Chapter 22 - Chap 20

- Nóng chết mất.

- Đúng là địa ngục mà... Trời nóng vậy mà trong phòng không có máy lạnh nữa chứ.

Hiện tại lớp E đang phải chịu đựng cái nóng gần 36 độ, ai cũng nằm vật ra bàn.

- Đừng mơ mộng viễn vông như vậy chưa... Mùa hè thì phải nóng chứ sao!!!_ Koro-sensei vừa nói, vừa dùng gậy chỉ lên bảng._ Tí nữa tan học ta phải chạy qua Hàn Quốc tránh nóng mới được.

Do quá nóng, hiện tại Koro-sensei nằm gục xuống bàn giáo viên, nhão ra không khác gì một đống bùn.

- Thầy thật xấu xa!!!

...

- Koro-sensei, thầy dẫn bọn em đến hồ bơi của trường được không?

Sau một hồi nói chuyện, Maehara quyết định lên tiếng nhờ người thầy bạch tuộc của mình để tránh khỏi cái kết sau quá trình [Cuộc hành quân tử thần của lớp E].

- Không còn cách nào khác, thầy đồng ý vậy..._ Koro-sensei bất lực nói sau hai xúc tu để thành dấu X và khuôn mặt sậm màu lại._ Mà các em cũng đừng có ỷ vào tốc độ của thầy mà nhờ vả thầy nhé!! Tuy tốc độ của thầy là 20 mach, nhưng không phải việc gì thầy cũng làm được đâu.

- Biết ngay mà..._ Maehara nằm lên bàn, chán nản nói.

- Nhưng mà vì thầy rất hiểu các em... Nên không còn cách nào khác._ Koro-sensei đóng quyển sách lại. Xúc tu chỉ ra ngoài._ Các em mặc đồ bơi vào và theo thầy nào.

Mọi người nhìn một cách khó hiểu.

- Không phải phía sau núi có một cái ao nhỏ sao? Chúng ta đi ra đó hóng mát nào.

...

- Sau núi có cái ao ư?

- Hình như vậy, nói là ao nhưng mực nước chỉ đến ngang chân của chúng ta thôi.

- Nhưng mà..._ Sugino thở dài._ Thôi, dù sao có nước tắm mát là được rồi.

- Nagisa này, vừa rồi cậu xuất sắc lắm đấy._ Karma quay người lại, nói với cậu bạn tóc xanh dương đang đi đằng sau mình._ Lát đến đấy rồi ra tay ám sát ổng là được.

- Ha ha, làm gì mà dễ thế chứ._ Nagisa cười gượng._ Những kỹ thuật tớ áp dụng khi ấy hoàn toàn đâu có tác dụng gì với Koro-sensei đâu.

- Hừm... Iai-chan, cậu nghĩ sao?_ Karma ngẫm nghĩ một hồi rồi quay sang hỏi cô bạn đang đi kế bên cậu.

- Nếu muốn giết được Koro-sensei, chúng ta cần phải ra một đòn chí mạng._ Iai nhìn bóng người đang dẫn đầu bọn họ, trả lời Karma.

...

- Được rồi các em! Vừa nãy thầy có nói là... tuy tốc độ của thầy là 20 mach, nhưng không phải cái gì thầy cũng làm được._ Koro-sensei quay người lại, hai xúc tu đẩy lùm cây trước mặt đi._ Mang các em đến hồ nước là một trong những điều đó, thật tiếc khi phải làm phí thời gian một ngày trời của các em rồi.

- Một ngày á? Đâu có lâu như vậy đâu thầy. Từ đây đến hồ bơi trường chỉ mất có 20 phút thôi.

- Ai da..._ Koro-sensei đắc ý nói._ Ai nói là đi đến hồ bơi của trường nào?

Mọi người như có thể thấy được thứ gì đó lấp lánh ở phía lùm cây mà Koro-sensei đang đứng phía trước.

Các học sinh lớp E vô cùng tò mò, họ đã lờ mờ đoán ra được, vội vàng chạy lại.

- ?!

Một hồ bơi ngay lấp tức hiện ra trước mặt họ, nhưng hiển nhiên, lúc trước nó hoàn toàn không có ở đây.

- Muốn đổ đầy nước ở đây, tốn 20 tiếng đồng hồ lận đó. Thêm cả thành nhảy._ Koro-sensei chỉ về một cái kênh gần đó._ Sang mùa sau, chỉ cần mở cho nước thoát ra thì có thể khôi phục lại như cũ. Chỉ cần điều chỉnh tốt mực nước thì cá vẫn sẽ bơi lội tốt rồi. Mỗi ngày 1 phút thôi, là ta lại có 1 hồ nước rộng như thế này rồi đấy.

- A... HOAN HÔ!!

...

- Woa, Iai-san, cậu bơi giỏi thế!_ Nagisa cảm thán._ Từ đây đến đó chắc cũng hơn 10 mét nhỉ...

