Chereads / Định Luật Murphy Tình Yêu / Chapter 10 - Chương 10

Chapter 10 - Chương 10

Ừm ~

"Phắc!!! Đau!!!" Type hét lên. Nhưng trước khi cậu có thể trốn thoát, Tharn cắn môi. Vật cứng của cậu ta tiến vào cửa động nhỏ hẹp của Type, nơi này chưa được làm qua vì nó thực sự rất chặt, cái miệng thịt như lần đầu tiên bị nới ra. Tharn trầm trầm hỏi Type.

"Ông ta ... Đã từng ở trong ... Hừuu..."

"Đừng ... Nhắc ông ta!" Type mở to mắt, con ngươi như giãn ra hết cỡ. Nhưng Tharn vẫn không dừng lại.

"Ông ta có làm như tao bây giờ không ... ông ta có ...mày không?"

Type cắn môi. Nơi đó như muốn nứt ra vậy. Cậu không nói nên lời, toàn thân cứng nhắc và từ chối tiếp nhận thông tin từ thế giới bên ngoài. Tharn lại nói.

"Nói!"

"... Ông ta không tiến vào!!! Mày nghe rõ chưa? Ông ta chưa tiến vào được! Mày hài lòng chưa?!!!"

Nói xong, Type ngẩng khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt và nhìn Tharn, tiếp tục nói.

"Ông ta không thể vào....Aa..."

Ý của Type là tên khốn đó đã từng rất cố gắng để vào cơ thể của đứa trẻ 12 tuổi nhưng không thể!

Tharn nguyền rủa trong lòng, ôm chặt lấy người sắp khóc dưới thân mình, đôi môi hắn di chuyển sát tai cậu, gặm lấy tai cậu và nói

"Nó vào trong rồi... đừng sợ... được không?"

Type không trả lời, nhưng giữ chặt lưng Tharn, điều đó khiến Tharn vui mừng và hắn vùi đầu vào cổ Type. Một tay nâng hông của Type, tay kia vuốt ve lưng Type. Từ từ khuấy động ham muốn trong cơ thể và cảm giác của hai người. Tharn hoàn hảo trước mặt như sắp giết cậu vậy. Hơi thở chậm lại, hắn thở hổn hển, nhưng ham muốn trong cơ thể hắn đang gặm nhấm lý trí của hắn, Tharn dần dần bắt đầu kiểm soát dục vọng cả hai và bắt đầu ra vào.

Lúc đầu, Type giữ vai Tharn, có cảm giác như mình sắp bị nứt thành từng mảnh khi Tharn đẩy vào rồi rút ra, cậu không rên lên tiếng nào đến khi...

"A... Ư... Tharn...Tharn... Fvck...Sướng..." Type rên rỉ.

Âm thanh không rõ ràng lắm. Khi vật cứng của Tharn đi vào cơ thể cậu, rút ​​ra rồi lại đi vào, nhắm vào điểm nhạy cảm đó một lần nữa. Type nhìn lên Tharn và nắm chặt ga trải giường nhăn nhúm.

"Đừng... Có... Mày...A... Đừng đâm ở đó!" Mặc dù Type kêu lên ngăn chặn, nhưng Tharn biết điểm nhạy cảm của Type sau vài lần nặng nề đâm rút. Để tăng cảm giác của cậy gậy cứng trong Type, Type cảm thấy như cậu là người có ham muốn tình dục cao và muốn cho Tharn biết rằng cậu ta có thể làm bất cứ điều gì cậu ta muốn.

Này ~~

"Lần nữa... Tharn!" Type càng rên rỉ, hai chân cậu càng giơ lên ​​cao. Vật cứng của Tharn cứ thế đâm rút liên tục, Type cảm thấy rằng mỗi khi vật cứng của Tharn rút ra khỏi cơ thể cậu, hỗn hợp chất bôi trơn và nước đá sẽ chảy ra cùng nhau, sau đó vật cứng sát nhập trở lại. Toàn bộ cơ thể của Tharn toát mồ hôi hột. Mỗi lần hắn đâm vào, Type không nhịn được rên rỉ khiến hắn cảm thấy...thỏa mãn.

Người vừa nãy mới thề thốt rằng cậu sẽ chẳng cảm thấy gì, Type, đang đung đưa hông qua lại, chà sát vật cứng của mình giữa cả hai, lực va đập mông cậu và cự vật bên trong tăng lên, khiến Tharn có âm mưu thay đổi tần suất đâm vào rút ra bên trong cậu.

"Một lần nữa...Tharn ... tao...sắp...lần nữa!"

"Ừm ~!" Tharn trả lời từ phía trên xem bàn tay của Type di chuyển qua lại, Tharn cảm thấy Type sắp tới đỉnh cao trào, và cậu sẽ tới nếu hắn đâm vào điểm nhạy cảm kia.

Nhanh chóng.

Đột ngột.

"Aaa, ha...tao...tao..."

Quay cuồng ~

Qua lần đầu tiên, nhưng Tharn vẫn ở bên trong cậu, hai tay Type nắm chặt tấm ga trải giường phía dưới, cậu nhắm chặt mắt, Type có thể cảm nhận được sự sảng khoái và tê dại lan khắp cơ thể cậu trong niềm sung sướng trào dâng.

Sau một lúc, cậu mệt đến mức nằm bất động trên giường, và Tharn, người đang nằm trên cậu, nhắm mắt thở hổn hển.

"Phì phì phì." Cả phòng ngủ tràn ngập tiếng thở gấp nặng nhọc, Tharn ngẩng đầu lên trong khi cự vật vẫn còn chôn bên trong cơ thể Type, hắn nói với Type.

"Tao quên nói với mày cái này, không ai chỉ làm với tao một lần mà dừng lại!"

"Mẹ kiếp!"

Type có vẻ tức giận, nhưng Tharn nghĩ rằng đó là một dấu hiệu tốt bởi vì.

Một lần ... Lúc này cậu không nói rằng họ sẽ làm điều đó một lần. Và Tharn cũng không muốn làm với Type chỉ một lần, hắn muốn nhiều hơn một lần.

Lúc này, mặt trời dần biến mất khỏi đường chân trời, màn đêm bắt đầu buông xuống, mặt trăng được treo lên, mặt đất dưới ánh trăng dường như cũng được phủ một tấm chăn mỏng, những tòa nhà lớn nhỏ bắt đầu lên đèn, chiếu sáng cả thế giới. Cùng lúc đó, bài vận động cật lực của Tharn và Type đã kết thúc, nhưng chỉ có một người bắt đầu dọn dẹp phòng.

"Mày không tính giúp tao chút nào, đúng không?" Tharn đặt câu hỏi, tay vẫn thoăn thoắt dọn dẹp ga trải giường, chuẩn bị đặt một tấm ga trải giường mới lên, đặt mền trở lại và cứ thế dọn dẹp tàn dư.

Mặt khác, chàng trai mặc quần sọt và áo ba lỗ trắng ngồi trên giường như một thiếu gia thực thụ, tay cầm chai nước, cậu không có ý gì là muốn giúp cả.

"Mày làm tao đau muốn chết và giờ còn muốn tao giúp mày?!" Type bất mãn hỏi ngược lại.

Cậu nhìn lên và liếc nhìn Tharn, người đang trải ga giường đằng kia. Lúc này, Tharn dừng lại, không nhịn được quay đầu nhìn.

"Ừ, mày còn bảo tao đừng dừng lại khi tao làm mày!"

Có chút bối rối trên khuôn mặt chàng trai phương Nam, bởi vì Tharn đang nói sự thật. Cậu ta đúng thật là có hỏi ý kiến của cậu, hỏi cậu muốn dừng lại không, rõ ràng Type nói cậu muốn cậu ta tiếp tục. Type lườm lại, Tharn cũng lấy một chai nước.

Đột nhiên cậu ta như vậy làm cậu sợ.

Tharn, người chuẩn bị vặn nắp chai rồi uống nước, nghĩ chai nước mà Type vừa đặt xuống cũng là do cậu ta mua, và Type phải thừa nhận rằng bây giờ cậu sẽ cảm thấy tốt hơn nếu được yên vị trên giường, mọi thứ lúc nãy thực sự tốt hơn họ nghĩ rất nhiều . Tharn bảo Type ở lại trên giường. Cậu ta thay quần áo và đi ra ngoài.

Sau khi nghỉ một chút, cậu ta quay lại và thấy Type đã thay quần.

"Mày không chịu nằm yên? Nếu không, chúng ta có thể làm thêm hiệp nữa."

Sau khi nghe, Type ngay lập tức ngồi dậy, không muốn làm cho Tharn cảm thấy cậu yếu ớt.

Mặc dù lưng cậu đau muốn thăng thiên, cậu không nhớ rõ lắm nhưng vẫn khăng khăng ngồi dậy.

Vì vậy, nếu cậu ta muốn cậu giúp dọn dẹp hiện trường, cậu ta cứ nằm mơ đi.

Khi Tharn dọn dẹp mọi ngóc ngách của căn phòng, cậu ta ngồi xuống giường nơi họ vừa làm xong, cậu ta nhìn cậu bằng đôi mắt sáng màu đặc trưng chỉ có ở người tây, đặt tay lên đầu gối cậu, cậu ta hỏi:

"Mày thấy thế nào?"

"Rất tệ." Type không cần suy nghĩ, nhưng cậu không nói là điều gì tệ, cậu thấy làm cũng rất ổn, nhưng bây giờ mông của cậu thực sự rất đau.

Type phải thừa nhận thằng em cậu ta kì thực rất lớn, nhưng cậu cảm thấy rất hạnh phúc ngay cả khi đau như vậy. Có lẽ bởi vì cậu đã vượt qua nỗi sợ nhỏ, cậu cảm thấy cảm giác phấn khích đơn thuần lạ thường trong mình.

"Trước đây chưa từng có ai làm với tao mà nói tao tệ cả, ai cũng nói tao rất đỉnh."

"Mẹ, thằng chó này!" Type mở miệng chửi thề. Cậu thật sự muốn đá vào cổ cậu ta. Cậu cũng muốn ném chai nước trên tay vào cậu ta. Nhưng cậu lại lưỡng lự. Có lẽ cậu đang cố để có thể quen với nỗi đau kỳ lạ khi ngồi xuống và cố hết sức tránh di chuyển nhiều nhất có thể. Cậu chỉ đau chút thôi, cậu không muốn làm cho đối phương nghĩ cậu chỉ là con gà yếu ớt.

Tharn mỉm cười: "Mày ổn thì tao yên tâm rồi."

"Tao là đực rựa. Mày không cần đối xử với tao như con gái."

"Tao chưa bao giờ xem mày là con gái!"

Type nhìn chằm chằm vào cậu ta, không dời mắt đi, cậu biết Tharn chưa nói xong, rồi cậu ta tiếp tục "Tao chưa bao giờ ngủ với con gái nên yên tâm là cử chỉ này chỉ dành cho con trai mà tao ngủ cùng." Người nghe sững sờ một lúc. Khi cậu ta nói về những người trước, cậu cảm thấy kỳ lạ.

Thật lạ, nhưng Type không thể không trêu chọc đối phương, "Chà, còn những người mày lên giường lúc trước? Bọn họ có giống con gái không?"

Đôi mắt ngạo mạn của Tharn nhìn cậu chăm chăm.

"Đừng xúc phạm người yêu cũ của tao."

"...."

Type im lặng, không phải vì cậu ta nói về người yêu cũ, cũng không phải cậu ghen vì bên kia nói lời tốt đẹp về người yêu cũ , nhưng vì cậu phát hiện ra chàng trai kia quan tâm đến danh tiếng người yêu cũ như thế nào, thế nào lại khiến cậu giống như nhân vật phản diện vậy.

Đúng! Tharn đã không đề cập đến những điều tồi tệ mà cậu gặp phải khi còn nhỏ. Cậu ta cũng làm cho cậu cảm thấy dường như không có gì ghê tởm hai thằng con trai cùng làm loại chuyện này, nhưng cậu ta lại không nói với cậu ngay từ đầu là...

Nó sướng hơn nhiều so với cậu nghĩ.

Đó là một cảm giác mới mẻ mà làm với con gái cậu chưa bao giờ trải nghiệm qua.

Nhưng khi Type im lặng, Tharn đặt tay lên đầu gối cậu, đầu ngón tay cậu ta vuốt ve nhẹ nhàng, như thể nghĩ về điều gì đó không thể diễn tả được. Cậu ta tiếp tục rất nghiêm túc với câu chuyện của mình.

"Thành thật mà nói, lần đầu tao lên giường với một thằng con trai, tao không phải là người nằm trên..." Type nheo mắt và suýt nữa hét lên. Tại sao cậu ta lại nói với cậu chuyện đó? Nhưng khi nhìn thấy sự hững hờ trong mắt Tharn, cậu bình tĩnh lại, cậu lắng nghe câu chuyện của Tharn một cách cẩn thận.

