- Trông thầy có vẻ vui vẻ thế, Koro-sensei. Sau giờ học thầy có kế hoạch gì à?
Koro-sensei vừa tránh viên đạn của Sugino vừa trả lời.
- Phải. Thầy đang định đi xem phim ở Hawaii. Bộ phim vừa ra mắt ở Mỹ ít lâu, thầy mong lắm.
- Ơ bất công vậy thầy._ Nakamura nói.
- He he, những lúc như thế này thì tốc độ 20 mach quá tuyệt đấy chứ.
- "Ninja âm thanh"?
Nagisa và Karma ngẩng đầu lên nhìn lên bàn giáo viên, vẻ mặt đầy thích thú.
---
- Chà, đến giờ đi rồi.
- Koro-sensei, cho bọn em theo với. Bọn em cũng muốn xem lắm.
Koro-sensei quay người lại thì thấy Nagisa, Karma và Iai đang tiến lại.
- Ồ?! Em đang mong được xem hồi kết phải không?
- Đúng ạ! Em thích thể loại này lắm._ Nagisa cười ngượng ngùng, nói.
- Em cũng thích thể loại siêu anh hùng à Karma-kun? Bất ngờ đấy.
- Thực ra là em thích đạo diễn. Trước giờ ông ấy chưa làm phim chuyển thể từ truyện bao giờ cả.
- Em thì sao, Iai-chan?
- Hai cậu ấy rủ em nên em mới theo. Em cũng muốn biết coi phim ở rạp chiếu phim nó như thế nào.
- Nagisa-san, tớ cũng muốn đi nữa.
Ritsu xuất hiện trong điện thoại của Nagisa, tay cầm tấm bảng ghi dòng chữ "Xin lỗi vì xâm nhập bất hợp pháp."
- Ritsu... Sao cậu lại ở trong điện thoại tớ thế?
- À. Chức năng này để tiện chia sẻ thông tin với các cậu ấy mà. Tớ cũng muốn biết, tốc độ 20 mach của Koro-sensei là như thế nào.
- Được rồi, thầy sẽ cho các em chiêm ngưỡng... cả bộ phim và siêu tốc độ của thầy._ Koro-sensei cười nham hiểm.
Karma và Nagisa đơ ra khi nhận ra cả hai đã bị Koro-sensei nhét vào bên trong lớp quần áo. Ở giữa bọn họ là Iai với khuôn mặt bình tình.
- Ưm... hai cậu. Lúc này hỏi thầy thì tớ cũng chưa nghĩ đến... Nhưng mà..._ Nagisa lắp bắp hỏi._ Có phải chúng ta sắp làm điều không tưởng?!
- Chắc vậy quá~_ Karma cảm thán._ Không biết có bảo toàn được mạng sống không đây.
- Sẽ ổn thôi._ Iai nói, trấn an hai cậu bạn của mình.
- AAAAA!_ Cả Nagisa và Karma đồng loạt hét toáng lên khi Koro-sensei đột ngột phóng lên.
- N-Nhanh quá!!!_ Nagisa hơi tái mặt nói.
- Ha ha ha! Tuyệt quá! Thái Bình dương kìa!!
- Sao em không nghe thấy tiếng gió nhỉ?_ Nagisa ngẩng đầu lên, thắc mắc hỏi.
- Đầu của Koro-sensei được dùng để xẻ gió._ Iai trả lời câu hỏi của Nagisa, mắt nhìn chăm chăm về phía cà vạt đang ở trên đầu cô.
'Đây hẳn là của...'
- Em nói đúng rồi đấy, Iai-chan. Bí mật nằm ở da thầy._ Koro-sensei dùng xúc tu chỉ vào đầu mình._ Bình thường thì mềm, nhưng... Nó đông cứng lại dưới áp lực cao.
Koro-sensei không biết từ đâu lấy ra một lọ thủy tinh, một chai nước và một gói bột khoai tây.
- Ta tìm hiểu về hiện tượng này nhé. Đầu tiên, ta đổ gói bột khoai tây và nước.
'Đang bay mà ổng dạy luôn kìa má ơi!!!'
- Cậu không định ám sát ổng à, Karma-kun._ Ritsu hỏi._ Giờ đang ở cự ly gần quá thuận lợi rồi còn gì...
- Suy nghĩ chút đi, Ritsu. Giết ổng cho rớt xuống Thái Bình dương hay gì.
---
Trung tâm giải trí Hawaii.
- Và đây là sản phẩm._ Koro-sensei đáp xuống nóc nhà của rạp phim, dùng một xúc tu cầm cái lọ, hai xúc tu đặt Nagisa và Karma xuống đất._ Áo chống đạn tối tân nhất cũng áp dụng công nghê tân tiến nhất.
Sau đó, Koro-sensei cẩn thận dùng hai xúc tu của mình để bế Iai xuống đất.
- Các em đã có một bài học rồi đấy._ Koro-sensei cười, dùng xúc tu chỉnh trang lại trang phục._ Rạp chiếu phim nè mấy đứa.
