Chereads / Định Luật Murphy Tình Yêu / Chapter 9 - Chương 9

Chapter 9 - Chương 9

"Tao muốn mày ngủ với tao!"

"!!!"

Nếu có ai muốn hỏi cậu cảm thấy như thế nào bây giờ, câu trả lời này không khó chút nào, ban đầu cậu sẽ lao tới đáp lễ cậu ta bằng cách dùng hết lực đấm và đá cho đến khi cậu ta chết. Một lần nữa, cậu sẽ tóm tắt tất cả những gì cậu ta đã làm trước đây. Cậu ta giúp cậu. Cậu ta chịu đựng cậu. Cậu ta thỏa mãn cậu.

Dù trước đó hay bây giờ, vẫy đuôi ngoe nguẩy chạy sau cậu, chỉ vì cậu ta muốn.

Ai nói gay có loại này loại kia, tất cả đều chung quy về một đức tính muốn ngủ với bất cứ ai!!

"Mày nằm mơ..."

"Tao đùa thôi!!"

Răng rắc!

Cậu muốn lao lên và cho cậu ta nếm thử mùi vị nắm đấm. Khi cậu hạ xuống quyết tâm, Tharn, người đang nằm ngửa, ngước lên nhìn cậu và mỉm cười.

"Biểu hiện của mày bây giờ dễ thương hơn tao nghĩ!"

"Thằng Tharn, mày muốn gì cũng đừng có đùa quá trớn." Cậu ngăn lại suy nghĩ muốn lao lên đánh đấm với cậu ta. Cậu chỉ phóng tới cậu ta một ánh mắt cảnh cáo.

Type cảm thấy nếu cậu ta nói đùa như vậy một lần nữa, cậu sẽ không chỉ cảnh cáo như lần này mà sẽ bắt cậu ta nằm trong bệnh viện hai hoặc ba đêm. Thái độ nghiêm túc của cậu khiến Tharn đóng cuốn sách giáo khoa đang đọc lại.

"Thật ra, tao chỉ đùa thôi ..." Cậu hít một hơi thật sâu để điều chỉnh bản thân và quên đi những suy nghĩ đó. Tại sao cậu cảm thấy nhẹ nhõm sau khi biết rằng cậu ta không giống như cậu nghĩ là cậu ta chỉ ngủ với những người dâm đãng? Trước khi cậu nói lại, Tharn có vẻ chân thành và tiếp tục.

"...Nhưng đó là những gì tao thực sự nghĩ."

"Mày đang nói về cái gì?" cậu cố giữ bình tĩnh khi nghe điều đó bởi vì cậu không muốn trở thành thằng ngốc mơ hồ phản ứng lại lời trêu chọc của cậu ta. Chỉ là cậu ta lại mỉm cười.

"Tao muốn ngủ với mày. Đó là sự thật. Đừng giận. Nghe tao nói đã."

Chàng trai con lai hít một hơi thật sâu, đưa tay ôm ngực, người đứng đó nhíu mày như đang lắng nghe cậu ta.

"Nhưng không phải bây giờ."

"Làm sao?"

"Tao đã nói với mày, phải không? Tao thích mày." Cậu tròn mắt nhìn cậu ta, vẻ mặt ghê tởm sau khi nghe, nhưng tim trong lồng ngực lại đập càng nhanh.

"Do tao thích mày nên tao nói rõ ràng với mày để mày có thể chú ý đến tao, tao sẽ làm mọi cách để thu hút ánh mắt mày. Và mày cũng là một thằng con trai. Mày biết khi một thằng con trai thích ai đó thì sao? Khi ở cùng người mình thích có muốn làm gì với nhau không. Tao sẽ nói ngắn gọn với mày, nếu khi mày bắt đầu đặt xuống sự đề phòng và buông xuống sự chống lại tao, thì tốt nhất mày nên cẩn thận đi. "

"Tao sẽ không bao giờ muốn ngủ với mày." Cậu mắng cậu ta. Và cậu cũng lùi lại như muốn dựng lên một bức tường cao mười mét giữa hai người.

Khi Tharn thấy điều này, cậu ta thở dài.

"Tao từ lâu đã biết mày không chịu nên tao mới nói là tao đang đùa thôi."

"Vậy tại sao mày giúp tao?" Tharn đang nhìn chằm chằm vào mắt cậu, cau mày nhìn cậu bằng ánh mắt mà cậu thậm chí chưa từng thấy. Thấy cậu ta như vậy, cậu cắn răng hoang mang, cậu bị đùa bỡn và trêu chọc. Nhưng cậu vẫn tự hỏi ... Tại sao câu ta lại giúp cậu trong khi tính cách của cậu quá tệ? Cậu tiếp tục hỏi.

"Tharn, sao mày xen vào việc của tao?"

"Câu trả lời tương tự."