"Lần đầu tiên... tao chắc phải 14 tuổi."

"Đù, sớm dữ... Khoảng cấp hai đúng không?"

"Khoảng chừng đó." Cậu ta gật đầu và tiếp tục.

"Lúc đó, tao học trường nam sinh, đương nhiên trường nam sinh thì không có nữ sinh, điều đó rất bình thường. Ban đầu, trong môi trường đó, tao không chắc mình thích con trai, cho đến một lần, một đàn anh cuối cấp gọi tao đến phòng âm nhạc, anh ấy thẳng thắn hỏi tao muốn hẹn hò với anh ấy không."

Lúc này, Type lập tức ngước nhìn chàng trai đang nói với cậu về lần đầu tiên của cậu ta, cậu ta vẫn tiếp tục với vẻ mặt nghiêm túc vừa nãy.

"Tao thấy tim mình bấn loạn, nhưng tao muốn thử, vì vậy tao đã đồng ý." Type nằm đó bất động lắng nghe, tò mò muốn biết nên tiếp tục dõi theo câu chuyện.

Hắn mỉm cười như xem xét thái độ của Type, hắn có chút lo sợ, sợ Type sẽ sợ những gì hắn đang nói.

"Kết quả là, tao đau đến mức nằm liệt cả ngày trên giường."

"Tại sao?" Cuối cùng, Type không nhịn được nghi ngờ hỏi.

Tharn tiếp tục mỉm cười và nói: "Không phải ai sinh ra cũng nằm dưới được đâu, lần đầu tiên của tao lại nằm dưới, đương nhiên là đau vãi rồi. Vừa nãy mày nói với tao không cần dừng lại, tiếp tục cho xong, mày có biết khi tao nhìn thấy phía sau mày yếu ớt như vậy, tao sợ mày chịu đau không nỗi. Tao sợ nếu tao tiếp tục làm cho xong thì trong vài ngày nữa mày không có cơ hội ngồi nói chuyện với tao như giờ đâu, mày nên thấy là mày ăn may đi, bởi vì tao làm cho mày thấy ok." Khi cậu ta gật đầu, người nghe cau mày.

Cảm thấy ok cái đầu cha mày, ai có thể cảm thấy ok sau khi bị một cây gậy chọc vào hoa cúc của mình!!!

"Điều khiến mọi người thoải mái khi trên giường là sự khác biệt giữa người này với người khác. Mà lần đầu tiên tao chả cảm thấy có mẹ gì thoải mái cả, vì vậy sau lần đó tao không dám tùy tiện ngủ với người khác. Lần đó từ đầu đến cuối tao chả có cảm xúc gì cả, chỉ cảm thấy đau đến muốn khóc. Cho đến khi tao lên cấp 3, tao có cơ hội thử lại, nhưng lần này tao thay đổi vị trí và không nằm dưới nữa. Từ đó, tao biết tao sinh ra đã nằm trên rồi."

Type không biết tại sao Tharn tự đi nói với cậu điều này, nhưng có một vấn đề nảy ra trong đầu cậu "Mày nghĩ vậy có thể là do mày chưa thử ngủ với con gái?"

"Tao thử rồi. Vô dụng. Ngủ với con gái tao chả có cảm giác gì sất." Tharn sau đó chỉ vào chàng trai ngồi trên giường và nói.

"Tao thích như thế này...như mày~ "

Thấy cậu ta trông rất nghiêm túc khi nói về điều đó, người nghe tỏ vẻ khiếp sợ, mặc dù chẳng mấy chốc, nỗi sợ đã được kìm lại, nhưng nhịp tim của Type đột nhiên tăng tốc.

Type hỏi ra thắc mắc to đùng trong lòng mình nãy giờ "Sao mày lại muốn nói với tao mấy chuyện này?"

Đúng! Tại sao cậu ta lại kể mấy chuyện khó chịu trong cuộc đời cậu ta cho cậu chi vậy, Tharn nở nụ cười ẩn ý.

"Tao muốn mày biết thêm về tao!"

"Tao không muốn biết."

"Nhưng mày đã nghe?" Nếu Type không sợ mông của mình bị thương thêm, cậu thật muốn tung một cú đá qua vai cậu ta. Nhưng ở phía sau, hoa cúc nhỏ của cậu như đau đớn muốn nứt ra vậy. Vậy nên, cậu chỉ ngồi yên nhìn Tharn. Khi Tharn nhìn thấy cậu vậy, cậu ta đứng dậy, cúi người nhặt cái túi nhựa, trong đó có rất nhiều khăn giấy có mùi tanh và bao cao su đã qua sử dụng.

Trước khi Tharn đi ra khỏi phòng, cậu ta nhìn lại, như nghĩ về điều gì đó.

"Ô, tại sao tao lại muốn mày biết nhiều hơn về tao? Bởi vì... Chẳng ai chỉ ngủ với tao một lần cả!"

"Thằng khốn! Tao đã nói chỉ một lần!"

"Tao biết. Tao có nghe mà, nhưng tao coi như không nghe."

"Thằng quần Tharn!"

Rầm!!!

Bốp!!!

Chàng trai nhấn mạnh không có lần thứ hai ném chai nước vào cửa và nện xuống giường. Nếu nắp chai không được vặn chặt, tất cả nước trong chai sẽ bị tràn ra ngoài và sàn nhà sẽ bị ướt. Type không quan tâm, sàn có ướt thì cậu cũng kệ mẹ. Cậu chỉ nghĩ về những gì Tharn nói, cậu nghiến răng, tay cuộn chặt thành nắm đấm.

Đã thỏa thuận là chỉ một lần!

"Tao sẽ không làm với mày lần nào nữa. Đếch bao giờ!" Type nói với bản thân rằng cậu phải ghi nhớ câu này, nhưng lý do không còn như lúc trước nữa - ghét gay. Lý do lần này thậm chí ớn lạnh hơn trước.

Cậu sợ khoái cảm sung sướng hôm qua sẽ làm cậu nghiện.

"Tao sẽ không nhượng bộ mày lần nào nữa!"

Cậu sẽ không dính líu trên chặng đường tạo lập mối quan hệ gì đó với cậu ta.

Đã vài ngày kể từ khi cậu làm với cậu ta. Cũng không có gì thay đổi lành mạnh cả, mọi thứ vẫn diễn ra rất yên bình, tới lớp vào buổi sáng, đi ngủ vào buổi tối, thế thôi.

Cuộc sống độc thân đơn giản. Nhưng cậu biết rằng có một điều khác khác.

Nghiêm túc mà nói, không nên đổ lỗi cho Tharn vì điều kỳ lạ này, nhưng mỗi khi nhìn vào Tharn, cứ như thể cậu ta vô tội, như thể không có gì xảy ra.

Từ ngày đó, họ cư xử như bình thường, chào hỏi khi gặp nhau, thậm chí còn giống như một cách chào hỏi của người Trung Quốc, hỏi nhau đã ăn gì chưa. Họ cũng không bao giờ vượt qua ranh giới hoặc đi chệch khỏi quỹ đạo thường nhật của họ, điều đó khiến Type cảm thấy rất lạ, nhưng đáng lẽ nên cảm thấy không có gì lạ cả. Thành thật mà nói, mối quan hệ của họ không nên thay đổi ngay từ đầu, nhưng trong tâm trí cậu, cậu vẫn rất khó chịu.

Bởi vì Type nói rằng chuyện đó chỉ được phép xảy ra một lần. Bây giờ trước khi đi ngủ mỗi ngày, cậu sợ rằng Tharn sẽ dang chân cậu một lần nữa (?). Cậu không dám tắt đèn đi ngủ cho đến khi người bên cạnh cậu đã ngủ.

Chỉ khi đó cậu mới dám ngủ. Cách để xem xét Tharn ngủ chưa là chọc lét cậu ta bằng chân cậu, cậu không dám nằm xuống ngủ cho đến khi nhịp thở của Tharn ổn định và khi chắc chắn cậu ta sẽ không thức dậy, điều này đã diễn ra trong nhiều ngày. Và chàng trai miền Nam lại tiếp tục làm vậy tối nay.

"Thum....kích bom..."

Bây giờ kim ngắn của đồng hồ đã vượt qua con số 12. Type đang đeo tai nghe, sải đôi chân dài thoải mái nằm trên giường. Cậu đang xem một video trò chơi trên YouTube của một game thủ nổi tiếng, âm thanh của tiếng súng phát ra từ tai nghe rất lớn, Type rất nghiêm túc khi xem, đến cuối video, cậu ngẩng lên quét mắt quanh phòng, chỉ thấy người bên cạnh giường đang nằm nghiêng và quay lưng về phía cậu.

"Tiếng video lớn ghê!" Type nói chuyện với chính mình rồi nhìn vào đèn còn sáng. Bởi vì sáng như vậy, Tharn sẽ không thể ngủ được, nhưng Tharn lại không hỏi cậu nếu cậu ta muốn tắt đèn hoặc nói rõ với cậu là cậu chỉ xem video cũng không cần nhiều ánh sáng như thế. Đó là bởi vì Type nghĩ rằng bất kể cậu có làm gì, Tharn bình thường cũng không muốn xen vào.

Đồ khốn! Tao không phải bạn tình của mày!

Càng nghĩ về nó, cậu cảm thấy mình càng không còn kiên nhẫn, đặc biệt là khi cậu nghĩ về đối phương thờ ơ với mình và nhìn mọi thứ bằng đôi mắt hững hờ. Thỉnh thoảng khi nói chuyện với cậu ta, cậu ta chỉ mỉm cười.

Nụ cười đáng ghét!

Type đứng dậy đi đến giường của Tharn, đập vào mắt cậu là một cảnh tượng ngồ ngộ. Cậu nhìn thấy đôi chân dài của Tharn, ồ không phải, từ thắt lưng của cậu ta, toàn bộ phần dưới không được che mền. Để gió của quạt máy thổi bay cảm giác khô nóng của thời tiết Thái Lan, trong khi phía trên của cậu ta vẫn được đắp chăn kĩ lưỡng.

Đúng là nhìn cũng hơi thảm thật nhưng mà cậu càng thấy bực bội hơn.

Type duỗi đôi cái chân dài đá vào lưng Tharn, thấy rằng Tharn không ừ hử gì, cậu tắt đèn rồi nằm lên giường,

Hai tay khoanh để sau đầu, cậu nhìn lên trần nhà.

"Đệch mợ!"

Type không nhịn được chửi thề, bởi vì cơ thể của cậu dường như nổi lên một cảm giác vi diệu.

Muốn.

Cảm giác vi diệu này như dòng điện chạy dọc khắp cơ thể cậu, cộng với việc xem video "khá thú vị" trước khi đi ngủ, khiến não cậu vẫn xoay tròn loading, cậu nghĩ về những gì đã xảy ra vài ngày trước.

Nó giống như cảm giác thủ dâm lần đầu. Nếu thích nó, sẽ có lần thứ hai và lần thứ ba, cũng giống như lần đầu tiên quan hệ tình dục với người yêu cũ và lại muốn làm thêm lần nữa. Bây giờ Type chỉ cảm thấy muốn.

Tự sướng một chút là được rồi.

Cậu muốn làm với bạn gái của cậu... Nó chỉ là bản tính nguyên thủy của con người thôi.

Nhưng cảm giác háo hức như ăn phải cần sa vậy... Má nó, để cậu chết đi cho bớt rách việc!

Nhắm mắt lại, thở ra hít vào thật sâu và cố gắng kiềm chế bản thân.

Cảm giác khoan khoái kỳ lạ khi quan hệ, ngay cả khi cậu biết nó rất tốt, rất tuyệt! Toàn thân cậu bắt đầu nóng lên, như muốn nổ tung, nhưng cậu vẫn còn ý thức kiểm soát bản thân với hơi thở ngày càng nặng nhọc... Kiềm chế bản thân đi, trong trường hợp cậu không chú ý, cậu ta chạy đến giường rồi cậu sẽ lại ngủ với tên gay đó.

"Đi ngủ!" Type lại bắt đầu tự lẩm nhẩm, cố gắng nhắm mắt lại dỗ mình vô giấc ngủ thật nhanh, cậu muốn đi nhà vệ sinh để tự giải quyết, nhưng cái lười đánh chết cái muốn, nếu cậu ở đây....

... Kể từ lần cuối cùng cậu tự sướng ở đây, cậu thậm chí còn sợ nó hơn là thích.

Vì vậy, đêm nay, có một người tự lừa dối bản thân thấp thỏm mất ngủ cả đêm.

Trời má!

Ngày mới cuối cùng cũng tới, nhưng thứ đánh thức cậu hôm nay không chỉ là tiếng đồng hồ báo thức, mà còn là tiếng cậu tự chửi rủa khi cậu đang thiu thiu ngủ. Cậu dường như cảm thấy có gì đó ươn ướt cưng cứng ở giữa hai chân mình.

