Chapter 21 - Chap 19

- Dừng tay lại Takaoka!!!_ Karasuma vội vã chạy đến, kéo Iai ra._ Em không sao chứ, tay có bị sao không?

Iai xoay xoay cổ tay của mình, sau đó lắc đầu thay câu trả lời, ám chỉ mình vẫn ổn.

- Còn em, Maehara?_ Karasuma quay sang hỏi.

- Không. Không sao ạ._ Maehara đang được bạn của mình đỡ dậy, hơi cười nói._ Bỗng nhiên em thấy không còn đau lắm.

- Sức mạnh của tôi cũng được đấy chứ hả, Karasuma?_ Takaoka cười tự hào nói._ Bọn chúng là người thân của tôi, tất nhiên là phải như vậy rồi.

- Phải cái quần._ Koro-sensei xuất hiện ở phía sau lưng hắn ta, giận dữ nói._ Chúng không phải là người nhà của anh. Mà là học sinh của Karasuma.

...

- Ôi trời, tay cậu bầm tím hết rồi này._ Nagisa lo lắng nhìn vào cánh tay của Iai._ Có đau không vậy?

- Không, chỉ bị bầm một chút thôi._ Iai thản nhiên nói, sau đó cô quay sang nhìn cuộc tranh cãi giữa Koro-sensei và Akira.

- Không biết Koro-sensei có cách nào đuổi tên điên này được không nhỉ?_ Karma lạnh lùng nhìn Takaoka, khuôn mặt hơi tức giận nói.

- Tiếc là không được đâu._ Iai nói._ Hắn được giao đến đây với nhiệm vụ như vậy, thì dù hắn làm gì đi nữa, chỉ cần nằm trong phạm vi huấn luyện của hắn, chúng ta không thể làm gì được đâu.

---

Takaoka nhìn các học sinh lớp E đang tập luyện, bỗng cười một cách đắc ý.

- Có... Có gì vui mà cười chứ...

- Mới tập mà bắt ngồi xổm 300 lần rồi... Mệt chết mất thôi...

- Karasuma-sensei..._ Kurahashi hổn hển nói.

- Ê, Karasuma không phải là thành viên trong nhóm chúng ta đâu nhé._ Takaoka bỗng nhiên đứng trước mặt Kurahashi, bẻ khớp tay._ Sao con không chịu nghe lời cha vậy? Vậy thì chịu phạt nha con!!!

Dứt lời, hắn vung tay.

"Bộp."

- Ta sẽ không để ngươi... làm thế với học sinh của ta nữa._ Karasuma nhìn Akira, siết chặt cánh tay đang giơ của hắn lại._ Nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ tiếp ngươi...

- Karasuma-sensei!!!

...

- Này, cậu đứng dậy có nổi không?_ Iai đưa tay ra, kéo Nagisa đứng dậy.

- Ha ha tớ không sao, chỉ là hơi bị tê chân một chút thôi._ Nagisa cười gượng, nhìn Iai._ Cậu trông không có vẻ gì là mệt mỏi quá nhỉ...

- Dừng lại!! Chúng nó chưa bao giờ được dạy để giết người!! Dù cho có cầm dao thật, chúng cũng không nỡ ra tay sát hại ai cả!!!

Nagisa bị tiếng la của Karasuma thu hút, cậu quay sang nhìn. Takaoka liếm môi, nhìn con dao lưỡi cưa trên tay, thản nhiên nói.

- Yên tâm đi. Đây hoàn toàn không phải là một vụ ám sát thật. Tôi sẽ không dùng tay để đáp trả mà_ Hắn ta cười nham hiểm._ Sao rồi Karasuma?! Chọn cho ta một đứa xem nào! Nếu không đồng ý thì không còn cách nào khác là phải nghe theo lời của ta!!!

Karasuma trầm mặc một lúc, anh liếc nhìn về phía Iai.

'Nếu người có thể dễ dàng chiến thắng... thì chắc chắn đó chính là Iai. Nhưng mà...'

