Tao sẽ cho mày biết có một cách sướng hơn là dùng miệng của tao.
Có một cách sướng hơn là dùng miệng của tao...
Có một cách sướng hơn.....
Thằng chó chết dẫm! Thằng chó chết dẫm! Thằng chó chết dẫm!
"Chả còn thiết sống nữa!!! Chết tiệt!"
Đối với cậu, người ghét gay đến cùng cực, khoảng thời gian này cậu tưởng mình sắp bị tâm thần luôn rồi.
Dù là ngồi, nằm, ăn, tắm hay chơi, người mà cậu ghét và giọng nói âm trầm và dịu dàng cũng như đôi mắt nồng nàn của cậu ta cứ lẩn quẩn trong tâm trí cậu.
Làm thế nào mà nó trở nên như thế này! Cậu không biết từ khi nào mình cứ nghĩ về Tharn.
Cậu giống như một thiếu nữ mới lớn thích chàng hoàng tử trong mộng của mình vậy!
"Cứ tiếp tục như thế này, mình sẽ lại như thế nữa. Mình thua mất. Kết thúc rồi!"
Type dùng cả hai tay để giữ chặt đầu, cảm thấy như bất lực. Gần đây cậu vô cùng đau đầu, cậu ghét người mà cậu sống chung. Đến bây giờ....mà cậu vẫn nghĩ về cậu ta mấy đêm trước.
Ghét, nhưng ghét cách đây không lâu đã biến thành xấu hổ.
Tất cả là lỗi của bố cậu. Bố cậu đã phản đối cậu dù cậu nói cậu và bạn cùng phòng mâu thuẫn như thế nào.
Con phải cố gắng hòa hợp, xung đột với Tharn không nghiêm trọng đâu.
Cậu đã cãi lại nhưng dù có yếu hơn cậu cũng phải tự làm chủ cho chính mình.
"Càng nghĩ càng rối!" Dừng lại ngay. Đừng nghĩ về nó, cái lần cuối cùng đó và tất cả kết thúc rồi. Chàng trai trẻ muốn đập đầu vào tường vì nghĩ đến sự xấu hổ khi cậu ta cúi xuống ngậm thằng em của cậu và cậu còn chủ động đưa nó vô miệng cậu ta.
"Không! Không được nghĩ về điều đó, mình không muốn bị chơi, nếu có thể chọn, mình cũng phải là người nằm trên!"
Hừm!
Vừa nghĩ xong, da gà da vịt cậu nổi lên, mắt mở to kinh ngạc vì không biết mình đang nghĩ cái gì trong đầu, chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa vậy mà cậu lại còn nghĩ xem ai nằm trên, điều đó có nghĩa là, sâu thẳm trong lòng cậu, cậu đã chấp nhận chuyện đó ở một mức độ nhất định, đúng không!
Rắc!
"Do cái thằng chó kia!" Lần này, Type giữ chặt gối, đắm chìm trong việc suy nghĩ tính hướng của mình, sau đó ném chiếc gối xuống giường mà chủ nhân của nó là nguồn gốc của tất cả những điều này, người biết rằng cậu ta mút như thế khiến ai đó sướng như bay lên trời. Chết mịa, có phải cậu nghiện rồi không?
Bụp!!! Bụp !! !
"Tất cả! Bởi vì! Cậu ta!!" Type nhặt lại chiếc gối, đập nó xuống giường liên tục trong khi phủ nhận và mắng chửi Tharn. Không, không, cậu không thích. Nhưng cậu không thể nói dối cơ thể mình, cơ thể cậu nói với cậu là nó muốn được làm lại giống vậy đến mức nào. Cậu nhớ lại lần cuối cùng, kĩ thuật Tharn có thể thỏa mãn cậu. Điều đó làm cậu tuyệt vọng.
Vì vậy, sai lầm khác của cậu là thằng em cậu lại cảm thấy quá sướng.
"Tự nhiên lại khen cậu ta?!" Chàng trai đang bối rối về xu hướng tình dục của mình đập đầu xuống giường xong thở hổn hển. Vì cái lần vận động không cần thiết đó, Thiwat đã như thế này kể từ ngày đó. Ngay cả khi cậu đi học, Techno đã hỏi có chuyện gì đang xảy ra vì cậu cứ ngơ ngẩn cả ngày. Cậu ta đã lấy cuốn sách dậy đập vào đầu cậu và nói rằng cậu đã rất kì quái trong mấy ngày này.
