Cô ta quát lên: "Cô đối với khách như vậy hả? Không thấy ngài Tư tức giận rồi à?"
Một câu nói làm cho Trang Nại Nại lập tức ỉu xìu.
Cô nhìn Tư Chính Đình, thấy sắc mặt anh đã tái xanh.
Sáng nay, chỉ nói vài câu với Tả Y Y thôi mà ngay đến cả cửa của tập đoàn Đế Hào cô cũng không thể vào. Cho nên bây giờ, cô đâu dám đối chọi mạnh mẽ với "người mới" của anh.
Một bụng lửa giận không có chỗ xả, Trang Nại Nại hận không thể xoay người bỏ đi. Nhưng nếu hôm nay đi thì với lực lượng vệ sĩ bên cạnh Tư Chính Đình, không biết lúc nào cô mới gặp được anh.
Trang Nại Nại đứng yên ở đó, hai tay không ngừng siết chặt rồi thả lỏng.
Hoàng Tiểu Ái thấy Tư Chính Đình ra mặt hưởng ứng lời cô ta nên gan lớn hơn, cô ta vênh mặt hất hàm sai bảo: "Cô đi rót rượu cho ngài Tư!"
Rót rượu?
Trang Nại Nại nhìn về phía Tư Chính Đình, thấy anh vẫn không nói câu nào thì lại càng thêm buồn bực. Nếu cô không nghe lời thì người đàn ông này có nổi điên lên mà ném cô ra ngoài nữa không?
Trang Nại Nại thở dài một hơi.
Bỏ đi, không phải chỉ là rót một ly rượu thôi sao?
Cô vòng qua góc tường, bên trên tủ gỗ lim đặt mấy chai rượu đã mở sẵn, cô nhìn nhìn rồi rót một ly cider.
Cider là rượu táo, đây là loại rượu có nồng độ thấp nhất trong các loại rượu đặt ở đây.
Anh đối xử tệ với cô như vậy mà cô vẫn lo lắng cho cơ thể của anh, cô đúng là quá hiền huệ mà.
Anh mà không nhanh cưới cô về là tổn thất của anh!
Nghĩ như vậy, trong lòng Trang Nại Nại mới cân bằng một chút.
Rượu để ở góc phải phòng, muốn đến cạnh Tư Chính Đình thì phải đi qua Hoàng Tiểu Ái.
Trang Nại Nại đang đi thì dưới chân bỗng vấp một cái, làm cô đứng không vững, rượu trong ly văng ra ngoài.
May là cô nhanh nhẹn, nếu không thì chắc chắn sẽ làm ướt quần áo của mình.
Thật vất vả mới đứng vững, cô quay đầu lại liền thấy Hoàng Tiểu Ái tỉnh bơ rút chân lại, trên mặt còn làm bộ tiếc nuối.
Trang Nại Nại tức đến mức cả người đều phát run, còn người gây chuyện thì lại nhàn nhã nói kháy: "Này, thân là phục vụ quán rượu mà rót rượu cũng không làm xong. Thật không biết thuê cô để làm gì?"
Nói xong, cô ta chỉ vào tủ rượu nói tiếp: "Cô đi rót ly khác cho ngài Tư!"
Trang Nại Nại siết chặt tay.
Khinh người quá đáng!
Cô hít sâu một hơi, sau đó bất đắc dĩ đi tới tủ rượu.
Mà Trang Nại Nại và Hoàng Tiểu Ái đều không thấy, lúc này, sắc mặt Tư Chính Đình giống như sắp nổi mưa giông, cặp mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào Trang Nại Nại.
Trang Nại Nại đứng trước tủ rượu do dự một lát, sau đó rót một ly rượu vang đỏ.
Cô đi tới bên cạnh Hoàng Tiểu Ái.
Hoàng Tiểu Ái nhìn ly rượu vang đỏ trong tay cô, bĩu môi nói: "Lúc rót rượu cô phải chú ý chứ, rót đầy như thế, khách làm sao uống?"
Trang Nại Nại nhếch môi cười: "Cái này quả thật là không tiện uống, nhưng mà tôi cảm thấy rượu không đầy ly thì... không có tận hứng."
Hoàng Tiểu Ái sửng sốt: "Có ý gì?"
"Ý là…"
Nói đến đây, trong đôi mắt to của Trang Nại Nại hiện lên sự gian trá. Cô nhìn Hoàng Tiểu Ái rồi nở một nụ cười quỷ dị. Sau đó, cô thả lỏng cổ tay, cả ly rượu vang đỏ dội thẳng vào người Hoàng Tiểu Ái.