Chereads / Đấu La Đại Lục (Phần 4) / Chapter 32 - Chương 32: Gặp lại Na Na

Chapter 32 - Chương 32: Gặp lại Na Na

Nam Trừng đang chuẩn bị đi tính tiền, nhưng khi cô cúi đầu nhìn xuống, đã không còn thấy Lam Hiên Vũ nữa rồi.

Lam Tiêu cười nói: "Không sao, không lạc được đâu, em tính tiền đi, để anh đi tìm cho."

Những cửa hàng lớn như thế này đều có thiết bị giám sát, nên việc bị lạc mất con ở trong đây là không có khả năng. Nhất định là Lam Hiên Vũ ham chơi, cho nên chạy lung tung ở đâu đó rồi.

Lam Hiên Vũ vẫn là một đứa trẻ ham chơi, lúc này cậu đang đứng trong tiệm bán mô hình, hình vào một cái mô hình cực kỳ đẹp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu tràn đầy sự khát vọng.

Mô hình Long Hoàng Đấu La màu vàng tinh xảo đã kích thích sự thích thú của cậu. Nhưng lúc đó mẹ đã nói, cậu chỉ có thể mua một cái. Bởi vì những mô hình này quá xa xỉ.

Lúc này cậu nhìn lên một mô hình khác, chiếc mô hình này mặc đấu khải màu bạc, sau lưng nó còn có một đôi cánh lớn đang mở ra, mái tóc dài màu bạc tung bay sau đầu, cầm trong tay một cây trường thương màu bạc, một đôi mắt màu tím, nhìn sơ qua rất giống nhân vật trong bộ phim hoạt hình mà cậu thích. Và hơn nữa người này mặc một bộ đấu khải màu bạc.

"Bạn nhỏ, cháu thích bộ mô hình này sao?" Nhân viên bán hàng đã sớm thấy cậu đứng ở đó, hôm nay không có quá nhiều người mua hàng, nên khi cô nhìn thấy Lam Hiên Vũ xinh xắn đứng đó, liền đi tới gần hỏi thăm.

Lam Hiên Vũ gật đầu, "Dạ, bộ mô hình Ngân Long Đấu La này có thể bán rẻ được không ạ?" Lúc trước khi cậu mua mô hình Long Hoàng Đấu La, thì cậu đã thấy bộ mô hình này, chẳng qua lúc đấy mẹ nói chỉ có thể mua một cái, nên cậu chọn Long Hoàng Đấu La. Nhưng khi đó Nam Trừng đã nói cho cậu biết, đây chính là một cặp vợ chồng, Ngân Long Đấu La chính là thê tử của Long Hoàng Đấu La.

Nhân viên bán hàng cười nói: "Cái này không thể được. Đây là mô hình thứ ba mươi thuộc phiên bản giới hạn, đấu khải của mô hình này đều được chế tạo từ kim loại hiếm, cho nên cô cũng không có quyền bán hạ giá!"

"À dạ.." Lam Hiên Vũ lắc đầu tiếc nuối, "Cảm ơn cô. Về sau cháu nhất định sẽ tới đây mua."

Nhân viên bán hàng nhìn bộ dáng khả ái của cậu, cười nói: "Vậy con phải nhanh lên nha, bởi vì đây là bộ giới hạn nên số lượng rất ít. Cả tiệm chỉ có duy nhất một cái này thôi."

"A?" Lam Hiên Vũ lo lắng, cậu thật sự rất thích bộ mô hình này.

"Tôi muốn mua bộ mô hình này." Đúng lúc này, một giọng nói dễ nghe vang lên,

Nhân viên bán hàng vội vàng đứng lên, nhìn về phía người đi tới, con mắt của nàng tỏa sáng, "Oa, ngài mua tóc giả ở nơi nào vậy? Nhìn rất giống của Ngân Long Đấu La nha.

Lam Hiên Vũ nghe thấy có người muốn mua, và khi nãy nhân viên bán hàng chỉ nói còn một cái cuối cùng, nên nội tâm nhất thời khẩn trương, cậu xoay người lại.Mà khi cậu nhìn thấy người này, thì lại không khỏi ngẩn người ra.