Lúc ăn trưa, câu nói cứ như máy lặp phát đi phát lại trong đầu cậu: tao sẽ cho mày biết có một cách sướng hơn là dùng miệng tao.
Tại sao cậu cảm thấy như mình trở lại thời thơ ấu, đến nỗi cậu chán ghét đến mức cậu chỉ muốn quên đi?
Dù không phải ghét đến mức muốn giết người như lúc cậu còn nhỏ, nỗi sợ hãi thu nhỏ lại thành một điều nhỏ nhặt.
Đột nhiên, khi ý nghĩ đó biến mất, thì Tharn xuất hiện.
Cạch!
Oh!
Có một tiếng động nhỏ ở cửa, Type quay lại nhìn vào cánh cửa, thấy tay nắm cửa đang quay, Type biết ngay ai đang đi vào.
Bụp!
"Hớiiii!!!" Cậu cầm chiếc gối quăng thẳng. Khi chiếc gối trong tay cậu bay đến người chỗ cửa. Người vừa về lúc 9 giờ tối giật mình kêu lên rồi đưa tay đỡ chiếc gối.
Bàn tay to bắt chính xác chiếc gối sắp đáp thẳng lên mặt, khi Type mong đợi nhìn thấy một chút giận dữ trên khuôn mặt đẹp trai kia, Tharn kéo chiếc gối ra khỏi mặt.
"Có chuyện gì với mày nữa đây?" Khi nhìn thấy khuôn mặt của thủ phạm đã quăng gối, Tharn không cảm thấy tức giận, hắn chỉ hơi bất mãn.
Khuôn mặt của thủ phạm nhăn lại, đôi mắt cậu hỗn loạn và khó chịu. Đôi môi mím chặt nên hơi trắng. Tất cả những điều này cho thấy Type đang căng thẳng.
Tharn chịu thua khi cậu chẳng nói gì hết. Nhìn Type như này khiến Tharn không thể tin được, Tharn cảm thấy tốt hơn khi thấy cậu như vậy.
Nếu Type tức giận, cậu sẽ gây chiến với hắn; Nếu Type đang ở trong một tâm trạng tồi tệ, cậu cũng sẽ bày tỏ sự chán ghét với hắn, nhưng nếu cậu im lặng như bây giờ và quay mặt đi thì đây là một dấu hiệu tích cực. Hành động của cậu như vậy... Thật đáng yêu.
"Gối của tao!" Khi thấy người khác lấy chiếc gối mà cậu ném đi, cậu la lên ngay lập tức, vội vã muốn lấy lại gối.
Hai chân cậu lại chôn chân ở nơi cậu đang đứng. Trông có vẻ như cậu sợ. Người nào đó sẽ làm gì đó một lần nữa với cậu. Cậu không muốn ở chung với tên này chút nào nhưng chẳng làm gì được, cậu đành quay lại giường.
Thái độ này, nếu là lúc trước, Type có thể lạnh lùng quay mặt đi.
Cậu sẽ chế giễu hắn là con người hẹp hòi. Nhưng bây giờ thái độ mới của Type khiến Tharn đang đứng giữa phòng cười khúc khích.
"Buồn cười cái gì?!"
"Miệng của tao, tao muốn cười mày quản được hả."
"Đồ khốn!" cậu thấy cậu ta đặt đồ lên giường, sau đó đặt túi đồ ăn lên bàn, cậu ta lấy một vài món ra khỏi túi rồi đẩy sang cho Type.
"Muốn ăn chút không?"
Tharn đặt bánh cá trước mặt Type. Type có thời gian thường hay ăn trộm đồ ăn của cậu ta bây giờ to tiếng nói.
"Không! Đừng cố dụ tao bằng đồ ăn. Tao không tin mày. Mày muốn dụ dỗ để tao làm gì đó thì mơ đi, tao sẽ lâm vào tình trạng khốn khổ, tao sẽ không đến gần mày!"
Tharn xoa xoa tóc mình nhưng vẫn đặt đồ ăn gần giường cậu.