"Thằng chó khốn kiếp! "

"Mày bị sao vậy? Tao nói gì mày cũng phát cáu... Ừm! Tao sẽ nói rõ với mày vài điều. Tao muốn mày ngủ với tao, tao ngủ với mày là thật lòng. Tao giúp mày vì tao muốn ở bên mày và mọi người sẽ làm gì với người mình thích khi ở bên nhau? Bởi vì tao không phải là loại người hoàn hảo trong trí tưởng tượng và như một thằng đàn ông, tao sẽ không nói với mày rằng chỉ cần chúng ta ở bên nhau, vậy là đủ. Sẽ không có sex trước khi chúng ta kết hôn hoặc chỉ nắm tay nhau là đủ, thật rỗng tuếch, luật pháp Thái Lan không chính thức cho phép hai thằng con trai đăng ký kết hôn, vì vậy tao sẽ không chờ đợi cả đời, khi nào chúng ta ở bên nhau, tất nhiên tao sẽ muốn chạm vào mày." Tharn nói với giọng chân thành hơn. Sự chân thành của cậu ta làm cậu cứng họng.

Cậu có thể chấp nhận và hiểu một phần nhỏ những gì cậu ta nói, nhưng cậu không thể hiểu một số điều quá thô thiển.

Thằng Tharn nói với cậu rằng tất cả những gì cậu ta làm là vì muốn cậu nghĩ về cậu ta và muốn có được trái tim cậu? Hay cậu ta chỉ muốn ngủ với cậu?

"Xong rồi, đúng không? Tao đọc sách tiếp." Và sau đó cậu ta để mớ bồng bông lại cho cậu và xoay người cầm cuốn sách dày vùi đầu học tập. Cậu muốn hỏi, nhưng thái độ của cậu ta đã quá rõ ràng.

"Tao có nên nghĩ là mày thấy tao quá hấp dẫn nên mới nhìn tao như thế?"

Xuống địa ngục đi thằng khốn!

Type chỉ có thể nghĩ vậy trong lòng, cậu đi ra khỏi phòng ngủ trong cơn thịnh nộ. Cậu âm thầm nghĩ cậu chẳng muốn nhớ lại mấy điều tốt đẹp cậu ta từng làm tí nào.

Tên khốn đó nhẹ nhàng ôm, an ủi và xin lỗi cậu đã biến mất. Cái tên khốn dịu dàng đó biến đi đâu rồi hả? Đôi khi, cậu muốn thấy Tharn như thế.

Tao thích mày!

Tao thích mày!

Tao thích mày!

"Ồ hay lắm! Mình hoàn toàn không thể đọc cuốn sách này!!"

Trường đại học chiến đấu cho kỳ thi giữa kỳ trong hai ngày. Mọi người đều dốc toàn lực trước kỳ thi giữa kỳ, đặc biệt là những sinh viên trong khoa khoa học. Đồng thời, những sinh viên trong ngành khoa học y học cũng không ngoại lệ. Nhưng cậu chắc chắn mình là một ngoại lệ, không phải vì cậu đã quá muộn để học, mà bởi vì luôn có mấy âm thanh lơ lửng trong tâm trí, đừng như vậy nữa!

"Mình không thể đọc sách khi mình phân tâm!" Cuối cùng, cậu ném sách giáo khoa trên giường, lặng lẽ nhìn lên trần nhà cũ phía trên đầu, và rồi tầm nhìn của cậu di chuyển chậm chạp sang chiếc giường trống đối diện.

Sau cuộc trò chuyện của hai người ngày hôm đó, Tharn quay lại nhịp sống bình thường. Còn Type vẫn chưa bình thường trở lại. Giống như quay trở lại trước vụ cậu bị bão mạng, điều duy nhất khác biệt là... cậu ta không cưỡng ép cậu như trước đây. Cậu cố gắng thuyết phục bản thân vì đó là vì kỳ thi gần đây, nhưng dù sao cậu cũng không chắc về cậu ta.

"Mình ghét gay!" Cậu nói lớn tiếng, nhưng một lúc sau cậu lại thở dài.

"Nhưng bây giờ mình không ghét cậu ta!"

Thực tế, cậu luôn biết rằng nếu cậu tiếp tục cố chấp như thế này cậu sẽ mệt mỏi vì điều đó, sau này cuộc sống của cậu sẽ rất khó khăn. Bởi vì dù ở góc độ nào, người ta cũng nghĩ về nó, đánh giá cậu và cậu không thể phớt lờ sự tồn tại của bất kỳ ai, nếu cậu vẫn khăng khăng bị ghét bởi gay hay ghét gay, cậu sẽ không chỉ có một cuộc sống tồi tệ, mà sau này gặp loại người này cũng khó mà làm việc, bởi vì nếu trưởng nhóm văn phòng của cậu sau này là gay, cậu sẽ là người gặp vô vàn khó khăn chứ không phải người cậu ghét.

