung vừa đi đến bắt gặp tần trúc đang đứng dựa vào cây tay dụi mắt còn đứng cách mép vực 7-8 bước chân mà không khỏi hoảng loạn
" A lý đại ca Huynh có nước không cho ta xin một ít "
Tần trúc quay mặt lại " hahaha mặt đệ bị gì vậy"
" Huynh đừng cười nữa mau bắt nó ta phải hầm nó lên ăn mới được "
" Muốn bắt thổ liên hoa không phải dễ nó vừa biết biến hình tốc độ lại nhanh như gió đệ từ bỏ đi là vừa cầm lấy "
Tần trúc cầm lấy bình nước đổ lên mặt mực nhuộm đen cả áo mắt dần dần hồi phục lại tầm nhìn
" Sinh vật lạ của ngọn núi này cũng nhiều thật"
Lý nam trung vẻ mặt tự hào " tất nhiên đây là đất tổ của nhà ta làm sao mà bình thường như mấy ngọn núi khác được "
Tần trúc nhìn xung quanh mắt híp lại " tổ tiên nhà huynh ném chất phóng xạ vào đây hay gì mà sinh vật ở đây toàn mấy con kỳ lạ ngoài con bạch tuột đó ra lúc nãy đệ còn thấy vài con ốc sên mọc sừng tốc độ chạy cực nhanh với mấy cây nấm biết đi còn vừa đi vừa nói chuyện với nhau "
" A đệ thấy bọn chúng rồi à bọn nấm đó ăn rất ngon còn chữa được mấy bệnh vặt để lát ta hái mấy cây về cho đệ ăn thử "
" Bọn đó ăn được sao "
" Tất nhiên, mà chất phóng xạ là gì ? "
" Phóng xạ là một vùng linh lực bị ô nhiễm có khả năng gây nguy hiểm, biến đổi các tính chất vật thể mà nó chạm vào lúc trước đệ đọc sách chỉ ghi có vậy ngoài ra không còn ví dụ hay minh hoạ nào khác "
Lý nam trung trầm ngâm suy nghĩ " ra vậy , cũng có thể đất tổ nhà ta bị nhiễm phóng xạ thật "
Tản bộ nói chuyện một hồi lý nam trung mới nhớ ra chuyện quan trọng " đúng rồi đệ lên núi này làm gì "
" Ta muốn tìm lại hành lý của mình "
" Tiên sinh nhặt được đệ ở đâu không phải hỏi ngài ấy là được rồi sao "
" Tiên sinh ở trong phòng tĩnh tu ta không muốn làm phiền "
" Vậy được để ta đi tìm với đệ "
Tần trúc nhìn chiếc giỏ tre trên lưng lý nam trung " huynh không đi hái thuốc sao "
" A dạo này thuốc cũng không thiếu lắm để hái sau cũng được " câu lấp liếm sặc mùi đáng nghi
" Vậy được đa tạ "
" Lúc trước đệ đi đường nào "
" Lúc đó tối quá đệ cũng không chắc là đường nào chỉ biết đã chạy đi rất xa nếu thật sự có vết tích chiến đấu thì cũng không khó tìm lắm"
" Cũng đúng nhưng vào đây rất dễ bị lạc chờ ta một chút "
Lý nam trung trèo lên một cành cây gần đó chộp lấy một vật gì đó rồi phóng xuống
" Đúng là con này "
Lý nam trung cầm trên tay con bọ màu đỏ có sừng rất đẹp
" Con này là bọ hướng đông đầu của nó lúc nào cũng quay về hướng đông đi vào rừng không sợ bị lạc "
Nhìn qua ánh mắt tần trúc hắn tự động trả lời
" Đừng hỏi ta tại sao ta cũng không biết, có lẽ đi thẳng là được phải không "
" Đúng vậy "
Lý nam trung lấy ra trong vỏ tre một chiếc đĩa nhỏ đặt con bọ xuống quả nhiên nó liền quay về hướng đông