Sau đó, hắn mở lon nước uống, Type nghĩ rằng Tharn sẽ không tiếp tục kiên trì để cố gắng nói chuyện với cậu.
Chà, tao không muốn thân thiết hơn với mày đâu.
Cậu thủ thỉ trong lòng.
Chàng trai đang uống nước dừng lại, nói: "Tao không lấy đồ ăn ra dụ dỗ mày đâu." Tharn uống thêm một ngụm nước. Type đã hiểu tại sao các cô gái lại khao khát thằng Tharn như thế. Cậu ta đang uống nước, trong đầu cậu vụt qua ý nghĩ cái yết hầu tinh xảo đó trông thật là.... trời đánh chết cậu đi, vì Type nhận ra từ mà mình sắp nghĩ tới là... gợi cảm.
Hình ảnh đó thật gây chết người! Chết người! Chết người! Aaaa.
Không phải chứ nó thật điên đảo chúng sinh. Hình ảnh trước mắt cậu không phải cả đời cậu chưa từng thấy qua, ngay cả cậu cũng có, cậu đã gặp một số chàng trai rất gợi cảm, nhưng tại thời điểm này, chàng trai đang uống nước trước mặt cậu, sự xuất hiện của cậu ta có thể được gọi là một kiệt tác nghệ thuật...gợi cảm đến chết người.
Cậu bị điên rồi!
Khi Type đang đấu tranh trong lòng, chàng trai con lai Tharn nhìn cậu với đôi mắt ấm áp. Type không tự chủ được nuốt nước bọt.
Cái đíu gì vậy! Tại sao cậu lại thèm muốn Tharn chứ!
"Bởi vì đó là miệng của tao, mày đang đắn đo là mày thích hay không thích nó mà."
Phiền phức!
"Khốn kiếp! Tao ghét mày Type không thể nghĩ ra được lí do tại sao. Cậu chỉ có thể cáu gắt vô cớ chửi rủa. Nhanh chóng đứng dậy, mặt đỏ như quả gấc, có thể vì tức giận hoặc do ngại ngùng. Cậu nặng nề bước ra cửa.
"Tao đi tắm!!!"
Rầm!
Sau đó, cậu đóng sầm cửa lại, phát ra âm thanh rất lớn.
Tharn, người đang uống sprite dừng lại một lúc, rồi cười lớn, bởi vì, vừa nãy, hắn thấy một điều thật dễ thương. Hắn không thể kiểm soát Type. Nhưng hắn nghĩ hắn càng không kiểm soát được mình nhiều hơn.
Bởi vì....cậu thật dễ thương..
Tharn lại thì thầm, "Không có người nào đi tắm mà chẳng đem đồ dùng cá nhân của mình." Rồi Type tính mặc gì sau khi tắm xong, chắc cậu đã tắm rồi. Tharn đứng dậy và nhanh chóng lấy đồ dùng cá nhân.
Đôi khi một người nói muốn đi tắm, cũng có thể là một lời mời gọi.
"Đệch mợ!"
Trong phòng tắm của tòa nhà ký túc xá, Type vừa mới cầm vòi sen trên tay và nhìn vào gương, khuôn mặt của cậu phản chiếu trong phòng tắm, cậu không muốn làm phiền người khác. Cậu cũng không có tâm trạng trả lời khi người khác hỏi cậu bị cái gì, cậu có thể còn chửi ngược lại nữa. Bất cứ ai cũng có thể thấy cậu đang bực dọc như thế nào ...
Bực dọc.
Làm sao mà cậu phải bực dọc!
Hừ!
Type nhìn xuống thủ phạm trong quần khiến cậu bực dọc, đuỵt....nó càng lúc càng lớn và căng chặt thành một túp lều nhỏ.
"Má nó ai giết tao chết đi." Type thì thầm. Bởi vì nếu được hỏi điều gì đã khiến thằng em của cậu cương thành thế này. Câu trả lời không khó lắm... cậu sẽ đổ lỗi cho thằng Tharn.
Cậu không biết tại sao cậu lại nhớ về cái ngày đó. Nó có gì đó xấu hổ và nhục nhã khiến cậu muốn nó biến mất. Nhưng sâu trong lòng Type, cậu vẫn còn hoài niệm tràn ngập về nó.
