Chapter 19 - Chap 17

- Ôi trời. Xém tí là chúng ta thua rồi đấy._ Nakamura cười nói._ Cũng may gỡ được phút chót.

- Ừ. Lúc cuối sợ thật.

- Xin lỗi mọi người, vì tớ mà đội chúng ta xém thua._ Kayano nói, cúi mặt đầy hối lỗi.

- Ha ha, có sau đây Kayano._ Kataoka quay lại, cười an ủi nói._ Chúng ta cũng đã thắng rồi mà.

- Nhìn thấy hai quả bưởi của bà đội trưởng nảy tưng tưng làm sát khí của tớ tuôn trào và máu dồn lên cả não.

- Sao cậu thù hận với dân ngực bự quá vậy, Kayano?!

- Cũng may là lúc cuối Kurasaki giúp chúng ta lật kèo._ Nakamura nói, đi đến bên choàng vai cô gái tóc bạch kim đang đi ở cuối, nháy mắt vui vẻ nói._ Lúc đó cậu ngầu lắm đấy, lật kèo cái một. Nhớ lại biểu cảm của bọn họ khi chưa tin là họ đã thua làm tớ lại muốn cười đây này.

Iai nhìn cô bạn đang choàng vai mình, không trả lời.

- Thế bên bóng chày nam sao rồi?_ Hayami nhìn vào bảng điểm.

- A, chào.

- Họ dẫn trước đội tuyển của trường kìa._ Nakamura hào hứng reo lên.

- Có 3 điểm, nhưng vẫn là dẫn trước kìa!!!

Iai nhìn chủ tịch Asano đang đi đến bên đối thủ của bọn họ.

- Tuy nhiên, trùm cuối lại lộ diện ngày hiệp đầu.

Chủ tịch Asano liếc nhìn lớp E.

- Theo thông tin chúng tôi vừa nhận được, cố vấn đội bóng chày, thầy Terai đã bị ốm nặng từ trước trận đấu... nên các thành viên trong đội không thể tập trung thi đấu được. Không thể khoanh tay đứng nhìn, ngài chủ tịch đã nhanh chóng bước vào làm chủ tình thế.

- Wao!!!_ Các học sinh reo lên.

---

- Để thầy nhắc lại, đây không phải bóng chày._Chủ tịch Asano nhìn cậu nam sinh trước mặt, nói._ Mà là một chiến trường để kẻ thống trị thể hiện sức mạnh tuyệt đối.

- Tuân lệnh.

Iai đứng dựa vào tấm lưới ngăn cách bên khu lớp E, tai nghe thấy những lời mà người đàn ông tóc nâu đang nói chuyện với đối thủ của bọn họ.

- Hừm...

'Một người khó nhai. Đồng thời cũng là một nhà giáo xuất sắc. Ông ta có thể nhớ khuôn mặt cũng như thực lực của từng học sinh. Ngay cả kĩ năng truyền đạt và khích lệ đều ở mức độ thượng thừa.'

Iai dời mắt, nhìn về cái đầu của Koro-sensei đang lú lên ở dưới đất, hai xúc tu đang che mặt.

'Nhưng anh đã có kế hoạch rồi nhỉ?'

"Hai lần Strikeout liên tiếp!!!"

- Woa!!!

- Sugino giỏi thật đấy._ Isogai nhìn cậu bạn của mình, khen ngợi._ Cứ thế này mình lại thắng cũng nên.

- Cái đó thì không chắc lắm à nha._ Maehara thở dài, tay chỉ về hàng ghế của đối thủ._ Nhìn bên đội tuyển kìa. Chủ tịch đang tẩy não Shindou để đẩy thực lực kinh hoàng của cậu ta vượt quá giới hạn.

---

- Karma ơi.

Karma đang quan sát trận đấu thì nghe có người gọi mình, cậu xoay đầu theo hướng âm thanh phát ra. Nó ở phía dưới cậu.

- Đừng trồi lên dưới chân em chứ, Koro-sensei. Không sợ em đạp vào mặt thầy à?

- Hiệp sau em đánh đầu tiên._ Koro-sensei cười khì khì._ Làm vài câu chọc tức đối thủ nhé.

---

"Bắt đầu hiệp hai! Họ lại tiếp tục chiến thuật chống Bunt."

Karma đứng im một chỗ,

- Sao thế? Vào chỗ đi chứ.

- Này, sao lại bất công thế hả ngài chủ tịch?

Karma nói, nhưng chủ tịch Asano chỉ im lặng cười.

- Đội hình phòng thủ chi chít thế này, gây trở ngại cho người đánh bóng mà trọng tài cũng bơ luôn đi thế. Cả trường không thấy bất thường à?_ Karma cười phá lên, lè lưỡi khinh bỉ._ À đúng rồi~ Tụi bây là lũ óc bò. Kiến thức khó hiểu như luật phòng thủ chắc chảy từ sừng này sang sừng khác hết rồi nhỉ?

- Chơi bố à thằng lớp E kia?

- Muốn kiện cáo gì thì cứ thẳng đi rồi hẵng nói!

- Cái trận đấu giao hữu này thì mày ít kêu ca thôi.

Karma hoàn thành nhiệm vụ của mình. Cậu đội mũ lên và bước vào sân, hoàn toàn không để tâm đến những lời nói mà các học sinh lớp khác.

Karma bỗng nhìn thấy cô bạn tóc bạch kim đang nhìn cậu chằm chằm như đang nghĩ gì đó. Karma cười với cô. Ngạc nhiên thay, hôm nay Karma lại được thấy Iai cổ vũ mình, dù Iai chỉ mấp máy môi.

'Cố lên.' Và hoàn toàn chẳng có cảm xúc.