Sau khi phu quân mình đi lý phù dung đóng cửa đi vào xem con gái mình luyện tập , tiến triển có thể gọi là rất lớn lý mộng cầm đã có thể bắn ra một tia sáng nhỏ nhưng vẫn chưa thành hình được
" Cầm nhi nghỉ chút qua đây ăn bánh đi "
Tiểu cô nương vẫn tiếp tục luyện tập " con sắp làm được rồi đợi lát ăn sau cũng được "
" Thật sao, vậy rất tốt mẫu thân để đây khi nào đói thì ăn nhé "
Lúc này trong phòng diệp vô thương
" Diệp sư điệt "
" Tông chủ có chuyện gì gấp rút đến mức mà đích thân ngài phải báo mộng cho ta "
" Đúng là có chuyện gấp cần ngươi xử lý khoảng bao lâu ngươi mới về tông môn "
Khung cảnh tối như mực bóng đen mơ hồ trước mặt tuy chỉ là hư ảnh nhưng lại tỏ ra khí thế không thể xem thường được, hắn suy nghĩ thoáng chốc rồi đáp
" Ở đây còn một số chuyện phải thu xếp khoảng ba ngày nữa ta mới về đến tông môn "
" Được Sau khi về đến chủ phong gặp ta "
Bóng đen mờ dần rồi biến mất
" Tông chủ đi thong thả "
Diệp vô thương mở mắt bước chân xuống giường rồi mở cửa ra lúc này chỉ có hai mẹ con lý phù dung ở trong sân
Thấy hắn đẩy cửa ra cả hai người đều dừng động tác tay lại
" Chào tiên sinh "x2
Diệp vô thương gật đầu với hai người
" Tiểu sư đệ đâu "
" Lúc nãy tiểu đệ đệ và phu quân ta đi lên núi đến giờ vẫn chưa về nếu ngài cần để ta đi gọi bọn hắn "
" Không cần làm phiền lý phu nhân không phải chuyện gì gấp gáp đợi bọn họ về cũng được "
Sau khi đi môt đoạn đường dài tần trúc và lý nam trung cuối cùng cũng tìm ra nơi tôn thượng hương tự bạo
Một cái hố lớn được tạo thành ngay giữa cây cối hoang tàn
" Giao chiến ác liệt thật đồ đạt không biết có bị phá hủy không "
Cả hai tìm kiếm một hồi cuối cùng cũng tìm thấy một chiếc hộp nằm cách cái hố lớn 20 bước chân đồ đạt vương vãi khắp nơi tần trúc đến xem xét đồ đạt
" Mất một con rối và một ít đồ dùng còn lại đủ cả "
" Vậy tốt quá "
Tần trúc sắp xếp tất cả đồ dùng vào hộp rồi quay lại chiếc lỗ lớn bắt đầu lấp đất lý nam trung vừa nhìn đã biết hắn muốn làm gì liền lại giúp sức
Đất ở đây khá mềm chỉ trong nửa canh giờ đã đấp được một ụ đất lớn lý nam trung tìm được một khúc cây bị gãy dùng liềm khắc chữ lên đó
Tôn thượng hương chi mộ
" Hiện tại điều kiện có hạn chỉ có thể làm như này trước khi vận hạn đến ta nhất định sẽ trở lại xây nơi này cho tỷ một nơi khang trang "
Lý nam trung đặt tay lên vai tần trúc
" Đừng bi quan quá tiên sinh đã đưa đệ về tông môn nhất định sẽ có cách chữa trị "
Tần trúc gật đầu " nhưng vào tông môn lớn có rất nhiều quy định chưa đủ khả năng thì không thể tùy tiện ra khỏi tông môn xin nhờ đại ca tháng bảy hằng năm dọn cỏ thấp hương giúp khi ta trở lại tất sẽ có hậu tạ "
" Chỉ là dọn mộ thấp hương không cần khách sáo như vậy trời cũng không còn sớm nữa chúng ta về thôi buổi tối trên núi rất nguy hiểm"
" Được, tỷ tỷ ta nhất định sẽ trở lại "
