Chereads / Định Luật Murphy Tình Yêu / Chapter 11 - Chương 11

Chapter 11 - Chương 11

Tharn cảm thấy như hắn đang bị cậu chơi một vố.

Đồng hồ trên điện thoại di động hiển thị đã gần đến 9:30, hắn chờ đợi từ chiều nhưng vẫn không có dấu hiệu là chàng trai kia sẽ về, Tharn đang thở dài, trong lòng nghĩ là cậu đã tìm được cách mới để tránh hắn rồi.

Vật nặng rơi xuống đất.

Cuối cùng, tay trống chỉ có thể gác tay sau cổ nhìn lên trần nhà cũ, tự hỏi tại sao hắn thích Type....cái thể loại người này.

Câu trả lời là chính hắn cũng không biết tại sao nữa.

Khóe miệng của Tharn hơi nhếch lên vì hắn không hiểu tại sao bản thân thích cậu đến thế. Nếu Lhong biết hắn đang như thế này, có lẽ cậu ta sẽ chửi hắn thần kinh. Rốt cuộc, có vô số người tốt mà hắn lại không thích, không quan tâm, lại đem lòng thích một người ghét gay. Không những vậy, lời nói của Type rất khó nghe và cậu còn rất độc miệng. Đôi khi cách cư xử của cậu rất đáng sợ và không kém phần đáng ghét.

Nhưng cậu cũng....rất dễ thương.

"Ôi." Tharn mỉm cười.

Hắn không biết tại sao hắn lại thích dáng vẻ mít ướt của Type, có phải vì hắn có sở thích ngược đãi không? Hay vì định kiến ​​về gay của cậu làm hắn bực mình? Rốt cuộc, Tharn chỉ muốn chăm sóc cậu, bảo vệ cậu và giúp cậu thoát khỏi cơn ác mộng thuở nhỏ.

Khi biết chuyện gì đã xảy ra với Type, Tharn lặng thinh, tức giận, đau lòng và cảm thấy cậu thật đáng thương, có thể vì những lý do này mà hắn không muốn buông cậu ra.

"Ôi." Hắn tự cười bản thân khi nghĩ về điều đó.

Tharn hít một hơi thật sâu, thả tâm trí của mình bay đi, cười và thở dài... Nhưng có một điều chắc chắn, trong mọi biện pháp, hắn chỉ có thể lừa cậu về tay mình.

Tiếng cánh cửa ma sát với nền đất vang lên.

"Phải vậy chứ."

Khi cánh cửa ký túc xá mở ra, người đang suy nghĩ lặng lẽ nhìn qua, thấy người vừa vào cửa suýt té và dừng lại một chút. Ngay khi cậu bước vào cửa, mắt hai người chạm nhau. Type tránh ánh mắt của hắn, đi vào để cơm lên bàn, sau đó đi lấy khăn.

"Mày thậm chí không thèm chào tao một tiếng?"

"Gì?"

Đối mặt với người khó chịu này, Tharn cũng muốn giễu cợt cậu, nhưng hắn chỉ cau mày nhìn người đang lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân, hắn không vòng vo mà nói thẳng: "Mày đang giỡn với tao đó hả?"

Phản ứng ngay lập tức.

"Tao không giỡn với mày."

Người nghe nhướng mày, rồi lắc đầu nói:

"Thế thì tốt. Tắm rửa xong thì mau chóng quay lại."

"Tao không làm đâu." Chàng trai phương Nam thấp giọng nói. Tharn đã đoán cậu sẽ nói vậy, nên hắn thở dài, nằm trên giường với tư thế như cũ, mệt mỏi nói:

"Tao biết là mày đang nói dối. Lại có chuyện gì?"

Sau khi nghe những lời của Tharn, đôi mắt của Type mở to. Như có một tia sáng xẹt qua trong mắt cậu. Cậu đi tới và dừng lại bên giường của Tharn.

"Tao không thích mùi này." Cậu không kiên nhẫn nói. Người nghe không hiểu, khuôn mặt hắn đầy dấu chấm hỏi khiến Type khẽ chửi, cậu bất mãn nói:

"Tao không thích cái mùi phảng phất trong phòng mỗi khi làm xong. Tối qua, tao đã cố để mùi đó biến mất, nhưng mở cửa để bay mùi đi thì tao bị muỗi cắn, tao không muốn làm trong ký túc xá. Nói vậy đủ rõ chưa? Thằng Tharn? " Sau khi nghe điều này, Tharn sững sờ nhìn cậu, vì vậy cậu không gặp vấn đề gì khi làm với hắn mà như cậu nói là vì mùi. Tharn hôm qua đã không tiến vào cậu, hai bên chỉ cọ xát an ủi nhau, hôm qua sau khi làm xong thì hắn cũng ngủ ngon lành không để ý nhưng dù vậy cũng không thể để kí túc lúc nào cũng có mùi được.

"Vậy thì được rồi."

Tharn nói ngắn gọn rồi nhảy xuống giường, dáng vẻ như muốn đi ra khỏi phòng, khiến cho đối phương vội vã hỏi "Mày đi đâu vậy?"

"Phòng tắm." Lông mày của người nghe xoắn chặt.

Tharn cười. "Dù sao thì mày cũng không muốn làm trong phòng. Chúng ta có thể vào phòng tắm."

"Mày có điên không? Lỡ có ai nghe thì sao?" Trong ký túc xá lúc này, chàng trai phương Nam gấp gáp nắm lấy tay áo Tharn, nhìn hắn bằng ánh mắt kích động, khiến người vừa đưa ra địa điểm thở dài, hắn nhìn chàng trai không biết tí gì về gay trước mặt, cũng không phải, vì cậu là người đóng sầm cánh cửa ngăn cậu với mọi thứ liên quan đến gay, chính xác là vậy, hắn nói:

"Type, giờ này không ai sử dụng phòng tắm đâu, mày quên đây là khu kí túc nam hả, ai rảnh đâu mà đến đó kiểm tra có gì ở trỏng? Với lại do mày không để ý chứ không chỉ tao và mày. Mày nghĩ thử xem có bao nhiêu cặp gay trong cái kí túc này? Mày nghĩ nếu họ không làm ở phòng thì sẽ đi đâu? " Người đang nghe hắn nói ~ Type với đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào Tharn. Cậu nhìn chàng trai hùng hồn nói chắc nịch trước mặt, cậu thực sự thắc mắc liệu lời cậu ta nói có đúng không.