"Mình cũng muốn giống Techno!" Techno có thể làm bạn với bất cứ ai, thằng No có thể hòa hợp với mọi người của mọi giới tính. Đôi khi cậu ghen tị với cậu ta, nhưng trái tim cậu lại từ chối trở thành người như vậy.

"Làm sao để mình như vậy được? Mình có thể thay đổi trở lại, thay đổi trước khi mình 12 tuổi hoặc một cái gì đó tương tự? Ah!" Cậu tự hỏi bản thân. Và khi cậu không nhận được bất kỳ câu trả lời thỏa đáng nào, cậu nhắm mắt lại và cố gắng không nghĩ về những điều quá tầm với. Cố gắng tập trung, nhưng ...

Này!

"Xóa đi quá khứ!" Ban đầu nằm ườn trên giường, cậu bắt đầu nâng người ngồi dậy, cau mày.

Khuôn mặt nhỏ của cậu nhăn lại và cậu nhớ lại vài tháng qua.

"Mình muốn quên đi quá khứ vờ lờ!" Cậu nói thành tiếng.

Phải, trong những ngày sau khi cậu ngừng giấu nó trong lòng và không còn gặp ác mộng. Quan trọng nhất là những ngày cậu không bị đụng chạm bởi tên gay kia và tưởng như mình sắp chết.

Câu trả lời cho câu hỏi này là thằng Tharn!

Tharn giúp cậu không gặp ác mộng nhiều hơn. Cậu ta để cậu nói ra quá khứ, điều quan trọng nhất là cậu không kìm chế được mà bắn trong miệng và tay cậu ta. Câu trả lời rất đơn giản, trong phòng riêng của cậu, nằm trên giường đối diện cậu.

"Mày thích tao, phải không!" Cậu nói với một nụ cười xấu xa. Quay lại và lấy sách giáo khoa, đọc nó bởi vì cậu biết cậu sẽ làm gì tiếp theo.

Câu trả lời nằm ở việc tận dụng kinh nghiệm gần đây của cậu.

Sau đó, kỳ thi giữa kỳ khó khăn đối với sinh viên năm nhất không quen thuộc với hệ thống thi của trường cuối cùng đã kết thúc với rất nhiều phàn nàn, nhưng đối với cậu, khi so sánh với những gì cậu sắp làm? Kì thi của trường còn không quan trọng bằng để so sánh.

"Đừng về nhà vào thứ bảy này. Tao có vài điều muốn nói với mày."

Vào ngày cuối cùng trước kỳ thi, cậu đã nói điều này với Tharn. Tharn với khuôn mặt đầy dấu chấm hỏi quay lại nhìn cậu. Câu trả lời của cậu là ... Sau kì thi.

Sáng thứ bảy, khi tự kéo mình ra khỏi giấc ngủ, cậu thức dậy như thường lệ và dọn dẹp, tắm rửa, đánh răng, xuống nhà ăn và không quên đem đồ ăn về cho người bạn cùng phòng say xỉn tối qua.

"Dậy và ăn đi!" Khi cậu trở về phòng ngủ, cậu bước vài bước nhỏ để đến chỗ người vẫn còn ngủ và đá cậu ta dậy, đá cậu ta đến lần thứ hai, cậu ta mở mắt dậy và hỏi.

"Mấy giờ rồi?!"

"10 giờ." Cậu quay lại mở hộp đồ ăn và cho nó vào đĩa. Tharn cau mày với khuôn mặt còn say ke.

"Ăn!"

"Cho tao?" Tharn không thể tin vào tai mình và hỏi cậu. Cậu không có lựa chọn nào khác ngoài nhún vai.

"Nếu mày không ăn nó, tao sẽ đem cho con chó gác cổng kí túc."

"Mày ok phải không, Type?" Tharn hít một hơi thật sâu. Đứng dậy đi ra ban công để rửa mặt và súc miệng. Khi hắn chạm vào nước lạnh và nghe người đứng sau nói chuyện với hắn, Tharn cảm thấy não mình từ từ tỉnh táo.

"Lần đầu tiên tao thấy mày say đến không biết trời đất."

"Một cựu sinh viên mời tụi tao đến nơi anh ấy hát. Vì tụ tập nên đàn anh mời tụi tao uống."

Sau khi Tharn nói xong, hắn súc miệng lại bằng nước, lau mặt và quay trở lại bàn của căn phòng đằng kia, hắn ngước nhìn người ngồi trên giường.

"Mày có chuyện nói với tao, nói đi."

"Ăn xong rồi nói." Cậu đang tránh những gì cậu sẽ nói được chừng nào hay chừng đó bởi vì điều cậu nói có chút giật mình.

