Chereads / Đấu La Đại Lục (Phần 4) / Chapter 34 - Chương 34: Cửu long hí châu

Chapter 34 - Chương 34: Cửu long hí châu

Mặt nước đang tĩnh lặng thì xuất hiện những rung động, từng gợn sóng xoay tròn rồi khếch tán ra ngoài, chỉ sau tích tắc bể nước cực lớn kia đã biến thành một cái lốc xoáy khổng lồ.

Những người vừa mới bước vào cửa hàng lập tức thấy được sự biến hóa của bể nước, tiếng thán phục không ngừng vang lên.

Trong nháy mắt, từng vòng xoáy nước chậm rãi mà dâng lên, vòng xoáy nước đấy từ từ thoát ra khỏi bể nước sau đó dần dân bay lên không trung.

"Thủy Long Quyển?" Nam Trừng thốt lên. Nàng là người điều khiển băng nguyên tố, nên rất gần gũi với thủy nguyên tố, trong khoảng cách một trăm mét, vậy mà có thể làm cho thủy nguyên tố trong bể nước biến thành Thủy Long Quyển, đây không phải là thứ mà lục giai Hồn đế như nàng có thể làm được.

Điều này có nghĩa cô gái trẻ tuổi hơn mình này, là một cường giả có cấp bậc từ Hồn đế trở lên.

Huống chi, Thủy Long Quyển vẫn tiếp tục dâng lên, trong chớp mắt, đã dâng lên cao đến hơn một trăm mét, chỗ cao nhất của vòng xoáy cũng đã cao bằng với chỗ bọn họ đang đứng.

Mắt của Na Na lóe sáng lên, những giọt nước ở trong tung tâm của Thủy Long Quyển bắt đầu cuồn cuộn lại, một con rồng nước chậm rãi ngưng tụ thành hình, kèm theo đó là tiếng rồng ngâm trầm thấp.

Bởi vì khoảng cách gần nhất, nên gia đình của Lam Tiêu có thể nhìn thấy được rất rõ ràng, con rồng nước kia không chỉ có ngoại hình của một con rồng, mà nó giống y chang luôn, từ râu, móng, vảy rồng, đầy đủ các bộ phận của rồng, nó còn tỏa sáng lấp lánh. Con rồng nước này dài khoảng hơn mười mét, bay đi bay lại trên không trung, làm cho những người ở dưới liên tục kinh hô thán phục.

Nhưng mà, lúc này mới chỉ bắt đầu. Ngay lúc mà mọi người đang kinh hô phán phục, thì diện tích của xoáy nước tự nhiên thu nhỏ lại vài phần, lại thêm một con rồng nước nữa xuất hiện, cũng tiếp tục lượn vòng trong không trung. Sau đó là con thứ ba, con thứ tư…

Cho đến khi con rồng nước thứ chín xuất hiện lượn lờ quanh không trung của trung tâm mua sắm, thì tất cả nước trong bể mới hết, chỉ còn có một quả cầu nước đường kính hơn năm mét đang lơ lửng ở giữa sảnh lớn.

Chín con rồng nước này liền vây quanh quả cầu nước này rồi bay vút lên, cực kỳ tráng lệ. Trên những hành lang của trung tâm thương mại đã đứng đầy người xem. Không chỉ là khách hàng, ngay cả nhân viên bán hàng cũng không nhịn được mà chạy ra xem.

Những người vây xem vừa kinh hô, vừa dùng hồn đạo thông tin quay đi quay lại cảnh tượng này, thật quá tráng lệ! Dưới góc nhìn của bọn họ, đây chính là màn biểu diễn bất ngờ của trung tâm thương mại.

Mà giờ phút này, Lam Tiêu cùng Nam Trừng đã kinh ngạc đến không ngậm miệng lại được. Những thứ này, đây quả thật là Na Na có thể làm được sao?

Nếu như đúng là nàng làm, thì mức độ khả năng khống chế thủy nguyên tố của nàng, đã đến mức độ gì rồi?

Na Na quay đầu lại nhìn Lam Tiêu cùng Nam Trừng, "Có thể chứ?"

