Chapter 17 - Chap 15

- Chào mấy đứa. Karasuma đã nói với mấy đứa về học sinh mới rồi nhỉ?_ Koro-sensei bước vào lớp, hỏi các học sinh của mình.

- Vâng._ Maehara chống cằm, trả lời._ Chắc cũng chỉ là một sát thủ thôi mà.

- Khi Ritsu-san đến, thầy đã đánh giá thấp em ấy, suýt nữa đã phải trả giá rồi. Lần này thầy sẽ cẩn thận hơn._ Koro-sensei cười khì khì nói._ Nhưng thầy rất mừng khi các em có thêm đồng chí.

- Coi nào, cậu có biết gì về họ không, Ritsu?

- Biết, một chút.

Iai nhìn những giọt mưa đang rơi bên ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng lại liếc về phía sau lưng mình.

- Iai-chan, có gì ở phía sau đó à?_ Karma chú ý đến cô bạn cạnh mình hôm nay có vẻ hơi khác lạ, lên tiếng hỏi.

"Cạch."

Iai chưa kịp trả lời thì cửa phòng học mở ra, thu hút tất cả sự chú ý của cả lớp. Một người mặc bộ đồ màu trắng bước vào. Mọi người hồi hộp, xoay người nhìn ra cửa.

Hắn ta bịt kín mặt mũi, thậm chỉ còn chẳng để lộ ra đôi mắt. Có lẽ cảm nhận được không khí lớp E hơi căng thẳng, hắn đột nhiên đưa tay ra.

"Bùm!"

Một con bồ câu xuất hiện trên tay hắn. Mọi người giật toáng lên.

- Xin lỗi đã làm mọi người sợ. Tuy nhiên, tôi không phải là học sinh mới đâu._ Hắn cất con bồ câu vào túi áo, sau đó cười thân thiện._ Tôi chỉ là người giám hộ thôi. Ờm... tôi đang mặc đồ trắng nên cứ gọi tôi là "Shiro" nhé.

- Tự nhiên mặc đồ trắng toát bước vào rồi giơ tay ra, ai mà không sợ chứ._ Kayano thở phào nhẹ nhõm, nói với Nagisa.

- Ừ, nhưng Koro-sensei thì chắc không---

Mọi người đưa mắt nhìn lên bục giảng thì thấy giáo viên của bọn họ đang dính một cục trên góc trần nhà, trên khuôn mặt tái xanh không còn cười nữa.

- MẮC CÁI GÌ MÀ THẦY SỢ CHẾT KHIẾP VẬY, KORO-SENSEI?!

- CÒN SỬ DỤNG TUYỆT CHIÊU BÍ MẬT NỮA CHỨ!!!

- Ơ-Ờm... Tại Ritsu nói làm thầy sợ quá..._ Koro-sensei nhanh chóng chui vào áo khoác rồi nhìn người giám hộ._ Hân hạnh gặp cậu, Shiro-san. Học sinh mới đâu rồi nhỉ?

Iai chụm hai tay lại, nhìn chăm chăm người đang mặc bộ đồ trắng trên bục giảng, như cảm nhận được ánh mắt của cô. Hắn ta quay lại nhìn Iai.

Dù mọi thứ đều bị bịt kín, nhưng Iai biết được, phía sau lớp vải đó, hắn đang cười với cô.

- Sao vậy?_ Koro-sensei hỏi.

- Không, các em trông có vẻ đều là học sinh ngoan. Nên có lẽ, các em cũng sẽ dễ hòa đồng với cậu ấy._ Shiro dời tầm mắt, tay chỉ vào chỗ trống kế bên cạnh Iai._ Chỗ đó trống phải không, Koro-sensei?

- Ừ, trống đấy, nhưng...

- Vậy tôi giới thiệu luôn nhé!_ Shiro cười rồi la to._ Này Itona!! Vào đi!!

Mọi người hồi hộp nhìn ra cửa. Nhưng...

"RẦM!"

Bức tường ở phía sau lớp học bỗng bị phá, gạch vụn rơi tứ tung. Một cậu con trai thản nhiên đi vào và ngồi vào bàn học.

'Đi bằng cửa kìa ba!!!'

- Tôi... là chiến thắng. Tôi đã chứng minh mình mạnh hơn bức tường này._ Cậu ta nói với đôi mắt trợn tròn, sau đó gục đầu xuống, như gật gù nói._ Như vậy là đủ rồi... Vậy đủ rồi...

'Rắc rối đến nữa rồi bây ơi!!!'

- Đây là Itona Horibe, nhưng cứ gọi cậu ấy là Itona nhé!

Koro-sensei đổ mồ hôi, miệng tạo thành một hình thù kì quái.

'Mặt Koro-sensei biến dạng luôn rồi kìa!'

'Không biết ổng đang cười hay đang mếu nữa...'

'Cái mặt đó là sao trời?!'

- Này, Itona-kun. Cậu không mang theo gì à?_ Karma ngã người ra đằng sau, hỏi._ Sao cậu không bị ướt... trong khi ngoài kia trời đang mưa tầm tả vậy?

Itona nhìn xung quanh lớp, sau đó đứng dậy đi về phía Karma.

- Cậu... tuy không phải là người mạnh nhất trong lớp này. Nhưng đừng lo._ Itona dựa trán mình vào trán Karma, tay xoa xoa đầu cậu như đang trấn an._ Cậu yếu hơn tớ là cái chắc rồi, nên tớ sẽ không giết cậu.

Dứt lời, Itona đứng thẳng người, chỉ về phía Koro-sensei.

