Kỳ thi cuối kỳ.
Trong trường học này, thành tích của kỳ thi cuối kỳ quyết định tất cả!
Nhất định phải làm cho mọi người không còn coi thường lớp E nữa.
Với bạch tuộc-sensei, kỳ thi này vô cùng quan trọng.
Nó nói lên kết quả dạy học trong vòng một năm trời, phải quyết tâm thôi!!!
...
Và để khuyến khích các học sinh của mình, Koro-sensei đã đưa ra một phần thưởng cực kỳ hấp dẫn.
Bất kỳ ai lọt vào top đầu của trường, thì thầy ấy sẽ cho phép bắn đứt một xúc tu.
Đúng là một mục tiêu ám sát rất hấp dẫn đối với các học sinh lớp E, những người luôn luôn muốn ám sát giáo viên của mình.
Trong phòng giáo viên.
- Tại sao thế, Iai-chan?_ Koro-sensei khó hiểu nhìn cô bé trước mặt mình.
- Thầy cũng biết khả năng học tập của em rồi mà._ Iai đưa mắt nhìn những người đang cặm cụi làm bài ở phía sân._ Nếu em tham gia, chỉ sợ mọi người sẽ ỷ lại và không cố hết sức mình.
Koro-sensei im lặng.
- Tuy rằng em biết họ không phải là người như thế, nhưng phải có áp lực thì họ mới có thể tự thành công. Không phải thầy cũng lo điều đó sao?
- Được rồi. Nếu Iai-chan đã muốn như thế thì thầy cũng không cản._ Koro-sensei thở dài, sau đó giơ xúc tu xoa xoa mái tóc màu bạch kim rồi cười dịu dàng._ Thầy sẽ thông báo với mọi người. Đến giờ về rồi đấy, mau đi đi. Karma-kun và Nagisa-kun đang đợi em đấy.
- Thầy hãy cẩn thận đấy._ Iai quay đầu lại nhìn Koro-sensei._ Tuy em không tham gia, nhưng em không ngại giúp đỡ mọi người trong việc học đâu.
- Ha ha, thế thì còn gì bằng!_ Koro-sensei cười khì khì._ Thầy rất trông mong đấy.
---
- Iai-san! Đi thư viện học bài với tụi tớ không?_ Nagisa nhìn thấy Iai bước vào lớp, chạy lại hỏi.
- Được thôi, Karma-kun không đi à?
- À... Cậu ấy nói không học thì cậu ấy vẫn sẽ ổn, nên đã về nhà ngủ rồi._ Nagisa lắc đầu trả lời.
...
- Okuda-san.
- Hả?_ Okuda giật mình vì Iai đột nhiên gọi mình. Vì theo ấn tượng của cô, Iai là người khó gần, có lẽ vì cô chưa tiếp xúc nhiều với Iai, dù bọn họ ngồi trên dưới nhau. Trong lớp E, cô bạn tóc bạch kim chỉ đi chung với Karma và Nagisa là chủ yếu. Okuda hơi lo sợ hỏi._ C-Có chuyện gì sao, I-Iai-san?
Iai đặt bút lên quyển vở được ghi chi chít phương trình và công thức của Okuda, cô chỉ vào một chỗ.
- Phương trình này không thể áp dụng ở đây đâu. Bởi vì bài này không cần phải sử dụng phản ứng..._ Iai vừa nói, vừa ghi lên vở của mình rồi đưa cho Okuda._ Cậu nên phản ứng này để giải chúng.
- Ồ, cậu nói đúng nhỉ..._ Okuda cầm quyển vở của Iai, sau đó vội vạch sách ra, mặt mong chờ hỏi._ Bài này nè, bài này nè! Chúng ta có thể sử dụng...
'Mới nãy còn sợ muốn khóc luôn mà...'
Những người còn lại nhìn Okuda đang hào hứng, không nói nên lời.
- Iai giỏi quá nhỉ..._ Isogai nói với Nagisa.
- Ừm... kiểm tra lúc nào cậu ấy cũng được điểm tối đa hết mà...
- Này Iai!_ Nakamura bỗng nhiên lên tiếng gọi cô bạn đang ngồi đối diện mình.
Iai vừa giảng bài cho Okuda xong liền quay sang.
- Tớ không biết làm câu 7 này, cậu chỉ tớ đi.
Iai cầm lấy quyển sách mà cô bạn tóc vàng đưa, liếc sơ qua.
- Đoạn văn này khá dài, nhưng chúng ta không cần phải đọc hết chúng. Vì nó có quá nhiều chi tiết không cần thiết._ Iai chỉ vào quyển sách._ Thấy chỗ này không? Ta chỉ cần...
- Ôi cha!
- Cậu ấy có thể làm giáo viên được đấy...
- Phải...
- Tớ thì thấy không có việc gì mà Kurasaki không làm được cả...
- Ai da... Không phải là học sinh lớp E đây sao!_ Một giọng nói bỡn cợt vang lên, cắt đứt không khí vui vẻ.