Đôi mắt bạch kim bỗng nhìn thẳng vào mình khiến Karasuma hơi khựng lại, nhưng sau đó, đôi mắt đó như muốn nói gì đó với anh và... khi anh nhìn theo sắc màu bạch kim đó hướng về người bên cạnh, Karasuma liền hiểu được.

'Chọn cậu ấy đi. Thầy muốn như thế mà.'

Anh thở dài, sau đó cúi người nhặt con dao lưỡi cưa ở dưới đất lên.

'Xem như đánh cược vậy. Đúng là mình không muốn chọn Iai. Bởi vì trong lớp này, còn có thêm một đứa, đứa học trò này thật sự có [tố chất]... Nhưng mình vẫn thấy lo, không biết có nên cho nó mạo hiểm không...'

- Nagisa, em có muốn thử sức không?

Karasuma đi đến trước mặt Nagisa, tay cầm con dao để trước mặt cậu.

Và Karasuma cũng muốn biết, người được Iai tin tưởng, sẽ có biểu hiện như thế nào.

---

Nagisa lưỡng lự. Cậu không biết mình có thể làm tốt việc này không.

Bỗng có một người vỗ vai Nagisa, cậu hơi quay đầu, đó là Iai.

'Tớ tin ở cậu.'

Nagisa ngạc nhiên nhìn cô bạn tóc bạch kim đang đứng kế bên mình. Sau đó, cậu mỉm cười với cô và quay sang Karasuma, giơ tay nhận lấy con dao.

'Khi thầy ấy đã tin tưởng vào mình, thì mình cũng tin vào quyết định của thầy ấy. Và... Mình sẽ bắt hắn trả giá, cho những gì hắn đã làm với Maehara và Iai-san.'

- Em sẽ cố gắng._ Nagisa cất bước đi đến trước mặt Takaoka.

'Mình sẽ không để cậu ấy thất vọng.'

--- 

- Bắt được thầy rồi nhé.

Iai đã biết rằng, Nagisa thực sự có tài, trong việc sử dụng những vũ khí nguy hiểm.

Nếu nơi đây là một ngôi trường bình thường, nếu lớp E vẫn đơn giản là một lớp được tạo ra để mọi người khinh bỉ, nếu Koro-sensei không đến đây. Thì tài năng của cậu ấy, sẽ không thể nào được phát huy.

Đó không phải là năng khiếu chiến đấu, cũng không phải là thế mạnh về thể lực... Mà đó chính là tài năng về ám sát.

- Được rồi! Kết quả đã rõ, Karasuma-sensei._ Koro-sensei xuất hiện phía sau Nagisa, dùng xúc tu lấy đi con dao trên tay cậu._ Cho học sinh giáp chiến bằng dao thật là ngoài sức tưởng tượng của anh nhỉ. Lỡ nó bị thương rồi sao?

Koro-sensei cắn nát con dao.

'Haha, nếu Nagisa gặp chuyện, ông chắc chắn sẽ dùng tốc độ 20 mach để bảo vệ nó đúng không?'

...

- Woa, không ngờ Nagisa thật sự làm được nhỉ._ Karma nhìn cậu bạn tóc xanh của mình đang được mọi người bao vây, cảm thán nói.

- Chẳng phải cậu cũng tin cậu ấy sao?_ Iai hỏi.

- Ha ha, chỉ là mọi chuyện diễn ra ngay trước mắt vẫn làm tớ ngạc nhiên thôi._ Karma cười hì hì, sau đó quay sang gọi._ Này Iai-chan.

Iai nâng mắt.

- Cậu có vẻ rất tin tưởng vào Nagisa nhỉ._ Karma cười, nhìn thẳng vào đôi mắt bạch kim của cô._ Nếu không thì tại sao cậu lại muốn cho Nagisa nhận nhiệm vụ này, trong khi Karasuma-sensei lại định để cho cậu chứ.

'Nhạy bén thật.'

Iai im lặng không trả lời.