Âm thanh thu hút sự chú ý của Tharn, người chỉ đang quấn trong một chiếc khăn tắm, quay lại và nhìn.

"Có chuyện gì vậy?" Tharn hỏi, bộ dạng cậu ta như đang cố bước qua để xem có chuyện gì.

Nhưng Type nhanh chóng xua tay ngăn cậu ta tới gần.

"Không có gì... Đừng đến đây! Tao rất ok." Type vừa tỉnh dậy, ngồi dựa lưng vào tường, nhưng cậu không nhấc cái mền trên người ra, cậu quấn chặt mền vào người như muốn che thứ gì đó, điều này khiến Tharn, người đang nhìn vào cái mền, nghi ngờ như muốn nhìn xuyên qua cậu.

"Vậy thì chắc tao đa nghi?" Giống như hai người nghĩ về cùng một thứ, vì vậy khi Type nhận thấy rằng Tharn chỉ mặc một chiếc khăn tắm, Tharn biết cậu có thể thấy rõ cơ thể mạnh mẽ của cậu ta, nhưng cậu ta muốn làm cho Type cứng nhắc nói.

"Cút xa tao ra. Mày cần gì phải mặc quần áo ở đây? Ở phòng tắm có chỗ thay đồ mà."

"À!" Tharn lắc đầu.

"Sáng nay có quá nhiều người tắm, tao không muốn người khác chờ tao quá lâu nên tao quyết định về phòng mặc quần áo... Aizz, mày sợ gì? Tao với mày đều là đàn ông con trai mà." Type tức đến mức muốn bật lại và đập tất vào mặt cậu ta

Thằng con trai nào mà muốn thu hút sự chú ý khi đi lòng vòng trước mặt cậu với chỉ một chiếc khăn trên người. Nhưng vì đang giấu thứ dưới chăn, Type ngồi yên bất mãn nhìn rồi chế nhạo.

"Ờ ha tao sợ gì? Mày có gì khác tao đâu, nhưng tao không nghĩ là có thứ tao với mày cảm nhận giống nhau đâu?"

Phải, nếu đó là cậu lúc trước, cậu sẽ không bao giờ cảm thấy điều đó, nhưng cậu đã chạm vào cơ thể của Tharn, dường như có gì đó đã thay đổi.

Phản ứng tự tin của Type khiến Tharn nhăn mặt.

Phựt.

"Này!"

Dù đó có phải là con trai hay không, nếu ai đó bất ngờ làm rơi chiếc khăn quanh người mình xuống trước mặt người khác để người ta nhìn cận cảnh thân thể của mình không một mảnh vải che thân, bất kể đó là ai cũng sẽ hét lên. Nhưng đối với Tharn vô tư trần truồng này vào sáng sớm, cậu ta chỉ nhìn vào ngực Type.

"Cũng phải, mày biết bí mật của tao, nhưng mày bảo không cảm thấy gì về việc tao gay, vì vậy tao cũng không cần lịch sự."

"Mẹ kiếp!!!"

Type lẩm bẩm chửi rủa rồi nhìn Tharn, lựa chọn mặc kệ cậu ta.

Quay lại với Tharn, chàng trai con lai treo chiếc khăn lên cái móc trong tủ, rồi bắt đầu mặc đồ lót.

Một bên, Type bực dọc. Cậu nghĩ không phải cậu say mê dáng người của Tharn đó chứ. Có thể cậu cảm thấy hơi ghen tị thôi???

Lần trước cậu nhìn được một chút hình dáng thân thể của Tharn, nhưng vì sau đó họ lại lăn giường, nên nó đã làm cậu phân tâm, nhưng lần này cậu có thể thấy rõ dáng dấp cơ thể của Tharn.

Không phải ai chơi nhạc cụ cũng có thân hình như vậy chứ? Tạo sao thân hình cậu ta còn đẹp hơn cả vận động viên vậy? Cậu muốn nhìn rõ hơn. Không thể diễn tả bằng lời. Hừm!

Đôi vai của Tharn rộng, cơ bắp trên cánh tay cậu ta lớn nên có thể nhìn thấy rõ ràng. Ngực, mông nhỏ và săn chắc, cơ bụng và vòng eo, tất cả vừa vặn tạo thành hình tam giác ngược tiêu chuẩn, Type phải thừa nhận rằng thân hình con trai như cậu ta phải dùng từ hoàn hảo để miêu tả, cậu ta có làn da trắng do mang trong mình một nửa dòng máu phương Tây. Thật sự thì, cậu ta giống như hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích.

"Thay xong rồi thì bấm nút biến lẹ lẹ đi!" Tharn, đã thay đồ xong xuôi, quay người đi đến giường, chàng trai phương Nam sốt ruột hét lên làm cho cậu ta nhướn mày, nhưng cậu ta không gấp gáp làm theo những gì cậu nói, cậu ta đâu có quan tâm?

Sau đó cậu ta nói: "Tối tao mới về vì tao có việc cần làm, tao cần đến quán bar của một đàn anh. Thấy gì vui vui thì tao sẽ mang về cho mày."

"Ồ~" nhưng nếu cậu ta có lấy những thứ tầm thường được bán trong quán cho cậu. Dù gì thì, Type cũng sẽ không quan tâm. Sau đó, chàng trai con lai đóng sập cửa và đi xuống tầng.

Bang.

"Type! Mày bước vào tuổi dậy thì hả?" Type lấy chăn ra khỏi người, nhanh chóng cởi đồ ngủ ra. Thực tế, cậu chưa bao giờ bị mộng tinh đến nỗi giật mình dậy với thằng em ướt đẫm.

"Đã bao nhiêu năm mình không thức dậy với tình trạng thế này?" Type hung hăng tự hỏi mình, rồi vội vàng đứng dậy, mặc dù cậu vẫn còn một chút hoài niệm về giấc mơ đêm qua.

"Mình không muốn nó đâu!"

Nhưng bất kể làm thế nào để bào chữa cho chính mình, Type vẫn muốn thoát khỏi áp lực của...

Kìm nén dục vọng.

Khi Tharn trở lại ký túc xá, hầu hết thời gian ở bar hắn uống liên tục, và giờ đây dưới ảnh hưởng của chất cồn, khuôn mặt thon của hắn hơi đỏ, hắn tra chìa khóa vào ổ, mở cửa với một nụ cười trên mặt.

Hắn nghĩ rằng thật hạnh phúc khi sống với người cứng miệng như Type. Cảm giác như không ăn khớp nhau.

Miệng nói không, nhưng cơ thể lại thành thực. Điều đó có nghĩa là hắn vẫn còn cơ hội.

Vì vậy, chẳng mấy chốc, một Tharn say xỉn lảo đảo bước vào căn phòng đã tắt đèn, trong bóng tối, hắn vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy Type thả lõng cả người đang ngủ. Hắn mở túi, đặt những thứ hắn mang về lên bàn rồi đi về phía Type.

Hắn đi tới giường, nhìn Type đã ngủ say sưa, không hề nhận thức được nguy hiểm đang đến gần.

"Hôn một cái chúc ngủ ngon nào." Tharn nói đùa.

Tharn say xỉn không thể nhịn cười khi nghĩ về điều đó, bởi vì hắn chỉ muốn trêu chọc cậu một cách lãng mạn, nhưng hắn thật sự muốn nhiều hơn một nụ hôn chúc ngủ ngon, với tác dụng của rượu, ham muốn của hắn trở nên mãnh liệt hơn bình thường, hắn mò mẫm ngồi xuống giường và ngắm Type đang ngủ say.

Hắn đã không ngủ với Type những ngày này. Hắn thực sự muốn, nhưng hắn muốn cơ thể của Type phục hồi trước, tối nay, hắn không muốn kìm nén bản thân nữa.

Đôi khi, có thể Type tỏ ra ngạo nghễ với hắn, nhưng cậu có ý nghĩa với hắn và điều đó khiến hắn nghiện Type.

Hắn thích điều đó.

Khi chạm vào đôi môi mềm mại của Type, Tharn giữ cằm cậu và hôn nhẹ nhàng, nhưng Tharn lại luyến tiếc hơn về nhiệt độ nóng bỏng và cảm giác ngọt ngào trong khoang miệng người kia. Từ nụ hôn lúc đó, hắn có thể thấy Type không chỉ là một người giỏi chửi rủa mà còn giỏi hôn.

Nụ hôn đầu tiên vừa chạm vào.

Nụ hôn thứ hai bắt đầu liếm.

Nụ hôn thứ ba đầu lưỡi bắt đầu trượt vào.

Nụ hôn thứ tư khiến chàng trai đang ngủ dường như cảm thấy có gì đó bất ổn và bắt đầu chậm chạp thức dậy.

"Mày làm đang làm gì vậy? Ah ah???"

Khi Type tỉnh dậy, hắn đang quỳ trên giường.

Tharn không cảm thấy sợ sệt chút nào. Thay vào đó, hắn cúi xuống và đẩy lưỡi của mình về phía trước với tốc độ khá nhanh rồi không kiêng dè nhanh chóng tiến sâu vào vào miệng cậu, cho đến khi hắn chạm vào lưỡi của chàng trai đang nằm. Lúc này, hắn còn mạnh bạo hơn. Hắn dùng tay giữ chặt đối phương, hắn không quan tâm gì cả. Chàng trai phía dưới hắn vùng vẫy và đập vai hắn. Bởi vì vào lúc này, đối phương có một khuôn miệng ngọt ngào nóng ẩm như có thể tan chảy ngay lập tức khiến Tharn như trầm luân và say hơn.

"Tharn a... Tránh ra ..."

Tharn không biết liệu đối phương có thực sự đánh hắn không. Bởi vì hắn cảm thấy cả hai bọn họ muốn ngay bây giờ.

Hôn đôi môi nóng bỏng, vờn lưỡi đang chạy trốn của Type. Cho đến âm thanh hôn môi phá vỡ sự yên tĩnh ban đầu của căn phòng, cậu cảm thấy như mình bị siết cổ vậy.

Type trong nháy mắt dừng vùng vẫy.

Kiểu khích động này làm Type nghẹt thở. Cuối cùng, cậu từ từ bắt đầu đáp lại.

Đó chỉ là vì cậu biết rằng chàng trai người đầy mùi rượu sẽ không dừng lại.

Type từ từ nằm yên đáp lại nụ hôn của Tharn.

Hai tay luồn vào tóc ôm đầu nhau, họ khám phá môi nhau, khuấy đảo đầu lưỡi, trao đổi nước bọt và với sự xúc tác của hơi ấm cơ thể, miệng chứa đầy mùi vị bia đắng khiến nụ hôn trở nên càng thêm nồng cháy.

Vì không bên nào chịu thua bên nào, nụ hôn thứ hai mãnh liệt hơn nhiều so với lúc đầu.

Không cần phải dừng lại để thở.

Không cần phải tách ra khỏi môi của đối phương.

Khi một bên muốn rời môi đi, bên kia lại tấn công. Phía bên kia có muốn buông môi ra thì bên còn lại lại hôn một lần nữa, nên môi họ đầy nước bọt.

Nhưng họ dường như không quan tâm. Họ tách cơ thể ra một chút rồi chậm lại vì hơi tối, tình hình đã hoàn toàn thay đổi.

Họ không biết họ đã hôn nhau như thế này bao lâu, nhưng Type có chút tỉnh táo vì thằng em cậu rục rịch ngóc đầu dậy!!!

"Thằng Tharn, buông tao ra!" Tay Tharn dò dẫm sờ soạng thân thể cậu, cậu đột nhiên như bừng tỉnh và hét lên. Type vẫn còn rất tỉnh táo, nên cậu nhanh chóng tung một cú đấm vào chàng trai phía trên mình. Không may là cậu đấm hụt, nhưng Tharn cũng hơi bị choáng vì cú đấm sượt qua. Lúc này, hắn ngã xuống vai của Type đang nằm dưới ngăn không cho cậu trốn thoát.

Dữ dội!!!

Type ngay lập gắng gượng ngồi dậy, lau miệng bằng mu bàn tay. Cậu thở hổn hển. Dù thở gấp, cậu vẫn cảm thấy cảm giác ngọt ngào của nụ hôn vừa nãy, nhưng cậu đã thề với lòng mình nên nhất quyết nói: "Tao đã nói với mày! Tao với mày chỉ một lần!"

Type nói rất to. Cậu không biết cậu đang cảnh cáo bản thân hay đang thật sự nói với đối phương! Ai đang nhìn cậu bằng một đôi mắt thù địch thế chứ?

"Cút ra, thằng Tharn." Type muốn rửa mặt để làm dịu xuống ham muốn đang chực chờ trào dâng. Cậu không phủ nhận rằng nụ hôn mà Tharn trao cho cậu đã khơi dậy thành công ham muốn của cậu, nhưng cậu tuyệt đối không thể để cho đối phương biết về nó, vậy nên cậu quyết định tự mình giải quyết ham muốn trong phòng tắm.

