Chereads / Xin chào người thừa kế / Chapter 48 - Chương 48: Trang Nại Nại phản công!

Chapter 48 - Chương 48: Trang Nại Nại phản công!

Cố Đức Thọ lập tức quay sang nhìn Trang Nại Nại.

Trang Nại Nại biết, hôm nay bọn họ không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua.

Cô hơi híp mắt lấy điện thoại ra, mở nhật kí cuộc gọi vừa nãy rồi đưa tới trước mặt Cố Đức Thọ: "Đã không tin con như vậy thì xem cho rõ, đây là số của ngài Tư đúng không?"

Cố Đức Thọ đã thuộc làu làu số Tư Chính Đình từ lâu, chỉ liếc thôi đã xác định được.

Trang Nại Nại giả vờ cầm điện thoại lại: "Mọi người đã không tin con, thì con gọi lại lần nữa là được. Nhưng ba chắc hẳn cũng hiểu rõ tại sao ngài Tư lại phải lấy con. Anh ấy ghét nhất là bị người ta quấn lấy mình, nếu con làm phiền tâm trạng của anh ấy, khiến anh ấy tức giận, hủy mối hôn sự này... thì không thể trách con được!"

Dứt lời, cô liền bấm vào điện thoại!

Lòng Cố Đức Thọ giật nảy lên!

Ngài Tư đồng ý lấy Trang Nại Nại, chẳng phải là vì nó leo lên giường của đối phương sao?

Nếu như cứ quấn lấy làm phiền khiến ngài ấy không muốn chịu trách nhiệm nữa, thì này cũng chỉ là một câu nói!

Cố Đức Thọ định cướp lấy điện thoại của Trang Nại Nại, nhưng nghĩ đến cú bẻ tay vừa rồi rồi của Cố Tinh Hào bèn uyển chuyển cầm lấy cổ tay cô: "Khuynh Nhan, con làm gì vậy? Sao ba lại không tin con? Đừng nghe Tinh Hào nó nói vớ vẩn, ba đương nhiên tin con rồi! Ngài Tư bận rộn như thế, đừng nên làm phiền ngài ấy thì hơn."

Trang Nại Nại không nghe theo: "Nhìn thái độ của em trai và em gái xem, hai đứa nó vốn không tin con! Con phải tự chứng minh cho mình, tránh lại mang tiếng danh không chính, ngôn không thuận trong cái nhà này, không thì sau này ai cũng có thể tùy tiện mỉa mai con!"

Cố Đức Thọ quay lại răn dạy Cố Tinh Hào và Cố Tinh San: "Sau này hai đứa phải tôn kính chị mình! Trong cái nhà này, nó là chị cả, hai đứa thành thật một chút cho ba!"

Cố Tinh Hào và Cố Tinh San không phục, nhưng trông thấy ánh mắt cảnh cáo của Lý Ngọc Phượng, cả hai ỉu xìu cúi đầu xuống.

Trang Nại Nại còn cố tình nói thêm: "Sao con cảm thấy, hai em có vẻ không bằng lòng lắm nhỉ?"

Cố Đức Thọ lại phóng ánh mắt như dao găm tới, hai người lập tức lên tiếng: "Không đâu chị, bọn em rất bằng lòng!"

Thấy thái độ của người nhà này đối với mình thay đổi hẳn, nhất là Cố Đức Thọ, không còn vênh váo sai khiến mình vì mẹ đang ở trong tay ông ta nữa, Trang Nại Nại lúc này mới thấy nguôi giận.

Để điện thoại xuống, Trang Nại Nại nhìn Cố Đức Thọ nói: "Ba, con không phải con rối để ba muốn làm gì thì làm? Con nghĩ, chẳng ai hiểu rõ ngài Tư thích gì, không thích gì hơn con đâu nhỉ?"

Cố Đức Thọ nở nụ cười lấy lòng: "Đúng, đúng thế, sau này không ai có thể ép con gọi cho ngài Tư nữa."

Trang Nại Nại lúc này mới gật đầu.

Cô cụp mắt xuống, thầm thở phào một hơi.

Ít nhất trong hai tháng tới, cô có thể giấu được Cố Đức Thọ rồi.

Vậy, trong thời gian này… hoặc là khiến Tư Chính Đình lấy cô, hoặc nghĩ cách tìm được mẹ, đón bà ra rồi rời khỏi ngôi nhà này!

So sánh hai cách…

Nghĩ đến khuôn mặt lạnh như băng của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại cảm thấy cách thứ hai vẫn dễ hơn một chút!

Trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, Trang Nại Nại đang định buông điện thoại ra, thì bỗng dưng nó đổ chuông.

Cô vừa cúi đầu nhìn dãy số hiện thị trên màn hình, thì liền hốt hoảng tới mức suýt ném điện thoại xuống đất!

Cuộc gọi này thế mà lại là của Tư Chính Đình!

Anh... anh... anh ta gọi cho mình làm gì?

Nhìn màn hình nhấp nháy, Trang Nại Nại bỗng sợ đến nỗi tim cũng run lên!