Na Na nói: "Để yên ta nghĩ biện pháp giải quyết. Ngươi đừng có nói chuyện với ta." Vừa nói, nàng vừa khoanh chân ngồi xuống trước mặt của Lam Hiên Vũ, đưa tay chụp lấy Lam Hiên Vũ, ôm cậu vào trong lòng của mình, tay phải đặt trên ngực của Lam Hiên Vũ, vừa ngăn hai loại năng lượng kia lại, vừa yên lặng cảm thụ sự biến hóa của chúng.
Mà Nam Trừng giờ đây thì đã khóc rồi, dù thế nào thì nàng cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải chuyện như vậy. Nàng cũng không có trách việc Na Na gia tăng áp lực làm cho Lam Hiên Vũ xuất hiện biến hóa như vậy, nàng hiểu được, sự biến hóa này cũng không phải là Na Na tạo thành. Dù sao Lam Hiên Vũ cũng là một đứa nhỏ không bình thường, bởi vì cậu được sinh ra từ trong trứng mà!
Mà nếu Lam Ngân Thảo có hoa văn màu vàng chưa thức tỉnh hoàn toàn thì chắc chắn sẽ có ngày nó phải thức tỉnh, nên bây giờ phải vui mừng , bởi vì có một vị Phong Hào Đấu La đang ở chỗ này. Nếu như chỉ có một mình nàng, nàng cũng không biết nên làm như thế nào.
Lam Hiên Vũ tiến vào giấc mộng kỳ lạ đó, cậu lại một lần nữa thấy rất nhiều đốm sáng, mà một trong những đốm sáng đó, đang chia lìa ra, một chùm sáng màu bạc dung nhập vào cơ thể của cậu.
Hình như hai chùm sáng vàng và bạc đang va chạm lẫn nhau, cả hai đều muốn đuổi đối phương ra ngoài, mà trong đó, hình như có một cỗ lực lượng vô hình đang ngăn cách lấy chúng, không cho chúng xua đuổi lẫn nhau, và không cho chúng đụng vào nhau.
Dần dần, cỗ lực lượng vô hình này bắt đầu xoay tròn, sau đó lôi kéo hai cỗ luồng năng lượng màu vàng và màu bạc kia, trong sự xoay tròn với tốc độ cao, thì nó đem hai cỗ năng lượng thành từng sợi nhỏ mà xếp đan xen vào nhau, không có thể phân biệt rõ ràng như lúc ban đầu nữa.
Hai loại năng lượng này xoay tròn càng lúc càng nhanh, những bộ phận nhỏ bé trong đó, đã bắt đầu tiếp xúc với nhau.
Khi chúng tiếp xúc, thì liền bắn ra như bị điện giật vậy, nhưng rất nhanh chúng lại tiếp tục đụng vào nhau một lần nữa.
Lúc thì muốn đẩy đối phương ra, lúc thì muốn thâu tóm đối phương. Nhưng cường độ của hai cỗ năng lượng này lại như nhau, cho nên bọn chúng cũng không có đẩy nhau ra hay hút lấy nhau được.
Không biết qua bao nhiêu lâu, trong khi Lam Hiên Vũ đang hăng hái quan sát, thì hai cỗ năng lượng màu vàng và màu bạc này, chúng quấn quanh nhau, sau đó dính lại với nhau, hình thành một cái vòng xoáy nho nhỏ có hai màu vàng bạc, xoay vòng ở nơi này, rốt cuộc cũng ổn định lại.
Na Na mở hai mắt ra, chậm rãi thu tay phải của mình lại. Nàng nhẹ nhàng ôm Lam Hiên Vũ.
Lam Tiêu cũng Nam Trừng vẫn luôn ở bên cạnh nhìn chằm chằm, trong ánh mắt của bọn họ còn lộ ra sự mỏi mệt.
Ba ngày, từ khi bắt đầu tu luyện tới giờ, đã trôi qua ba ngày. Cho đến khi này, hai đường vân màu vàng bạc trên má của Lam Hiên Vũ mới rút dần đi.
