Chereads / Xin chào người thừa kế / Chapter 44 - Chương 44: Tất cả đều là giả

Chapter 44 - Chương 44: Tất cả đều là giả

Sau đó, trên cả đoạn đường, Trang Nại Nại cực kì yên tĩnh, ba người vệ sĩ thì tỏ vẻ cuối cùng tai cũng được nghỉ ngơi.

Lúc Trang Nại Nại xuống xe còn vô cùng khách sáo lễ phép chào bọn họ, rồi cười tủm tỉm nói: "Thay tôi gửi lời hỏi thăm ông chủ nhà các anh nhé!"

Nói rồi, cô liền lao vào nhà với tốc độ tên lửa.

Ngày hôm nay đúng là quá kích thích rồi.

Đầu tiên là lừa được năm mươi vạn, sau đó trên đường chạy trốn lại bị bắt được, tiếp đó thì suýt chết.

Cô cảm thấy mình như vừa đi cáp treo, lúc cao lúc thấp, chắc phải uống thuốc trợ tim cấp tốc để ổn định lại mất!

Chỉ là...

Nghĩ đến những lời Tư Chính Đình nói hôm nay, Trang Nại Nại không nhịn được gãi đầu, rốt cuộc anh có ý gì?

Cuộc hôn nhân này kết hay là không kết?

Trang Nại Nại đi vào trong căn nhà cấp bốn của mình và mẹ với tâm trạng rối rắm.

Vừa vào phòng, cô liền thấy một người đang ngồi trên ghế salon.

Lúc nhìn thấy ông ta, phản ứng đầu tiên của Trang Nại Nại là, chẳng lẽ cô về nhầm nhà?

Nhìn xung quanh một vòng xác định mình không nhầm, lúc này Trang Nại Nại mới nhìn về phía Cố Đức Thọ nở một nụ cười chột dạ, vừa khéo, cô cũng cần giải thích rõ chuyện hôm nay với ông ta. Tư Chính Đình không đồng ý kết hôn với cô, cô không muốn lừa đối phương nên nói: "Ba, sao ba lại tới đây? Vừa hay, con muốn nói với ba một chuyện…"

Cố Đức Thọ cười hiền từ, bước tới vỗ vai cô: "Khuynh Nhan, việc mẹ con có vướng mắc với con, ba nghĩ đều là vì mẹ Trang của con. Còn con, rốt cuộc vẫn là con của ba mẹ. Con không biết mấy năm nay, ngày nào mẹ con cũng lo lắng cho con. Bà ấy là người ngoài lạnh trong nóng, hai mẹ con con cũng chẳng thể cứ không mặn không nhạt như thế mãi được."

Trang Nại Nại nghe vậy liền thở dài trong lòng, nếu đã chọn không đi, vậy thì vun đắp tình cảm với ba mẹ cũng là điều nên làm. Cô cũng không phải là người cứng đầu cứng cổ, nên khẽ gật đầu: "Vâng, con biết rồi, thưa ba."

Bất kể thế nào, nhà họ Cố cũng đã cho cô năm mươi vạn tệ, cô cũng nên cảm ơn bọn họ.

Cố Đức Thọ lại cười cười nói: "Lễ cưới của con sắp đến rồi, trong khoảng thời gian này, con cứ ở trong nhà bồi đắp tình cảm với mẹ con."

Trang Nại Nại đang định nói chuyện kết hôn là giả, thì lại nghe thấy Cố Đức Thọ nói tiếp: "Haiz, ba biết con lo lắng cho mẹ Trang. Vì không muốn để bà ấy trở thành khúc mắc giữa con và mẹ con, ba đã sai người đưa bà ấy ra nước ngoài. Ở bên đó, ba quen một bác sĩ tâm lý rất nổi tiếng, cũng là một chuyên gia khoa não. Mẹ con ở bên đó chữa trị, đáng tin hơn ở trong nước nhiều."

Trang Nại Nại ngẩng phắt lên nhìn Cố Đức Thọ với vẻ không thể tin nổi!

Ông ta vẫn cười tủm tỉm nhìn cô bằng ánh mắt hiền lành, nếu người không biết chuyện trông thấy chắc chắn sẽ nghĩ rằng quan hệ cha con bọn họ rất tốt.

Nhưng… lưng Trang Nại Nại bỗng toát mồ hôi lạnh!

Cô hiểu rồi!

Cố Đức Thọ đang dùng mẹ Trang uy hiếp cô.

Thì ra màn cha từ con hiếu này là giả, bảo cô bồi đắp tình cảm với Lý Ngọc Phượng cũng là giả nốt!!

Chỉ trong nháy mắt, Trang Nại Nại có cảm giác như rơi vào hồ băng rồi lại bị một cái lưới lớn chụp lên, không trốn được cũng chẳng thoát ra nổi.

Cô muốn nói gì đó nhưng lại chợt nhận ra mình không thể nói gì cả.

Mẹ đang ở trong tay họ, nếu cô chọc giận họ…

Chỉ chớp mắt, Trang Nại Nại đã nở nụ cười tươi rói: "Con biết rồi, thưa ba."