- Ừm. Hồi đó nơi tớ ở có xây một cái hồ bơi._ Iai dựa vào thành, nói._ Có điều là tớ không hay đến đó thôi. Dạo gần đây tớ mới hay đi.

- Hả? Tại sao vậy?

- Khi đó tớ không thể tiếp xúc với nước nhiều được.

- ???_ Nagisa khó hiểu nhìn cô bạn của mình.

- Này Iai-chan!_ Karma đứng trên bờ nhìn bọn họ._ Hai ta bơi đua không?

- Hửm? Được thôi._ Iai trả lời rồi quay sang Nagisa._ Cậu đi chung không?

- Ha ha, không cần đâu. Tớ không đấu lại hai cậu được.

...

- Này, hai cậu thi với nhau cũng gần mười trận rồi đấy..._ Nagisa nhìn hai con người đang hăng say ở gần đó._ Sao không nghỉ tí đi?

"Hoét!" Bỗng một tiếng sáo vang lên.

- Karma-kun! Iai-chan! Hai đứa nghỉ ngơi một chút! Không là thầy không cho bơi nữa._ Koro-sensei dùng xúc tu lôi hai người đang đứng trên thành nhảy chuẩn bị cho trận đua mới, đặt bọn họ lên hai cái ghế gần đó.

"Hoét!"

- Kimura-kun! Không được chạy trên thành hồ! Trượt ngã thì nguy hiểm lắm đấy!

- Ơ... Dạ... Em biết rồi.

"Hoét!"

- Nakamura! Hara!_ Koro-sensei chỉ hai cô bạn đang ở trong hồ bơi thi ngụp nước._ Ngụp nước lâu quá, chết đuối bây giờ!

- Ơ... Vâng ạ.

"Hoét!"

- Okajima! Không được chụp hình nữa.

Xúc tu bay đến lấy đi cái camera của Okajima.

"Hoét hoét!"

- Hazama đừng có đọc sách nữa! Xuống bơi đi!

" Hoét!"

- Sugaya! Trong hồ bơi cộng thì không đuợc khoe hình xăm nghe chưa!

Và cứ thế.

"Hoét hoét hoét hoét hoét!"

'Trời đất ơi.'

'Ồn ào dã man rợ.'

Mọi người nhìn Koro-sensei đang mặc bộ đồ bảo hộ với khuôn mặt phiền chán.

- Ổng cứ ngồi đó cả ngày cứ như là vua vậy.

- Ừm... Tuy là phải cảm ơn thầy vì chỗ này... Nhưng tụi em chịu hết nổi rồi.

- Nghe cho kĩ đây, thầy chọn ngồi ở vị trí này đều có kế hoạch hết đấy. Các em phải vui chơi bơi lội nhiệt tình hết mình mới được.

- Đừng có cổ hủ như thế chứ, Koro-sensei!_ Kurahashi cười, tay vốc nước hất về phía người đang ngồi trên ghế._ Té nước này!

- ÉCCC!_ Koro-sensei bỗng nhiên giật nảy mình, dùng xúc tu gạt bay vũng nước.

- ...

- Hở... Khỉ gì thế?

Iai ngồi trên ghế, nhìn Karma vừa nhảy xuống nước, bơi lại gần chỗ Koro-sensei. Nagisa đang bơi ở phía dưới cô, thắc mắc.

- Cậu ấy định làm gì vậy nhỉ?

Karma nắm lấy cái chân ghế của Koro-sensei, bắt đầu lắc kịch liệt.

- MÁ ƠI!!!_ Koro-sensei hoảng hồn, la hét._ Đừng rung nữa!!! Ta rớt xuống nước bây giờ!!!

'Koro-sensei... Lẽ nào...'

Các học sinh lớp E như nhận ra điều gì đó, nhìn thầy giáo bạch tuột đang thở hồng hộc trên bờ của bọn họ.

- Không có gì đâu, chỉ là thầy không thích tắm thôi mà._ Koro-sensei vờ huýt sáo, mắt nhìn đi chỗ khác._  Vì hôm nay xúc tu của thầy không được khỏe. Không thể bơi được đâu.

Dù nói như thế, nhưng vết phồng trên cái xúc từ vừa tiếp xúc với nước đã bán đứng Koro-sensei.

Tuy nhiên, không ai vạch trần lời nói dối của Koro-sensei ngay lúc này.

Không biết bơi.

Chắc chắn đây sẽ là nhược điểm [có lợi nhất] cho việc ám sát.

Quả là một phát hiện tuyệt vời.

'Dìm cho ổng chết!' Đó là suy nghĩ chung của tất cả mọi người.

- Tay thầy không phải là đang cầm cái phao sao... Em nghĩ là thầy muốn xuống bơi lắm rồi đấy chứ...

- A cái này hả?_ Koro-sensei nhìn xuống vật trên tay mình, thản nhiên nói._ Đồ ăn nhẹ của thầy đó.

- Cái này mà là đồ ăn nhẹ á?!

Và để chứng minh cho điều đó, Koro-sensei bắt đầu gặm cái phao.

______

9/7/2020