Xoạt!!!

"Phắc!" khi Type đang chuẩn bị đẩy Tharn đi, Tharn đưa tay ra cố gắng vòng tay quanh eo cậu. Tuy nhiên, do trọng tâm không ổn định, phần thân trên của Type không nhẹ, cậu ngã ngửa ra và đập vào mép giường, nhưng phần thân dưới của cậu bị đè bởi cánh tay của Tharn.

Type định mở miệng mắng chửi cậu ta, tuy nhiên...

Rẹt!

"Dừng lại!!! Thằng Tharn, tao nói mày dừng lại!!!"

Bộ đồ ngủ nhanh chóng bị cởi ra rồi vứt sang một bên cho đến khi Type không còn gì trên người, cậu chuẩn bị đánh cậu ta khi thấy quần áo ngủ bị bay qua một bên thì nghe thấy những lời nói bên tai: "Chỉ một lần với mày, đối với tao là không đủ, Type!"

Đôi khi, không chỉ Thiwat, người đang kìm nén ham muốn của mình, mà người tạo ra ham muốn của cậu cũng đã nhịn nhục dục vọng đang sắp bùng cháy này.

Dường như người hy vọng có lần thứ hai cũng gồm cái người tự động dâng hiến ở lần đầu tiên.

Tuy nhiên, hai chàng trai khó kiểm soát ham muốn của họ, đã bắt đầu trong vài phút tiếp theo.

Lần thứ hai mà họ không thể nhịn được, bắt đầu từ vài phút trước.

"Thằng Tharn! Tao nói mày dừng lại ngay...a!"

"Đánh tao đi. Nếu mày muốn tao dừng lại mày chỉ việc đánh tao thôi mà."

Đêm yên tĩnh, những ngôi sao tỏa sáng trên bầu trời đêm tĩnh mịch, hầu hết mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ, nhưng khung cảnh ở kí túc xá của Tharn và Type khác hoàn toàn, bởi vì lúc này, người đang kêu gào dừng lại như bị rơi vào bẫy, bị giữ chặt không thể động đậy, đôi môi vừa hôn lên từng tấc da trên cơ thể cậu đang không ngừng hôn xuống hai núm đỏ nhô lên trước ngực. Một tay của hắn đang cầm thứ không nên cầm.

"Mày đừng nghĩ tao dám nói không dám làm, dừng lại ngay, thằng Tharn, tao bảo mày dừng lại."

Lời khiển trách không phù hợp với hành động của cơ thể. Bàn tay của Type không giống như tưởng tượng sẽ dùng hết sức để đánh chàng con lai đang giữ chặt cậu cho dù cậu ta say rượu và cậu ta cũng dùng lực rất yếu để khóa hai tay cậu bên hông. Hắn bình tĩnh lại, tỉnh táo trong chưa đầy năm phút. Bên cạnh đó, hắn vẫn sờ soạng cậu, Type không đẩy hắn ra, như vậy hắn càng có hi vọng.

Hắn trả lời: "Tao không thể dừng lại."

Câu trả lời hết sức trơn tru.

Khi đầu lưỡi liếm núm vú tối màu trên làn da chocolate, Type muốn tránh khỏi thứ ẩm ướt đang liếm làm cậu khó chịu kia. Tay cậu không nhịn được nắm lên vai chàng con lai, hơi thở trở nên gấp gáp kèm theo tiếng rên rỉ khàn khàn khó nhọc vì ham muốn, bàn tay của Tharn đang nhịp nhàng vuốt ve ở một nơi nhất định.

"Tao biết bây giờ mày không thể dừng lại."

Giọng nói nhỏ đến mức nghe như Type vừa cắn răng vừa nói, nhưng không thể từ chối sự đòi hỏi này, cơ thể cậu như sắp bốc cháy và sự kiên nhẫn đã đạt đến giới hạn, ở mấy giây cuối, cơ thể cậu sắp nhịn không nổi, nhưng miệng nhỏ giọng nhắc nhở chính bản thân cậu cần phải lí trí, thế nhưng khi Tharn mút núm đỏ trên ngực thêm lần nữa, Type cuối cùng cũng hoàn toàn mất đi lí trí.

Hai tay cậu cởi quần áo của người say, há miệng chấp nhận cái lưỡi nhiệt tình đang làm dịu ham muốn của cậu, Tharn mở khóa kéo quần, rút ​​Tharn nhỏ ra và chà xát với thằng em của cậu.

Tại thời điểm này, miệng chạm miệng, gậy chạm gậy, và bắt đầu "đấu kiếm".

"Ô! Phắc, a!"

"Đúng rồi, a, Type, đúng rồi..." Tiếp tục chà xát hai cự vật cương cứng vào nhau, cảm giác như hút phải cần sa vậy. Thỉnh thoảng, tay hai người run run luồn tay vào tóc nhau, Type sướng đến mức cậu tưởng như mình không còn ở cõi thực nữa, không ai muốn dừng lại. Nếu ai ngăn hai người lại bây giờ, giết cả hai đi còn hơn.

Ừm hưm.

Sau đó, Tharn nhanh chóng đưa lưỡi vào miệng Type, khám phá mọi ngóc ngách, là một nụ hôn sâu, nước miếng theo nụ hôn không kịp nuốt vương ra khóe miệng, trong khi một bên Type dùng tay chống đỡ mình để không trượt xuống khỏi đùi Tharn, một bên cảm nhận nhiệt độ trong miệng. Cậu nghĩ mình đang sắp tới cõi mộng vì sự cọ xát vào nhau của hai cây gậy nóng bỏng khiến cậu phát điên.

A.

"Ôi! Tharn ... đệt!" Type khẽ mắng, vì cậu cảm thấy được nó khi cậu ta hôn cậu. Tay của Tharn chạm vào mông cậu, ngón tay giữa chọc vào rãnh mông. Cậu mất lực ngã xuống vì cậu không chịu nổi khi phía sau bị chạm vào, thằng em của Type cương cứng hơn va chạm vào thằng em của cậu ta, nhưng cậu nghĩ:

Nếu cứ tiếp tục thế này thì cậu ta sẽ tiến vào cậu nữa.

"Tharn, nhích ra đã! Mày!" Nếu cậu ta cứ nhịp nhàng như thế này, cậu sẽ bị đánh úp và bắn mất, tay Type giơ lên giữ chặt vai Tharn. Nhưng các ngón tay của Tharn di chuyển bên trong cậu rồi đột ngột ấn mạnh sâu vào trong Type khiến cho Type không thể tiếp tục nghĩ nữa. Cậu lúc này không còn nhớ những điều ám ảnh cậu lúc nhỏ. Bây giờ cậu chỉ nhớ đến lần kia, khuôn mặt thoải mái và toàn bộ cơ thể sẽ rất sung sướng khi Tharn đẩy cự vật của cậu ta vào trong cậu.

"A..."

Môi cả hai lại chạm vào nhau. Không cần biết cả hai đang ở đâu, không cần biết dù xung quanh quá tối và không thể thấy mặt của đối phương, cả hai đều rất phấn khích, môi hai người quấn quýt không tách rời, những ngón tay của Tharn càng lúc càng đi sâu vào bên trong Type khiến hắn không còn để tâm tới thứ gì, tay còn lại nắm cự vật và cọ xát chúng với nhau.

"Cho tao vào, tao không nhịn nỗi...." Tharn thì thầm với cậu, nhưng không đợi Type trả lời, ngón tay của Tharn rời khỏi lối nhỏ phía sau và đỡ cậu nằm xuống, cả hai đều còn quần áo lót trên người, quần áo còn sót lại của chàng trai phương Nam bị kéo xuống. Khi chàng trai con lai ngứa miệng ngậm lấy đầu vú của cậu, cơ thể và tâm trí Type dường như đã sẵn sàng.

Đó là nhu cầu thuần túy nhất của con người thôi!

"Nó chỉ là tình dục thôi mà!" Type thốt lên, lẩm bẩm với chính mình, đối phương nỗ lực ôm mông cậu nhấc lên, cố gắng đưa cự vật nóng hổi vào lỗ nhỏ phía sau, giác quan cậu nói với cậu chắc chắn cậu ta sẽ ấn cậu xuống.

"Ô! A... Tharn, thằng khốn!" Type hét lên chửi thề, cậu thở hồng hộc và nhắm mắt lại, cảm thấy thứ nóng cứng ngắc đó như đang khoan sâu, Type không biết nó tiến vào sâu đến đâu nhưng ma sát mà nó tạo ra gây ra cảm giác chướng trong cột sống Type.

"Đau quá nhưng mà sao lại hồi hộp." Type thở hổn hển, chỉ cảm thấy nó đâm quá sâu vào trong cậu nhưng để dừng lại bây giờ thì tốt hơn là lấy dao đâm nhau còn hơn là ngăn cậu ta lại bây giờ.

"Ah...Mày... Mày đang ngậm chặt lấy tao...Er... Con mẹ nó sướng!" Lí trí của một người dù mạnh mẽ đến cỡ nào thì đến lúc say cứ như không cánh mà bay đi mất. Nhiệt độ nóng bỏng trong cơ thể Type gần như làm hắn tan chảy. Đồng thời hắn liên tục rên rỉ:

"Phắc nó đang mút chặt..."

"Cái....a...gì?" Type kêu lên nhưng vẫn không ngừng siết chặt cơ mông. Cậu cảm thấy sức nóng dữ dội muốn làm cậu bỏng rát. Type run lên khi cậu lại sắp bước vào thế giới mà cậu nói cậu vĩnh viễn không bước vào nữa:

Cậu không quan tâm cái thế giới chó má mà cậu thề thốt nữa. Cậu chỉ quan tâm đến việc cậu đang bị tình dục kích thích thế nào.

Ừm...ừm...ừm

Type nâng mông lên và ngồi xuống, tay cậu giữ chặt vai chàng con lai, cố gắng ấn bản thân mình xuống với tiếng kêu trầm thấp kẹt trong cổ họng. Cậu không biết mình có bị đốt cháy không nữa. Có vấn đề gì? Cuối cùng, cậu không ngừng rên la vì lỗ nhõ phía sau bị chọc liên tục. Vì vậy, đối phương nói:

"Để tao làm cho ..." Tharn cũng không thể bị cậu vờn tới vờn lui như vậy, hắn không đợi phía bên kia trả lời, hai tay nắm lấy eo người kia xoay lại, hắn đứng dậy nói:

"Nắm chặt thành giường." Nếu trước đây cậu ta dám mở miệng ra lệnh cho cậu, Thiwat sẽ chửi lại, nhưng giờ ai là người đang làm cậu? Cậu ta không thể kiểm soát bản thân, vì vậy cậu chỉ biết nghe theo. Sau đó, cậu nắm lấy mép giường và mở rộng thắt lưng cho chàng trai phía sau.

Đau đớn và hạnh phúc, đây chính là hai từ miêu tả rõ nhất tâm trạng hiện tại của Type vào lúc này. Không sai chút nào.

"A!" Chàng trai phương Nam bị đẩy đến trước rên lên và hít sâu một ngụm không khí. Cậu cảm thấy cây gậy lớn nóng bỏng ra vào không ngừng, hai tay nắm chặt chiếc chăn lên giường, trong khi người kia đang tích cực hợp tác với nhịp đập của cây gậy, hắn cũng cố an ủi chàng trai cứng đầu trước mặt.

Nhịp điệu nặng nề mà hắn đang nhấp tới khiến cả hai cơ thể đồng bộ cùng chuyển động...

"A!" Type chống hai đầu gối lên giường, tư thế này làm cho cây gậy lớn đẩy vào sâu hơn, Type quay đầu lại để tiếp nhận những nụ hôn ấm áp từ người phía sau, tiếng thở nặng nhọc cùng tiếng rên rỉ có thể đánh thức những phòng khác.

Nhưng hai người đang giao hợp thì rất hạnh phúc. Họ nào còn tâm trí quan tâm tới người khác, tiếng lách nhách còn vang to hơn và sức nóng dữ dội muốn rung động thế giới chỉ có hai người trong phòng.

Bạch bạch.

Người đang kìm nén tiếng khóc rùng mình rồi hơi khụy xuống với tiếng thở nặng nhọc, dục vọng tích lũy mấy ngày nay cuối cùng cũng được trút ra, nhưng chàng trai say rượu phía sau vẫn chưa bắn. Type thực sự muốn nhấc chân và đá cậu ta, tuy vậy vẫn nhẫn nại chờ đợi cậu ta chậm lại, và...

"A ... Hừm ... Hừm ...Er..." Tharn rút khỏi cơ thể cậu, cuối cùng, toàn bộ chất lỏng đặc sệt nóng ấm được giải phóng trên eo, mông và lưng của Type. Điều này làm chàng trai phương Nam ngứa miệng muốn mắng.