- Tớ chỉ muốn giết, những ai mạnh hơn tớ thôi. Nghĩa là trong lớp này, có ông nữa đấy, Koro-sensei.

- Cái "mạnh" hay "yếu" đó là nói về chiến đấu sao, Itona-kun?_ Koro-sensei cười khì khì._ So về sức mạnh thì em không bằng một góc thầy đâu.

- Có chứ. Vì chúng ta là anh em ruột.

Lớp E chìm vào trong im lặng. Sau đó, mọi người đồng loạt hét lên.

- A-A-A-A-ANH EM?!

Itona hoàn toàn không quan tâm đến mọi người đang sốc vì lời nói của cậu ta, cậu nhìn Koro-sensei chằm chằm.

- Ai thua thì chịu chết, anh trai.

---

- Này em.

Iai ngẩng mặt lên, dời tầm nhìn khỏi cái cây ở sân, nhìn người đang đứng bên cạnh mình.

- Em vẫn khỏe chứ? Trận ám sát sắp bắt đầu rồi đấy._ Shiro cười nói._ Em không muốn vào xem à?

Iai không trả lời, cô cất bước đi về phía phòng học.

...

- Chắc ông cũng quen với việc bị ám sát rồi nhỉ. Hãy đặt ra một số luật cho trận đấu nào._ Shiro vỗ vai Itona, nhìn Koro-sensei nói._ Nếu ra khỏi vòng tròn, ông sẽ bị xử tử ngay lập tức. Được chứ?

- Quyết định vậy đi._ Koro-sensei nhìn Itona đối diện mình._ Tuy nhiên, Itona-kun, bất cứ điều gì làm tổn hại đến mọi người xung quanh sẽ bị xử thua đấy.

Itona gật đầu.

- Vậy bắt đầu khi tôi ra tín hiệu nhé.

Shiro giơ tay lên. Các học sinh lớp E đang đứng phía sau những cái bàn ngăn cách căng thẳng quan sát.

- Cuộc ám sát... Bắt đầu!!!

"Phập."

Mắt của mọi người đều dán chặt vào một chỗ.

Tay của Koro-sensei, cứ thế mà bị chặt đứt trong chớp mắt.

- Không thể như thế được..._ Koro-sensei nói với giọng khó tin._ XÚC TU?!

Từ gáy của Itona, những cái xúc tu giống hệt như của Koro-sensei bay lơ lửng, trông chúng rất hung hăng.

Đó là lý do vì sao cậu ta không bị ướt khi đi ngoài trời mưa, dù không mang theo gì cả. Chính là nhờ những cái xúc từ ấy.

Nagisa giật mình nhìn Koro-sensei.

Khuôn mặt Koro-sensei bỗng đen xì, gân xanh nổi lên.

- Ở đâu ra những cái xúc tu đó!!?

- Chúng tôi không có nghĩa vụ phải nói cho ông biết, Koro-sensei. Nhưng nói thể này chắc ông cũng hiểu. Cậu ta có ba mẹ khác ông, được nuôi dưỡng khác ông. Nhưng hai người lại mà anh em ruột._ Shiro bỗng bật cười vui vẻ._ Mà này, sao mặt ông đáng sợ thế? Hình như... có đụng chạm đến những điều làm ông không vui nhỉ?

..

- Tôi mạnh hơn anh.

'Koro-sensei đang bị dồn tới bước đường cùng!!! Chỉ một chút nữa thôi... Nếu cậu ta thắng, Trái Đất sẽ được cứu!'

Các học sinh lớp E nhìn trận chiến giữa Itona và Koro-sensei, trầm mặc không nói gì.

Nhưng... sao bọn họ lại cảm thấy hụt hẫng chứ.

Thực sự, bọn họ muốn khám phá ra nhiều điều từ lớp học này.

Lớp E bọn họ... muốn giết ông ấy!

- Kết thúc đi, Itona._ Shiro lên tiếng, quyết định chấm dứt trận đấu này.

Theo lời người giám hộ của mình, Itona nhảy lên, xúc tu của cậu ta đâm về phía Koro-sensei.

"Xèo!"

- Ôi chà, đạp trúng đồ tôi làm rơi rồi.

Trên sàn, nơi xúc tu của Itona vừa đánh trúng, một con dao chết thầy không biết được đặt ở đó từ bao giờ.

- Ủa?_ Nagisa nhìn xuống tay mình, con dao của cậu đã biến mất._ A!

'Hồi nào vậy trời?!'

Koro-sensei dùng lớp da mới lột để bọc Itona lại.

- Xúc tu của cậu cũng giống ta thôi. Nghĩa là con dao chết thầy cũng có tác dụng với cậu. Thì việc xúc tu bị đứt là đương nhiên.

Cậu con trai tóc trắng vùng vẫy muốn thoát ra.

- Thật đấy, thầy láu cá hơn cậu nghĩ nhiều.

"Choang!"

Itona thoát khỏi lớp da của Koro-sensei, trợn tròn mắt.

- Ta vừa gói cậu trong lớp da mới lột, nên cậu sẽ không bị thương. Tuy nhiên cậu đã ra khỏi vòng tròn rồi._ Koro-sensei cười, khuôn mặt xuất hiện những sọc xanh._ Ta thắng. Theo luật, cậu phải chết. Không được làm lại từ đầu nhé.

____________

Úi dà, không biết giờ này còn có ai không taaa? :)))

Kiểm tra sấp mặt luôn nên chap mới sẽ có hơi lâu nha ;;-;;

______

28/7/2020