"Tao tệ vờ lờ! Tao quá tệ...". Giọng nói trầm trầm, căng thẳng thì thầm, cậu đi vào trong một phòng tắm để giải phóng cái lều căng chặt dưới quần mình, sau đó cậu muốn nhanh chóng đi ngủ sớm thức dậu sớm để có thể trốn khỏi phòng sớm. Như vậy thì cậu không phải thấy bản mặt người kia.
"Mày quên sữa tắm, Type."
"Hớiiii!"
Cậu chuẩn bị đi vào phòng tắm thì cánh tay cậu bị nắm lại và một giọng nói cất lên. Type bị dọa cho sốc và sợ hãi. Cậu biết người đáng sợ đó là ai ngay trước khi xoay lại. Và rồi trước khi cậu biết chuyện gì đang xảy ra, cậu bị một lực kéo mạnh vào phòng tắm dưới vòi hoa sen đang mở, sau đó là một tiếng động lưng cậu đập vào tường.
"Má, mày điên hả!"
Khi cậu nhận ra cậu đã bị kéo mạnh, Tharn và cậu đang chen chúc trong phòng tắm nhỏ dưới làn nước lạnh của vòi hoa sen, nếu không phải Tharn giữ chặt và che miệng cậu lại, Type sẽ lớn tiếng la hét. Đôi mắt của Tharn rất sắc bén, đôi mắt cậu ta xoáy sâu vào cậu, cậu ta nói với giọng nói bình tĩnh trầm thấp.
"Nếu mày hét lên, tất cả họ sẽ biết, mày và tao đang ở cùng nhau trong một buồng tắm."
Ầm!
Trong một khoảnh khắc, toàn thân cậu cứng đờ, đôi mắt cậu nhìn chằm chằm vào Tharn, người đang nở nụ cười.
Bàn tay của Tharn rời khỏi miệng cậu. Hắn biết Type sợ hãi và xấu hổ nên cậu sẽ không hét lên để cho mọi người biết rằng cậu với một thằng gay ở chung trong buồng tắm.
Type vô cùng lo lắng nhưng vẫn thấp giọng hỏi: "Vậy mày đang làm cái quái gì ở đây a!" cậu cố gắng đẩy cậu ta ra rồi rời đi trước khi bất cứ ai có thể phát hiện. Tharn, người đặt đồ cá nhân của mình sang một bên thấy được Type muốn trốn thoát, cậu ta chặn Type lại. Khi Type cảm thấy rằng Tharn sẽ không để cậu chạy trốn. Cậu bắt đầu cảm thấy như mình đang trải qua sự tra tấn về tinh thần. Nhìn vào khóe miệng Tharn tràn ngập nụ cười mà cậu chưa từng thấy trước đây.
Cậu ta mỉm cười như thể cậu ta đang làm chủ tất cả mọi thứ.
"Tao nói với mày là tao không chỉ dùng miệng mà."
"Thằng Tharn! Bỏ tao ra!" Type tức giận, cậu đẩy Tharn ra.
Sau đó, do gây ra tiếng động lớn, buồng kế bên vang lên tiếng động tắt vòi sen.
"Ah, có chuyện gì vậy?" người ở buồng kế hỏi to.
Type chết sững vì sợ. Cậu không biết sẽ như thế nào nếu người buồng kế thấy họ trong tình trạng này.
Cậu ra hiệu cho Tharn im lặng và trả lời.
"Không, không có gì, tao bị trượt."
"Bình tĩnh nào, man."
Tharn cười như điên: "Ha haha haha, eh, bình tĩnh nào!" Cánh tay của Tharn đang siết chặt eo Type. Cái ôm này khiến Type khó chịu nhưng cậu chẳng dám làm gì. Nếu cậu đánh Tharn, sẽ gây chú ý đến người kế bên. Và nhìn vào mắt cậu ta, như thế nào nếu có ai phát hiện ra hai người họ ở chung một buồng tắm....
Chà, Tharn chẳng quan tâm gì cả.
Cậu ta sẵn sàng công khai, nhưng nó liên lụy đến cậu đó!
Cuối cùng, Type đầy oán giận cố gắng trốn thoát khỏi cánh cửa. Nếu không vì...
"Hey, mày vẫn còn trong phòng tắm à?"