Mày đã quyết định kĩ rồi? Type... Cậu đã tự hỏi mình nhiều lần trong lòng, nhưng sâu thẳm trong cậu biết cậu đã có một câu trả lời rõ ràng.

Đây là một cơ hội tốt để dứt điểm vấn đề ghét gay trong một lần, đúng không? Khi cậu nhận được câu trả lời tương tự một lần nữa, cậu ngồi lặng lẽ nhìn Tharn nhận lấy dĩa đồ ăn và ăn hết nó. Cậu ngồi trên sàn và nhìn chằm chằm vào Tharn. Hôm nay, cằm cậu ta lúng phúng ít râu. Vì là con lai, râu mọc nhanh hơn cậu rất nhiều.

"Có chuyện gì vậy, mày còn không cho tao về nhà." Sau bữa ăn, Tharn mở lời. Tharn không thể đoán được Type sẽ nói gì. Những lời của Tharn làm cậu im lặng trong phút chốc, khi Type xác nhận câu trả lời trong lòng cậu lần cuối, cậu hít một hơi thật sâu.

"Làm với tao đi!"

"Mày nói cái đíu gì vậy?!!!!!"

Tharn kinh ngạc đến nỗi cậu ta mở to mắt và giọng vốn trầm cũng cao hơn một tông. Cậu quyết định lặp lại lần nữa.

"Ngủ với tao để tao khỏi nợ nần gì mày."

"Mày nợ tao cái gì cơ?" Với lời đề nghị ngon ngọt của cậu, Tharn trông như không tin những gì cậu nói, điều đó làm cậu hơi khó chịu. Tại sao làm ra vẻ phức tạp vậy chứ? Chấp nhận lời đề nghị của cậu bộ khó lắm hả?

"Mày đã giúp tao rất nhiều lần, đúng không?" Rất nhiều điều không ưa nổi cậu ta, nhưng khi cậu nhìn thấy đôi mắt khó tin của Tharn, cậu đã kiên nhẫn giải thích.

"Tao đã nghĩ rất nhiều. Tao chẳng muốn nợ nần ai cả. Nếu đột nhiên một ngày đẹp trời nọ, mày đứng trước mặt tao nói muốn chơi tao vì lúc trước mày đã làm nhiều điều để giúp tao, tao sẽ phải trả những gì tao nợ mày! Vậy tao phải làm thế nào? Vì vậy, tao sẽ ngủ với mày 'chỉ một lần thôi'. Tao nói rõ ràng cho mày hay, dù mày có cố gắng thế nào, tao sẽ không ở bên mày. Thay vì lo lắng khi nào mày sẽ bất chợt bắt tao trả nợ, tốt hơn hết là tao nên tự nguyện ngủ với mày một lần, và rồi nó cũng kết thúc."

Cậu nói với giọng điệu tự hào như thể ông đây tính toán quá giỏi, nhưng thực tế, cậu làm điều này chỉ vì lợi ích của cậu. Thật đáng giá nếu cậu có thể chữa khỏi sự căm ghét gay của mình sau khi cậu ngủ với cậu ta. Dù sao cậu cũng là đàn ông và cũng không có gì thiệt thòi nhiều cả. Ngay cả khi có thiệt thòi, nó cũng tốt để có thể che đậy đi nỗi đau tâm lý trong quá khứ.

Thằng Tharn đã giúp cậu xua đi ác mộng nhiều lần. Lần này, sẽ ổn thôi!

"Mày chịu vì....mày đang nợ tao!"

"Ừm." Type âm trầm nói, đôi mắt của Tharn nheo lại nhìn cậu.

"Ai hôm bữa vừa nói sẽ không bao giờ ngủ với tao."

"Thằng chó Tharn! Cho là tao đã nói đi nhưng chỉ một lần, tao đang nói chuyện tử tế đấy." Đúng vậy, nếu có thể trả lời một cách bình thường thì đó không phải là cậu rồi. Cậu mỉm cười và đắc ý nói.

"Hoặc mày không." Cậu nghĩ người trước mặt sẽ đồng ý ngay lập tức, nhưng Tharn ngẫm nghĩ nhìn cậu, rồi hỏi lại.

"Một lần?"

"Ờ, chỉ một lần, không có lần hai!" Cậu quả quyết trả lời. Tharn cũng quả quyết gật đầu rồi cậu ta từ từ đứng dậy rửa chén, thuận miệng hỏi.

"Vậy, tao hay mày trên?"

Nghe xong, cậu bối rối. Sau đó cậu mới hiểu ra.

Thấy tấm lưng rộng của Tharn, não cậu đang dùng tốc độ ánh sáng suy nghĩ.

Nếu cậu ở trên, cậu sẽ phải hôn cậu ta, làm chủ và cắm vào mông cậu ta.

[Oẹ!]