Sau khi bài tập vận động nhiệt độ cao kết thúc, Type nằm trên giường của chính mình và thở hổn hển, cậu không còn sức để mắng chửi nữa, ngoại trừ cảnh tượng vừa nãy ...

"Hừ... Hừ...Mày phải dọn sạch ga giường cho tao, thằng chó khốn kiếp!"

Tharn trả lời:

"Khoan à ... Tao sẽ mua ga mới cho mày..."

Sau đó, trong màn đêm tĩnh lặng, chỉ có tiếng thở hổn hển vì lần thứ hai dữ dội hơn lần đầu rất nhiều.

Nếu ai nghĩ sau màn vận động thứ hai này kết thúc, hai người sẽ không đợi được sẽ lao vào cắn xé nhau hoặc hai chàng trai sẽ quay lại tỏ thái độ khó chịu với nhau, hay túm cổ nhau rồi lớn tiếng mắng chửi.

Thực tế rất sốc! Bởi vì ai nghĩ vậy thì sai rồi, sau khi giải tỏa ham muốn, Type đã đi đến giường của tay trống để ngủ, còn tay trống say bí tỉ vẫn nằm trên sàn nhà với lời hứa sẽ mua ga trải giường mới.

Vì vậy, đêm qua, cậu ngủ với hắn, hắn ngủ với cậu, và hai người ngủ với nhau.

Tiếng la hét chỉ xuất hiện khi bình minh hôm sau ló dạng.

"Mẹ nó!"

"Thằng khốn mày chịu dậy chưa?"

Sáng nay, Type chuẩn bị dậy khỏi giường, nhưng đồng hồ hiển thị 12 giờ trưa. Nhưng đối phương vẫn ngủ say như một con lợn chết. Điều đầu tiên mà Type làm là chửi, cậu cảm thấy cơ thể mình như vẫn bị chèn vào bởi thứ đó, lỗ nhỏ phía sau cậu đau như chó vậy.

Tiếng la hét và tiếng gối đập làm chàng trai say rượu tỉnh dậy và trông có vẻ ngượng ngùng với Type, khuôn mặt hắn hơi lo lắng, hắn cảm thấy rằng những gì hắn làm đêm qua thực sự sai lầm.

Điều đó là không đủ bởi vì hắn đã làm điều đó rất kịch liệt với tất cả sự nhiệt tình. Dù sao, cậu bị đâm, vì vậy cũng không ngạc nhiên khi Type không thể đứng dậy sáng nay.

"Mày thử cảm giác đó cho tao, thằng khốn! Thằng quần! Thằng chó! Đồ khốn! Đừng làm cho khuôn mặt hối lỗi đó! Đừng có cho tao khuôn mặt đó, tao cần khuôn mặt chó chết như thế làm gì? Ý của mày là gì đây. A..? Mông của tao muốn nở rộ rồi." Bây giờ trong vấn đề này não của Type chỉ xử lí được nỗi đau âm ỉ ở mông, mặc dù lần trước làm xong cậu không hề kêu ca. Điều cuối cùng phải nói, người đứng lên chuẩn bị tiến đến cuối cùng bất lực đã nằm trở ngược lại như thế này.

Tay trống cảm thấy mình đã sai quá sai.

"Xin lỗi, tao không nhận ra nó tối qua."

"Mày không phải xin lỗi tao. Mày rất mong muốn nó mà, đúng không?" những lời lẽ khó nghe mà cậu phun ra với sự tức giận khiến người nghe sững sờ, cậu ta nhìn người nói với sự thương xót. Tharn nghiêm túc nói, "Ừm, tao đã rất muốn... Nhưng tao không nghĩ mày muốn tao nhiều đến thế."

Muốn cái gì?!

Cậu không biết sao cậu lại muốn cắn cậu ta, Type tức giận, nên cậu nghiến chặt răng, cảm giác kỳ lạ mà cậu cảm thấy trong lòng là gì? Phải, chỉ vì đối phương nói rằng cậu muốn cậu ta, bởi vì ngay cả cậu cũng không thể tự lừa dối bản thân, có một cuộc đọ sức khốc liệt đêm qua, vấn đề quá tải với cậu vì bản thân cậu muốn cậu ta.

Không sai!

Là lỗi của ham muốn chết tiệt kia, ai bảo thằng em chính giữa lại ngóc đầu dậy.

Ok.

"Đừng chạm vào tao!" Type la lên khi bàn tay to của cậu ta đặt lên trán cậu, Type cau mày 'Cậu ta lại muốn làm gì với cậu?' Cậu lắc đầu bất đắc dĩ, cậu cảm thấy bản thân quá dễ nổi cáu rồi. Nhưng Tharn không nao núng, bởi vì chàng trai con lai vẫn quỳ bên cạnh giường dù cậu ta bị cậu đẩy tay ra.

Động thái này nhắc nhở cả hai về những gì đã xảy ra đêm qua.

"Mừng vì mày không bị sốt." Giọng điệu của Tharn thoải mái, nhưng nó khiến chàng trai mạnh mẽ từ chối sự lo lắng kia bình tĩnh lại, nhưng sau một lúc, Type trở lại như ban đầu.

"Tao đã nói, mày đếch cần lo cho tao. Tao là con trai. Tao không có chết vì mấy chuyện như vậy đâu!"

Người nghe nhếch miệng.

"Vợ tao tao không lo thì tao lo cho ai?"

Gì? Vợ!!!

Đôi mắt của người chàng trai đang nghe mở to. Type mở to mắt nhìn chằm chằm người trước mặt. Rồi giọng nói của chàng trai vừa bị hỏi có sốt không gào lên một cách nghiêm trọng: "Tao không phải vợ mày!"

Tharn biết rằng đối phương sẽ không chấp nhận, nhưng lòng tự trọng của một người nằm trên không thể bỏ xuống được , hắn bị mê hoặc bởi cơ thể Type, và cơ thể họ phù hợp với nhau một cách hoàn hảo nên hắn điềm nhiên nói "Nhưng mày vẫn rên rỉ dưới thân tao."

Type nghe xong, cậu lại nghiến răng. Cậu giận dữ lườm muốn cháy mẹ mặt cậu ta và giọng cậu cứng rắn: "Giữa tao với mày chỉ có làm tình thôi... không hơn được mối quan hệ này đâu thằng Tharn, không hơn được chứ đừng kể đến vợ chồng gì ở đây, không đề cập đến yêu đương hay bạn trai con mẹ gì hết. Tao với mày chỉ là hai thằng con trai thỏa mãn nhau thôi... Không hơn không kém." Người nghe nhìn đối phương nói chuyện hết sức nghiêm túc, Type còn không chớp mắt, đã có lần thứ hai rồi, thì sẽ có lần thứ ba, lần thứ tư, mặc dù nó giống như một cái tát tỉnh ngộ, nhưng trong chuyện này vấn đề là hai người chỉ có thể là bạn chứ không thể hơn được.

Chỉ một điều cần nhớ, cậu chỉ quan hệ với một thằng con trai trong suốt cuộc đời mình... Chỉ vậy thôi.

Type từ chối nhượng bộ khiến Tharn thở dài, hắn không đáp lại. Hắn quay trở lại cái bàn kiểu Nhật và im lặng bắt đầu lấy bữa trưa của chàng trai lên giường xem như bữa sáng.

Ừ, giờ là lúc ăn trưa nhưng lại là bữa ăn đầu tiên trong ngày. Cứ gọi là bữa sáng đi.

"Nói sau đi. Tao có mua cháo cho mày. Mày đói không?"

Mặc dù Type muốn từ chối, bởi vì cậu đang nói chuyện nghiêm túc, nhưng cái bụng thì ọt ọt kháng nghị. Tối qua cậu không ăn gì. Cậu đói, vì vậy cậu ngồi xuống ăn, mặc dù cậu vẫn chống tay tức giận.

"Ăn đi, mày còn phải uống thuốc." Trên phương diện nào đó, chàng trai phương Nam không muốn trả lời lại, nhưng vì cậu ta vẫn muốn chăm sóc cậu, vì vậy cậu nên chấp nhật lòng tốt của người khác

Nếu thuốc có tác dụng, cậu sẽ không bị bệnh.

Đợi tí? Thuốc!

Chàng trai múc muỗng cháo tính bỏ vào miệng thì khựng lại, nhìn lại người đang lấy thuốc, chàng trai con lai đang nhăn mặt uống thuốc.

"Gì?"

"Mày có bị bệnh gì không vậy, Tharn?"

Người bị bệnh thì mới uống thuốc. Khi cậu nghĩ về điều đó, cậu vô thức đột nhiên nghĩ về những gì đã xảy ra? Lòng cậu ngập tràn sự lo lắng.

Cậu đã không nhận ra đêm qua. Bây giờ cậu tỉnh táo rồi. Cậu nhớ lại hình như Tharn không mang bao.

Đệt.

Cậu ta trông như không biết cậu đang làm gì khi cậu hỏi cậu ta, nhưng cậu thấy mặt cậu ta cũng đang hoang mang lắm.

Cậu ta lắc đầu.

"Không có."

"Tao không tin!" Cậu giật giật khóe miệng, cậu vẫy chiếc thìa trong tay.

"Mày làm qua bao người rồi? Nếu mày bị bệnh, tao cũng sẽ bị bệnh theo đó!" Nếu Type có sức bây giờ, cậu nhất định sẽ đập cậu ta.

Năm ngoái, Tharn bị tổn thương bởi vấn đề này, nhưng hắn tiếp tục:

"Tao không lừa dối ai cả... Nghe tao, Type, khi tao hẹn hò với ai, tao rất nghiêm túc, người nào ra người đó, và tao cũng chắc chắn trong khoảng thời gian bên tao họ cũng không lăng nhăng..."

Vớ vẩn, ai nói hắn không thích những gì cậu nói như xem thường người yêu cũ của hắn chứ.

"Mày có thể yên tâm vì hầu hết mọi người đều đi kiểm tra sức khỏe định kì để kiểm tra bản thân có mắc bệnh gì nghiêm trọng không mà? Từ lúc cấp 3 đến đại học. Không khác gì mày và... Không, kể từ khi tao trở thành sinh viên năm nhất, tao chỉ làm với mày."

Câu trả lời rất rõ ràng và hoàn hảo, nhưng Type lắc đầu.

"Tao đếch tin. Tao phải kiểm chứng bằng mắt tao." Type, buông thìa đứng dậy, chuẩn bị đi tắm.

"Mày muốn đi đâu?" Tharn hỏi, nhìn Type lấy quần áo.

"Bệnh viện... Mày phải đến và kiểm tra." Type kiên quyết nói, Tharn cau mày, không hài lòng khi cậu nghĩ rằng hắn là người mang mầm bệnh gì đó kinh khủng lắm, hắn không thể tin nhưng sau khi bình tĩnh lại, hắn nói.

"Vậy mày phải kiểm tra với tao."

"Tại sao tao phải kiểm tra?"

Tharn ngay lập tức trả lời: "Mày không chắc chắn về tao mà, dù sao... Mày là người duy nhất muốn kiểm tra. Nếu không phải do tao bị bệnh thì lỡ đâu mày mới là người có bệnh thì sao?" Lần này là một câu trả lời không thể nào phù hợp hơn. Người nghe dừng lại, quay lại và nhìn chằm chằm hắn.

Hắn nói tiếp:

"Mày kiểm rồi tao kiểm... Ok không?" Tharn mỉm cười tự mãn, lắc đầu và nhìn vào bóng lưng của người đang rời khỏi kí túc.

Khóe miệng hắn nhếch lên một chút.

Tại sao hắn cảm thấy như mình sẽ đi kiểm tra sức khỏe trước khi kết hôn?

Ý nghĩ này khiến hắn cảm thấy là hắn càng cần phải không được mắc bất cứ bệnh gì miễn là hắn có thể để Type yên tâm, chuyện nhỏ này chẳng là gì cả, vì hắn rất chắc chắn rằng Type có thể tin rằng Tharn đây không có ai ngoài cậu.

Mặc dù cậu nói hắn chỉ là bạn tình... Nhưng thực tế, Tharn không muốn bọn họ kết thúc với mối quan hệ bạn bè.

Sau khi quyết định xong xuôi, bây giờ, hai chàng trai không dám mặc đồng phục có chứa logo trường đang ngồi đợi kết quả kiểm tra, Tharn nghĩ về mấy căn bệnh nhỏ như cảm lạnh không đáng lo ngại, nhưng chàng trai bên cạnh hắn, người khó khăn bước đi và mặt hơi nhợt nhạt, dường như rất thiếu kiên nhẫn, điều này làm cậu thật trẻ con.