Nam Trừng dò hỏi: "Cô, cô là Phong Hào Đấu La sao?"

Na Na sửng sốt một chút, "Phong Hào Đấu La? Chắc là vậy." Nàng cũng không biết mình có phải là Phong Hào Đấu La không nữa, bởi vì những năm nay nàng đã học rất nhiều tri thức của thế giới này, biết được Phong Hào Đấu La là cái gì, nhưng trong tiềm thức của nàng, thì nàng cho rằng mình không phải là Phong Hào Đấu La. Nhưng cái danh xưng này hình như cũng có quan hệ với nàng.

Nhìn vào ánh mắt nóng bỏng của Nam Trừng, nàng cảm thấy mình nên thừa nhận, từ đó sẽ khiến đối phương dễ tán thành mình hơn.

"Phong Hào Đấu La nha!" Nam Trừng hưng phấn đến mặt đỏ lên, đừng nhìn nàng là lục giai Hồn đế, nhưng nàng còn chưa từng nhìn thấy một vị Phong Hào Đấu La nào cả. Mà cho dù trong thời đại hồn đạo khoa học kỹ thuật phát triển như bây giờ, một vị Phong Hào Đấu La vẫn như cũ là tồn tại cao quý nhất của Liên Bang.

Na Na chỉ tay phải xuống dưới một cái, quả cầu nước đang lơ lửng trên không trung bổng rơi xuống, chín con rồng nước cũng rơi xuống, cuối cùng rơi vào trong bể nước, chúng rơi rất nhẹ nhàng không có tung tóe bọt nước lên, cứ lặng yên dung nhập vào bên trong bể nước, mặt nước cũng khôi phục lại vẻ tĩnh lặng ban đầu. Nếu như không phải thấy được một màn tráng lệ kia, e rằng cũng không ai biết được vừa xảy ra chuyện gì.

Tuy tu vi của Lam Tiêu không bằng Nam Trừng, hắn thậm chí còn không phán đoán được tu vi của Na Na là gì. Nhưng khi nghe được bốn chữ Phong Hào Đấu La thì hắn cũng rất rung động.

Na Na nói: "Anh cũng vừa xem qua Hồn đạo truyền tin của tôi rồi. Kiểm tra một chút là có thể liên lạc được với tôi. Khi nào các người về lại Thiên La Tinh?"

Nam Trừng vô thức nói: "Ngày mai."

Na Na gật đầu, sau đó nàng ngồi xuống, nhẹ nhàng xoa đầu Lam Hiên Vũ, mỉm cười nói: "Vậy là ngày mai gặp nha."

Cho đến khi hình bóng của Na Na hoàn toàn biến mất, Lam Tiêu cùng Nam Trừng vẫn còn chưa tỉnh lại được.

Phong Hào Đấu La? Nếu như đối phương thật sự là một vị Phong Hào Đấu La thì không nghi ngờ gì được nữa rồi. Những thứ khác không nói, riêng tiền phụ cấp hàng tháng mà liên bang cấp cho bọn họ, cũng đủ để cho nàng trở thành giai cấp thượng tầng rồi, cần gì thù lao của bọn họ nữa. Khó trách người ta không so đo việc tiền lương. Chẳng lẽ thật sự là do duyên phận?

Lam Tiêu cau mày lại, nhìn Nam Trừng nói: "Có phát hiện gì lạ không?"

Nam Trừng lắc đầu, trả lời: "Chúng ta không thể quá mẫn cảm như vậy, Dù thiết bị cũng không thể tra ra được gì, nếu như người ta đúng là Phong Hào Đấu La thật thì mình có thể nhìn ra cái gì đây?"

"Ba mẹ, hai người đang nói chuyện gì thế? Dì Na Na muốn làm lão sư cho con đúng không?" Lam Hiên Vũ chớp chớp đôi mắt to nhìn họ.

Nam Trừng hỏi: "Vậy con có thích dì Na Na không?"