Mọi người quay lại nhìn bốn người vừa bước đến.
'Ôi chu choa...'
'Những người đó có phải là ngũ đại kì tài gì gì đó không?'
'Là do mắt của mình hay phía sau bọn họ thực sự lấp lánh ánh hào quang vậy trời...'
- Tránh ra đi các phế vật._ Một người nói, làm động tác phủi tay._ Đó là chỗ ngồi của bọn ta. Mau đi chỗ khác đi.
- Cậu... Cậu nói cái gì?!_ Kayano quay lại, tức giận nói._ Mọi người đang cần xem sách , đừng làm phiền.
'Ai cũng biết cậu đang đọc sách nấu ăn đấy...'
- Đây là chỗ tụi mình đăng ký trước rồi._ Isogai vì muốn tránh phiền phức nên nhanh chóng lên tiếng nói.
- Đúng vậy, đúng vậy._ Nakamura nằm chường ra, hạnh phúc nói._ Mọi người lâu lắm rồi không có đến một nơi có máy lạnh như thế này để ôn tập, thật là thoải mái quá~
- Lũ phế vật các người mau quên thật._ Một nam sinh đeo mắt kính nhìn bọn họ cười khinh bỉ._ Trong trường học này, lớp E chưa bao giờ giỏi hơn lớp A. Vì thành tích của tụi bây kém xa bọn ta.
- Bọn-Bọn mình sẽ quyết thắng các cậu cho mà xem._ Okuda đột nhiên đứng lên, đối mặt với nam sinh đeo kính._ Trong kỳ thi sắp tới, tụi mình sẽ quyết lấy danh hiệu thành tích số một! Đến lúc đó các cậu sẽ không xem thường tụi mình nữa!!!
- Một đứa con gái nhãi nhép mà dám nói vậy sao, quả nhiên là xem thường tên quái vật bốn mắt này à?_ Nói rồi cậu ta quay sang nói với người tóc xanh rêu._ Còn lâu, hê hê, phải không Araki?
- Hả...? Ờ... Hiru.
- Không đúng, khoan đã... Suy nghĩ một chút thì những tên này có thành tích cũng đám gờm đấy chứ._ Nam sinh đeo mắt kính nhìn sơ qua._Kanzaki Yukiko, thi giữa kỳ môn ngữ văn hạng thứ 23. Nakamura Rio, tiếng anh hạng thứ 11. Isogai Yuuma, môn xã hội hạng thứ 14. Okuda Manami, khoa học tự nhiên hạng thứ 17. Và...
- Ồ, đây không phải là Kurasaki Iai, người đứng đầu trong kỳ thi giữa kỳ sao? Nhan sắc của cậu cũng không tệ đâu._ Một nam sinh với khuôn mặt điển trai áp sát Iai, đưa tay mân mê mái tóc bạch kim của cô._ Đúng là thiên nga trong bầy vịt mà.
'Tụi tôi nghe hết đấy nhé...'
- Cậu nghĩ sao nếu đến với lớp A bọn tớ._ Cậu nam sinh điển trai kia tiếp tục._ Chắc chắn lớp tớ sẽ rất chào đón cậu, và điều kiện của lớp chúng tớ tốt hơn gấp mấy lần bọn họ nữa mà.
Lớp E ngạc nhiên, quay sang nhìn Iai.
"Bốp."
Iai không trả lời, thay vào đó cô chỉ hất bàn tay đang định chạm vào vai mình, sau đó tiếp tục đọc sách.
'Ngầu thế...'
- Ôi đúng là một bông hồng có gai mà.
- Thật thú vị... Vậy thế nào đây?_ Nam sinh tóc xanh rêu để tay lên đầu Isogai, hứng thú nói._ Lớp A và lớp E... Trong 5 mục cao nhất, nếu lớp nào chiếm giữ gần hết... thì đã có thể ra lệnh cho lớp kia làm bất cứ việc gì.
- Thế nào? Chưa gì nghe đã co rúm rồi phải không? Có mỗi cái mạnh miệng thì vẫn chưa đủ đâu._ Nam sinh còn lại gác tay lên vai Nagisa, cười tự tin._ Nếu đã như vậy, thì ván cờ thắng là cái chắc.
Mọi người liếc nhìn nhau, sau đó đồng loạt dùng bút chì đặt lên yết hầu của bốn người đó.
- Mình thấy... không nên tùy tiện lấy người khác ra đùa giỡn như vậy đâu._ Nagisa ngập ngừng nói.
- Coi-Coi bọn bây làm sao, đừng xem thường bọn ta!!! Bọn ta sẽ làm cho các ngươi sống không được chết cũng không xong!!!
Để lại lời đe dọa hùng hổ đó, bọn họ mau chóng chạy đi với bộ dáng sợ hãi.
________
Xin nghỉ ngắn (thực ra là dài) hạn vì deadline 😌

______
29/7/2020