Chereads / Xin chào người thừa kế / Chapter 51 - Chương 51: Cùng lắm thì cá chết lưới rách

Chapter 51 - Chương 51: Cùng lắm thì cá chết lưới rách

Đêm ở thành phố Bắc Kinh mát hơn ban ngày.

Khu biệt thự của nhà họ Cố yên tĩnh, chỉ có tiếng ve kêu, đứng trên ban công phòng ngủ, vẫn có thể trông thấy ánh đèn ở phía xa.

Nhưng Trang Nại Nại lại không có tâm trạng ngắm phong cảnh, cô cầm điện thoại gọi cho Tư Chính Đình.

Trái tim, có hơi căng thẳng.

Cô nên nói gì với anh?

Hi vọng ngày mai, anh có thể đến cục dân chính?

Chuyện này đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

Nếu không thì lui một bước, mong Tư Chính Đình có thể gọi cho Cố Đức Thọ lần nữa, nói ngày mai có việc nên tạm thời hoãn ngày đăng ký?

Đang rối rắm do dự, cuộc gọi đã được thực hiện.

Trang Nại Nại cảm thấy khẩn trương muốn chết, nhưng trong tích tắc bấm nút gọi, tâm trạng cô lại dần ổn định lại.

Dù sao chuyện cũng đã thế rồi, tệ nhất là Tư Chính Đình sẽ chỉnh cô thôi. Bây giờ cô sẽ đi nói rõ sự thật với Cố Đức Thọ, nếu ông ta dám làm gì mẹ cô, cùng lắm thì cá chết lưới rách!

Đúng, cứ vậy đi!

Nghĩ thế, cô đột nhiên có thêm sức mạnh.

Đúng thế, năm năm trước cô còn chưa bao giờ từng nghẹn khuất trước mặt Tư Chính Đình, bây giờ đã là cái gì?

Thậm chí Trang Nại Nại còn nghĩ, sau khi cuộc gọi được kết nối, câu đầu tiên cô nhất định phải vô cùng lạnh lùng mà chất vấn: Này, rốt cuộc là anh có ý gì?

Nhưng...

Thường thì sự thật luôn đi ngược với mong đợi.

Trang Nại Nại hùng dũng gọi điện thoại chờ chất vấn anh, kết quả là…

"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…"

Lúc này, Trang Nại Nại chỉ hận không thể ném điện thoại qua ban công.

Lại còn tắt máy!

Tên khốn này, chắc chắn là anh ta cố ý!

Bực bội vò tóc mình, Trang Nại Nại hoàn toàn không biết phải làm thế nào, cô sắp điên đến nơi rồi.

Tung người lên chiếc giường lớn mềm mại, Trang Nại Nại cam chịu trùm chăn kín đầu mình.

Được rồi, ngủ một giấc thật ngon thôi.

Qua ngày mai, chưa biết chừng cô sẽ không còn được hưởng thụ cuộc sống giàu sang này nữa.

Cô vốn nghĩ rằng mình sẽ không ngủ được, nhưng dù sao hôm nay cũng đã trải qua quá nhiều chuyện, lại thêm mấy hôm trước không được nghỉ ngơi tốt… Trang Nại Nại cứ như vậy ôm gối ngủ.

Bên ngoài, Cố Tinh San lặng lẽ chạy vào phòng Cố Tinh Hào.

Cố Tinh Hào đang cởi trần chơi game, nghe thấy tiếng mở cửa cậu ta quay đầu lại, thấy Cố Tinh San thì liền luống cuống vớ lấy áo mặc vào: "Sao em vào mà không biết gõ cửa thế?"

Cố Tinh San bĩu môi: "Em là em gái anh, có cái gì của anh mà em chưa thấy nữa. Lúc bé em còn chơi "em trai nhỏ" của anh nữa ấy!"

Cố Tinh Hào: "…"

Cố Tinh Hào quay lại với cái máy tính của mình: "Em vào đây làm gì?"

Cố Tinh San cười tủm tỉm bước đến: "Anh, anh cảm thấy bà chị mới này của chúng ta có thể kết hôn với ngài Tư được không?"

Nhắc tới Trang Nại Nại, Cố Tinh Hào liền thấy cổ tay đau đau, cậu ta vuốt tay: "Anh thấy không giống giả lắm, nếu không thì sao lại kiêu ngạo như vậy?"

Cố Tinh San khinh thường nói: "Em mới không tin đâu, ngài Tư là người như thế… Sao lại vừa ý chị ta được chứ!"

Cố Tinh Hào không kiên nhẫn để nói những chuyện này: "Được rồi, được rồi, thật hay giả thì chiều mai sẽ biết. Đến lúc đó, hai chúng ta đi theo chẳng phải sẽ biết sao?"

Mắt Cố Tinh San sáng ngời.

Mục đích đã đạt được, cô ta cười rộ lên, khuôn mặt nhỏ hiện vẻ xảo trá.

Một đêm không mộng mị, ngày hôm sau, Trang Nại Nại bị đói nên tỉnh.