"Và mày sẽ không từ chối tao." Phong thái tự tin ngút trời của Tharn khiến người nghe chán ghét.

"Tại sao?"

"Bởi vì mày muốn thử."

Type lại sững sờ. Lần này, có vẻ như cậu sẵn lòng chấp nhận đề nghị của Tharn. Cậu không vội, cũng không hỏi, chỉ đứng yên.

Im lặng là câu trả lời mặc định.

"Vậy thì tốt nhất là đừng làm tao thất vọng." Type nói xong, cậu bỏ dầu gội và xà bông tắm vào đống đồ mà cậu chuẩn bị để đi tắm, nhưng cậu chỉ lấy đống đó rồi không nói gì mà bỏ đi, để Tharn đứng đó âm thầm mỉm cười, lắc đầu cất bước đi theo.

Thỏa mãn cậu là được chứ gì!

Tách...tách...tách...

Nước đập vào những viên gạch cũ tạo ra âm thanh như tiếng thứ gì đó liên tục gõ vào. Nếu ai đó ghé tai vào cửa cẩn thận nghe ngóng, có thể nghe thấy âm thanh môi mút trên da thịt, kèm theo tiếng nước bọt lép nhép. Hai người trong phòng tắm cuối dãy dán sát nhau trên tường, không quan tâm liệu có ai sẽ bất chợt vào không, bởi vì có thứ khác đáng chú ý hơn.

Bây giờ, hai chàng trai không còn quần áo trên người ngậm lấy môi nhau ngấu nghiến. Giống như đối với họ quá khó khăn để dừng lại việc trao đổi nước bọt, lưỡi ẩm ướt không ngừng chạm rồi cuốn lấy nhau, hai tay đặt sau lưng đối phương để chạm vào nhau đầy khao khát, làm nụ hôn trở nên ướt át hơn.

"Ư ..." Tharn đặt tay lên ngực Type rồi bóp lấy núm vú sẫm màu khiến đối phương thở gấp, môi hắn di chuyển đến cổ đối phương, không quên liếm lên làn da màu chocolate của cậu, mà đối với cảm nhận của Tharn là - thơm ngon.

Làn da nóng hổi mềm mại hòa lẫn với mùi mồ hôi làm dấy lên ngọn lửa dục vọng của tay trống, ánh mắt của tay trống cường tráng đang vuốt ve ngực rơi xuống thân thể chàng trai thở gấp dựa trên tường. Hắn muốn biết liệu da toàn thân của Type có cùng màu hay không, hay có nơi nào đó sẽ khác màu. Ý nghĩ này thôi thúc lưỡi của Tharn hôn và liếm láp mọi nơi mà đầu lưỡi có thể đi tới.

"Không phải mày nói mày chẳng cảm thấy gì ở đây sao?" Tharn thì thầm, dùng hai tay bóp nhẹ đầu vú, vân vê nhào nặn nó, hắn có thể cảm nhận được rung động vì cậu đang run rẩy, bản thân Type cũng phát ra những âm thanh rên rỉ nhỏ, ngón tay dùng lực nhẹ hơn xoay tròn, nắn bóp, ấn rồi nhào, sau đó chà xát mạnh, làm cho núm vú mềm mại hơn một chút.

"Mày hay nhột ở đây."

"Đệch mợ, bình tĩnh... Aaa." Lúc đó, Tharn cúi đầu dùng đầu lưỡi chạm nhẹ. Chàng trai bị liếm không ngừng run rẩy, ngẩng đầu hít lấy không khí, hắn lại càng muốn thưởng thức nhiều hơn hương vị của cậu vì phản ứng đó quá mức gợi tình. Lưỡi nóng bỏng của Tharn quấn lấy núm vú sẫm màu kia, không ngừng xoay tròn trêu chọc thứ căng mọng mềm mại đó. Khi miệng hắn mút vào, một tay hắn vẫn vuốt ve cậu liên tục, vì hắn biết cậu muốn gì.

Ngon...muốn nhiều hơn nữa... hắn muốn nếm hết cả người cậu, muốn ăn sạch sẽ cậu.

Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Tharn, nhìn Type cắn chặt răng dựa vào bức tường phía sau với mông nhếch lên đầy ham muốn, và chắc chắn là, Tharn luôn tự nói với bản thân mình rằng Type là một chàng trai có thân hình rất gợi cảm.

Type có vóc dáng của người chơi thể thao, cao, thân hình không quá to hay quá nhỏ, cơ bắp vừa phải, hơn nữa, làn da ngăm vô cùng hấp dẫn, chưa kể đến thằng em của cậu, Tharn có thể nói, cho dù cậu có muốn làm người mẫu, màu sắc hay thân hình của cậu rất thích hợp. Thế nên, hắn muốn làm cậu nhiều hơn nữa.

Chắc chắn, mỗi tấc trên cơ thể cậu đều ngon.

Tharn đột nhiên mở miệng.

"Tao vui khi mày cảm thấy thoải mái."

"Tao không, a!" Type muốn phản bác nhưng chưa nói xong cậu đã vội cắn răng vì tay của Tharn đầy xà bông trêu chọc đầu ngực cậu. Đầu ngón tay cậu ta trơn tru xoa nắn. Cậu ta vuốt ve hai quả nho màu chocolate ở hai bên ngực, nhào nặn rồi chà xát chúng khiến chúng cương cứng. Môi của Tharn cũng hôn xung quanh ngực của Type.

Run.

Choáng váng.

Type càng siết chặt nắm đấm. Khi đầu lưỡi ấm áp thẳng một đường trượt xuống rốn, tay của Tharn vẫn đang chơi đùa với núm vú của Type, chàng trai phương Nam chỉ có thể dùng vai cọ vào bức tường phía sau, giữ hông hơi nhếch lên để hợp tác với đôi môi nóng bỏng đang từ từ trượt xuống.

Tharn liếm láp cũng đã lâu rồi, hắn liếm của cậu từ gốc đến đầu khấc mọng nước, rồi liếm trở lại hai quả hình cầu rồi trở lên gốc, với nhịp điệu kết hợp với lực mút nhẹ nhàng, kích thích này khiến người đang dựa vào tường cắn chặt môi, Type nỗ lực kìm chế lại âm thanh thút thít sắp thoát ra từ cổ họng, cố gắng quay đầu về phía dòng nước nóng từ vòi hoa sen tí tách chảy, hy vọng sẽ tiếng nước sẽ át đi âm thanh trầm thấp run rẩy trong cổ họng.