"Aizzz!" Tharn thở dài, mặc dù hắn biết điều đó thật trẻ con, nhưng ít nhất hắn biết cậu đang chịu đau, nhưng chàng trai kia thì không thừa nhận, vì vậy hắn tự nhắc nhở mình rằng hắn nên chuẩn bị trước vào lần tới, nhưng tối qua là do hắn say quá.

"Mày thở dài cái quái gì vậy? Mẹ ơi, đừng nói với tao mày nhớ ra mày có bệnh rồi." Vấn đề này khiến Tharn lại thở dài. Type luôn chọc giận hắn. Lúc này hắn tự hỏi liệu đây có phải là chàng trai tối qua hắn ôm dưới thân, Tharn chỉ có thể nói:

"Mày bắt buộc cứ phải nghĩ về điều đó hả? Không phải mọi gay đều giống như mày nghĩ."

"Ồ, mày đã ngủ với tao." Type nhỏ giọng nói, sợ bị nghe thấy, Tharn lắc đầu.

"Tao chắc chắn tao không phải là một thằng gay chuyên chơi dạo. Tao ngủ với mày vì..." Tay trống quay lại nhìn cậu, cậu ta nghiêm túc nói "Tao chắc chắn tao thích mày, đó là lý do tại sao tao ngủ với mày và không phải như mày nghĩ đó chỉ làm một ham muốn nhu cầu nhất thời."

Giọng cậu ta rất nghiêm túc. Không giống như cậu ta đang đùa giỡn, người đang nghe im lặng một lát rồi nhìn vào mắt cậu ta để hiểu suy nghĩ của cậu ta, nhưng trong nháy mắt, Type quay đi và nhìn vào chỗ khác. Cậu không nói. Ngay sau đó y tá gọi tên cậu, cậu đứng dậy đi vào lấy kết quả.

Tharn cũng được gọi và bước vào một căn phòng khác.

"Đừng lo lắng, bạn không có bệnh gì nghiêm trọng... Tôi rất vui khi mấy cậu thanh niên trẻ như bạn coi trọng vấn đề này và không xấu hổ không dám đi khám. Nên đi khám định kì nhé." Tharn, người mong đợi rằng đây sẽ là câu trả lời mỉm cười, nói cảm ơn, sau đó đi ra khỏi phòng khám để tìm kiếm chàng trai căng thẳng có khuôn mặt hơi tái.

Hắn nhướn mày.

"Mày ổn chớ?" Tharn hỏi cậu với khuôn mặt lo lắng.

"Ông bác sĩ chết tiệt hỏi tao là tao đã từng làm với thằng con trai nào chưa. Ha, can thiệp vào cuộc sống riêng của tao, việc của ổng chỉ là đưa kết quả cho tao!" Xem ra vết thương đằng sau của cậu không nhỏ. Type bước sang một bên, đi về một phía, Tharn thở dài.

"Lý do tại sao bác sĩ hỏi là vì người ta muốn hiểu tình trạng để chuẩn đoán chính xác. Mày phải trả lời."

"Hiểu tình trạng cục phân, nhìn tao như vậy làm tao muốn điên lên lao đến tay đôi với ổng." Trên thực tế, Tharn không muốn nói cho cậu biết chân của cậu trông như thế nào khi cậu bước đi, đôi chân kéo đi rề rề và khuôn mặt thì tái nhợt, đôi chân run rẩy, bất cứ ai để ý đều đưa ra những phỏng đoán nhất định khi nhìn thấy dáng đi của cậu. Bác sĩ sẽ hỏi khi bác sĩ nhìn thấy điều đó, nhưng vì hắn không muốn nói với cậu, vì vậy hắn đã thay đổi chủ đề: "Còn kết quả thì sao?"

"Mày nghĩ tao bệnh chắc? Tao hoàn toàn khỏe mạnh." Giọng Type có chút khiêu khích.

Tharn mỉm cười "Tao cũng hoàn toàn khỏe mạnh. Mày có thể yên tâm."

Câu trả lời khiến Thiwat dễ thở "OK, tao có thể yên tâm rằng mình đã lãng phí quá nhiều thời gian chỉ vì nghi ngờ mắc bệnh..."

"Haha..."

"Mày đang cười cái gì?!" Khi cơn giận nguôi ngoai, chàng trai chỉ có hai thìa cháo trong dạ dày càu nhàu cho đến khi Tharn nhìn lại, rồi mỉm cười nói rằng phải giải quyết cơn đói trước cái đã, cả hai nhìn nhau, Tharn cảm thấy chàng trai da ngăm này đỏ mặt rất dễ thương.

Mặc dù hắn nghĩ vậy rồi mỉm cười. Tharn phải hắng giọng ngay lập tức. Hắn ho lên để nuốt lại tiếng cười.

"Mày sẽ thoải mái hơn khi ăn vào đó. Tao đói. Đi ăn thôi." Tay trống nói, hai tay nắm vai chàng trai da ngăm, nhưng người bị nắm vai né tránh không muốn bị chạm vào.

"Đừng đỡ tao!" người không muốn nói về cái bụng cằn nhằn của mình muốn tự đi ăn. Cậu tiếp tục đi tới trước và Tharn đi theo sau như một cái đuôi. Sau đó hắn như đang nói mấy vấn đề vô cùng bình thường lên tiếng thăm dò.

"Vậy tao với mày là..." Type trợn mắt nhìn cậu ta, cậu ta dường như muốn suy nghĩ kỹ nhưng ít nhất cậu ta không phủ nhận vì cậu ta nói.

"Chỉ là bạn tình." Người nghe mỉm cười.

Type không nói rằng họ sẽ không tiếp tục với nó. Điều đó có nghĩa là hắn sẽ có nhiều cơ hội hơn, Tharn muốn chàng trai ghét gay này một lúc nào đó yêu hắn điên cuồng.

Bây giờ chuyện của họ chỉ mới bắt đầu.

Hắn không biết vì sao các nữ y tá lại nhìn họ. Có thể là do vẻ ngoài nổi bật của họ, hai chàng trai 18-19 tuổi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe cùng nhau. Một trong số cả hai còn khá nhợt nhạt, người ta sẽ nghĩ gì khác ngoài...

"Thật đáng tiếc khi cả hai đều đẹp trai."

"Nhưng họ cũng là một cặp đôi yêu nhau nghiêm túc. Họ thậm chí đã đến bệnh viện cùng nhau để kiểm tra sức khỏe."

Các nữ y tá thì thầm bà tám điều này rồi điều kia... ngay cả khi mặc dù các cô đã hiểu lầm, có lẽ cô y tá sẽ thật sự đúng trong tương lại... Ai biết được?

"Không phải chuyện của mày."

"Shit, mày đang nói chuyện với chân tao à. Chân tao không thơm tho gì đâu."

Hôm nay, hai chàng trai có tiết học bơi lội, bình thường thì Techno sẽ đi tìm cậu, bởi vì hôm qua cậu ta muốn buôn chuyện, nhưng cậu ta tìm muốn lòi con mắt ở khắp nơi vẫn không biết cậu đang ở đâu, nên ngay khi giáo viên nói xong và để họ luyện tập trong bể bơi, cậu ta ào ào đi qua thế nhưng ai đó như dội gáo nước lạnh vào cậu ta vậy.

"Miệng tao đang nói và nói với mày đấy."

"Thấy chưa, vì mày không nhìn tao nên tao mới nói mày nói chuyện với chân tao đấy." Người nói có vẻ bất mãn, Techno tò mò hỏi:

"Không thoải mái hay chán nản gì hả, tao nghe Champ nói mày chuyên gia cúp tiết trong học kì này luôn, mày khiến mọi người lo lắng đó." Ở học kì đầu, chuyện học hành của Techno không suôn sẻ lắm, và hiện tại cũng không tốt hơn là bao.

Còn Type lại là người cứ gây hết rắc rối này đến rắc rối khác, nhưng cậu muốn nhắc thằng bạn tốt của mình thôi lo cho cậu đi.

Kể từ mấy tuần đầu của học kỳ này, Thiwat đã cãi nhau một trận máu lửa với đàn chị khóa trên, cũng ít đến lớp hơn, thậm chí sau một tuần cúp tiết, Type đến lớp trở lại và trông cậu còn u ám hơn cả lúc trước

"Ờ, đúng là tao hơi khó chịu thật. Mày khỏi lo cho tao, lo cho cái thân mày trước đi. Hết một học kì rồi mà mày vẫn chưa biết bơi." Chàng trai phương Nam đang lơ lửng trong bể bơi cười với thằng bạn, tiếng cười lớn như biến thằng bạn đang giữ chặt mép hồ bơi thành một người kém cỏi, cậu ta không cãi lại được:

"Mày nhớ đó cho tao. Tới kì thi thì tao sẽ bơi thật tốt cho mày trầm trồ. Mày biết gì không? Tất cả những thứ đỉnh cao chỉ được thưởng thức một lần mà thôi. Mày bơi ở chỗ đó đi tao đi ra chỗ khác." Techno không muốn rời khỏi bể bơi, nhưng cậu ta vẫn luôn miệng làm phiền thằng bạn kình ngư của mình, Type chuẩn bị bơi theo cậu ta.

"Đừng di chuyển. Đừng đến đây. Mày đến đây tao đá chết mày đó. Đừng đến đây rồi kéo tao coi." Chàng trai kém cỏi đá vào Type, kết quả là, đôi mắt của người nghe đã chuyển từ vui vẻ sang ảm đạm, Techno thấy thấy vậy lập tức quay mặt về phía trước:

"Mày cảm ơn thằng Tharn chưa?"

"Cảm ơn cậu ta? Cảm ơn vì cái gì?" Cậu khó hiểu hỏi lại "Tại sao tao phải cảm ơn cậu ta?" Cậu cúp tiết chẳng phải vì thằng Tharn sao. Tại sao cậu phải cảm ơn cậu ta?

Chắc chắn rằng Type sẽ không nói những điều như vậy với thằng bạn của cậu, người đã nói cho cậu biết quá nhiều điều về Tharn.

"Hừm mày chưa cảm ơn cậu ta à. Mày dù sao cũng phải nên cảm ơn người đã chăm sóc mày, còn giúp mày giải quyết chuyện với đàn chị nữa chứ. Mày nên kiểm điểm lại bản thân, phải nói cảm ơn với cậu ta nhiều đấy!" Khi nghe thằng bạn nói thế lúc trước, Type đã nhắm mắt làm ngơ và mọi chuyện trở nên như thế nào thì ai cũng biết. Đã đến lúc biết lỗi rồi, nhưng Type biết rõ một sự thật là cậu không biết làm thế nào. Vì vậy, Type, chàng trai phương Nam chậm rãi hỏi :

"Vậy tao cảm ơn bằng cách nào? Đi tới và trực tiếp nói với cậu ta là tao chân thành cảm ơn, hay viết vô tờ ghi chú rồi dán nó trên chăn của cậu ta?"

"Lựa chọn thứ hai ok đấy. Với thằng khô khan cứng miệng như mày chắc chắn không mở miệng nói được!"

"Mày đang nhạo báng tao à?" Trước khi thằng bạn nói xong, Type ngắt lời, No làm động tác như kéo khóa miệng.

"Mày như thế nào thì tự biết chứ. Nếu tao không là bạn mày và tao không hiểu rõ mười mươi mày thì tao cũng không rảnh rỗi đi giúp mày như thằng Tharn đâu. Vì vậy, tốt nhất là mày nên đi cảm ơn một tiếng." Khi thằng bạn bắt đầu lải nhải nói về bạn bè khùng điên gì gì đó, Type thở dài:

"Vậy mày nghĩ tao nên làm gì thì tốt."

"Mời nó ăn tối để cảm ơn đi. Nhân tiện, nhớ mời tao nữa vì tao cũng có công giúp mày đó."

Thằng cơ hội, muốn ăn chực thì nói đại đi.

Khi nghĩ về điều thằng bạn nói, khuôn mặt của Type nặng nề, đôi mắt cậu có chút hung dữ. Nhưng khi cậu thực sự nghiêm túc nghĩ, Techno thực sự chỉ nói điều này vì muốn khuyên cậu, làm gì có ai chịu được một người bạn cùng phòng cứ tìm cách đuổi người ta ra khỏi phòng mỗi ngày. Thật ra, cũng không sai khi phải cảm ơn Tharn, Type thở dài.

"Ờ, sao cũng được, nhưng tao sẽ không gọi thằng Tharn đâu."

Chỉ mời một bữa tối thôi mà.

"OK! Tao cũng không nghĩ mày sẽ mở miệng mời thằng Tharn đâu. Không sao. Tao sẽ mời thằng Tharn giùm cho. Tao vừa nói chuyện với nó về việc chơi guitar, nó nói nó sẽ tìm một vài bản nhạc đơn giản cho tao. "

Sau khi nghe Techno nói, Type cẩn thận nhìn thằng bạn, không thể tin thằng bạn mình lại có thể nói chuyện thân thiết với Tharn trong khi cậu dốc hết sức đối phó cậu ta. Techno, làm thế nào thằng điên cơ hội này có thể kết bạn với Tharn? No thậm chí còn rất thân thiết với cậu ta, họ thậm chí còn nói về guitar trong khi Type đang than thở.