Nam Trừng muốn hỏi, nhưng lại bị Lam Tiêu kéo lại. Hắn nhìn ra, lúc này khí tức của Lam Hiên Vũ đã vững vàng trở lại, chắc là đã vượt qua cơn nguy hiểm rồi.
Na Na ôm Hiên Vũ trở về phòng của cậu, cẩn thận từng li từng tí đưa cậu đặt ở trên giường, sau đó đắp chăn cho cậu. Xong mọi việc thì nàng mới nhẹ nhàng bước ra.
Lúc nàng đóng kỹ cửa phòng, Nam Trừng đã không thể chờ được nữa: "Điện hạ, Hiên Vũ nó…"
Na Na vẫn cau mày như trước, "Ta muốn nói về tình hình của Hiên Vũ với các ngươi đây. Tình huống của nó, vô cùng đặc thù."
"Ngài nói đi." Lam Tiêu kéo tay Nam Trừng, sau đó mời Na Na ngồi xuống ghế sofa ở phòng khách.
"Trong thân thể của Lam Hiên Vũ, dường như có hai loại năng lượng hoàn toàn bất đồng. Các ngươi cũng nhìn thấy được, một loại màu vàng, một loại khác màu bạc. Hai loại năng lượng này rất mạnh, hơn nữa chúng lại mạnh ngang nhau. Mà còn rất ngoan cố. Không biết vì sao, nhưng ta cảm thấy mình rất quen thuộc với hai loại năng lượng này. Nguyên nhân có thể là do ta cũng thích Lam Hiên Vũ, rồi theo cậu đi về tới đây.
"Nếu như chỉ có một loại năng lượng ở trong cơ thể của Hiên Vũ, thì nó sẽ trợ giúp cậu rất lớn, để cho cậu nhanh chóng cường đại lên, trở thành một Hồn sư cường đại. Nhưng mà, có cả hai loại năng lượng này ở trong cơ thể của cậu, thì nó lại phản tác dụng. Khi bọn chúng đều bị kích hoạt, hai loại năng lượng này sẽ tranh đoạt quyền điều khiển cơ thể. Mà chúng không có ý thức, nên lúc chúng tranh đoạt quyền điều khiển cơ thể này, chính là lúc Lam Hiên Vũ nguy hiểm nhất, bởi vì thân thể của cậu sẽ không chịu nổi mà sẽ bị tan vỡ."
"Ta đã thử khống chế hai loại năng lượng này lại, đem chúng biến thành nhiều sợi nhỏ, sau đó cho chúng xen kẽ lẫn nhau. Như vậy thì cường độ năng lượng của từng bộ phận sẽ không quá cao. Hơn nữa ta còn dùng phương thức xoay tròn để chúng không đụng chạm vào nhau, cứ cách nhau một khoảng như vậy, do đó chúng đã trở nên cân đối. Lúc này thì tình huống mới ổn định trở lại."
Sau khi nghe Na Na nói xong phương thức này thì Lam Tiêu và Nam Trừng vừa cảm thấy khiếp sợ và vừa cảm thấy vô lực, bởi vì bọn họ nghe không hiểu gì cả, những tri thức này có vẻ như thuộc về một thế giới khác vậy.
Na Na tiếp tục nói: "Vấn đề hiện tại là. Trong cơ thể của đứa bé này có hai loại năng lượng, và không chỉ có hai loại này thôi đâu. Vì theo tu vi của cậu tăng lên, thì sẽ còn có năng lượng phóng ra nữa.
Bởi vì hai loại năng lượng này vốn ở trong huyết mạch của hắn. Dù cho không tu luyện. Thì đến tuổi tác nhất định, thì chúng cũng sẽ tự phóng thích. Mà lúc đó, nếu không có biện pháp khai thông tốt, thì tình huống như hồi nãy sẽ tiếp tục xảy ra, thậm chí còn nguy hiểm hơn rất nhiều.