Tay trống ngước mắt lên thưởng thức dáng vẻ của Type, người khó nhọc hít lấy từng ngụm không khí với đôi mắt nhắm nghiền. Tay hắn vẫn đang chơi với núm vú Type, há miệng từ từ ngậm lấy Type nhỏ, đưa toàn bộ Type nhỏ vào miệng.

"Ư!" Cho lần mút đầu tiên.

"Aaa..." Lần thứ hai hắn mút nó chặt hơn.

"Aaa...aa..aa ..." Lần thứ ba, Tharn càng siết miệng chặt hơn nữa, người đang tận hưởng khoái cảm đưa hai tay luồn vào tóc của Tharn. Tay Tharn trở lại vuốt ve cậu. Hắn ngước mắt lên để nhìn khuôn mặt cậu thay đổi biểu cảm vì tình dục và tiếng rên rỉ cộng với hương vị của cậu, Tharn cảm thấy rất mãn nguyện.

Đối với Tharn, hắn nghĩ Type là người quyến rũ nhất. Type như thoát ra khỏi các quan niệm giới tính của các người mẫu tạp chí nổi tiếng. Ngay cả khi Type không không nhận thức được cậu sinh ra là để khiến gay chết đứ đừ dưới chân cậu.

Chỉ cần nghĩ đến việc tiến vào cậu, Tharn nhỏ tưởng chừng sắp bốc hỏa.

Sau đó, Tharn đứng dậy và muốn hôn lên môi cậu. Bàn tay nhịp nhàng uyển chuyển của hắn di chuyển khỏi cây gậy nóng ấm kia.

Đột nhiên.

"Mày...A ... Liếm ... Hôn tao!"

Tharn không biết mình nên khóc hay nên cười. Tharn cầm thằng em mình trong tay, thì thầm:

"Làm cho tao cái này!"

"Mơ!" Câu trả lời không vượt quá tưởng tượng hắn. Nghe xong, Tharn nâng khóe miệng.

Được rồi.

"Giữ chặt tường!"

"A... mày định làm gì?!" Cơ thể chocolate bị ép quay mặt vào tường, Type kìm chế thanh âm khi quay đầu hỏi cậu ta, cậu sợ giọng nói của cậu run rẩy khàn khàn. Tharn quỳ xuống đất, trả lời:

"Tao sẽ thỏa mãn mày!"

Kinh động.

"Ah... thằng quần, đừng liếm aa..." Chàng trai chống tay vào tường khom lưng, và đầu của Tharn cúi xuống hạ thân cậu, lưỡi hắn liếm vào khe mông rồi tìm kiếm lỗ nhỏ, mơn trớn nhẹ nhàng. Người chưa bao giờ cảm thụ được loại cảm giác này nghiến răng, hai tay chống vào tường run run, gần như ngã xuống tường, người đang quỳ hôn liếm mông cậu, nhẹ nhàng mút, rồi đưa lưỡi vào lối hẹp phía sau, Type không thể kiềm chế giọng nữa.

"Lần nữa."

Khi ngón tay chạm vào nó, Type thở hổn hển, bàn tay của Tharn di chuyển ra khỏi mông cậu, sau đó hắn liếm lỗ nhỏ bằng đầu lưỡi.

"A... Đừng ... Thằng quần ...Aaa... Thằng Tharn... Không ... Không ..." Lần này, Type gần như co giật, khi đầu lưỡi linh hoạt liếm nơi bẩn nhất trên cơ thể, Type cảm thấy từng cái một mà đầu lưỡi kia chạm xuống. Khi đầu lưỡi Tharn đẩy vào, Type lập tức mở miệng cắn cánh tay, chân hơi run.

Tách...tách... Tiếng nước chảy.

"A...A... A..." Mặc dù nước trên vòi hoa sen vẫn rào rào chảy, nhưng hơi thở của hai người có thể nghe rõ.

Type đang cắn cánh tay của cậu, những ngón tay của Tharn đang chầm chậm thăm dò ở kẽ mông, rồi lúc một ngón tay được đưa vào, Type nhắm chặt mắt, sau đó khi các ngón tay ở trong càn quấy, lên rồi xuống, kéo rút nhịp nhàng, từ một ngón tay cuối cùng tăng lên ba ngón tay.

"Đó chỉ là ngón tay của tao, mày có cảm thấy nó giống như..." Tharn thì thầm với Type và nắm lấy Type bằng tay còn lại, hai tay cùng lúc ma sát. Type hơi quay đầu lại Tharn, trong họng phát ra một âm thanh khàn khàn lẫn với tiếng nước.

"Mày ... Thằng Tharn....Mày vào được rồi..."

Sau khi nghe lời mời gọi đầy dụ hoặc, Tharn đứng sau lưng Type không rút ngón tay khỏi lối vào hẹp kia. Tay kia của hắn kéo khuôn mặt cậu quay lại và hôn. Có thể là do ham muốn của của cậu đã lấn hết lí trí nên cậu không quan tâm cái miệng này vừa làm gì.

"... Hôn... "

Nụ hôn lại bắt đầu. Họ cắn lưỡi nhau và trao đổi nước bọt. Trong khi đó, Tharn rút ngón tay ra, nắm lấy cự vật cứng nóng bỏng vào mông của Type, lắc nhẹ và chà xát liên tục vào rãnh mông giữa hai cái mông no đủ.

Tharn giơ tay và kéo cự vật ra một chút. Hắn hỏi với giọng khản đặc:

"Nhưng... tao vào được không?

Nói chính xác hơn là....

"Thằng...Ư...A ... A ..." Trước khi Type kịp nói vài lời, cự vật nóng chen vào lối hẹp, tưởng như bay lên trời vậy, Type mở mắt, một tay chống vào tường, một tay che miệng để kìm lại tiếng hét, cậu cảm thấy vật thể to lớn phía sau không ngừng thúc vào một lần... rồi một lần... cậu không biết nó sẽ đâm tới đâu nữa.