Cậu cảm thấy mình đang nổi da gà khắp người. Cậu chỉ cần nghĩ về Type nhỏ của cậu chui vào lỗ nhỏ của thằng khác, cảm giác buồn nôn dâng lên ở lồng ngực và tay cậu ướt đẫm mồ hôi, cậu thậm chí không thể tự hỏi mình có thực sự muốn làm điều đó không, nhưng với những gì cậu đã hiểu biết được từ trước một chút, cậu nghiến răng nói.

"Mày ở trên... Tao sẽ chỉ nằm yên thôi."

Cậu nói to nhưng thật thì cậu vẫn ý thức được một chút và có hơi hãi. Nỗi sợ này cũng giống như 12 năm trước. Trái tim thình thịch đập mạnh. Cậu đã không ngừng nói đi nói lại với bản thân rằng cậu đã trưởng thành. Cậu ép mình phải kiểm soát nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất và thuyết phục bản thân rằng đó chẳng qua chỉ là làm tình, chỉ nửa giờ. Chỉ cần cho cậu ta vào. Dù mọi chuyện sẽ diễn tiến tệ cỡ nào.

Kết quả khả quan là cậu có thể thích nó. Kết quả tệ hơn thì xem như bị tra tấn trong nửa giờ đi.

Lách cách!

Cái đĩa nhựa được đặt trên giá, Tharn cất xong, quay lại tiếp tục bận rộn rửa chén.

Trên mép bồn rửa, với hông tựa vào tấm thạch cao ở mép ngoài, miệng Tharn đang mỉm cười.

"Chà, tao cũng muốn nói với mày là tao... chỉ ở trên thôi."

Cậu lại tự hỏi mình, cậu đã chắc chắn chưa?

...............

"Mày sẵn sàng chưa?"

"Khốn kiếp, mày có mất quá nhiều thời gian cho việc quyết định cái này không? Hại tao chờ cả ngày để coi mày quyết định thế nào!"

Bây giờ, trong phòng ngủ của ngài Thiwat với ngài Tharn, chiếc bàn Nhật Bản đã được chuyển đến cửa, hai cái giường cũng được kéo đến cạnh nhau, toàn bộ hộp bao cao su và gel bôi trơn (chính là cái chai mà cậu ném vào đầu Tharn) đặt trên giường , ấm nước đựng đá và mọi thứ đã được chuẩn bị kĩ lưỡng. Cả hai chỉ mặc mỗi quần lót trên giường.

Khi Tharn hỏi lại, cậu thiếu kiên nhẫn trả lời.

Cậu nói với cậu ta vào buổi sáng. Và từ lúc đó tới bây giờ cậu còn rối rắm.

"Mấy loại chuyện này làm nhanh mà. Bây giờ hầu hết sinh viên trong ký túc xá đã về nhà. Hôm nay, chắc chắn hôm nay bọn họ chưa về kí túc, nếu bỏ lỡ thời cơ này sẽ không còn cơ hội nào cho sau này đâu. Tao đã nói tao cân nhắc kĩ lắm rồi, chỉ hôm nay thôi. Bởi vì sau kì thi, các sinh viên sẽ luôn về nhà. Hầu hết các ký túc xá đều chẳng có ai. Ngày mai họ sẽ quay trở lại. Cái này là để đảm bảo mọi người không nghe thấy âm thanh của những gì sẽ diễn ra trong phòng hôm nay!!" Không hôm nay thì chẳng có hôm nào phù hợp hơn.

"Mày cũng biết mà, làm mấy chuyện này làm sao nóng vội được!"

"Không phải giống như làm với mấy đứa con gái, tiến vào rồi trút bỏ ham muốn hết lần này đến lần khác sao?" Sau khi nghe câu này, Tharn không thể không nhướn mày , điệu bộ khó nói, rồi nói với người trên giường.

"Mày làm thế khi ngủ với người yêu cũ hả?"

"Hừm." Cậu sốt ruột trả lời khiến mặt Tharn trở nên u ám.

"Tao hôm nay sẽ cho mày biết chuyện này không phải là chỉ tiến vào để thỏa mãn ham muốn, còn hơn thế nữa." Nói xong, Tharn ở phía trên tiến tới, từ từ đẩy ngã cậu xuống gần thành giường, nhưng bây giờ cậu ta không thể nhìn thấy biểu cảm trong mắt Type. Nó có thể là tình dục, nhưng bởi vì ngay lúc này, Type như đang nhìn thấy cái chết, hối thúc Tharn nhanh chóng bắt đầu. Cho đến khi mặt của Tharn đến gần.

"Tao không hôn!" cậu đưa ra điều kiện, nhưng Tharn phản bác.

"Tao không ngủ với người mà không cho tao hôn."

"Khốn nạn!"

Hừm!

