Chereads / Xin chào người thừa kế / Chapter 18 - Chương 18: Đừng tự mình đa tình

Chapter 18 - Chương 18: Đừng tự mình đa tình

Tuy nhìn kẻ xấu bị trừng phạt là rất thoải mái, nhưng mà…

Sau lưng Trang Nại Nại bỗng toát ra lớp lớp mồ hôi lạnh.

Cô lén lút ngẩng đầu nhìn Tư Chính Đình đang ngồi trên bàn ăn.

So với năm năm trước, anh của bây giờ, ngoại trừ đường nét trên mặt rõ ràng hơn, tính cách hướng nội hơn, hơi thở mạnh mẽ hơn... thì dường như không có thay đổi gì lớn.

Có điều, thủ đoạn tàn nhẫn anh vừa thể hiện ra đã làm cô thật sự sợ hãi.

Ông chủ Hoàng và Hoàng Tiểu Ái không hề chọc tới anh, trong cả bữa cơm họ đều cẩn thận lấy lòng anh, vậy mà kết quả lại như vậy. Nhớ lại những gì xảy ra hôm nay, cô mặt dày đeo bám anh, mà lúc này vẫn còn nguyên vẹn đứng ở chỗ này, chắc chắn đây là kỳ tích!

Trong nháy mắt, Trang Nại Nại thở cũng không dám thở mạnh.

Sau khi ông chủ Hoàng và Hoàng Tiểu Ái chạy trối chết, bầu không khí trong phòng bao lần nữa bị đè nén.

Đám người Tô Ngạn Bân nhìn Tư Chính Đình, sau đó lại nhìn sang Trang Nại Nại, kế tiếp không kiềm được mà thở dài trong lòng: Đình Lão Đại luôn bình tĩnh ung dung khi gặp bất cứ chuyện gì, nhưng chỉ cần gặp Trang Nại Nại thì lại mất bình tĩnh.

Tư Chính Đình ngồi ở đó, một lúc lâu cũng không nghe thấy Trang Nại Nại có động tĩnh gì, khóe mắt liếc qua liền thấy cô đang đờ người nhìn mình.

Ánh mắt cô mờ mịt, chứa vài phần sợ hãi.

Ánh mắt đó làm cho lòng anh có cảm giác khó chịu không thể giải thích được.

Anh bực bội nới lỏng cà vạt ra, sau đó quay đầu nhìn Trang Nại Nại nói: "Đừng tự mình đa tình, tôi chỉ là không thích cô ta làm ồn ào."

Một câu nói làm Trang Nại Nại ngây ra.

Tự mình đa tình?

Anh cho rằng… cô nghĩ anh vẫn yêu cô như trước, nên mới xử lý ông chủ Hoàng và Hoàng Tiểu Ái?

Anh không cần nói thì cô cũng tự hiểu.

Năm năm trước anh còn… huống chi là bây giờ.

Trang Nại Nại rũ mắt xuống, bình tĩnh nói: "Em biết, em không có nghĩ nhiều."

Lời này làm Tư Chính Đình càng thấy bực thêm.

Trang Nại Nại ngẩn người.

Tư Chính Đình thất thần.

Tô Ngạn Bân ngồi cạnh không kìm được mà đưa tay đỡ trán.

Lão Đại của tôi ơi, mấy câu "chưa quên em, còn yêu em" như được viết lên trán anh vậy đó, còn ở đây giấu đầu lòi đuôi làm gì?

Nhưng mà…

Trang Nại Nại luôn thông minh lanh lợi, sao ngay cả điểm này cũng không nhìn ra?

Hơn nữa… nhiều năm trôi qua như vậy, Đình Lão Đại vì Trang Nại Nại mà thay đổi lớn như thế, còn Trang Nại Nại thì lại vẫn giống như trước đây.

Dường như chuyện chia tay năm đó không hề ảnh hưởng gì tới cô.

Phát hiện này làm Tô Ngạn Bân hơi khó chịu, sao cô gái này có thể vô tình như vậy?

Trong cảm nhận của Tô Ngạn Bân, Trang Nại Nại là đồ khốn kiếp.

Anh ta đưa mắt dò xét sắc mặt Tư Chính Đình, sau đó nói: "Trang Nại Nại, cô đừng nghĩ rằng Lão Đại của bọn tôi vẫn chưa dứt tình với cô, cũng đừng có ý đồ gì với Lão Đại. Nói cho cô biết, Lão Đại với vị hôn thê tình thâm, sắp kết hôn rồi. Vị hôn thê của Lão Đại, năm đó cô cũng biết mà, mất tích nhiều năm, gần đây vừa tìm về được. Chắc cô chưa từng gặp đâu, chậc chậc, đó là một cô gái đẹp, chân dài, không phải loại người sân bay như cô có thể so sánh. Lúc bọn họ tổ chức hôn lễ, nhất định sẽ gửi thiệp mời cho cô, để cô biết cảnh tượng gia tộc lớn kết hôn là như thế nào, chắc chắn là rất lãng mạn và hoành tráng…"