Tharn cảm thấy đối phương dường như không thể thở được, vì vậy hắn giảm tốc độ lại, hai tay chậm chạp giữ mông của cậu để kiểm tra độ trơn trượt bằng một cú đẩy tới, chàng trai phía trước dần cảm thấy khoái cảm, cả người như sắp tan chảy.

Type nhìn lên trần nhà, kích thích vồ vập khiến cậu không chịu nỗi. Cậu phải cúi đầu xuống để cảm nhận những chuyển động từ phía sau và những nụ hôn mà đối phương trao cho cậu. Đối phương có lẽ không biết cậu cũng đang chuyển động, mông cậu nỗ lực nương theo từng cú đẩy phía sau để giảm ma sát, nhưng lại khiến mông cậu đau hơn và giúp người phía sau càng có thêm lực, thậm chí nó còn kích khích hơn.

"Nhanh ... Một lần nữa... A... Lần nữa..." Type rên rỉ vì muốn, vì vậy hắn càng tập trung dồn hết lực, âm thanh da thịt đập vào nhau vang lên to hơn.

Trong phòng tắm, âm thanh của nước gần như lấn át hết những âm thanh khác, nhưng tại thời điểm này, bọn họ đang chìm đắm trong dục vọng. Ai còn quan tâm đến âm thanh nào nhỏ hơn và âm thanh nào lớn nữa?

Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!

Khi có nước, lực tác động khiến chúng tạo ra âm thanh va chạm cơ thể trở nên thô tục hơn. Tharn hơi rút ra cự vật của mình, hắn muốn nhìn thấy khuôn mặt của cậu, hắn đưa tay quay khuôn mặt bình thường bướng bỉnh và hay cau có của Type ra phía sau.

Lúc này, đôi mắt xinh đẹp của Type đầy nước mắt, lông mi cậu ướt đẫm, má cậu hồng hồng, đôi môi hé mở, đôi mắt trong veo, nước mắt cùng nước miếng chảy ở cằm, nhìn cậu gợi tình như thế này, Tharn ôm lấy cậu, tăng tốc độ, những cú đẩy cuối cùng trở nên mạnh hơn.

"Tao... Nhanh... Sắp ..."

"Tao cũng vậy. Một lần nữa, Type. Lần nữa." Trước khi chất lỏng đục chảy ra cùng với nước, Tharn đã bắn, nhưng hắn không rút nó ra.

Cái mẹ gì!!!

"Thằng chó, lấy ra aa..."

Khi chất lỏng đục đục nóng ấm bắn vào cơ thể cậu, chàng trai phương Nam kinh hãi đến nỗi đôi mắt mở to, cậu quay lại trừng mắt tức giận với Tharn, nhưng cậu kiệt sức vì khoái cảm vừa qua đi, đôi chân cậu giờ mềm nhũn. Ngay khi Tharn rút ra, cậu ngã xuống sàn phòng tắm.

Tách... Tiếng nước.

"Khụ." Nước từ vòi hoa sen dội từ tóc xuống mặt. Type khẽ nức lên. Nghe tiếng cậu nghẹn ngào, Tharn lập tức vươn tay nhanh chóng tắt vòi sen. Hắn rất lo lắng về Type, hắn quỳ một gối xuống.

"Mày ...ơ... mày ổn chứ?"

Lắc đầu.

"Không cần giúp tao!" Tharn cũng bối rối, nhưng chàng trai ngồi dưới đất dường như không có sức để đứng dậy, cậu lấy tay ôm mặt, một phần khuôn mặt mà tay cậu không che hết vô cùng đỏ, đỏ đến tận mang tai. Nhìn cảnh tượng đó, nó khiến Tharn, người đang cố gắng kiểm soát hơi thở, mỉm cười.

"Để tao giúp mày."

"Kệ tao." Nói xong, người ngồi dưới đất như muốn tránh tiếp xúc với ánh mắt hắn. Cậu nói ngắn ngọn và thô lỗ vì cậu muốn che giấu đi giọng nói đang run rẩy, người đang lắng nghe cậu nói nhịn không được nhoẻn miệng cười.

"Thằng Tharn ..." Mặc dù cậu muốn chửi cậu ta, Type lại không thể nói được điều gì, bởi vì những lời bậy bạ của Tharn thực sự rất phiền, cậu muốn giơ tay lên che tai, cậu không muốn nghe.

"Mày phải lấy hết tinh dịch của tao ra. Để tao giúp mày..."

"Cút." Giọng điệu từ chối Tharn của Type trở nên cứng rắn, nhưng thực tế, cậu không dám nhìn Tharn vì cậu sợ bị cười nhạo.

Sau khi nghe những lời này của Type, Tharn đứng dậy, lấy khăn, lau khô người, đặt quần áo lên tay, chuẩn bị ra ngoài, trước khi đi, cậu ta nói: "Mày phải lấy ra hết, nếu không thì không tốt đâu."

"Thằng Tharn ..." Không đợi tiếng chửi của Type, Tharn đã nhanh chóng cất bước ra khỏi phòng tắm. Hắn không muốn nghe mấy lời khó nghe của cậu, hắn cười không nỗi. Hắn đoán có thể là do cậu xấu hổ vì tính cách phòng vệ nên mới như vậy.

Cậu ngại ngùng vì cậu sợ bị xem là người không thể xử lý mấy việc này...

Không có nơi nào cho cậu chết đi cho xong. Cậu muốn chửi chết cậu ta!

Type quay trở lại ký túc xá với mái tóc ướt. Giờ cậu đang ngồi bên giường lau tóc. Cậu cố gắng vừa lau tóc vừa điều chỉnh biểu cảm, giả vờ rằng không có gì xảy ra.

Nhưng... Tại sao người nằm giường đối diện lại như thế!

Type sốt ruột suy nghĩ, nheo mắt nhìn người ngồi trên giường đối diện đang dựa lưng vào tường, đeo tai nghe, cậu tính bỏ qua rồi.

Nhưng mắt cậu ta dán vào bên này, không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

Ai có thể nghĩ rằng cậu giống như thiếu nữ mới lớn thiếu kinh nghiệm không thể chịu được mấy thể loại vận động ở trên giường, không phải vì cậu là lần đầu tiên gặp phải kích thích mãnh liệt như vậy sao, nhưng rõ ràng là cậu làm mấy cái đó cũng không ít, công bằng ở đâu? Đặt ngón tay của cậu ta vào đó... Khốn kiếp...

