"Sao ông lại bắt tôi!?!"
"Cậu sẽ là học trò mới của ta"
Sư lão cười khà khà trước mặt Phát.
Một tiếng trước, Phát đang nhìn lén cô gái hàng xóm tắm mà bị Sư lão bắt đi.
Ông ta có một bộ râu dài trắng như tuyết, một chiếc áo dài màu đen với hoa văn phức tạp.
Ông này nhìn giống mấy ông trong truyện tu tiên bên Trung Quốc vl
Phát nghĩ thầm
"Từ giờ cậu phải tu luyện ở đây hết đời, nếu cố gắng trốn chạy thì sẽ nhận hình phạt thích đáng".
Vẻ mặt của Phát ngơ ngác:"Ý ông là gì?!!".
"Ở đây tu luyện chứ làm gì, từ giờ cứ gọi nơi đây là nhà. Đừng lo về phía gia đình của ngươi, ta đã xoá kí ức của họ rồi".
Sau khi nói xong ông lão hoá thành bầy quạ, bay đi nhanh chóng.
Phát vẫn ngơ ngác ngồi đó, vẻ mặt dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn tự tát vào mặt mấy cái đau điếng.
"Mình đang mơ ư? Chắc chắn là mình đang mơ rồi".
Anh ta tự véo vào mặt mình mặt mình mấy cái nữa.
"Đây không phải là mơ!!!".
Hắn ta hoảng loạn, ngồi bật dậy và nhìn xung quanh.
Bây giờ, khung cảnh xung quanh chỉ toàn là núi và núi. Hắn ta đang ở trên đỉnh một ngọn núi rất cao mà không có đường xuống.
Trong thoáng chốc trong đầu hắn ta hiện lên một tiếng "Bíp". Sau đó hắn ta ngã xuống và ngất lịm đi.
"Dậy, dậy mau"
Sư lão cầm gậy chọc vào đầu hắn ta mấy cái. Lúc sau hắn tỉnh dậy trong cơn mê màng.
"Ta bảo ngươi tu luyện mà, có bảo ngươi ngủ đâu".
Khi đã tỉnh táo lại, hắn ta mới nhận ra hắn đã ngủ được một ngày.
"Tỉnh ngủ chưa? Không chịu nổi linh khí ở đây à?".
Trong cơn tức giận hắn ta liền chửi lại:"Linh khí cái đầu ông, giải thích xem chuyện này là thế nào?".
"Nếu ngươi muốn biết thì ta cũng sẵn lòng trả lời, chả qua là trên Thiên Cung người ta có tổ chức cuộc thi so tài võ nghệ giữa các học trò của các Sư Lão. Ta đang dạo chơi ở trần thế bỗng nhiên thấy một nguồn Linh Áp mạnh mẽ, liền tới chỗ đó. Lúc sau ta mới biết nguồn Linh Áp mạnh mẽ đó toả ra từ ngươi nên ta bắt về. Nghe có thoả mãn ngươi không?".
"Thoả mãn cái đầu ông, có trả tôi về nhà không thì bảo"
"Tới khi ngươi chiến thắng cuộc thi đó, ta sẽ trọng sinh ngươi lại về khoảnh khắc trước khi bị ta bắt đi"
"Tại sao tôi phải chấp nhận cái yêu cầu này chứ?"
"Thế thì cứ cố mà tìm đường về đi nhé, ta đi đây"
Nói xong, ông ta lại hoá thành quạ mà bay đi.
"Này đứng lại ông già chết t-"
Khi đang chửi thề, một giọng nói như robot phát ra:"Cài đặt hệ thống thành công".
"Chuyện gì vậy chứ? Thôi mặc kệ chắc là ảo giác do mình đói quá thôi, bây giờ nên việc lấp đầy cái bụng là ưu tiên hàng đầu"
Nghĩ xong hắn liền đi thăm dò xung quanh, ngó ngiêng xung quanh hắn chỉ thấy mỗi một con heo rừng.
Nhìn con heo rừng cao khoảng hai mét, nặng khoảng một tấn khiến hắn tái mặt.
"Cái quái gì vậy!? Lần đầu tiên mình gặp một con heo rừng to tới vậy. Làm sao để thịt nó đây? Mà hôm qua mình có thấy nó đâu"
Khi đang suy nghĩ xem có cách nào để giết con heo rừng, ánh mắt của cả hai chạm nhau.