Nhưng nó lại làm Karma cảm thấy hưng phấn.

- Được rồi._ Karma bước vào vị trí, tay cầm cây gậy, mắt nhìn chằm chằm vào trái bóng._ Nếu Iai-chan cũng đã cổ vũ thì mình phải làm cho thật tốt mới được.

---

"Chỉ mới vài phút trôi qua, đội tuyển đã chiếm sạch được các chốt mà không out lần nào. Đúng như lớp E đã làm hồi hiệp một. Nhưng có một điểm khác biệt rất lớn duy nhất, người đang bước vào vị trí đánh bóng... là niệm tự hào của chúng ta, siêu sao Shindou!!!"

'Chính là lúc này nhỉ?'

- Karma ơi._ Koro-sensei trồi lên kế bên Karma, nói._ Đến lúc khai thác đòn chọc tức lúc nãy của em rồi đấy.

- ..._ Karma nghĩ một lúc rồi nói một cách láu cá._ A, em hiểu rồi.

...

- Isogai ơi, huấn luyện viên có chỉ thị.

Isogai nghe hết lời của cậu bạn tóc đỏ của mình, thở dài nói.

- Đùa với tớ à?

"Đ-Đội hình này là..."

Hiện tại, cả Karma và Isogai đang đứng cách Shindou, người đánh bóng, hai, ba bước chân.

- Đây đúng là đội hình gây trở ngại cho người đánh bóng đấy._ Karma quay sang nhìn người đàn ông tóc nâu đang ngồi trên hàng ghế, cười._ Nhưng mà nãy đội bạn cũng làm thế mà trọng tài bảo không sao. Có vấn đề gì không, thưa chủ tịch?

- Cứ tự nhiên nhé em._ Chủ tịch Asano trả lời._ Người được chọn như Shindou cũng sẽ không bị những chuyện cỏn con này làm rối tâm trí đâu.

- Rồi, là thầy nói đó nhé._ Karma liếm môi._ Thế thì... bọn em sẽ không nương tay đâu.

Dứt lời, cả hai người đều đồng loạt bước lên.

"Q_QUÁ GẦN!!! Giữa hai người họ và Shindou hoàn toàn không có khoảng cách. Ở vị trí này đảm bảo họ sẽ bị quật trúng."

Sugino cười thông cảm, nhìn người bạn cũ của mình.

- Cứ đánh đi siêu sao, đừng lo cho bọn tôi. Chúng tôi vẫn đứng ngoài đường ném của pitcher mà.

- Đừng để tâm đến chúng, Shindou à. Dù em có đập gãy xương chúng, thì đến cuối cùng, kẻ thua cuộc cũng là lớp E thôi.

'Dám đùa giỡn với ta à? Để xem các ngươi có tránh được cú đánh siêu mạnh này không nhé.'

Bóng được ném tới!

"Vụt!"

Karma và Isogai lách người, dễ dàng tránh được cây gậy đang vung đến.

- !!!

Đánh hụt rồi.

- Ôi trời, đánh chậm thế không dọa được bọn tôi đâu._ Karma áp sát lại gần Shindou, mặt đầy vẻ an ủi._ Lần sau... đánh cho có sát khí vào tí đi ha.

Đến lúc này, cơ thể của Shindou sẽ không còn có thể tiếp tục tuân theo chiến lược của chủ tịch Asano được nữa.

Và đó chính là khởi đầu cho chiến thắng của lớp E.

---

- Đây, bắt lấy.

- Hửm?_ Karma nhìn vào thứ mà cô bạn của cậu vừa thảy qua._ Gì đây?

- Iai-san nói đó coi như là phần thưởng vì đã chiến thắng đấy._ Nagisa cười, sau đó thì thầm vào tai của Karma._ Nhưng chỉ có hai chúng ta thôi.

- Ể, cảm ơn. Nhưng Iai-chan, tại sao của tớ là sữa dâu chứ, không thể mua thứ gì đó trông người lớn tí được à?

- Đó là đồ uống ưa thích của cậu còn gì._ Iai liếc Karma._ Ngày nào trong cặp của cậu chả có một hộp. Đừng có mà đòi hỏi.

- Thôi nào hai cậu.

Dù than thở, nhưng Karma vẫn cất hộp sữa vào cặp.

- Iai-san, tớ nghe nói là nhờ cậu mà bóng chuyền nữ lớp ta thắng đúng không?

- Không phải chỉ nhờ mỗi mình tớ._ Iai lắc đầu.

- Đừng có khiêm tốn thế chứ, Iai-chan. Tớ nghe kể là cậu lật kèo với tỉ số 3-1 vào phút chót đấy. Tớ không ngờ cậu chơi bóng chuyền giỏi vậy đấy.

Karma thò tay vào túi, móc ra một cái bóp tiền.

- Đi nào, ba chúng ta đi ăn mừng chiến thắng thôi. Tớ biết một quán bánh này ngon lắm.

- Karma..._ Nagisa nhìn cái bóp trên tay Karma, không nói nên lời._ Cậu lấy nó ở đâu thế?

- Ha ha, quan tâm làm gì!_ Karma cười, choàng tay qua vai Iai, kéo cô đi một cách nhẹ nhàng._ Dù sao cũng là đồ vứt lung tung thôi.

'Tội Koro-sensei...'

- Nagisa, chúng ta đi nào!

Nagisa ngẩng mặt nhìn hai người bạn đang đi phía trước của mình. Cậu cười rồi đuổi theo.

- Tớ đến đây!

'Thôi thì ngày mai mình và Iai-san lôi cậu ấy đi trả tiền cho thầy ấy vậy.'

_____

8/6/2020