Xấu hổ chết đi được!

"Mày lấy ..."

"Nếu mày còn dám nói chữ tiếp theo, tao cam đoan cái điện thoại này đáp thẳng vào mặt mày!"

"Haha."

Type muốn đập điện thoại lên khuôn mặt chết dẫm kia. Cậu cắn răng. Mặc dù cậu biết mặt cậu đang rất đỏ, nhưng da cậu không trắng, vì vậy cậu ta sẽ không dễ dàng nhìn ra.

"Nhưng tao tò mò ..."

Bộp.

"Câm miệng!" Cậu không ném điện thoại của mình mà đó là cái gối mềm đập vào mặt Tharn từ giường đối diện. Sau đó, người ném gối ngã xuống giường và trùm chăn lên đầu, cậu không muốn nói chuyện, điều đó có nghĩa là đừng hỏi cậu nữa, cậu muốn đi ngủ.

Tại sao mình lại phải cư xử như một thiếu nữ e ngại trước mặt cậu ta chứ!

Chàng trai phương Nam tự hỏi, cậu muốn kiểm soát bản thân, duy trì sự bình tĩnh, Type nghe thấy tiếng dép ngày càng gần hơn, như thể có ai đó đang đứng gần giường cậu, vì ánh sáng của đèn bị chặn mất.

"Type."

"Gì?" giọng nói gắt gỏng phát ra từ dưới chăn, Tharn đặt chiếc gối xuống bên cạnh cậu. Rồi nói:

"Ngày mai chúng ta sẽ đi mua ga giường."

"Đi một mình đi." Type trả lời trong chăn.

"Đi cùng nhau đi. Tao có biết mày thích kiểu nào đâu."

Ga trải giường không phải đều giống nhau sao. Type, người muốn đi ngủ thắc mắc trong lòng, nhưng bị giọng nói cắt ngang.

"Vậy thì tao sẽ mua cho mày ga giường Hello Kitty nếu mày không đi."

Ngon thì mua đi xem tao đốt nó thành cái dạng gì!

Type nghiến răng khi nghĩ về cái đầu mèo ngu ngốc trên cái ga giường cậu ta mua, nhưng lúc đó..

Cậu ta...

"Hay mày không muốn đi vì mày sợ có tình cảm khác với tao?"

Choáng váng.

Nghe xong câu này cậu liền khựng lại, gần như suýt lật xuống chiếc chăn trên đầu và chửi cậu ta, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cậu không muốn thấy bản mặt cậu ta, nhưng với một tính cách không bao giờ chịu thừa nhận thất bại như cậu, những từ này như thể đang khiêu khích cậu vậy.

Người như cậu có đang sợ điều mà cậu ta nói không?

"Ừ, tao đi." Chàng trai phương Nam thấp giọng trả lời, thật buồn cười, người như cậu mà lại không dám ra ngoài với cậu ta, nghĩ quá nhiều rồi, dù có đi hay không, cậu sẽ không có bất kỳ tình cảm nào khác với cậu ta.

Type đoán rằng Tharn không còn gì để nói. Xong rồi, cậu ta lặng lẽ đứng bên giường cậu một lúc lâu.

Nhưng ai mà ngờ được.

"Vậy..."

Hôn?!

"Có giấc mơ đẹp nhé."

Khi cậu ta nói xong câu này, toàn bộ cơ thể cậu lập tức đóng băng, bởi vì cậu rất chắc chắn lúc nãy thứ chạm vào cậu không phải tay cậu ta, nhưng ...

Môi, là môi cậu ta, làm vậy thì cậu có giấc mơ tốt làm thế méo nào được?

Mày sẽ chết nếu nói chuyện đàng hoàng đúng không?!

Type hét lên giận dữ trong lòng. Cậu nghe tiếng Tharn đi tắt đèn, ánh sáng tối dần, rồi nghe Tharn trở lại trên giường. Nhưng cơ thể cậu vẫn còn cứng nhắc, có một cảm giác kỳ lạ không thể diễn tả được nảy sinh trong lòng, cậu nghệch mặt ra, cậu không biết cảm xúc vừa nảy sinh trong lòng là gì?

Cậu không biết cảm giác kì lạ đó đến từ đâu. Có phải vì từ "giấc mơ đẹp" hay cái hôn vào má?

Cảm giác của Thiwat lúc này thật khó chịu.

Trong trung tâm mua sắm cách trường đại học không xa, hai chàng trai thức dậy lúc 10 giờ sáng đang đi dạo quanh trung tâm mua sắm để giải quyết vấn đề ga giường của bọn họ. Bây giờ là hơn 11 giờ. Type nghĩ không hợp lí lắm nếu cả hai đi cùng nhau, vì vậy sau khi xong mấy công việc vặt vãnh lúc sáng, hai chàng trai đã chờ xe điện. Khi ở trên xe điện, mỗi người cũng ngồi một góc khác nhau.

Mặc dù cả hai đang đi bộ trong cùng một khu mua sắm, nhưng Thiwat đi phía trước và Tharn phía sau cách đó vài mét, cả hai không ai mở miệng nói một lời. Mặc dù điều này làm cho chàng trai phương Nam thoải mái hơn, nhưng thực tế, cậu cũng có cảm giác cả hai đi cùng nhau, bởi vì dù khoảng cách có xa đến đâu, sự thật là cậu ta lẽo đẽo theo đằng sau mông cậu và nhìn chằm chằm vào cậu.

Lúc này, Type nhíu mày. Cảm thấy có một ánh mắt nóng bỏng đằng sau đang nhìn mình. Giác quan của cậu nói với cậu rằng ánh mắt không phải đến từ ai khác mà chính là thằng Tharn.

Type đột ngột quay đầu.

Thấy chưa, cậu đoán chẳng trật đi đâu được.

"Mày nhìn tao làm gì?" Ngay khi cậu quay đầu lại, người nhìn cậu phía sau đã bị bắt quả tang. Không kịp để cậu ta di chuyển ánh mắt. Đôi mắt của hai người đã chạm nhau, cậu ta vẫn nhìn cậu. Khóe miệng cậu ta nhếch lên, vờ như không biết gì cả. Phải làm gì đây, nhưng nụ cười đó làm cho khuôn mặt lai Tây trở nên rất đẹp trai.