Con heo rừng vừa thấy Phát liền lao tới phía hắn.
20 bước, 10 bước, con heo càng ngày càng tới gần. Lúc đang hoảng loạn không biết nên làm gì một tiếng nói phát ra:"Hệ thống kích hoạt"
Một tia sét giáng xuống đầu con heo rừng, khiến nó chết ngay tại chỗ. Lượng nhiệt của tia sét vừa đủ làm thịt của con heo chín một cách hoàn hảo.
"Cái, cái quái gì vậy!!?".
Hắn ta liền từ từ tới gần xác của con heo, lấy tay chạm thử vào để xem nó đã chết chưa.
"Thật khó tin, những miếng thịt này mọng nước và thơm quá".
Hay liền lấy tay bốc lên một miếng thịt rồi bỏ vào mồm.
"Nhạt quá, chắc do không bỏ gia vị gì cả".
Mặc dù nói thế nhưng hắn vẫn bốc tiếp và cho vào mồm vì quá đói. Sau đó hắn thiếp đi lúc nào không biết.
Lúc tỉnh dậy hắn thấy trời đã tối. Nhận ra quên mất việc chính của bản thân hắn ta liền bật dậy.
"Tu tiên ư? Bắt đầu như nào nhỉ? Trước đây mình chỉ xem qua nó thôi, mà chắc cũng giống ngồi thiền thôi".
Nghĩ xong hắn ta liền thử ngồi xuống, nhắm mắt lại và thả lỏng cơ thể nhất. Lập tức các luồng gió nhỏ vậy quanh hắn ta, nhưng hắn vẫn chưa cảm thấy gì.
Một lúc sau hắn cảm nhận có một luồng gió đang chảy vào tim hắn, sau đó các luồng gió biến mất. Hắn cố gắng thử lại lần nữa nhưng lần này không thấy có luồng gió nào xung quanh, cố thêm một lúc vẫn chẳng có gì xảy ra.
"Tại- tại sao chứ!?"
Khi đang định bỏ cuộc và mở mắt ra hắn nhận ra mặt trời đã mọc, mới lúc trước hắn còn thấy mặt trăng ở trước mặt.
Lúc này, bóng dáng quen thuộc lại xuất hiện.
"Thật ngạc nhiên, ngươi đã giết được con heo đó".
"Này ông già, con heo đó là sao chứ? Hôm trước tôi còn không thấy nó!".
"Con heo đó là do ta triệu hồi để thử xem tố chất của ngươi đấy. Mà cho ta hỏi nhé, làm sao mà ngươi giết được con heo đó?".
Ông ta tỏ ra một vẻ mặt nghi ngờ nhưng rất bí ẩn.
"Tôi cũng không biết tại sao, bỗng nhiên tôi sắp bị nó xé xác thì một tia sét giáng xuống con heo".
"Thật khó tin nhỉ? Xem ra ngươi được thần linh phù hộ đấy, mà ta cũng mừng vì ngươi còn sống".
"Mà ông còn chưa nói cho tôi cách tu luyện thì sao mà tôi có thể làm được chứ?".
"Ồ dễ lắm, ngươi chỉ cần ngồi xuống, thả lỏng hết mức có thể và chờ đợi thôi"
"Đó đúng là những thứ mà tôi đã làm hôm qua nhưng tôi chẳng cảm thấy có gì cả".
"À có một chuyện ta quên nói cho ngươi, những kẻ có tu vi thấp thì chúng sẽ cần một nguyên liệu gọi là nguyên thạch để hấp thụ giúp chúng gia tăng hiệu suất đáng kể, ta không thể kiểm chứng tu vi của ngươi một cách chính xác được, ngươi phải tự tìm hiểu thông qua những gì ngươi thấy thôi".
"Vậy làm sao để có nguyên thạch?"
"Dễ thôi, nó giống như là tiền ở chỗ các ngươi vậy. Một viên nguyên thạch có thể mua được 3 bình rượu lớn ở chỗ đây, việc ngươi cần làm chỉ là đi làm việc hoặc nhận các ủy thác. Mà nói thế đủ rồi chúc ngươi tu luyện thành công".
Nói xong ông ta lại bay đi mà không nói tiếp lời nào.