"Vẫn còn." Khi Type nghe thấy giọng nói của người hỏi từ bên ngoài, cậu lập tức cứng đờ. Cậu biết cậu không thể ra ngoài bây giờ. "Chà, nhanh lên. Tụi đang đợi ở 7-11 đó."
"Khỏi chờ tao. Tao sẽ về phòng rồi đi với bạn tao." Cậu chỉ muốn người bên ngoài nhanh đi đi, Type không cần biết người bên ngoài sẽ đi đâu, bởi vì tất cả những gì cậu muốn biết là tại sao có Tharn lại cắn cắn tai của mình.
Cắn một cái rồi lại một cái...
"Mày giữ tao lại làm gì?" cậu sốt sắng hỏi khi Tharn vòng tay quanh eo cậu và giữ cậu ở nơi mà cậu không muốn ở. Miệng Tharn di chuyển đến dái tai của Type, để lại một tiếng cười trầm thấp mơ hồ, mặc dù bọn họ đều là con trai, tiếng cười của Tharn vẫn làm cho tóc và lông của Type dựng đứng.
"Đừng có chơi ngu."
"Fvck!" Type cắn chặt môi khi răng của Tharn cắn nhẹ vào dái tai của cậu, không phải vì Tharn đang trong phòng tắm hẹp và ôm cậu từ sau thắt lưng, nhưng thứ trong quần cậu lại không thể nghĩ bình thường và nôn nóng muốn giải thoát.
Cậu có thể nghe đám người bên ngoài đang xì xào nói về việc gì đó. Nhưng khi cậu chưa kịp phản ứng, Tharn bật vòi hoa sen, nước rào rào rơi xuống và thấm đẫm quần áo cậu. Type không nhịn được hạ giọng mắng.
"Thằng chó, tao ướt hết rồi!"
"Cởi ra đi. Mày muốn đi về với bộ dạng ướt nhẹp như này à?"
"Không!" tất nhiên không phải nhân phẩm của cậu bị treo trên một sợi dây mỏng và nó không quan trọng là người nào đang tiến về phía trước và ai đang di chuyển về phía sau. Cậu nhanh chóng cởi bỏ quần áo ướt. Cậu chắc chắn Tharn cũng đang làm y như vậy.
Tharn không nói một lời, ngoại trừ bước lùi lại một chút, rồi cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo. Khi Type nghe thấy giọng nói phía sau, cậu quay lại và thấy Tharn bước tới gần cậu với khuôn mặt xấu xa.
Qúa gần!
Chết tiệt, cậu ta làm cậu ngột ngạt quá! Thằng em của Tharn cũng lớn hơn rồi!
"Đừng đến đây!" Khi Type nhìn thấy Tharn khỏa thân, cậu hôm nay cậu thoát không được rồi.
Chàng trai đẹp trai tiến lại gần cậu. Cho dù Type có dũng cảm đến mức nào cậu cũng trở nên nhát cáy ngay lập tức và quên mất nước vòi hoa sen chảy xuống, cậu tiếp tục lùi lại mặc kế quần áo ướt đến khi không còn chỗ để lùi lại.
"Này....tao hét lên đấy!"
"Ừm, mày nói một thằng bự con như mày lại bị tao dụ vào phòng tắm... Ai sẽ tin mày?"
Đi chết đi!
Type chửi rủa trong lòng, vì cậu cũng đồng ý với Tharn. Cậu cao 1m8, và Tharn cao hơn chỉ vài cm. Mọi người đều biết nếu một thằng con trai với hình dáng này thì lên giường bao thoải mái, do đó kích thước thằng em cũng bao phù hợp!
Cậu không bị dụ dỗ! Cậu bị cậu ta dùng lực kéo vào!
"Tao sẽ không làm gì mày đâu." Tharn nhẹ nhàng trêu chọc.
Đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào con mồi thú vị. Tharn, từ từ tiến lại gần thu hẹp khoảng cách cho đến khi hai người sắp dính sát vào nhau, chỉ có dòng nước lạnh chảy dọc theo hai người đi xuống. Nhưng nó không làm dịu đi bầu không khí đang nóng lên, cũng không làm dịu đi những ham muốn nóng bỏng và cảm giác khô khan của hai người.