Tiếp theo, cậu, người ban đầu đề nghị không hôn, kéo cổ Tharn xuống và chủ động đưa môi tới. Cậu không phải một thiếu nữ ngại ngùng chơi trò lạt mềm buộc chặt mà nằm đó khép hờ môi chờ đợi. Cậu chạm vào môi Tharn, nhè nhẹ cắn mút, mở môi cậu ta rồi đưa lưỡi ra khiêu khích.

Kiểu hành động này khiến Tharn bối rối hơn vì không ngờ cậu lại làm như vậy. Nhưng cậu làm vậy với mục đích triệt để đánh tan ý định muốn lùi bước của bản thân mình.

Ánh mắt Tharn một khi đã nhìn ai đó, người đó khó mà thoát khỏi ánh mắt cậu ta.

Hôn....đầu lưỡi....nhẹ nhàng đẩy vào.

Sau đó, môi của hai người hòa vào nhau và mút mát, tiếng cãi vã ban đầu được thay bằng âm thanh môi lưỡi quấn quýt. Má cậu phồng lên để duy trì được từng ngụm hơi thở, việc trao đổi nước bọt với chàng trai con lai phía trên từng giây từng giây trở nên ngọt ngào hơn. Tiếng chùn chụt của môi và răng hai người vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

Dao động.

Ưm~

Những ngón tay thon dài của Tharn lướt qua mái tóc đen của cậu, cậu ta làm chủ nụ hôn. Cậu phải nhận định rằng kĩ năng hôn của thằng Tharn... Không tệ!

"Ô! Thích không?"

"Làm sao mà đủ?!" Khi môi hai người tách ra, cậu hỏi. Tharn trả lời một tiếng trầm trầm không rõ trong cổ họng. Tharn cúi đầu xuống, hôn một lần nữa cho đến khi âm thanh môi lưỡi hòa quyện ướt át càng lúc càng to hơn, nụ hôn ngày càng dữ dội và không ai chịu thua ai, trong nụ hôn này, cậu thực sự muốn thắng Tharn.

Dù cậu đã nói có lẽ lâu nhất cũng chỉ nửa giờ thôi nhưng Tharn lại dây dưa kéo dài hơn nửa giờ cho màn chuẩn bị, Tharn đưa tay ra vuốt ve cơ lưng săn chắc của cậu. Cố gắng làm cậu thoái mái. Cậu luôn muốn được chạm vào như thế... Như thể cậu đã nhạy bén rút được chút kinh nghiệm, cậu giơ hai tay lên lưng Tharn và cũng bắt đầu vuốt ve. Thỉnh thoảng, cậu vẫn tự véo mình để khiến bản thân cảm thấy hơi đáng thương. Cậu biết rằng thằng nhỏ của cậu chắc cũng đang phân vân lắm.

Bây giờ Tharn tin chắc rằng tâm trí của Type không bình tĩnh như lúc bắt đầu nữa.

Đôi môi của Tharn từ từ trượt xuống cổ cậu và vùi mặt vào đó. Khi ở dưới cậu ta, cậu đã thay đổi việc chủ động ​​trước đó và chỉ nằm yên. Cậu đã cố gắng để chứng minh bản thân. Và cách đó cũng không thể khiến cậu chứng tỏ được gì cả.

Điên rồi!

Tharn tự mắng mình, vì hắn hôn Type, thằng em hắn lại muốn ngóc đầu dậy, mặc dù hắn rất giỏi trong việc này, hắn phải thừa nhận rằng lần này tốt hơn bất kỳ lần nào khác bởi vì ngay cả hắn cũng có chút lo lắng. Không phải chỉ vì hắn có thể ôm người mà hắn thích, mà quan trọng nhất là Tharn không tự tin rằng hắn có thể khiến Type ghét gay chấp nhận được hắn không.

Vì vậy... lần này hắn sẽ tận lực sử dụng các kỹ năng của riêng mình để phá vỡ hoàn toàn định kiến của cậu.

"Aaah nhột!" Khi môi và lưỡi của Tharn chơi đùa với hạt đậu trên ngực của Type, Type hít một hơi thật sâu, lạnh lùng trách cứ Tharn. Bàn tay của Tharn vuốt hạt đậu còn lại bên ngực bên kia, nhẹ nhàng nhào nặn, bóp và trêu đùa. Hạt đậu trên ngực Type đỏ và sưng lên, miệng Tharn không dừng lại, dùng lưỡi liếm láp và lần lượt mút hai hạt đậu nhỏ trong miệng cho đến khi chúng dần dần đỏ và cứng lên.

Ai nói chỉ có phụ nữ mới cảm nhận được khi núm vú bị trêu chọc? Đàn ông còn kích thích không kém phụ nữ.

"Ư... vừa tê vừa đau, thằng chó này!" Giọng nói Type trầm thấp khàn khàn. Nhưng tay và môi của thủ phạm vẫn đang chơi đùa với hai hạt đậu trên ngực cậu. Đầu lưỡi nằm trong miệng cậu ta ngậm tới lui, loại đụng chạm này, Type run rẩy vì hai hạt đậu càng lúc càng nhạy cảm hơn trong miệng Tharn!