"Mày và thằng Tharn tới mức độ nào rồi? Tao nói, mày mềm lòng với cậu ta rồi phải không? Buồn cười thật khi tao còn nói là mày sẽ không mềm lòng với cậu ta đâu, tao còn tự cá là mày sẽ không mềm lòng đâu." Và sau đó chàng trai đang nhiệt tình buôn dưa lê bán dưa chuột chán nghe cậu mắng, tiếp tục lái qua chuyện khác. Type cắn răng.

Cậu ta đã làm tất cả điều đó với cậu, cậu lại còn mặt dày mày dạn hỏi mấy cái này! Nghĩ về nó thôi đã bực mình. Type ùa xuống làn nước xanh, nước bắn tung tóe khắp nơi.

Ào!

Tiếng nước ào ào vang lên!

Chàng trai cao lớn nhô ra khỏi mặt nước rồi đi ra khỏi hồ bơi. Mấy đứa con gái sinh viên năm nhất trong lớp quay lại nhìn chằm chằm vào cậu, nhưng chàng trai khuôn mặt sáng sủa quay đầu lại nhếch khóe miệng nói với thằng bạn:

"Mày có thể nói với đàn chị giùm tao..." Techno ngẩng đầu lên lắng nghe chăm chú, Type nói với một nụ cười xấu xa:

"Đừng xen vào và đi nói lung tung chuyện cậu ta thích tao!" chàng trai phương miền Nam đi thẳng vào phòng tắm để tắm rồi thay quần áo: Vấn đề ở đây là gì? Hừm!

"Tao thích mày. Đối với tao, mày không phải là một ngọn núi mà tao nghĩ là khó chinh phục."

Cậu thật sự không hiểu cậu ta nghĩ gì mà đi thích cậu.

Càng nghĩ về nó, Type càng cảm thấy kì quặc.

Cậu còn mời cậu ta ăn tối.

Bây giờ Type đang mỉa mai trong lòng, ngồi khoanh tay, quay đầu nhìn về hướng cửa, và rồi nhìn thấy chàng trai cao lớn và khuôn mặt đầy mồ hôi, bên ngoài rất nóng. Type không cần nhìn lại nữa vì hai cô gái bàn bên bị cậu ta thu hút nhìn chằm chằm từng bước đi cậu ta.

"Xin lỗi, tao đến trễ. Tao tưởng giáo viên không có mọi người ra khỏi lớp, vừa nãy thì mới đi được."

Tharn mỉm cười và nói với Techno, người đang cầm ly nước. Cậu ta nhìn Type một lúc cho đến khi chàng trai phương Nam nhún vai rồi quay mặt đi.

Cậu không muốn nhìn thấy mặt cậu ta tí nào vì cậu sẽ nghĩ tới mấy chuyện xảy ra vài ngày trước.

"Không sao. Ngồi đi. Tụi tao cũng vừa mới đến. Mày cứ tự nhiên. Hai đứa bây muốn ăn gì?"

Bây giờ là 4 giờ 30 phút, gần tới bữa ăn chiều, một xíu nữa thì mọi quán ăn sẽ chật kín. Quán ăn được lựa chọn là một cửa hàng bánh pizza nổi tiếng, vì vậy đối với những chàng trai cao lớn này, thật khó để quyết định nên ăn món nào trong ma trận thực đơn, nhưng với Type thì cậu mới đau đầu, ví dụ người vừa vào sẽ ngồi bên nào?

Cậu sẽ phải nhìn khuôn mặt của cậu ta khi cậu ta ngồi đối diện.

Nếu cậu ngồi cùng dãy ghế với cậu, thì không gian khá nhỏ và họ sẽ không tránh được chạm vào nhau.

Trời mẹ, nếu không thể quyết định, chỉ cần nhìn người có vẻ khó khăn trong việc quyết định ngồi bên nào và xem cậu ta muốn ngồi bên nào.

Cậu ta tính ngồi xuống thì nhớ ra gì.

"Tụi bây ăn gì thì đặt đi, tao ăn gì cũng được, tao đi vệ sinh trước đã." Nói xong, cậu ta thốt lên như âm thanh mấy hành động trong phim hoạt hình.

Tay trống cầm lấy ba lô bên cạnh Techno, đi đến phía sau cửa hàng, vẫy vẫy tay với Type, nhưng người đang gọi món không nhận ra bầu không khí kỳ lạ, chỉ tiếp tục gọi món.

"Đặt món này đi, sau đó thêm một ít phô mai, đủ không ta? Ba thằng mình ăn mạnh như trâu á."

"Mày muốn hai cái thì đặt đi. Cậu ta nói cậu ta sẽ ăn mà." Nhìn vào đôi mắt thống thiết của Techno. Giống như hỏi có đủ hay không vậy thôi, chứ No đã bắt đầu chọn món rồi, vì vậy Type chỉ nói "Thằng No, nghe mày nói xong tao cười muốn chết luôn á, mày ăn gì thì tự đặt đi tao không quan tâm đâu, khỏi hỏi."

"Chị ơi, cho em gọi món..." Techno vẫy gọi nhân viên rồi cậu ta chỉ vào thực đơn bắt đầu gọi món. Type nhăn mày: Không biết cậu ta giúp cậu cảm ơn hay nhân cơ hội này thỏa thích đi ăn đồ ăn miễn phí.

"Uống gì không ạ?"

"Nước lọc, nước lọc luôn hả? Type?" Khi người phục vụ hỏi, Techno, người đang nhiệt huyết gọi món, cuối cùng cũng còn nhớ đến thằng bạn nên quay qua hỏi. Type gật đầu:

"Ừ, nước lọc đi."

"Thằng Tharn, nó uống gì nhỉ?" Techno sau đó lại hỏi thằng bạn. Type nhanh chóng nói:

"Sprite, gọi Sprite đi."

"Hả? Nó có thích Sprite không đó?"

"Ừ, làm ơn tin tao một lần giùm cái." Type nhất quyết nói, bởi vì cậu chưa từng thấy Tharn uống thức uống khác. Nếu để tên chết dẫm kia chọn giữa nước lọc với nước ngọt có gas, chắc chắn cậu ta chọn nước có gas.

"Mày hiểu tao ghê."

Type hơi sững lại vì người nói muốn đi vệ sinh vừa nãy quay lại đúng lúc cậu nói điều đó, khi giọng nói chó chết của cậu ta vang lên, Type nhìn lên, thấy Tharn đang đối với cậu nở một nụ cười trìu mến.

Nụ cười trên khuôn mặt cậu ta, đôi mắt cong cong và khóe miệng nhếch lên, bàn tay cậu ta vẫn đặt trên vai Type, làm cho cậu cảm thấy hơi kì cục khi thằng bạn đối diện đang nhìn cậu lo lắng? Làm thế nào mà?

Bỏ tay ra.

Đối với ánh mắt của Type, đôi mắt của Tharn dường như nói với cậu: Không

"Vậy là một Spite ạ?" Trước khi người đang khó chịu chuẩn bị mở miệng, người phục vụ đã lên tiếng hỏi người lúc nãy nhiệt huyết gọi món, Tharn gật đầu với người phục vụ:

"Vâng, đúng rồi ạ, bạn em hiểu em lắm."

Khốn kiếp, cậu hiểu cậu ta lúc nào! Thiwat nắm chặt tay, muốn gằn giọng hỏi cậu ta, nhưng thấy Techno nhìn chằm chằm vào bọn họ, cộng với có rất nhiều người trong tiệm bánh pizza. Nếu họ cãi nhau ở đây, họ sẽ bị đuổi ra ngay, vì vậy Type đã kiềm chế bản thân, phải bình tĩnh lại, cậu lắc vai để hất đi bàn tay của Tharn, Type quay đi.

Người vừa quay lại ngồi xuống.

"Tại sao mày ngồi ở đây?!" Sau khi Type hét lên với Tharn, tiếng hét này đã thu hút một đám người trong tiệm, khách hàng lẫn nhân viên đều khựng lại và quay đầu nhìn họ.

Type nhìn thấy chàng trai con lai như một bức tường lớn ngồi cạnh cậu, cậu ta đặt ba lô ở phía bên kia rồi quay sang cậu hỏi:

"Tại sao tao không thể ngồi đây?"

"Bởi vì tao không muốn ngồi cạnh mày." Tharn cau mày ngay lập tức khi nghe câu này, rồi nhích người xích vào, lạnh lùng nói:

"Ở kí túc xá cũng như vậy thì có sao đâu. Ngồi cạnh mày khó khăn vậy à."

"Ờ, tại sao mày không muốn ngồi cạnh thằng Tharn? Giải thích xem nào." Chỉ ngồi và ăn thôi hình như chưa đủ, thằng bạn đối diện còn dò hỏi cậu, khiến Type ghét gay mở to mắt, hét lên:

"Mày biết tao ghét ..."

"Từ trận cãi nhau đó mày chưa học được gì phải không?"

Ngay khi những lời nói sắp nói ra từ Type, nó vì câu nói kia mà bốc hơi. Type ngậm miệng. Cậu nhìn chàng trai nghiêm túc bên cạnh, đôi mắt dần thay đổi từ gay gắt sang lo ngại. Đó không phải là vì không vừa lòng mới cắt ngang lời nói cậu và khiến cậu im lặng. Techno nói xong, Techno cố gắng ngăn cậu lại và làm dịu bầu không khí.

"Đừng nhặng xị lên thế chứ. Mày đã hòa rồi còn gì. Mày cũng hiểu rồi mà. Type, mày cần chữa khỏi cái chứng ghét gay của mày. Tao gặp thằng Tharn lần đầu là thấy nó có thể giúp mày, mày nên cố gắng hòa hợp với nó, kìm chế bản thân để cái tính bốc đồng của mày có thể khá hơn." Thật dễ chịu khi nghe những lời này, vì vậy Tharn không thể không cười, cậu ta cũng không quan tâm đến việc mình trở thành một phương pháp pháp để trị liệu, giọng nói của cậu ta thích thú đầy ẩn ý.

"Ừm, mày nên thân thiết với tao hơn!"

Được kêu đến, Type đảo mắt, không trả lời bất cứ điều gì, nhưng thực tế, cậu vô cùng tức giận!

Không phải vì cậu ta đối xử với cậu ở cái lần đầu tiên đó như thế nào, mà Tharn cũng muốn như thế hai lần rồi. Im đi nếu cậu ta không biết sự thật, thằng No!

Type như suy nghĩ được một bộ phim trong đầu vì cậu cảm thấy buồn chán như đang ngồi một mình. Hai người trên bàn nói chuyện thoải mái như thể họ đã biết nhau từ lâu. Có vẻ như Techno vẫn cư xử bình thường, vì miễn là người cậu ấy quen, cậu ấy sẽ rất xởi lởi với mọi người, có lẽ trong tương lai có thể là nhà lãnh đạo giỏi, Techno phải ngồi cạnh cậu mới đúng.

"Thằng No, lấy tao miếng nước sốt."

Khi xử xong được một cái bánh, chủ tiệc điều chỉnh tâm trạng của mình để cảm giác nao nao trong lòng biến mất. Cậu mở miệng nói chuyện với thằng bạn. Ai sẽ lấy cho cậu? Có một người ngồi cạnh cậu. Chàng trai được kêu tới đang nhét pizza vào miệng. Ai có thể quan tâm tới cậu? Vì vậy, No đưa tay ra chỉ vào Tharn, ra hiệu cho cậu ta, vì tay của Tharn đang rảnh và cậu ta có thể lấy nước sốt cho cậu.

Tharn lấy nước sốt cho Type.

"Cần gì nữa ngoài sốt không?" Chàng trai con lai quay sang Type, cầm sốt cà chua trong tay, hướng mặt về phía Thiwat, cắn môi gợi ý hỏi Type.

"Tao chỉ cần nước sốt."

"Sao không thử ăn nước sốt khác?" Tharn chán nản nói, quay sang cầm dĩa của Type và đổ ra một ít sốt.

"Này, tao tự làm được!"

"Như thế đủ chưa?" Type cố gắng lấy đĩa của mình đi, nhưng tay trống giữ chắc chiếc đĩa rồi ngước mắt hỏi cậu xem nước sốt đủ chưa, vì vậy hai người nhìn chằm chằm vào nhau.

Nếu ai đó nghĩ rằng đây là khung cảnh đẹp thì có lẽ vì chưa nhìn vào phía sau câu chuyện của hai người, Techno nghĩ là phải ngăn chặn lại vì cậu ấy biết đây không phải là tia sáng của tình yêu nồng cháy mà là tia sáng của sự giận dữ.