Nhìn vào cơ thể của mấy nữ diễn viên, cậu sẽ không có ham muốn mạnh mẽ như vậy chứ?!
Type hỏi thầm trong lòng. Bởi vì suốt thời gian cậu xem AV, cậu chắc chắn không nhìn vào thằng đàn ông đang cày cấy phía trên, mà nhìn vào người phụ nữ đang rên rỉ dưới thân người đàn ông thì cậu mới có thể ra. Nhưng phải có một cái gì đó khác biệt trong đầu cậu lúc này, bởi vì bây giờ thay vì ham muốn của cậu giảm xuống thì nó lại càng tăng lên, thằng em càng trướng to đến mức khó tin.
"Ai chắc được là mày sẽ không làm gì tao!" Type giận dữ. Tharn nói sẽ không làm gì cậu, nhưng những gì tay cậu ta làm hoàn toàn trái ngược với những gì cậu ta nói.
"Ừm! Tao sẽ không làm gì, chỉ làm cho cơ thể mày vui vẻ." Tharn nói gì chả lẽ Type không biết? Tai cậu dường như sắp liệt. Bởi vì giọng nói của Tharn trầm thấp bên tai gây ra cảm giác kì quái. Type không biết đó có phải vị trí nhạy cảm của cậu không mà khiến cậu rùng mình. Cậu mím chặt môi.
"Nếu không phải có người bên ngoài, tao sẽ đánh chết mày." Type trả lời cậu ta bằng giọng điệu cho thấy cậu ghét cậu ta đến mức nào, nói với cậu ta rằng cậu không muốn việc này xảy ra.
"Mày chỉ đang viện cớ cho bản thân, muốn làm thì mày đã làm!"
Tao ghét mày!
Type gầm lên trong lòng, môi vẫn mím chặt, sợ lỡ miệng la lên. Khi chiếc quần trước mặt cậu được cởi ra, trái tim cậu vẫn thầm biết ơn cậu ta, cậu ta không kéo xuống hàng phòng thủ cuối cùng của thằng em cậu. Nếu nó không còn, cậu có thể nói là cậu thực sự mông trần.
"À ~!" Khi Tharn cầm toàn bộ cây gậy nóng mỉm cười khúc khích, Type chỉ muốn bẻ cổ cậu ta. Cậu ta cười là vì thằng em của Type cũng đang cương chẳng kém thằng em cậu ta.
"Hớiii... Ah" Đầu ngón tay của Tharn đang xoa bóp thằng em của cậu một cách nhẹ nhàng, cậu ấy xoa bóp như vậy khiến cho thằng em cậu bắt đầu rỉ nước. Type dễ hứng tình đến mức cậu đã bật rên ra tiếng khi hai thằng em cọ vào nhau. Lý trí nói với cậu rằng cậu nên chống cự để trốn thoát, nhưng cơ thể cậu đã đầu hàng Tharn và đắm chìm trong khoái cảm dục tiên dục tử. Tharn sẽ làm cho cậu sướng hơn thế.
Cậu cũng là một thằng con trai muốn trải nghiệm những điều mới mẻ kích thích, và đây là một điều rất bình thường.
Cùng lúc đó, những ngón tay của Tharn giơ cây gậy nóng hổi lên, ngón tay chầm chậm vuốt ve hai thằng em đang cạ vào nhau.
Sự cọ xát nhẹ nhàng khiến cả người cậu co giật run run. Tay của cậu ta chầm chầm chà xát khắp nơi. Những ngón tay của cậu ta ma sát đến khi đầu khấc của cậu đỏ sậm và sưng hơn. Type nâng hông, theo hướng dẫn của Tharn đung đưa.
"Aaa...aa!" Tiếng thở ngày càng nhanh và nặng nề. Type nắm chặt chiếc áo ba lỗ chưa cởi ra của cậu, đôi chân trở nên yếu ớt bắt đầu trượt xuống. Tharn thấy cậu như thế này, khóe miệng hắn nhếch lên. Cơ thể của Tharn chuyển sang màu đỏ hồng. Type biết rằng những người có làn da trắng, khi bị kích thích, da họ càng đỏ hơn.
"Mày biết tại sao nó gọi là đấu kiếm rồi đó." Tharn thì thầm bên tai Type, cho cậu biết, Type muốn hét lên tại sao cậu phải cần biết.