Nam Trừng thất thanh nói: "Vậy phải làm thế nào?"
Na Na nói: "Ta cũng vừa mới thử qua, hai loại năng lượng này có thể dung hợp với nhau trong một trạng thái nào đó. Nhưng điều này vô cùng khó thực hiện, cũng cần thời gian rất lâu. Cho nên ta chỉ làm cho hai loại năng lượng này xoay tròn lấy nhau, và hạn chế sự va chạm của chúng lại. Còn tới lúc cậu bé có thể tự không chế hai loại năng lượng này lại, cho chúng dung hợp với nhau thì mới có thể hóa giải hết nguy hiểm.
Nam Trừng còn muốn hỏi thêm, nhưng lại bị Lam Tiêu kéo lại, Lam Tiêu quay sang nói với Na Na:
"Điện hạ, nếu người còn ở đây, thì tiểu Hiên Vũ có còn nguy hiểm nữa không?
Na Na nói: "Tạm thời thì sẽ không có. Các ngươi cũng không cần quá lo lắng, tình huống như thế này chỉ xuất hiện vào những lần đột phá lớn mà thôi. Mà hai loại năng lượng này luôn áp chế lẫn nhau, nên dẫn đến tốc độ tu luyện của đứa bé này sẽ chậm lại, cho nên tạm thời khá tốt. Về việc hai loại năng lượng này có dung hợp với nhau hay không, thì phải chờ đến lúc đứa bé này đạt đến hai mươi cấp. Lúc đó sẽ có phương hướng cùng manh mối. Có lẽ, chờ tới khi cậu bé ngưng tụ được viên Hồn hạch đầu tiên, thì sẽ giải quyết được."
Hồn hạch? Nam Trừng và Lam Tiêu đương nhiên biết đó là cái gì, đó là đại danh từ dùng cho Hồn sư cao giai, dưới tình huống bình thường, thì chỉ có tu vi đạt tới cảnh giới thất hoàn Hồn Thánh, thì mới có thể ngưng tụ Hồn hạch. Hồn hạch với tư cách là hạch tâm của hồn lực, do đó nó có thể tự bỏ cũ lấy mới, để tăng cường sức chiến đấu của Hồn sư lên một phạm vi lớn.
Nam Trừng đã là lục hoàn Hồn đế, đáng lẽ ra bước tiếp theo của nàng chính là ngưng tụ Hồn hạch, nhưng bây giờ vẫn còn chưa đủ, bởi vì nàng không có một chút cảm ngộ nào cả. Nếu như trước bốn mươi tuổi mà không thể ngưng tụ Hồn hạch, thì cả đời này nàng cũng không thể ngưng tụ được nữa.
Lam Tiêu nói: "Vậy bây giờ chúng tôi có thể trợ giúp đứa nhỏ được gì không?"
Na Na nói: "Tăng cường thân thể của bé. Nhất là tăng cường tính bền dẻo của kinh mạch. Nếu như thân thể của cậu đủ cường tráng, thì cho dù có xuất hiện nguy hiểm đi chăng nữa, thì cậu cũng có khả năng thừa nhận được một ít, sẽ có nhiều thời gian xử lý hơn.
Lam Tiêu nhíu chặt lông mày lại, "Tăng cường thân thể thì có thể dựa vào rèn luyện, nhưng tăng cường kinh mạch…"
Na Na nói: "Ta sẽ nghĩ biện pháp. Trên thực tế, thì căn cơ của đứa bé này cũng rất tốt. Hai loại năng lượng này áp chế lẫn nhau mặc dù có mang đến nguy hiểm, nhưng ngoài nguy hiểm ra, thì chúng cũng đang tẩm bổ thân thể của cậu ta, nhất là luồng năng lượng màu vàng kia, đó chính là thứ tăng cường cường độ thân thể. Mỗi ngày ta sẽ giúp cậu dẫn đạo một chút, để cho thân thể của nhóc mau chóng trở nên tốt hơn.