"Thích, thích chứ." Lam Hiên Vũ liên tục gật đầu, cậu nhìn về mô hình Ngân Long Đấu La trong tay của ba ba, thì cậu càng cảm thấy thích Na Na a dì vô cùng.

Lam Tiêu: "Xem tình hình rồi tính sau. Nếu như anh nhớ không nhầm, thì phi thuyền đưa chúng ta về nhà đã không còn chỗ trống nữa rồi. Không biết nàng theo chúng ta về bằng cách nào. Mặc dù anh có số thông tin hồn đạo của nàng, nhưng nàng lại không có thông tin liên lạc của chúng ta. Nếu ngay cả như vậy mà nàng có thể tìm được chúng ta, thì e rằng, chúng ta không có cách nào từ chối được." Nói đến đây, hắn cũng không nhịn được mà cười khổ.

Bị một vị Phong Hào Đấu La nhìn trúng, muốn từ chối cũng không biết nên từ chối như thế nào, nhất là cô ta lại mang theo thiện ý đến. Dựa vào những biểu hiện bên ngoài của nàng, thì Na Na đúng là rất yêu thích Lam Hiên Vũ. Thậm chí nàng còn không tiếc bại lộ năng lực của mình để có thể được gia đình Lam Tiêu đồng ý nữa mà.

Lúc này thì sự hào hứng khi đi mua sắm của bọn họ đã giảm đi rất nhiều. Gia đình bọn họ chỉ đi lòng vòng một hồi, nghe những vị khách khác bàn tán sôi nổi về màn Cửu Long Hí Châu kia, sau đó không lâu thì ba người nhà bọn họ quay trở về khách sạn.

Không có chuyện phi thuyền vũ trụ đợi hành khách cả, nên vừa rạng sáng ngày hôm sau, bọn họ đã thu thập xong hành lý và một lần nữa đi vào trung tâm du hành vũ trụ của Thiên Đấu Tinh, chuẩn bị khởi hành.

"Na Na a dì có đến không nhỉ?" Lam Hiên Vũ nhìn xung quanh phòng đợi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Na Na.

"Ba ba cũng không biết. Có lẽ, là phải xem duyên phận rồi." Tuy rằng ngoài miệng thì Lam Tiêu nói như vậy, nhưng trong lòng của hắn không muốn gặp lại cô gái tuyệt sắc kia.

Nam Trừng thì không quan tâm đến chuyện này, nếu như có một vị Phong Hào Đấu La đến dạy con mình, thì đương nhiên không phải là chuyện thì xấu cả. Còn về việc ghen tị với sắc đẹp của nàng, nói thẳng ra, từ khi nhìn thấy được dung mạo của Na Na, thì nàng chưa bao giờ có loại tâm tình này.

Thứ nhất là khi Lam Tiêu trở về nhà không lâu thì phải lập tức đi công tác, còn cái thứ hai thì, nàng tin rằng, với dung mạo đẹp hoàn mỹ như Na Na, e rằng nàng còn chướng mắt chồng của mình. Nếu con trai mình về sau mà đẹp trai như Đường Nhạc, thì hi vọng nó có thể tìm được một cô bạn gái đẹp như Na Na vậy.

Mãi cho đến khi leo lên phi thuyền, bọn họ cũng không gặp được Na Na. Khi trở về cũng là chiếc phi thuyền 7703 kia, bởi vì bọn họ đặt vé là loại vé khứ hồi.

Trước khi phi thuyền cất cánh, vẫn vang lên một tràng nhắc nhở dài về những vấn đề đảm bảo an toàn.

Lúc này thì tâm tình của Lam Hiên Vũ đã có chút sa sút. Mãi cho đến khi phi thuyền châm lửa để cất cánh, cậu vẫn không nói tiếng nào. Bởi vì từ đầu đến cuối cậu không thấy bóng dáng của Na Na.

Cậu rất muốn nhờ ba ba của mình liên lạc với Na Na a dì, nhưng Lam Tiêu lại không đồng ý, Lam Tiêu chỉ nói với cậu là, nếu có duyên thì nhất định sẽ gặp lại. Còn nếu như không gặp lại nữa, thì là do duyên phận chưa tới.