"Ô~"

Đầu lưỡi của Tharn từ từ di chuyển xuống vị trí bụng của Type. Tharn nghe thấy Type phát ra âm thanh nghiến răng. Đầu lưỡi nóng bỏng hôn những nụ hôn di chuyển xuống. Khi hắn nhìn thấy bụng dưới cậu, cơ bắp của cậu siết lại và căng lên, Tharn nở một nụ cười nham hiểm, tay hắn lần xuống và chạm vào phần dưới quần lót tứ giác. Phải nói rằng Tharn đã cố cọ xát Type nhỏ vì khi nó cứng, hắn cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Khi cái lưỡi nóng bỏng hôn một bên vào nơi cách vải quần lót tứ giác, đầu lưỡi nhẹ nhàng quét qua nơi đó, Tharn biết rằng người dưới thân hắn đang căng thẳng. Tharn nắm một góc đồ lót của cậu cởi ra và ném nó ra chỗ khác. Rồi hắn ngước mặt nhìn Type dưới thân mình, hắn không nhịn được mỉm cười.

Type hoàn toàn nhắm chặt mắt, nghiến răng và tự thôi miên mình, cậu không biết gì cả, cậu không cảm thấy gì cả.

Ha!

"Mày cứng quá nè!"

"Ngậm miệng lại trong lúc mày làm đi!" cậu nói khi phần cương cứng bị nắm lấy, Type kìm lại ham muốn chảy trong cơ thể cậu. Tharn giữ thằng em của cậu và nhẹ nhàng xoa qua lại. Người dưới thân hắn đổ mồ hôi vì bị kích thích, hơi thở của cậu nặng nề và gấp gáp hơn... Môi Tharn chạm nhẹ vào thằng em cậu.

Đôi môi nóng bỏng di chuyển chu du trên cự vật cứng ngắc kia, đầu lưỡi hắn liếm lộng từ gốc đến đỉnh cự vật, hắn vươn tay điều khiển chân của người dưới mình. Khi Tharn thấy đỉnh của cự vật cứng dần dần chuyển sang màu đỏ, hắn thè lưỡi nóng ấm liếm nó lần nữa, và ngay lúc lưỡi hắn chạm vào, toàn thân Type run rẩy.

Lép nhép!

Giây tiếp theo, Tharn mở miệng ngậm lấy cự vật trước mặt, đôi môi mút nhịp nhàng. Cơ thể và khuôn mặt của chàng trai phương Nam đang nằm nhắm chặt mắt dần dần chuyển đỏ như quả cà chua và da cậu ướt đẫm mồ hôi. Ánh sáng ngoài trời tối dần. Tharn nâng môi lên, thấy vật cương cứng kia tựa hồ đã lớn hơn một vòng, hắn di chuyển môi mình rời khỏi. Trêu chọc hai khối cầu dưới cự vật cứng hết lần này đến lần khác cho đến khi Type mở mắt ra.

"Mày... không thể kết thúc nó à?"

"Mày không muốn kết thúc, đúng không?! Type nhỏ của mày nói với tao, nó muốn tao tiếp tục liếm nó!" Giọng nói của Tharn trầm và khàn khàn. Trong lòng Type không ngừng chửi rủa Tharn khi nghe Tharn nói vậy.

Hừm~

"Tao không có tâm trạng đôi co với mày. Cứ tới đi!" Chân của Type bị kéo gập lên, toàn thân cậu run lên vì khó thở. Tharn lắc đầu, nhưng đôi mắt cậu nhắm chặt khi bị nhìn chằm chằm vào cái lỗ hẹp bên dưới, Tharn quay sang một bên, mở ấm nước và lấy ra một cục đá.

"Cái đó để làm gì?

"Nó có thể giúp mày đỡ đau." Trong lúc Tharn trả lời, cậu ta nhét đá vào lỗ nhỏ của cậu, toàn thân Type đột nhiên cứng lại. Nếu không phải do Tharn đang nắm chặt lấy cổ chân cậu, cậu không biết cậu sẽ đá và đập cậu ta bao nhiêu lần mới đủ.

Hừm~

"Phắc! Lạnh!" Type than vãn. Nhưng tiếng than của cậu đã bị Tharn phớt lờ, người tiếp tục từ từ đẩy cục đá vào lỗ nhỏ cho đến khi nó tan chảy trong lối vào chật hẹp, hắn xoay người để lấy bao cao su nhưng không phải mang cho Tharn nhỏ, mà mang lên cho ngón tay hắn.

