Cửa bị đẩy ra, một bóng người cao lớn bước vào.
Trang Nại Nại ngẩn ra.
Tất cả đồng loạt quay sang nhìn liền trông thấy người vừa đến, ngoại hình của anh chín chắn, thận trọng, lại thêm chút cảm giác hiền hòa, nho nhã.
Rõ ràng là…
"Trợ lý Quý?"
Cố Tinh San kêu lên.
Phong cách của Quý Thần xưa nay không nịnh nọt, cũng chẳng kiêu căng, anh ta đảo mắt qua Cố Đức Thọ và Trang Nại Nại, cuối cùng nhìn về phía cổ tay đang bị nắm của cô.
Cố Đức Thọ buông tay ra, đi về phía trước nở nụ cười với Quý Thần: "Trợ lý Quý, sao ngài lại tới đây?"
Trang Nại Nại cũng hết sức kinh ngạc.
Cô nhìn chằm chằm vào Quý Thấn với vẻ không thể tưởng tượng nổi, lúc này cô chợt ý thức được, Quý Thần đến rồi, vậy thì…
Trang Nại Nại đầy mong chờ nhìn ra sau lưng anh ta.
Nhưng... sau lưng Quý Thần, lại chẳng có lấy một bóng người.
Vậy, Tư Chính Đình đâu?
Trang Nại Nại nhếch môi cười tự giễu, cô quả là nghĩ nhiều rồi.
Anh sao có thể đến chứ?
Cảm giác chua xót mạnh mẽ dâng lên trong lòng, chỉ chốc lát đã lan ra khắp người khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Trang Nại Nại nuốt nước miếng và cả cơn nghẹn ngào trong cổ họng, rồi nhìn về phía Quý thần.
Anh ta tới đây làm gì?
Chẳng lẽ… Tư Chính Đình phái Quý Thần tới đây để hủy hôn sao?
Không được!
Nghĩ đến việc mẹ Trang đang nằm trong tay Cố Đức Thọ, Trang Nại Nại cắn môi.
Tuyệt đối không thể ngồi chờ chết như vậy.
Đôi mắt đen nhánh của cô lóe lên, cô tiến tới tóm lấy tay Quý Thần nhẹ nhàng nói: "Có phải ngài Tư lâm thời có việc nên không tới? Không sao, chuyện đăng ký không cần vội. Nhưng mà việc này chỉ cần gọi điện thông báo là được rồi, không cần trợ lý anh phải đích thân đến một chuyến đâu."
Vừa nói, cô vừa ném cho Quý Thần một ánh mắt cầu xin: Xin ngài trợ lý, hãy giúp tôi!'
Trang Nại Nại đã sớm nhận ra địa vị của trợ lý Quý ở trước mặt Tư Chính Đình khác hẳn với nhóm Đại Sơn, Tiểu Sơn và Đại Tráng. Hơn nữa, hình như anh ta cũng không bài xích việc cô tiếp cận Tư Chính Đình?
Cho nên... lúc này trợ lý Quý có giúp cô chuyện này không?
Trang Nại Nại căn bản không nhận ra là sau khi bị cô tóm lấy, cả người trợ lý Quý bỗng cứng đơ, còn vô thức liếc ra ngoài, nhìn về phía chiếc xe màu đen đang đỗ ở ven đường.
Tuy kính xe không hạ xuống, nhưng xuyên qua lớp thủy tinh màu đen đang phản quang, Quý Thần vẫn cảm nhận được một ánh mắt sắc bén đang nhìn về chỗ cánh tay đang bị Trang Nại Nại nắm của anh ta.
Trong nháy mắt, cánh tay anh ta như bị lửa thiêu, nóng phừng lên.
Anh ta thật sự muốn đẩy Trang Nại Nại ra ngay tức khắc!
Nhưng nếu anh ta đối xử thô bạo với cô như vậy, ông chủ lại chẳng lột da anh ta ra?
Quý Thần ho khan một tiếng rồi lui ra sau một bước, tránh đi bàn tay của Trang Nại Nại.
Lúc này, Cố Tinh San lại ngọt ngào nói chen vào: "Chị, ngài Tư tạm thời có việc, hay là… hôn ước bị hủy? Không phải là ngài ấy không thích chị đấy chứ? Đăng ký rất nhanh, sao ngài ấy lại không bớt nổi chút thời gian này?"
Vừa nói xong, đồng tử của Cố Đức Thọ liền co lại, ông ta nhìn về phía Trang Nại Nại chau mày nói: "Theo lý mà nói, chẳng phải công việc của ngài Tư đã được sắp xếp ổn thỏa rồi sao? Sao lâm thời lại có việc đột xuất?"