"Tao đi đằng sau mày, mắt tao nhìn thẳng phía trước sao tránh được sẽ nhìn vào mày."

Phải rồi.

"Nhưng tao cảm giác được ánh mắt mày nhìn tao rất lạ." Câu hỏi này như đâm trúng tim đen đối phương, vì vậy người được hỏi – Tharn, đơ ra một lát, Type lại tiếp tục nói, chàng trai da rám nắng quay hẳn sang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Tharn, nhướn mày, ánh mắt vô cùng gợn đòn, giống như cậu đang nắm được thóp của cậu ta vậy .

"Tại sao mày lại nhìn chằm chằm vào tao như thế?"

"Aizz ~" Tharn nặng nề thở dài. Hắn không muốn trả lời câu hỏi này tí nào. Bất đắc dĩ phun ra hai chữ:

"Lo lắng."

"Lo lắng?"

Lo lắng cái gì cơ, lo lắng cái rắm chứ lo lắng, có bệnh à, cậu ta bị mù hay sao mà lo lắng cho thằng đang khỏe như trâu là cậu, cậu có vấn đề gì khiến cậu ta phải lo lắng vậy?

Tất cả những suy nghĩ của Type như được viết lên trên mặt. Cậu đang không vui. Hắn gần như đoán được chàng trai đang khó chịu kia muốn nói gì tiếp theo, nên hắn rất bình tĩnh. Hắn quyết định sẽ không kéo tới thêm rắc rối cho bản thân.

Tharn thở dài. Mặc dù hắn không muốn nói gì khi cậu bực, nhưng hắn nhịn không được hỏi Type:

"Phía sau còn đau không?"

Type, mày đang nghe thấy cái quái gì vậy?!

"Đêm qua chân mày đã run như thế. Tao lo lắng, sợ hôm nay mày sẽ đau."

Súc vật thật!

Type chửi ầm trong lòng khi nghe câu trả lời của cậu ta. Đầu tiên là cậu ta như rút cạn sức lực cậu. Bây giờ cậu ta còn mặt mũi hỏi cậu đau không. Có nghĩa lý gì? Type vô thức đưa tay chạm vào mông xem nó có ok không. Rồi cậu lập tức nhớ ra mình đang ở đâu nên dừng tay lại, cả mặt đỏ bừng.

Không, cậu không nghĩ về mấy chuyện xảy ra trong phòng tắm, nhưng mà phải công nhận nó kích thích thật đấy.

"Mày phiền như chó ý, mông của tao chứ không phải mông mày!" Type nói một cách giận dữ, đồng thời xoay người và bước tiếp về phía trước. Tốt hơn hết là cậu nên đi mua lè lẹ rồi về càng sớm càng tốt, vì cậu không muốn dính dáng đến cậu ta quá nhiều, nhưng hành động của Type lại nhận được câu trả lời ghẹo gan từ đối phương:

"Sao tao không lo lắng được? Liên quan đến vợ tao mà!"

Cạn ngôn.

"Câm miệng, thằng Tharn!" Type nổi quạo, cậu nghiến răng mắng, nên Tharn, người vừa nhận vơ vợ, chỉ có thể tiếp tục thở dài, vì giờ hắn biết Type đang tức giận, nhưng tự nhủ phải tiếp tục giữ vững ý chí, tiếp tục cố gắng cưa đổ cậu.

Có rất nhiều cơ hội để thay đổi không khí tế nhị giữa hai người. Nó đáng cho cuộc hẹn hôm nay.

Type vừa giận vừa bực bội. Đồng thời, cậu rất muốn quay lại đập thằng bạn cùng phòng chết tiệt kia một trận. Nhưng cậu biết trung tâm mua sắm này đông người và rất có tiếng. Nếu có chuyện gì, chuyện đó chắc chắn nằm trên trang nhất báo. Với lại, những điều cậu gặp vì tính khí của mình trước đây đã đủ khiến cậu sống dở chết dở rồi. Cậu không muốn hành xử một cách thô lỗ, nhưng vẫn rất khó chịu khi nghe cậu ta gọi cậu là vợ.

Không phải bạn gái, mà là vợ... Nằm mơ tiếp đi!

Tharn có thể không biết, ước mơ này, nó khó với tới như chèo thuyền qua Thái Bình Dương vậy.

"Tao thấy cái ga này hợp với mày."

"Mày muốn ăn chân tao thay cho món tráng miệng không?"

Hiện tại, hai chàng trai vẫn đang chọn ga giường. Lúc đầu, Type tính chọn mấy loại ga giá rẻ có đầy ngoài mấy chợ nhỏ. Nhưng ai mà nhìn được cái khuôn mặt đen thui không đồng ý của cái tên bố già khó tính này? Cậu ta cũng nói.

"Mua cho mày coi như xin lỗi vì nhiều chuyện đã xảy ra."

Type đã phân tích kĩ càng và nghĩ chính cậu ta muốn mua cho cậu mà. Cậu khách sáo làm gì, vậy nên cậu mới chịu đi vô trung tâm thương mại. Vừa nãy, tấm ga trải giường được cái tên phiền phức này nhắm tới trông rất phèn. Có người sẽ cho rằng cậu đang làm khó cậu ta, bởi vì tấm ga cũng không đến nỗi, là một tấm ga trải giường họa tiết bánh chocolate đầy màu sắc.

Chocolate... Hợp với cậu lắm hả?!

"Tao không có ý giễu mày đâu, Type. Tao chỉ nghĩ chocolate rất hợp với mày."

"Bởi vì da tao đen? Mày là người nước ngoài nói thạo tiếng thì hay lắm hả!" Type đáp lại. Khuôn mặt của Tharn rất nghiêm túc. Cậu khăng khăng cho rằng tấm ga trải giường này rất hợp với cậu. Sau khi nghe những lời của Type, chàng trai mang nửa dòng máu Mỹ cau mày:

"Như tao mà gọi là người nước ngoài hả? Tao không thấy tao khác người Đông Nam Á cái giống gì cả."

"Ừ đâu khác, khác mỗi đôi mắt màu xanh lam và cái mũi cao như cái tường kia à. Tao hỏi mày, có ai bị mũi mày đâm vô mặt khi hôn chưa? Mặt của mày còn trắng trắng hồng hồng, người mày còn lắm lông. Mày muốn tao gọi mày là gì nếu không gọi là người nước ngoài?" Tharn khịt khịt mũi. Cậu thật sự không thể nói chuyện với một người như cậu ta bởi vì cậu luôn thấy cậu ta đẹp trai mọi lúc. Với lại, cậu ta có rất nhiều đặc điểm mà các chàng trai bây giờ muốn có.