"Aaaaa" Type nhịn không được rên rỉ. Khi cây gậy nóng của Tharn đến gần và cọ xát hai bên chân, ham muốn tình dục trỗi dậy, Type vô thức nâng hông và cây gậy nóng của cậu để cọ lại. Điều này làm cho Type hiểu tại sao nó được gọi như vậy.
Cha! Cha! Cha!
Dòng nước lạnh chảy qua cơ thể hai người. Không ai quan tâm đến nó vào lúc này vì cả hai đều tập trung vào thắt lưng nơi họ đang cọ sát vào nhau. Suy nghĩ về những gì gay và những gì không, Type không thể kiểm soát cơ thể của mình. Cậu đang nhích gần đến Tharn để hai cây gậy có thể cọ xát nhiều hơn.
"Aaaaa, aaaaa!" Lưng Type đã dính sát vào bức tường phía sau, Tharn đã áp sát vào cơ thể cậu để hai cậy gậy nóng hổi cọ sát vào nhau được nhiều hơn và càng để nó ép chặt vào nhau không có khe hở, chất nhầy màu trắng tiết ra nhầy nhụa lên bụng cả hai.
Chạy theo chất lỏng đó như có dòng điện, tiếng thở hổn hển từ cả hai khẽ vang lên trong buồng tắm.
"Mày... Ah ... Hừm ..." Type khựng lại khi Tharn vùi đầu vào cổ cậu, nhẹ nhàng hôn và gặm cổ cậu, cậu đặt bàn tay lên ngực của cậu ta.
Dưới hắn, Type đang cắn môi để kìm nén những tiếng rên rỉ, tay cậu đặt lên ngực hắn muốn đẩy đi, nhưng cơ thể cậu lại bất lực do sự khoái cảm đang lấp đầy trong cậu.
Chết tiệt!
"Làm như tao vừa làm." Trước khi cậu đẩy hắn ra, Tharn bắt một tay cậu kéo xuống, buộc cậu phải giữ hai cây gậy nóng hổi của họ với nhau như hắn vừa cầm chúng. Để Type cầm lấy nó và tự mình học cách vuốt ve cả hai, tiếp tục với nhịp điệu làm tăng hành động ma sát. Type muốn nói với cậu ta rắng cậu cậu không muốn thằng em của mình bị người khác cầm, cậu nghĩ điều đó thật tệ. Nhưng cậu cũng không muốn cầm của người khác đâu.
"Nóng quá!" Nhưng cậu chỉ nghĩ vậy thôi chứ thật ra, cậu vẫn vươn tay bọc lấy chúng, rồi theo dục vọng trong cơ thể mà vuốt ve. Cậu biết cậu không thể phủ nhận điều đó.
Type biết rằng khi cậu cọt xát với cây gậy của Tharn, cậu sẽ có một cảm giác sướng không tả được.
Tharn hôn cơ thể cậu, bàn tay di chuyển tới ngực cậu.
Sau đó...
"Này! Đừng chạm vào ngực tao! Type thấp giọng nói. Cậu cố ngăn bàn tay của Tharn, nhưng thực tế, cậu càng muốn Tharn chạm vào mình nhiều hơn. Khi Tharn véo hai chấm đỏ trên ngực cậu, ngón tay cậu ta vân vê và ấn chúng, cậu rất thoải mái. Tharn cúi đầu xuống, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ hạt đậu sưng lên.
"Tao....tao là con trai.....Ah ... Ở đó ... tao không cảm thấy gì đâu!" Giống như nói rằng cậu đang tự dối lòng mình. Bởi vì khi Tharn cuốn hạt đậu bằng đầu lưỡi, hơi thở và ngực cậu càng lúc nóng lên. Lúc này, thằng em của cả hai đều đầy tinh dịch và nước trộn lẫn với nhau.
Đồng thời, Tharn không nghĩ cơ thể cậu có phản ứng nhạy cảm như vậy, bởi vì Tharn chỉ liếm nó. Và bàn tay Type như nóng đến mức như muốn đốt luôn hai cây gậy phía dưới. Tharn hé môi, đứng dậy và nhìn Type, người đang thở gấp vì hứng tình.