"Tao có thể tự làm."

"Muốn thêm?" Type không nhân nhượng, và Tharn cũng không nhân nhượng, vì vậy chàng trai phương Nam nghiến răng, nhìn xuống một chai nước sốt cà chua, thấp giọng "Thêm."

Nói xong, Tharn tiếp tục bóp chai cà chua, rồi nhướng mày hỏi Type có đủ chưa.

"Không đủ, thêm nữa."

"Chà, là mày muốn đó nha."

Tại sao?

Type cau mày và cậu hít mạnh, nhưng cậu ta làm như không nghe thấy, người rót sốt cà chua không dừng lại nên Type đẩy tay cậu ta.

"Đủ rồi, mày tính cho tao bơi trong sốt cà chua chắc?" Type chế giễu, nhưng Tharn kéo đĩa của cậu và múc thêm sốt cà chua cho Type.

"Ok?"

Thở dài.

Trong một khoảnh khắc, Type cảm thấy đáng sợ. Cậu cảm thấy dựng tóc gáy từ đầu đến chân, vì cậu chợt hiểu Tharn đang làm gì.

Bạn cùng phòng của cậu đang muốn tiến gần hơn tới trái tim của cậu và đang thu hút sự chú ý của cậu!

"Đủ rồi!" Type chỉ ném ra một câu, kéo đĩa của cậu tới trước mặt cậu. Cậu ta không nói gì, Type xấu hổ khi thừa nhận rằng mối quan hệ của cậu với bạn cùng phòng đã không bình thường khá lâu rồi.

Ngủ với cậu ta là sự thật, nhưng điều đó là bí mật không thể lộ ra.

Nhìn Type như thế, Tharn khẽ mỉm cười rồi lặng lẽ ăn pizza, Techno là người duy nhất lúng túng. Một lúc sau, cậu ấy đứng dậy và nói ngắn gọn: "Tao đi vệ sinh". Rồi cậu ấy biến mất.

Khi Techno rời đi, họ đều hiểu cả hai đang nghĩ gì.

Type nói: "Tao đã nói mày không cần quan tâm tao, thằng Tharn, nhích đôi chân chó chết của mày xích ra!!!"

Phải, kể từ khi Tharn ngồi xuống, đầu gối cậu ta dựa vào đầu gối của Type, Type cắn răng, quay sang nhìn chằm chằm vào cậu ta và nói với cậu ta những điều cậu ta làm là sai.

"Tao không phải là bạn gái mày!" Thiwat không biết tại sao cậu cứ lặp đi lặp lại câu này hoài, nhưng cuộc trò chuyện với Tharn luôn xoay quanh tới mấy cái này.

"Nếu mày không phải bạn gái tao, tao sẽ chăm sóc mày... vì..." Cậu dừng lại một lúc rồi nói:

"... Mày là bạn giường của tao." Đó là một câu trả lời hợp lí. Người nghe hài lòng, rồi Tharn nói:

"Ngoài ra..."

"Ha, toàn thân nhẹ nhõm ghê."

Sửng sốt.

Lúc đó, người vừa đi vệ sinh quay lại lúc này, phóng ánh mắt nghi ngờ nhìn hai người, hai người họ ngồi rất gần nhau, Type lập tức trả lời và nhún vai cho thấy không có gì giữa hai người cả. Giác quan cậu gần như đoán được điều tào lao mà Tharn định nói, nhưng Tharn giả vờ lấy nước sốt như không có chuyện gì xảy ra, miệng vừa tủm tỉm vừa ăn pizza.

"Mày tính nói gì về tối nay cơ?"

Ban đầu, cậu chỉ muốn ngồi thưởng thức pizza, nhưng khi nghe hai chữ "Bạn giường", chân răng của cậu bị ngứa, cậu sẽ đá cậu ta cho đến khi nào hả dạ thì thôi. Thế là cậu phân vân giữa nhích chân mình ra để tránh đụng hay thuận theo đó mà đá cậu ta, Type ngồi đó nắm đấm siết chặt, chờ đợi thời cơ để đá con sói xám kế bên đi, nhưng câu trả lời.

Không thể nào!

Cuối cùng, Type sốt ruột nghĩ, ai bảo rằng pizza ở cửa hàng này ngon đến nỗi nếu không ăn nó sẽ hối hận? Cậu tự hỏi nên ăn tiếp hay không.

Nếu để cậu chọn ăn mì ăn liền ở nhà hay pizza ở cửa hàng này, cậu cũng có thể ăn mì ăn liền ở nhà!

Mình phải đánh bại cậu ta. Thử lại lần nữa xem!

"Khụ...Tharn.."

"Mày...er..."

Bây giờ mặt trời đã lặn, chỉ còn một chút ánh nắng cuối ngày trong phòng của Type và Tharn, chỉ đủ để người ta có thể nhìn thấy lối đi, bóng của hai người ngồi trên giường như được in trải dài trên tường. Cả hai đang ngồi trên giường của tay trống.

Tharn đang ngồi trên giường với hai chân tách ra. Còn cậu đang ngồi trên người bạn cùng phòng với đôi chân quanh eo cậu ta.

Ở vị trí này, chàng trai con lai dường như không thở nỗi. Không phải vì những thứ hỗn độn xung quanh hắn. Họ trở về ký túc xá trong im lặng, dường như không có cuộc đối thoại nào, bởi vì Type đã nhanh chân muốn trốn thoát, cậu đi không ngơi nghỉ vội vã quay lại ký túc xá, nhưng ngay khi cậu quay lại ký túc xá, cậu đã bị ôm chặt từ phía sau bằng cánh tay mạnh mẽ của hắn, dù Type cố gắng thoát ra, cậu chửi thề và quay sang đánh vào mặt Tharn, Tharn nhanh chóng xoay người cậu lại.

"Đừng tự lừa dối bản thân nữa."

Đôi môi Tharn dán lên đôi môi của Type, bàn tay của Tharn bắt lấy nắm đấm của Type vung lên trong không trung. Hắn kéo nó xuống, hai chàng trai bắt đầu thở sâu và nặng nhọc dùng tay ấn đầu đối phương.

Sau đó, hai người không còn phản kháng lại , không biết chuyện gì đang xảy ra. Quần trên người cả hai biến mất. Chỉ biết Tharn là người đầu tiên ngồi xuống giường, sau đó hắn đang kéo con ngựa hoang nhỏ bé bướng bỉnh ngồi lên đùi mình, con ngựa nhỏ phương Nam rất sung sức, cậu bắt được rồi chạm vào hắn, cố gắng làm hắn như muốn nghẹt thở. Lưng của Tharn đầy mồ hôi, và dù có vài vết trầy ở đó, nhưng nó đáng giá, bởi vì đối phương đang ngồi trên hắn, cơ thể hai người đang dính sát vào nhau.

Lúc này, Tharn đang dùng hai tay chà xát hai cây gậy lớn, di chuyển tay chậm chạp, đợi phía bên kia cắn răng, cậu đặt tay lên vai người đàn ông kia, mắt nhìn vào hai cây gậy nóng bừng tràn đầy ham muốn.

"Tận dụng hết sức của mày..." Type trầm giọng nói, bĩu môi muốn tìm cây gậy của mình. Vươn ra và chà mạnh.

"Cầm cả của tao!"

"Cái quái gì?!" Type gắt gỏng phải chửi rủa cậu ta, nhưng cậu nắm lấy gậy của họ rồi tiếp tục cọ xát chúng với nhau, dù này là bước đi vào địa ngục nhưng cậu phải thừa nhận một điều... Cậu cảm thấy sướng.

"Thằng Tharn, đừng chạm chỗ đó! " Type bị sốc vì tay trống đang dùng ngón tay cái của cậu ta để gảy lên cái lỗ nhỏ trên thằng em đang rỉ chất lỏng của cậu, làm cho Type run rẩy khắp người, thở nặng nề hơn, bàn tay vuốt gậy cũng dùng sức hơn, muốn lên nhanh chóng lên đỉnh.

Trong khoảng khắc Type đang tận hưởng, chàng trai con lai đưa hai tay ra phía sau, một tay bóp lấy mông cậu, khi ngón tay cái của hắn chạm vào cái lỗ hẹp phía sau, Type đột nhiên nói: "Đừng ... Đừng làm hôm nay!"

Tharn ngạc nhiên, ngước lên nhìn cậu nghi hoặc, thấp giọng hỏi:

"Tại sao?"

"Tao... không muốn cúp tiết... ngày mai là thứ sáu aa ..."

Người nghe sững sờ một lúc, hắn hiểu ra tại sao đối phương không muốn làm một ngày bình thường trong tuần. Hắn di chuyển đôi tay đang ở phía sau lên đằng trước, phủ bàn tay lên hai cây gậy nóng đang cọ vào nhau.

"Do mày không quen... Nếu mày làm thường xuyên...Mày... Nó sẽ không đau lắm đâu."

"Tao không muốn quen với nó!" Type ngay lập tức trả lời, người nghe nâng khóe miệng lên và nhẹ nhàng véo mông khiến Type chửi rủa, thực sự chửi đổng lên nhưng tay cũng dùng lực mạnh hơn.

Một lúc sau, Tharn nắm lấy cổ tay chàng trai kia, ấn chúng vào nhau làm cho hai gậy thịt to kích thích chà xát và tiếp xúc nhiều hơn, tâm trí như bị mưa bao phủ, người đang chà xát không rõ ràng nói.

"Hôn tao... "

"Không".

Ngay khi nghe thấy lời từ chối, chàng trai đang thở hổn hển dừng lại, cậu ta vỗ mông cậu một cái, cậu mở mắt ra nhìn Tharn đã dừng tay, thấy cậu ta đang cười, khuôn mặt đầy mồ hôi, dường như muốn nói nếu cậu không hôn hắn, hắn sẽ không để cậu bắn.

"Thằng quần!"

Phải, Type thỏa hiệp. Để thuận tiện cho việc hôn, cậu kéo cổ áo hôn vào cổ Tharn, cơ thể họ như được dán lại với nhau, đôi môi ấm áp của cậu như gãi vào từng tấc da của Tharn.

"Aa ...Ưm..." Tiếng thở nặng nhọc tiếp tục vang lên, mặc dù các bộ phận khác bị đồng phục trường che lại... (thứ họ vừa cởi ra là quần, nhưng áo sơ mi của họ không được cởi ra), dù vậy nhưng không hề ảnh hưởng đến hơi ấm của hai cơ thể. Hai người gần như hòa làm một, người này đưa lưỡi vào miệng người kia, tiếng lép nhép trao đổi nước bọt tràn ngập ký túc xá.

Hai người hôn nhau, không tách môi, điều dưới đây cũng là lí do khiến hai người không thể tách nhau vì âm thanh vang lên trong phòng thật sự quá kích thích.

Bàn tay của Tharn tăng tốc độ lẫn lực đạo, như thể đó là phần thưởng cho nụ hôn ngọt ngào của cậu, giọng nói trong cổ họng Type thủ thỉ.

"Tharn... Nhanh lên... Tao muốn bắn. "

"Tao cũng vậy ... Tao sắp..." Tay trống thì thầm với Type, cúi đầu chăm chú chà xát. Trong vài phút, hàng trăm triệu sinh linh trong thứ chất lỏng trắng đục phủ cả bàn tay, thật khó phân biệt chất lỏng đó là của ai khi nó trộn lẫn vào nhau

Hai người ngồi thở một lúc, nghỉ ngơi một lúc, Type nhìn xuống người cậu, đứng dậy rút một vài tờ khăn giấy để lau người rồi ném nó lên người trên giường.

Sau đó, Type mặc quần vào, đi lấy khăn, chuẩn bị ra ngoài tắm, vờ rằng không có gì xảy ra.

"Type."

"Có chuyện gì?" Dừng lại một lúc, Tharn kêu cậu vì có lẽ hắn muốn nhìn khuôn mặt cậu, cậu không muốn quay lại nhìn hắn vì mặt cậu đang đỏ.

Mỗi lần cậu nói không, hóa ra là mỗi lần cậu lại làm điều đó.

"Mày nói ngày mai là thứ sáu, rồi sau ngày mai nữa là ngày mai...là tối thứ bảy..." Đó là tất cả những gì Tharn nói, người đứng trước cửa trả lời:

"Nếu chỉ là làm tình. Ok." Nói xong, Type bước đi và khi cánh cửa đóng lại, Tharn mỉm cười.

"Tao sẽ mua cho mày ga trải giường mới."

Tharn chắc chắn sẽ không nói với Type sự thật, bởi vì một người không muốn nghe điều đó có thể mất mặt vì cậu có thể hiểu sai, cậu sẽ hờn dỗi vô cớ.

Nhưng có một điều mà Tharn cuối cùng cũng biết, đó là, Type đã bắt đầu nghiện cơ thể của hắn và cũng không khó để khiến trái tim cậu nghiện hắn.