Karma và Nagisa quay lại nhìn nhau.
'Trong khi ổng dạy một bài học ngắn như vậy, thì bọn mình đã tới Hawaii!!'
---
- Ôi chết cóng mất!_ Nagisa run lên vì lạnh._ Máy điều hòa lạnh quá!
- Ở Hawaii, trong nhà người ta hay bật điều hòa lạnh lắm._ Koro-sensei nói, dùng xúc tu đưa ba cái chăn cho học sinh của mình._ Các em phải trang bị sẵn sàng. Nè.
Karma nhìn cái chăn in hình trái tim, vẻ mặt không nói nên lời.
- Thích quá! Tớ chưa đi xem phim bao giờ!
- Nhưng đây là Mỹ nên không có phụ đề tiếng Nhật rổi._ Nagisa hơi lo lắng nói._ Không biết có hiểu hết được không...
- Đừng lo, hai em cũng khá tiếng Anh mà, Irina dạy các em rồi đúng không? Iai-chan thì chắc không gặp trở ngại gì rồi._ Koro-sensei nhìn Iai đang ngồi ở giữa hai cậu bạn._ Đeo cái tai nghe xúc tu này vào đi nè. Từ nào chưa học thì nó sẽ giải thích cho mấy đứa, vừa xem phim vừa hiểu được thoại tiếng anh. Nước ngọt với bắp rang đây.
Hai xúc tu bay về phía Karma và Nagisa, bắp rang và nước được Koro-sensei đặt vào tay từng người.
'Ôi chà, thật là hạnh phúc quá đi!'
Một vị anh hùng bảo vệ Trái Đất, dù cuộc sống anh ta vẫn bề bộn lo âu.
'Bọn mình rất khâm phục kiểu người đó, nhưng không biết Koro-sensei nghĩ sao nhỉ.'
Nagisa liếc nhìn Koro-sensei đang ngồi bên cạnh.
- Size G... Không, phải là size H chứ._ Koro-sensei cười một cách biến thái.
'... Ổng tập trung vào mỗi nữ anh hùng thôi.'
- Karma-kun, tại sao mấy người bọn họ lại múa may để biến hình thế?
- Làm màu đấy, Iai-chan à.
'...'
---
- Vui quá~ Quả là gây cấn và hồi hộp, không rời được mắt ấy, mong kỳ tiếp theo quá thôi._ Nagisa hào hứng nói.
- Nhưng mà cái chi tiết cuối ấy, kẻ thù lại là anh trai của cô ấy, kiểu đó quá quen rồi._ Karma nói.
- Ừ... Phải.
- Tớ còn ngủ vì phim quá chán._ Iai vừa nói vừa dụi mắt.
- Dựa vào kết quả phân tích từ 1000 bộ phim Hollywood, tớ có thể dự đoán ra tình tiết tập cuối đó._ Ritsu nói từ điện thoại của Nagisa._ Các cậu có muốn nghe không?
- Không, được rồi mà, mấy cậu làm tớ mất hứng quá...
- Hu hu hu.
Iai nhìn Koro-sensei đang khóc bù lu bù loa trước mặt.
- Anh em phải xa cách! Định mệnh thật tàn nhẫn mà!!!
- Nói cho cùng, có người lớn nào khóc như ổng không.
- Khóc từ lúc ở Hawaii về tới đây đấy.
...
- Phù..._ Nagisa thở hắt một hơi, làm cho Karma và Iai quay lại nhìn.
- Sao đó, Nagisa?_ Karma hỏi.
- Lần đầu tiên trong đời. Học xong 5 tiếng, tới Hawaii trong khi nghe giảng, xem phim rồi quay lại đây.
- Ừ, hiểu.
- Hơn nữa, để bọn mình không bị tan xác dưới áp suất, thầy ấy đã dùng xúc tu để gặt gió và mấy thứ tương tự.
Nagisa và Karma trầm ngâm, nhìn lên bầu trời.
- Những gì bọn mình thấy... là những gì Koro-sensei thấy trước giờ._ Nagisa nói.
- Tớ có cảm giác... càng biết rõ về Koro-sensei, chúng ta càng quên đi lý do vì sao ổng đến đây.
Iai bỗng nhiên dừng bước chân lại, nhìn chằm chằm về hướng bắc của khu rừng.
- Iai-chan, có chuyện gì à?
Iai ngẩng đầu nhìn hai cậu bạn đang ở phía trước chờ mình với vẻ mặt lo lắng. Cô lắc đầu, cất bước đi đến bên bọn họ.
'Đã đến lúc rồi...'
--------
Vote của truyện tui tăng một cách đột biến luôn (´°̥̥̥̥̥̥̥̥ω°̥̥̥̥̥̥̥̥`)
Vui qtqđ nên đăng chap mới nè :3 dù trong trường đang chạy deadline ._.
Tiếp tục ủng hộ tui nhe ୧( ˵ ° ~ ° ˵ )୨
Hi vọng mọi người thích chap này... Do tui viết vội quá nên...
_____
4/5/2020