Ví dụ, màu da, màu mắt, màu tóc và khuôn mặt của cậu ta thậm chí còn đáng ghen tị hơn. Cậu ta với cậu chính là hai màu sắc đối lập nhau, như cà phê với sữa tươi vậy.

"Mày vừa hỏi gì cơ ...?"

"Gì?" Type vừa tự nói chuyện với bản thân nhìn lại, thấy Tharn đang ngượng ngùng cười cười. Type ngay lập tức nhận ra cậu ta hình như rất vui vẻ sau khi cậu nói câu kia.

Tharn dùng tay sờ sờ cằm, nói ngắn gọn:

"Mày hỏi tao là có ai từng bị mũi tao đâm vô mặt chưa... Tao nghĩ mày biết rõ nhất cảm giác đó mà."

Ừm.

Thỉnh thoảng cậu rất ghét cái miệng nhanh nhảu của cậu!

Type siết chặt tay, vì mũi cậu ta đúng là đâm vào mặt cậu khi cả hai hôn nhau. Cậu ta trả lời xong, Type cuộn tay lại, mỉm cười nói:

"Ờm, chỉ hôn thôi mà."Chàng trai phương Nam cảm thấy cậu phải làm rõ với Tharn. Cậu không đếm được cả hai hôn nhau bao lần. Dù sao, đâu chỉ có mình má cậu đau, mũi cậu ta cũng đau mà. Cuối cùng, đối phương chốt câu cuối:

"Còn lông trên người tao mày cũng đâu có ghét..."

Ừm.

"Mày ngứa đòn phải không thằng Tharn!" Type nghiến răng nói, hai tay đánh cậu ta. Mặt của Type bắt đầu đổi màu, không chỉ vì xấu hổ, mà còn vì sự tức giận. Cậu đẩy người nọ qua một bên. Cậu nhớ rằng cậu đã lặp đi lặp lại là giữa hai người chỉ là mối quan hệ bạn tình, nhưng Tharn như không quan tâm đến điều đó. Cậu ta tiếp tục:

"Thế còn cái kia thì sao?"

Type hít một hơi thật sâu để bình tĩnh, làm bản thân bớt nóng lại. Tức giận là ma quỷ, tức giận là ma quỷ. Đừng tức giận, đừng tức giận. Sau đó quay lại, nhìn tấm ga trải giường màu xanh với họa tiết phù hợp với con trai mà tên ghẹo gan kia chỉ. Lông mày của Type vừa giãn ra lại xoắn lại. Cậu đi đến gần, nhìn vào tấm ga trải giường.

"Cái kia cũng ok." Cái cậu đang chỉ gần giống với cái cũ của cậu, ga giường màu xám và gối màu kem. Nó trông đơn giản và thời trang, nhưng Type nghĩ cái của đối phương chỉ cũng tốt, mặc dù cái này là mua cho cậu, nhưng sao cũng được, vừa mắt với miễn ngủ được là ok.

Nghĩ nghĩ một chút, ga giường mà Tharn dùng cũng khá ổn.

"Tôi có thể giúp chứ?" Ngay trước khi Type tính thảo luận cái gì đó, nhân viên bán hàng đã đến trước mặt, thân thiện tử tế hỏi họ, điều này khiến Type, người không thường xuyên đến đây mua đồ hơi lúng túng không biết phải làm gì.

"Còn mẫu khác ngoài mấy mẫu được trưng không ạ? Em muốn màu tối hơn." Tharn hỏi chị gái bán hàng, chị gái nở nụ cười trìu mến như một bà mẹ già, hỏi cậu có ngượng không? Cũng không ngượng lắm.

"Tất cả mấy tấm ga ở khu này đều từ 0.9 mét đến cỡ 1 mét. Nếu các bạn muốn mua king size, ở bên khu kia, vui lòng đi theo lối này."

Ừm.

"Hớiiii! Tại sao cho giường lớn hả chị?"

Type kinh ngạc thốt lên, rõ ràng bọn họ đang lựa cho giường đơn mà. Tại sao lại gợi ý họ đi chọn lựa ga cho giường king size! Câu nói của Type làm chị gái tư vấn ngạc nhiên, đôi mắt chị gái chớp chớp một cách ngây thơ.

"Ồ, hai bạn không tới đây mua ga trải giường đôi. Thật xin lỗi. Tôi nghĩ..." chị nhân viên cũng không nói những gì cô suy đoán, vì cô đoán sai nên cũng không dám nói gì thêm, tránh châm dầu vào lửa. Nhưng người ngại hơn cả chị gái nhân viên kia là Type. Mặt cậu vì ngại ngùng mà đỏ lên. Type cảm thấy rất sai khi đi mua ga giường đôi?

Ngu ngốc!

Type muốn chửi, nhưng cũng thật khó xử khi chị gái tư vấn lại như vậy, không còn lựa chọn nào khác, cậu quay mặt sang gắt gỏng nói với Tharn:

"Muốn mua thì mua đi. Tao hết hứng rồi. Tao sẽ đợi mày ở McDonald." Sau đó, Type lập tức bỏ đi, khiến nhân viên tư vấn không thể nói gì. Cô quay lại nhìn chàng trai còn lại vẫn đứng ở đó. Nhưng cô vẫn nghĩ mình không nhầm. Đúng như dự đoán, họ thật sự có mối quan hệ khác với mối quan hệ bạn bè.

Tharn xin lỗi chị nhân viên: "Em thực sự xin lỗi."

Nhìn thấy hai người đi mua ga trải giường, bất cứ ai cũng có thể nghĩ họ là một cặp.

"Chị đừng bận tâm. Bạn trai của em hay thẹn thùng."

"À? Tôi không nhầm, đúng không?" Chị gái nhân viên thở phào khi thấy Tharn cười.

"Cũng chưa phải, nhưng em rất vui khi mọi người thấy tụi em như một cặp, bây giờ em chỉ là người theo đuổi thôi." Tharn vừa nói vừa chọn ga trải giường, nhưng người nghe cảm thấy ngại ngùng với chàng trai đang vội vã chọn lựa, vì nụ cười nó thật sự quá ngọt ngào, đôi mắt hay giọng nói khi nói "người theo đuổi" khiến mọi người phải ghen tị.