Mái tóc dài màu trắng bạc, đôi mắt màu tím, mà đeo khẩu trang màu đen.

"A dì, là người ạ"

Ánh mắt của Na Na nhu hòa nhìn cậu, nàng ngồi xổm người xuống, do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn được, đưa tay sờ lên hai gò má trắng nõn của cậu, "Đúng vậy! Con rất thích bộ mô hình này đúng không? A dì mua tặng cho con."

"Không được, không được. Mẹ đã nói, không thể tùy tiện nhận đồ của người khác." Lam Hiên Vũ vội vàng nói.

Na Na mỉm cười, "Không phải ta sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con sao? Cứ coi như đây là thù lao được rồi."

Lam Hiên Vũ ngẩn người, cậu đối với việc này không rõ ràng lắm. Nhìn thấy người bán hàng đã đem bộ mô hình Ngân Long Đấu La đóng gói xong, thì cậu trở nên xoắn xuýt.

Nhìn bộ dáng cau mày của cậu, Na Na không nhịn được mà đưa tay sờ lên giữa trán của cậu, "Nhíu mày như vậy nhìn xấu xí lắm, lúc con vui vẻ mới đẹp trai nha."

"A dì, thật sự con có thể nhận sao?" Lam Hiên Vũ chần chờ nói.

Na Na mỉm cười nói: "Đương nhiên là có thể rồi. Hay để A dì dẫn con đi tìm ba mẹ, sau đó giúp con thuyết phục bọn họ, có được không?

"Thật sự?" Đôi mắt to của Lam Hiên Vũ sáng lên.

Nhìn bộ dáng hưng phấn của cậu, không biết vì sao, trong Na Na cảm thấy, dù cho cậu có muốn mua toàn bộ thế giới thì nàng cũng sẽ mua cho cậu vui.

"Đương nhiên là thật rồi." Khuôn mặt được ẩn dưới lớp khẩu trang của nàng, biểu hiện ra sự ôn nhu cùng cưng nhiều.

Lam Hiên Vũ đột nhiên kéo lấy tay của nàng, sau đó đặt lên hai má của mình, "A di, con cho a di sờ thêm vài cái nữa này."

"Ha ha, tên nhóc này, nhỏ như vậy mà đã biết bán nhan sắc rồi, thật đáng yêu nha." Nhân viên bán hàng nhịn không được mà cười nói.

Na Na đột nhiên nghiêng đầu, cặp mắt màu tím của nàng trở nên lạnh như băng, lạnh lùng nhìn về phía nhân viên bán hàng, "Ngươi nói cái gì?"

Nhân viên bán hàng rùng mình một cái, trong nháy mắt kia, nàng cảm giác cả người bị đông cứng thành tượng băng. Cơ thể không tự chủ mà trở nên run rẩy.

Lam Hiên Vũ cũng hoảng sợ, kéo tay của Na Na, "A dì, người làm sao vậy?"

Na Na sửng sốt một chút, sau đó thần sắc khôi phục bình thường, nàng nhàn nhạt nhìn người bán hàng mà nói: "Không có chuyện gì thì đừng có mở miệng."

Lúc này cô ta mới cảm thấy tim mình đập một cách mãnh liệt, nhân viên bán hàng khúm núm dạ vâng hai tiếng, rồi vội vàng cúi đầu hoàn thành xong việc đóng gói.

"Hiên Vũ, sao con lại chạy tới đây rồi? Để ba tìm nãy giờ. Ồ, là cô sao!" Lam Tiêu cuối cùng cũng tìm tới nơi này, hắn đi lòng vòng xung quanh, sau đó liền nghĩ đến cửa hàng bán mô hình này, quả nhiên, con trai của mình đang ở đây.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, ở chỗ này không chỉ thấy được Lam Hiên Vũ, mà còn thấy được Na Na.

Dung nhan của Na Na quá đẹp nên dễ dàng lưu lại ấn tượng cho người khác, vì vậy hắn cũng không có khả năng quên được.

"Xin chào." Na Na khách khí nhìn hắn gật đầu.