Tần trúc nhìn lại bia mộ luyến tiếc không muốn rời đi nhưng tình trạng hiện tại không cho phép hắn ở lại thêm nữa
" Bọn người gây ra chuyện này nhất định phải trả giá "
" Đệ nói gì ta nghe không rõ "
" Không có gì đâu "
" Để ta đeo cái này giúp đệ "
Lý nam trung dùng một tay nhấc chiếc hộp gỗ lên
" Nặng quá sao đệ đem cái hộp này đi đến đây được "
Hắn mặt đỏ tía tai mới nhấc được chiếc hộp lên
" Không cần đâu đệ tự đeo được "
Tần trúc đeo xỏ tay vào quai đeo chiếc hộp to bằng nửa người được hắn đặt trên lưng nhẹ như không lý nam trung như không tin vào mắt mình
" Cái này , không hổ danh là người tu tập sức lực thật sự lớn a "
" Không phải đâu là do pháp cách không di vật đệ lãnh ngộ được, khá vô dụng chỉ có thể nhấc được một số vật nhẹ hoặc giảm trọng lượng của mấy vật nặng ngoài ra không còn tác dụng gì khác "
" Ta thấy nó rất có ích sau này khiêng vật nặng không phải đau lưng nữa đệ chỉ cho ta đi "
" Đệ thử chỉ cho tỷ tỷ nhưng tỷ ấy không học được tỷ ấy nói mỗi người một con đường linh căn thể trạng khác nhau người này học được nhưng chưa chắc người khác đã học được "
" Tỷ tỷ đệ học sâu hiểu rộng quá "
" Tất nhiên , nhưng nó chỉ kén người dùng chưa chắc huynh không dùng được để ta chỉ huynh thử "
" Được "
" Làm theo đệ "
Tần trúc nhấc tay chỉ vào chiếc lá gần đó nó bay thành vòng tròn
" Haaaaa "
" Không cần phải dùng sức "
" Hay ya "
...
Cả hai quay về nhà do không phải tìm kiếm như lúc đi nên khi đi về rất nhanh mặt trời chưa khuất bóng bọn họ đã về đến nhà
" Haizz cuối cùng vẫn không động tý nào "
' cạch '
Lý nam trung mở cửa, khi thấy phu quân mình trở về lý phù dung xông đến kéo bọn họ ra sân sau
" Diệp tiên sinh đã chờ đệ hai canh giờ rồi mau lên "
" Diệp sư huynh tìm ta có chuyện gì "
" Ta cũng không biết đệ hỏi ngài ấy đi , diệp tiên sinh bọn họ về rồi "
Diệp vô thương mở mắt
" Hai ngày nữa chúng ta sẽ lên đường đệ còn gì vướng bận thì thu xếp ổn thoả đi cố gắng dưỡng thương cho tốt "
" Đệ hiểu rồi "
" Ừm không còn chuyện gì nữa khi nào lệnh nữ có thể thu phóng linh khí được thì gọi ta "
" Được ngài đi thong thả "
Lý mộng cầm quay lại luyện tập với quyết tâm cao độ hơn trong hai ngày nữa nàng nhất định phải làm được
Mới đó mà đã nửa đêm tần trúc và lý nam trung vẫn ngồi đó nhìn
" Ngươi thấy khi nào con gái ta mới làm được "
" Theo lý mà nói đã làm được rồi có lẽ là thiếu một chút lửa "
" Lửa gì "
" Lửa giận muốn đánh người, để ta thử "
Tần trúc ngồi dậy đi đến gần do đang tập trung nên hoàn toàn không để ý xung quanh
' bộp '
Hắn đánh vào mông lý mộng cầm một cái rõ tiếng Lý nam trung tròn mắt nhìn diệp vô thương đang tĩnh tu trong phòng cũng mở mắt
" Á á á á á "
' bùm '
Lực đạo xuất ra còn mạnh hơn dự đoán tần trúc bị đánh bay vào tường rơi xuống đất lý phù dung mở cửa hốt hoảng chạy ra ngoài
" Có chuyện gì "