"Không cần hỏi. Nơi đó phải được nới rộng. Mày chắc không muốn tao trực tiếp cho tay trần vào chứ?!" Tharn thú nhận trước khi Type hỏi. Điều này làm cho khuôn mặt của Type trở nên tái nhợt một chút, cậu thầm cầu nguyện trong tim, Tharn, người tập trung ở phía sau mông Type không thấy được biểu hiện này của cậu.

"Ừm." Type khẽ trả lời, ý nói cậu biết điều đó. Tharn đưa tay xuống cửa động khép chặt và nhấn một chút. Sau khi hắn cảm nhận được nó rồi, hắn bôi dầu bôi trơn lên nó, ngón tay đeo bao cao su của hắn cũng được bôi trơn, ngón tay từ từ chọc vào.

"Aaa... Không... Đừng ..."

Hmmm ~

Giây tiếp theo, người nằm dưới thân hắn hoảng sợ, vặn vẹo hông để trốn thoát. Tharn ngước nhìn khuôn mặt tái nhợt sợ hãi khi nghe thấy tiếng Type khóc.

"Đừng... Không làm nữa! Tao không muốn làm, không..." Đây không phải là một khuôn mặt đang bị kích thích bới ái tình, mà là một khuôn mặt sợ hãi tột độ. Tharn ngay lập tức nghiêng người để giữ Type.

"Type, là tao, bình tĩnh, mày đang ở bên tao, không phải thằng khốn đó!"

"Không... Không, lấy nó ra. Tao sẽ không làm đâu! Không!" Người dưới thân Tharn không ngừng lắc đầu, Tharn biết rằng Type lại bị ám ảnh quá khứ.

Tharn kéo cơ thể Type lại, liên tục hôn vào cái miệng nhỏ cứ nói không, đó là những nụ hôn rất dịu dàng.

Đầu tiên từ từ hôn dọc theo bờ môi, sau đó chầm chậm thăm dò lưỡi vào bên trong, Type bắt đầu dần dần hôn đáp lại sự vỗ về ôn nhu kia. Một tay của Tharn xoa xoa lưng nhẹ nhàng an ủi Type. Tay kia chậm rãi và thận trọng đẩy một chút một chút tiến vào, để cho Type cảm thấy hắn sẽ không làm đau cậu.

"Bình tĩnh, không sao đâu ... Là tao!" Tharn thì thầm với Type. Tharn phải giữ sự kiểm soát vì Type không thể tự giúp cậu. Lúc này trông cậu thật đáng thương. Cậu khó thở và run rẩy khắp người, má, mũi và trán của cậu được hắn hôn nhẹ nhàng.

"Mày muốn dừng lại không?"

"Không!" Khi Tharn xin phép Type, Type đã run rẩy khắp người, cậu mở mắt ra, nói to.

"Không, tao muốn tiếp tục... Chỉ một lần thôi... Tao cần dẹp bỏ quá khứ..."

Type thở nặng nề. Mặc dù Tharn nghĩ rằng Type không có khả năng tiếp tục nhưng cậu vẫn muốn tiếp tục, nên hắn lại hôn cậu. Đồng thời, hắn đẩy các ngón tay vào sâu hơn bên trong cơ thể Type.

Tăng lên hai ngón tay, từ từ đẩy về phía trước, rồi từ từ kéo đi kéo lại nhiều lần.

"Thật là bực bội!" Hai tay ôm chặt cổ Tharn, khuôn mặt cậu bình tĩnh.

Tharn biết rằng tâm trạng của Type đã dịu lại.

"Nó hơi lâu rồi đó?" Type hỏi câu làm Tharn buồn cười.

"Sắp rồi ...nửa giờ vừa rồi chuẩn bị cho mày." Tharn thì thầm vào tai Type. Sau đó nói "Nửa giờ nữa sẽ xong."

Type đấm vào vai Tharn.

"Vậy thì vào nhanh đi hừm!" Nhưng giây tiếp theo, chàng trai đang cứng miệng trông như sợ hãi co rúm lại, thân thể trần trụi hơi run, cậu đang cố gắng kiểm soát giọng nói của mình bằng tất cả sức lực.

"...Ah ... Đừng nhấn ... Ở đó ... Khốn... Tharn ... Không ...Ưm ...Ah!" Nhưng càng cố gắng yêu cầu cậu ta dừng lại , Tharn càng nhấn mạnh vào điểm nhạy cảm của cậu, khiến toàn bộ cơ thể của Type rung lên, thở hổn hển và đôi chân không tự chủ mở rộng hơn trước.

Ưm ~

"Nói cho tao biết nếu mày đau!" Khi Tharn nói, cậu ta duỗi chân cởi đi quần lót, tự đeo bao cao su, khống chế cự vật khổng lồ đang căng phồng của mình từ từ đẩy vào. Type cuộn chặt tay.

"Một lần, chỉ một lần thôi..." Thấy Type hô lên điều này, Tharn do dự một lúc, hắn cảm thấy khó chịu.