"Vâng."
Cúp điện thoại, lòng Trang Nại Nại bỗng co lại.
Cuối cùng vẫn không nhịn được để nước mắt lăn xuống.
Cô hít mũi rồi thở dài.
Thôi bỏ đi!
Tất cả đều do cô mà dẫn dến, vì sao lại để người không liên quan gánh hậu quả thay?
Trang Nại Nại đứng lên gọi lại cho Lâm Hi Nhi.
Lâm Hi Nhi vừa nghe máy là vội vàng trả lời: "Nại Nại, đường phía trước sắp lưu thông rồi. Khoảng mười phút nữa tớ tới, cậu..."
"Hi Nhi, làm phiền cậu dẫn mẹ tớ về đi."
Lâm Hi Nhi sửng sốt: "Nại Nại, cậu muốn làm gì? Cậu tuyệt đối đừng có làm chuyện điên rồ! Tớ nói cho cậu biết, cậu có rời đi thì ngài Tư cũng sẽ không trút giận lên nhà họ Cố đâu. Hơn nữa, giờ đã biến thành như vậy rồi, một cô gái yếu đuối như cậu thì có thể làm gì? Đây không phải lúc làm thánh mẫu đâu!"
"Hi Nhi."
Trang Nại Nại cắt ngang lời cô ấy: "Nếu anh ấy thật sự trút giận lên doanh nghiệp Cố thị thì cả đời này, tớ cũng không thể yên lòng được."
Lâm Hi Nhi nghe vậy liền im bặt.
***
Phòng làm việc ở tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hào.
Tư Chính Đình nhìn tờ báo trước mặt, sắc mặt càng ngày càng đen.
Trang Nại Nại... Trang Nại Nại!
Thì ra yêu thương nhung nhớ của cô là vì cái này!
Cũng đúng, năm năm trước cô không thích anh, liền có thể ung dung bỏ đi, bây giờ làm chuyện này thì có gì đáng nói đâu!
Toàn thân Tư Chính Đình tỏa ra hơi thở người lạ chớ lại gần.
"Thưa ngài!"
Quý Thần vội vã đi tới, thấy dáng vẻ Tư Chính Đình như vậy thì câu nói kế tiếp nghẹn lại, không dám nói ra.
Đôi mắt hẹp dài lạnh lùng của Tư Chính Đình nhướng lên. "Nói!"
Quý Thần vội cúi đầu xuống.
"Đã tra được tung tích của cô Trang, cô ấy đang ở… nhà ga."
Tròng mắt Tư Chính Đình căng ra, hai tay cũng siết chặt lại.
***
Trang Nại Nại gấp gáp chạy ra khỏi nhà ga bắt xe, cô muốn đi tìm Tư Chính Đình nói rõ.
Ai làm người nấy chịu, không cần liên lụy đến nhà họ Cố.
Ở nhà ga rất ít khi có taxi, cô đợi gần mười phút mà vẫn chưa bắt được xe.
Lúc cô đang nôn nóng bắt xe, ở xa xa có ba chiếc xe sang trọng đang chạy tới.
Người ở nhà ga đồng loạt nhìn sang, Audi A8, BMW, Mercedes.
Trang Nại Nại vô tình liếc qua, mỗi một chiếc xe này cho dù có bán cô đi cũng mua không được.
Bỗng mấy chiếc xe phanh két một tiếng, dừng lại ngay trước mặt cô.
Trang Nại Nại trợn tròn hai mắt, còn chưa hoàn hồn thì cửa chiếc xe ở giữa bỗng mở ra, một người đàn ông thân hình vạm vỡ kéo mạnh cô vào trong.
Toàn bộ sự việc xảy ra trong tích tắc.
Đến khi Trang Nại Nại hoàn hồn lại thì cô đã ngồi lên ghế sau của chiếc xe sang trọng.
Trang Nại Nại bị dọa sợ!
Đang định hét lên lại bị người ta lấy tay bịt chặt miệng lại.
Cô vùng vẫy đấm đá tay chân muốn đi ra ngoài, nhưng cửa xe đã đóng lại và lái đi.
"Cứu... Ô!"
Trang Nại Nại ra sức giãy dụa, dường như đám người này là cướp chuyên nghiệp, chỉ hai ba động tác là trói được cô lại, sau đó bịt mắt cô bằng cái bịt mắt màu đen.
Trước mắt tối sầm, lại biết mình không phải là đối thủ của đám người này, Trang Nại Nại yên tĩnh lại.
Đám người này... rốt cuộc là ai?
Bọn họ bắt cóc cô làm gì?