Chúa ơi, nếu có một chàng trai như vậy theo đuổi, nếu bản thân là một thằng con trai, cô cũng muốn trở thành một trong một triệu cơ hội được chọn!

Tất nhiên, không chỉ chị gái nhân viên nghĩ như vậy. Bất kể ai nhìn cả hai, họ sẽ nghĩ đó là một cặp đôi yêu nhau. Nếu không có mối quan hệ đặc biệt giữa hai chàng trai thì tại sao họ đi mua ga giường cùng nhau.

Type thực sự là một chút cũng không biết những điều này. Cậu không biết gì cả. Nếu họ mua đồ cùng nhau, cậu nghĩ định nghĩa về mối quan hệ vô cùng bình thường giữa họ đã thay đổi rồi.

"Sao mày vẫn cau có như vậy? Chị ấy đã xin lỗi rồi mà."

Tharn vừa mua xong bộ ga là lập tức chạy đến quán đồ ăn nhanh. Sau khi nhìn khắp quán, cậu ta thấy chàng trai mặc áo phông đen kết hợp quần soóc chỉ đến đầu gối đang nhìn chằm chằm vào một lon coca. Tharn đi đến ngồi đối diện cậu, và Type nheo mắt nhìn cậu ta.

"Hừm."

"Mày không thể giận tao. Tao chẳng làm gì cả."

"Nếu mày không, tại sao chị gái đó nghĩ như vậy?" Type chắc chắn rằng cậu không có nơi nào giống gay. Cậu không có gì ngoài việc đi mua ga giường với một tên khó ưa. Hay cậu bị nhiễm hơi thở của gay khi làm tình rồi.

Không đời nào. Cậu vẫn thích con gái mà.

"Làm sao tao biết được? Đừng ngu ngốc nữa, tao đi lấy thứ gì đó ăn đây."

"Tao về đây." Type nhìn vào cái túi trong tay người kia, biết rằng nhiệm vụ hôm nay xong xuôi rồi. Sau khi ăn phần nốt cái bánh hambuger, cậu nói cậu muốn rời đi, Tharn cau mày, khuôn mặt cậu ta trở nên phức tạp, rồi hít một hơi thật sâu:

"Mày sẽ chết nếu ngồi xuống ăn một bữa với gay như tao?"

Choáng váng.

Nếu là một vài tháng trước, chàng trai phương Nam sẽ không ngần ngại thốt ra "Có". Nhưng nhìn người đối diện, cậu ta có vẻ buồn và thất vọng. Cậu lại không thể nói từ "Có".

Thật vậy, cậu biết rằng gay không phải ai cũng tệ như cậu nghĩ.

Cậu ghét gay. Cậu không thể đến gần họ, nhưng đối với Tharn... là một ngoại lệ đặc biệt.

Mặc dù cậu ta gọi cậu là vợ, điều đó khiến cậu khó chịu, nhưng dường như sâu trong lòng cậu cũng không ghét Tharn vì điều đó.

Nếu cậu thực sự khó chịu thì làm sao cậu lại chịu làm tình với cậu ta?

"Nhấc cái chân đi mua rồi ăn lẹ lên. Tao lười chờ đợi." Do đó, Type cũng tự hỏi tại sao cậu lại mềm lòng như vậy. Càng nóng lòng, cậu càng thấy cậu ta tươi cười ở ghế đối diện, cậu ta nói:

"Cảm ơn mày!"

Chỉ ăn cùng một bữa, cảm ơn cậu làm gì, cậu cũng đâu có mời cậu ta bữa này?

Type nhìn người đi đến quầy để gọi đồ ăn, nhớ lại nụ cười, lời nói và cách cậu ta thở dài. Nếu Tharn là trai thẳng, họ chắc chắn sẽ trở thành anh em đồng chí sống chết có nhau, cậu chắc chắn muốn thân thiết hơn với cậu ta.

Nhưng bây giờ...

Cậu không nghĩ về nó nữa, vì cậu cảm thấy bản thân nghĩ ngợi về cậu ta quá nhiều, nên cậu đưa tay lấy cái túi để kiểm tra xem Tharn có mua cho cậu mẫu ga diêm dúa nào không, tấm ga trong túi có màu nâu sẫm, xen kẽ là màu đen, cậu khá hài lòng, khóe miệng của Type nhếch lên.

"Vậy mới đúng."

"Mày thích không?" Tharn ngồi xuống với cái khay và hỏi Type, người đang tập trung nhìn vào túi ngay lập tức nhìn lên.

"Mày có điên không? Tốn mấy ngàn bath cho một cái ga giường..." Nghiêm túc mà nói, Tharn cau mày.

"Chất lượng đi đôi với giá tiền, nhưng nó bền, chất liệu vải cũng rất xịn."

"Qúa mắc. Tao không thể nhận." Chàng trai phương Nam lắc đầu, vì cậu không muốn nhận một thứ mắc đến như vậy. Tấm ga cũ dính tinh dịch vẫn có thể giặt rồi dùng lại được, nhưng Tharn nhất quyết muốn mua cái mới cho cậu.

"Tao nói cho mày là cho mày, nhận lấy."

"Mày có giàu không? Sao mày lại tiêu xài tiền bố mẹ cho như thế này?" Mặc dù miệng của Type toàn nói mấy lời rác rưởi, tính khí của cậu cũng rất tệ, nhưng cậu có nguyên tắc riêng của cậu, vậy nên cậu rất không vừa ý. Họ chỉ là sinh viên năm nhất. Không cần phải tặng nhau những thứ đắt tiền. Ngay cả khi là bạn trai của nhau, cậu cũng sẽ không tặng bạn trai những thứ đắt tiền như vậy.

Nếu chỉ có vài trăm bath, thì cậu có thể chấp nhận được, nhưng mấy ngàn bath thì lại là chuyện khác, nó đều là tiền ngửa tay xin từ bố mẹ.

"Không, tiền này là tao làm việc có được."

"Hử?" Nghe những lời của Tharn, Type không rõ lắm. Cậu cau mày, Tharn bắt đầu nói với cậu. Cậu ta rất vui khi đối phương muốn nghe chuyện của cậu ta.