Anh đào chính là tôi một cô gái đang học cao trung lớp 11 cứ cách một khối các lớp lại chuyển lớp một lần ,lần này lớp chúng tôi chuyển lớp sang học tầng 1 của dãy nhà B 3 tầng . Vốn tưởng rằng sẽ có một năm yên bình, gió lặng mãi ở trong ngịch cảnh nhàm chán này nhưng không cậu ta đã làm thay đổi cuộc sống tẻ nhạt của tôi tở nên đậm vị và ý nghĩa hơn
Cậu ta tên hạo nhiên mới chuyển đến lớp tôi chính tôi cũng không ngờ rằng hạo nhiên là người Trung Quốc đến khi nghe giáo viên giới thiệu , ngoại hình điển trai , cao ráo thêm nữa giọng ấm trầm không biết đã làm bao nhiêu cô thiếu nữ rung động . Nhưng có điều rằng tôi không quan tâm lắm bởi vì biết bản thân không quá xinh đẹp giống bao người nhưng trông tôi cũng khá ổn , vốn là một người rụt rè ,e ngại hướng nội ít giao tiếp nhưng nhiều khi khá vô tư và bạo dạn vô thức . do thế nên tôi luôn thích ngồi một mình rất thoải mái không có sự gò bó nhưng đôi khi lại thấy lạc lõng ,cô đơn giữa tầng lớp bạn bè
Tôi trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa chính bỗng đột nhiên giật mình khi cô gọi tên "Anh đào " " hạo nhiên vẻ mặt nghiêm túc tiến vè phía tôi hai ảnh mắt chạm nhau rồi cậu ta nhồi xuống . ừm hứm tôi hơi ngạc nhiên vì chính cậu ta đề nghị ngồi cùng bàn với tôi ... Cả lớp cất lên một tiếng "ồ..." hàng loạt lời nói như sét đánh vang vảng bên tai tôi . Nhưng cũng không thấy làm lạ bởi vì khi có người khác giới ngồi cùng bàn thì những câu nói châm chọc đó lại xuất hiện do ít nói ,luôn để ý mọi thứ xung quanh, nhút nhát lại rèn ra cho tôi một tính khí chịu đựng được như thế này
Hạo nhiên chẳng có phản ứng gì cả ,cả hai chúng tôi đều im lặng không nói chuyện với ai trong suốt buổi học đầu năm . Tôi có một thắc mắc nho nhỏm " tại sao hạo nhiên lại biết tên của mình " nhưng không suy nghĩ nhiều khi tan trường tôi chạy thẳng một mạch về nhà có ghé tiệm sách để mua vài đồ dùng càn thiết rồi phi chiếc xe đạp vè đến nhà