Nói xong câu đó, Trang Nại Nại liền cúp điện thoại luôn!
Sau đó, cô nhìn về phía mấy người còn lại, nhưng trong lòng thì lẩm bẩm: Xin lỗi nhé Tư Chính Đình, tôi lại lợi dụng anh rồi!
Ngẫm lại lần trước lên báo, anh liền xăm con dấu bên eo mình, lần này…
Cả nhà Cố Đức Thọ thì vui vẻ rồi, nhưng Trang Nại Nại...
Cho dù có ngồi trước một bàn đầy thứ ăn nhưng cô lại không tài nào nuốt trôi được.
***
Tầng cao nhất của tập đoàn Đế Hào.
Trong đêm đen, nhìn xuyên qua cửa sổ kính sát đất có thể trông thấy ánh đèn Bắc Kinh rực rỡ bên ngoài.
Tư Chính Đình cầm điện thoại.
Nghe thấy tiếng tút tút bên trong, đôi mắt hẹp dài của anh lóe sự lạnh lẽo, anh nhìn về phía Quý Thần: "Đã điều tra được tình hình nhà họ Cố chưa?"
Quý Thần gật đầu, sau đó giao tài liệu đang cầm cho Tư Chính Đình: "Đã có kết quả xét nghiệm DNA, mời ngài xem."
Trông thấy kết quả, đồng tử của anh liền co lại.
Mãi lâu sau, anh đóng tài liệu lại.
Ngón tay thon dài gõ xuống mặt bàn, sườn mặt kiên nghị trông như Atula khiến người khác sinh lòng kính sợ: "Cậu liên hệ với Cố Đức Thọ, nói với ông ta… chiều mai 2 giờ, gặp ở Cục dân chính."
Quý Thần sững người, mãi sau mới lên tiếng: "Vâng."
Ngoài cửa, mấy vệ sĩ đứng đó đang nhỏ giọng bàn luận.
Đại Sơn: "Ông chủ sẽ kết hôn thật sao?"
Hoàng Bồi Đống lắc đầu: "Tôi thấy không thể nào, cô Cố là người không đáng tin, ông chủ vừa cảnh cáo cô ấy không được giở trò gì với ngài ấy. Nhưng vừa rồi qua điện thoại, cô ấy lại lợi dụng ngài ấy, chắc chắn ông chủ đang muốn trả đũa cô ấy! Ngày mai đi làm giấy đăng ký, nếu ngài ấy không đến, Cố Đức Thọ còn không biết là cô Cố nói dối sao??"
Đại Sơn và Tiểu Sơn liền gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Đang nói thì bỗng nghe thấy Quý Thần ho khan nhắc nhở, cả ba ngẩng đầu lên, liền thấy Tư Chính Đình đứng đó, nhìn bọn họ với đôi mắt lạnh như băng.
Ba người lập tức cảm thấy ớn lạnh sau lưng, đồng loạt đứng thẳng người, cung kính mở miệng: "Ông chủ."
Tư Chính Đình không nói gì, đi ngang qua họ.
Ba người khẽ thở phào, đi theo sau lưng anh, cứ tưởng chuyện này đã qua, ai ngờ…
Vào thang máy, Tư Chính Đình đột nhiên nói: "Đại Tráng, hôm nay cậu giải quyết hậu quả cho tốt."
Bầu không khí im lặng bao trùm cả thang máy.
Mãi lâu sau, mọi người mới đồng loạt nhìn Hoàng Bồi Đống. Lúc này, anh ta cũng mới ý thức được là ông chủ đang nói chuyện với mình, lập tức nói: "Ngài Tư, tôi tên là Hoàng Bồi Đống, không phải là…"
Tư Chính Đình liếc anh ta một cái, Hoàng Bồi Đống liền không dám nói gì nữa.
Tư Chính Đình ra khỏi thang máy, Đại Sơn và Tiểu Sơn vỗ vai anh ta nói: "Đại Tráng, cố gắng lên!"
Hoàng Bồi Đống đau khổ nhìn về phía Quý Thần: "Trợ lý, tôi…"
Quý Thần thở dài, vẻ mặt rất nghiêm túc nhưng lời nói lại có vẻ hả hê: "Bàn tán sau lưng ông chủ, chỉ sửa tên chứ không bắt cậu đeo vật nặng chạy bộ 300km là đã tốt lắm rồi."
Hoàng Bồi Đống, à không, Hoàng Đại Tráng nghe vậy liền ủ rũ cúi đầu.
***
Ngày mai đi đăng ký?!
Trang Nại Nại suýt phun hết canh trong miệng ra!
Có nhầm không thế!
Nhưng nhìn dáng vẻ phấn khởi không nói nên lời của Cố Đức Thọ, Trang Nại Nại liền thấy hoảng!
Cô nghĩ đến lời anh nói hôm nay: "… Nếu còn dám giở trò sau lưng tôi, tôi sẽ bóp chết cô!"
Xong đời rồi!
Tư Chính Đình đang trả thù cô đây mà.
2 giờ chiều mai, chắc chắn anh sẽ không tới.
Đến lúc đó, Cố Đức Thọ sẽ biết sự thật.
Nhưng phải ván cờ này, nên phá như thế nào?!
Trang Nại Nại không ăn nổi nữa, cô lấy cớ khó chịu rồi đi thẳng lên tầng, cầm điện thoại gọi cho Tư Chính Đình…