Lam Hiên Vũ nhìn thấy được Lam Tiêu, cậu giống như đã làm sai chuyện gì vậy, cúi đầu nói: "Ba ba, A dì nói là đưa cho con bộ mô hình này, con, con có thể nhận được không?"

"Sao cơ?" Lam Tiêu có chút kinh ngạc nhìn về phía Na Na.

Na Na nói: "Tôi cùng đứa bé này rất có duyên phận, nên nhìn thấy nó rất thích món đồ này, tôi liền mua cho nhóc. Xin ngài hãy để cho nhóc con nhận.

Lam Tiêu chặn lại nói: "Thế này không ổn đâu! Chỉ là nhất thời gặp nhau, làm sao có thể nhận đồ của cô được. Như vậy đi, để tôi trả tiền lại. Cám ơn cô."

"Ba ba muôn năm." Lam Hiên Vũ nhảy tung tăng.

Na Na muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Lam Hiên Vũ, rốt cuộc cũng không nói ra.

"A dì cũng muôn năm." Dường như là cảm giác được cái gì đó, Lam Hiên Vũ cười tủm tỉm kéo tay của Na Na.

Lam Tiêu trả tiền, cầm trong tay mô hình Ngân Long Đấu La đã được đóng gói một cách cẩn thận, nhịn không được mà xoa đầu con trai của mình: "Tí nữa phải nói là ba chủ động mua cho con, bằng không thì mẹ sẽ mắng con đấy."

"Dạ vâng, ba tốt với con nhất."

Vẻ mặt của Lam Tiêu bất đắc dĩ, trên thực tế, hắn không thể chịu nổi con trai khẩn cầu mình, Nam Trừng cũng chịu không được. Chỉ là tiểu Hiên Vũ từ nhỏ rất hiểu chuyện, rất ít khi đòi hỏi hai người chuyện gì.

"A dì hẹn gặp lại." Lam Hiên Vũ lưu luyến nhìn về phía Na Na sau đó phất phất tay với nàng, lúc này mới đi theo Lam Tiêu.

Nhìn bóng lưng của cha con bọn họ, Na Na bình tĩnh đứng ở nơi đó, trong bàn tay vẫn còn chút cảm giác khi nắm bàn tay nhỏ bé của Lam Hiên Vũ. Một cảm giác khó hình dung cứ quanh quẩn mãi trong lòng của nàng.

Có đúng là tình cờ gặp không? Đương nhiên là không phải rồi. Trên thực tế, từ lúc gia đình Lam Hiên Vũ trở về Thiên Đấu Thành nàng đã cảm nhận được. Nhất là cảm nhận được vị trí của Lam Hiên Vũ.

Nàng không khống chế được tâm tình của mình, bất tri bất giác mà đi đến đây, một lần nữa xuất hiện trước mặt của Lam Hiên Vũ.

Không muốn rời khỏi cậu. Trong đầu của nàng chỉ có suy nghĩ này thôi.

Theo bản năng, nàng bước đi, bước theo hướng hai người bọn họ vừa đi. Rất nhanh, nàng liền thấy được Nam Trừng, Nam Trừng cùng Lam Tiêu mỗi người cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Lam Hiên Vũ, một nhà ba người cứ như vậy mà đi trong cửa hàng.

Thấy được ba người tay trong tay đi với nhau, Nam Trừng không biết nói câu gì với Lam Hiên Vũ, sau đó còn giơ tay cụng lê trán của cậu. Thấy được động tác này của nàng, không biết tại sao, Na Na liền vô thức nắm tay. Nhưng lý trí khiến cho nàng buông lỏng trở lại, bởi vì nàng thấy được, Lam Hiên Vũ ôm lấy chân của Nam Trừng, bộ dáng rất đáng yêu và nhu thuận.

Mình thật sự thích đứa bé đó!

Hơn nữa, trong lòng của nàng còn có một tâm tình khác, đây chẳng lẽ là, ghen ghét?

Na Na dùng sức mà hít sâu một hơi, cuối cùng nàng vẫn hạ quyết tâm, mở ra đôi chân dài, bước nhanh về phía bọn họ.

"Phiền các ngươi chờ một chút." Đi đến sau lưng gia đình của Lam Tiêu, nàng phát ra tiếng gọi ba người bọn họ.