Chereads / Tận thế:đế chế dưới lòng đất / Chapter 3 - Chương 3: Người Đồng Hành Đầu Tiên

Chapter 3 - Chương 3: Người Đồng Hành Đầu Tiên

Chương 3: Người Đồng Hành Đầu Tiên

Tô Võ ngồi trong hang, ánh sáng từ hai mặt trời xuyên qua khe đá nhỏ, chiếu lên đống tài nguyên anh vừa thu thập: 10 đơn vị tinh thể băng vĩnh cửu, vảy và máu hỏa lang. Máy lọc nước mini kêu rè rè, giọt nước trong veo rơi xuống bể đá thô sơ. Anh thở phào, nhưng Hệ thống không cho anh thời gian nghỉ ngơi. Giọng nói vô cảm lại vang lên:

"Nhiệm vụ: Xây dựng tường hợp kim chống nhiệt trong 48 giờ. Phần thưởng: Công thức thuốc biến đổi gen cấp 1 (chịu nhiệt)."

"Tường hợp kim?" Tô Võ lẩm bẩm, mở kho Hệ thống. Một bản thiết kế ba chiều hiện ra trong đầu anh: tường làm từ tinh thể băng vĩnh cửu kết hợp với kim loại từ đá núi lửa, có khả năng chịu nhiệt độ lên tới 100 độ C. Anh nhìn quanh hang – đá núi lửa thì đầy rẫy, nhưng cần công cụ để chế tạo. Anh lấy xẻng hợp kim và cuốc nhiệt, bắt đầu công việc.

Dùng cuốc nhiệt, Tô Võ cắt những khối đá đen từ vách hang, sau đó đập nhỏ chúng để lấy kim loại thô. Tinh thể băng vĩnh cửu được anh đẽo thành từng thanh dài, đặt xen kẽ với kim loại. Hệ thống hướng dẫn anh nung nóng kim loại bằng cuốc nhiệt, rồi dùng sức ép tay để gắn chúng với tinh thể. Quá trình chậm chạp, mồ hôi chảy ròng ròng, nhưng sau vài giờ, một bức tường thô sơ cao ngang ngực đã mọc lên trước lối vào hang.

Đúng lúc anh định nghỉ tay, một tiếng động lạ vang lên từ bên ngoài. Tô Võ nắm chặt cuốc nhiệt, nấp sau tường, nhìn qua khe hở. Một bóng người nhỏ nhắn xuất hiện trên cát nóng, bước đi xiêu vẹo như sắp ngã. Đó là một cô gái, tóc đen rối bù, mặc áo rách tả tơi, tay ôm một bọc vải nhỏ. Sau lưng cô, một con hỏa lang đang rình rập, đôi mắt đỏ rực sáng lên trong khói bụi.

"Chết tiệt," Tô Võ thì thào. Anh không muốn mạo hiểm, nhưng nếu không hành động, cô gái kia sẽ chết. Anh lao ra khỏi hang, hét lớn: "Này! Chạy về phía ta!" Cô gái giật mình, quay lại nhìn anh, rồi vấp ngã. Con hỏa lang lập tức nhảy tới, móng vuốt vung lên.

Tô Võ không chần chừ. Anh lao tới, dùng cuốc nhiệt chém mạnh vào sườn con thú. Lưỡi cuốc nóng đỏ xuyên qua vảy, khiến nó gầm lên đau đớn. Cô gái lồm cồm bò dậy, chạy về phía hang. Tô Võ lùi lại, dụ con hỏa lang xa ra, rồi ném một mảnh đá vào đầu nó. Khi nó mất tập trung, anh đâm thẳng cuốc vào cổ họng. Con thú đổ gục, máu đỏ loang trên cát.

Anh quay lại hang, thấy cô gái đã ngồi tựa vào tường hợp kim, thở hổn hển. Cô ngẩng lên, đôi mắt đen long lanh nhìn anh. "Cảm… cảm ơn anh," cô nói, giọng yếu ớt. "Tôi là Thẩm Vi Vi, từ Lục Thâm. Gia đình tôi… bị biến dị thú giết hết."

Tô Võ gật đầu, đưa cô một ngụm nước từ máy lọc. "Ta là Tô Võ. Sao cô lại ở đây?" Anh hỏi, quan sát cô. Thẩm Vi Vi trông mỏng manh, nhưng đôi tay cô chai sạn, như từng làm việc nặng.

"Chỗ tránh nạn của tôi bị hỏa lang tấn công. Tôi chạy trốn, mang theo ít hạt giống hỏa tinh thảo," cô đáp, giơ bọc vải lên. "Tôi không còn nơi nào để đi."

Tô Võ im lặng, cân nhắc. Một mình anh khó mà xây dựng chỗ tránh nạn lớn hơn, mà cô gái này có vẻ biết trồng trọt – một kỹ năng anh cần. "Ở lại đây," anh nói. "Giúp ta xây dựng nơi này, ta sẽ bảo vệ cô."

Thẩm Vi Vi gật đầu, ánh mắt sáng lên chút hy vọng. Cô lấy từ bọc vải vài hạt giống đỏ rực, đặt xuống đất. "Hỏa tinh thảo chịu nhiệt tốt, có thể ăn được. Nếu có đất ẩm, tôi có thể trồng nó."

Tô Võ mỉm cười, chỉ vào mạch nước ngầm. "Có nước đấy. Làm đi." Anh quay lại bức tường, tiếp tục gia cố. Với sự giúp đỡ của Vi Vi, anh dùng đất ẩm trộn với đá vụn để lấp kín khe hở, hoàn thành tường hợp kim trước khi mặt trời Solara lên đỉnh.

Hệ thống thông báo:

"Nhiệm vụ hoàn thành. Phần thưởng: Công thức thuốc biến đổi gen cấp 1 (chịu nhiệt) đã mở khóa. Nhiệm vụ tiếp theo: Trồng 5 cây hỏa tinh thảo trong 72 giờ. Phần thưởng: Người máy lao động cơ bản."

Tô Võ nhìn Thẩm Vi Vi, đang cẩn thận gieo hạt xuống đất ẩm. "Có vẻ ta không còn đơn độc nữa," anh nghĩ, cảm giác một hành trình mới vừa bắt đầu.