Karma nhìn cô bạn của mình, cuối cùng thở dài.

'Có vẻ... Cậu ấy tin Nagisa hơn tin mình.'

- Đó là bởi vì tớ biết Nagisa-kun có tài năng trong những vụ thế này._ Iai mở miệng, sau đó quay sang người đang đứng bên cạnh._ Tớ cũng tin cậu, nhưng không phải vào trường hợp khi nãy. Vì tớ biết cậu có tài năng vào những chuyện khác hơn.

Karma ngớ người ra, sau đó bật cười.

- Iai-chan, cậu biết tớ đang buồn nên mới đang an ủi tớ đấy à?

- Cậu đang buồn?_ Iai nhìn Karma từ đầu đến chân._ Tại sao?

- Haiz. Cậu đúng là chẳng hiểu gì cả. Hửm?

Takaoka bỗng nhiên đứng dậy, bước về phía Nagisa.

- Thằng ranh khốn khiếp. Dám chống lại ta, cha của các ngươi... Mày đang vui mừng vì trận ăn may khi nãy của mày sao?_ Hắn nghiến răng nghiến lợi, mắt long sòng sọc nhìn Nagisa._ Đấu lại! Lần này tao sẽ không sơ suất nữa! Tao sẽ nghiền nát cả tâm hồn lẫn thể xác của mày!!!

Karasuma định xông đến, nhưng lại bị Koro-sensei ngăn lại.

- Nếu... đấu lại một lần nữa... Em chắc chắn là kẻ thua cuộc... Nhưng Takaoka-sensei, rõ ràng là..._ Nagisa quay người lại, nhìn thẳng vào người trước mặt, bình tĩnh nói._ Koro-sensei là [giáo viên chủ nhiệm] của bọn em. Và Karasuma-sensei là [hướng đạo sinh] của bọn em, điều đó chắc chắn sẽ không thay đổi. Tử tế hơn Takaoka-sensei, người cố ép bản thân mình và ép mọi người xem mình như một người cha.

Nagisa cúi người xuống.

- Chúng em rất biết ơn vì nhã ý muốn chúng em mạnh hơn nữa, nhưng em xin lỗi. Mong thầy hãy trả lại chỗ cho Karasuma-sensei.

- Mày nghĩ tao sẽ... Nghe cho rõ đây thằng chó._ Takaoka gầm gừ._ Một tên hạ đẳng như mày... Lại dám nói những lời như thế với người lớn...

Nagisa hơi lùi lại. Hắn ta xông đến, nhưng lần này, Koro-sensei không ngăn Karasuma lại nữa.

---

Mọi người nhìn Takaoka đâm đầu chạy về phía phòng học.

- Takaoka-sensei đã bị sa thải rồi...

- Nghĩa là Karasuma-sensei sẽ tiếp tục làm giáo viên của mình.

- HOAN HÔ!!!

Các học sinh nhảy cẫng lên, la vui sướng.

- Lạy trời, cuối cùng ông chủ tịch cũng làm được một việc tốt!_ Sugino vui vẻ nói.

- Phải..._ Nagisa trả lời, nhìn về người đàn ông tóc nâu đang đi ở phía xa._ Nhưng cũng đáng sợ phết.

Nagisa chú ý đến Iai đang đứng một mình ở gần đó, cậu cất bước đi lại.

- Cậu làm tốt lắm.

- Ha ha, cảm ơn cậu, Iai-san.

- Này, Karasuma-sensei sẽ đãi lớp chúng ta đi ăn bánh đấy._ Karma chạy đến._ Đi chứ?

Iai gật đầu.

- Vậy đi thôi. Hửm?_ Nagisa liếc nhìn Koro-sensei đang cúi người theo kiểu dogeza, lết theo mọi người._ Koro-sensei đang làm cái gì vậy...?

- Thầy ấy muốn ăn bánh ngọt nhưng mọi người không chịu.

- Bộ muốn ăn bánh dữ vậy hả?!

____

1/7/2020