Chereads / Vô Đạo Tu Tiên / Chapter 3 - Kiếp Nạn Tiếp Theo

Chapter 3 - Kiếp Nạn Tiếp Theo

Sau một lúc trò chuyện với Dương Lý, Phát chào tạm biệt anh ta rồi đi tới xưởng gỗ.

Sau một lúc Phát bỗng thấy xương mù dày đặc hơn, bầu trời bắt đầu tối dần, các ngôi nhà bây giờ đã bị bao phủ trong sương mù, tiếng rộn rào, ồn ào của người dân lúc nãy cũng không còn nghe thấy.

Mặc dù lo lắng nhưng Phát vẫn tiếp tục đi thẳng, sau một lúc đi tiếp thì bạn bị chặn lại ở đường cụt.

"Quái lạ, sao bà lãi ấy nói cứ đi thẳng thì sẽ tới nhỉ?. Với lúc nãy mình cũng đang thấy xưởng gỗ ở đây mà".

Lúc Phát quay mặt lại, anh ta thấy một con quỷ đã chờ hắn từ nãy giờ.

Con quỷ với một bộ mặt dị dạng, tóc trắng bạch có cài kim cười lớn:

"Hahahah, một nguồn linh khí lớn như vậy mà không để ý được xung quanh là ma quỷ ư?"

"Ngươi là ai? Ngươi muốn gì ở ta!?"

"Tất nhiên là thịt và quan trọng hơn hết đó chính là nguồn linh khí to lớn này của ngươi!"

"Linh khí? Nó rốt cuộc là gì mà ai cũng nói vậy?"

"Ngươi sắp chết rồi thì khoonv cần quan tâm đến mấy thứ này nữa đâu, CHẾT ĐI !!"

Con quỷ nhảy vồ vào Phát nhưng may mắn anh đã né được.

"Còn cố vũng vẫy à?".

Con quỷ để lộ chiếc móng vuốt sắc nhọn của mình, vung một cú cào ngay trước mặt Phát.

Vì chỉ là người thường nên anh ta hiển nhiên không né được móng vuốt sắc nhọn đó, Phát ăn trọn cú cào và chảy máu ở một bên má.

"Quá yếu đuối, Một cú nữa nè".

Con quỷ tiếp tục vung một cú cào đến nhưng không thể xuyên qua được mặt Phát.

Hệ thống đã vào trạng thái tự động kích hoạt để bảo vệ chủ nhân, làm cơ thể của Phát cứng như sắt đá.

Con quỷ bất ngờ thốt lên:

"Cái quái gì thế!?".

Phát cũng bất ngờ, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì con quỷ bất ngờ sút một phát làm anh ta bay ra xa.

Khi còn đang cố lấy lại bình tĩnh thì con quỷ bỗng nhảy lại gần rồi túm cổ anh ta rồi nâng lên.

Các móng gai sắc nhọn đâm vào cổ Phát khi bị con quỷ túm lấy.

Con quỷ cười đắc thắng rồi nói:

"Tội nghiệp sinh mạng bé nhỏ, còn lời trăn trối nào không?".

Bỗng con quỷ giật mình quay lại, rồi từ từ lùi về sau.

Hắn ta hoảng hốt thốt lên:

"Sao ngươi có thể vào được Không Địa của ta??"

Bóng đen bí ẩn kia cũng đáp lại:

"Không Địa yếu như này mà cũng đòi làm quỷ ư? Ngươi chắc là con quỷ yếu nhất ta từng gặp đấy".

Lúc đó Phát đã hết sức mà ngất đi, trong cơn mơ màng lúc sắp nhắm mát, Phát chỉ thấy trong tíc tắc một lưỡi kiếm đâm thẳng vào ngực con quỷ.

Lúc tỉnh dậy, Phát thấy hắn đang ở trong một căn nhà.

Bỗng một bóng đen từ sau cất tiếng:

"Tỉnh rồi à ông bạn?"

"Cậu là Dương Lý!? Lúc nãy cậu đã cứu tôi ư?"

"Thật kinh ngạc khi cậu vẫn còn nhớ được mọi chuyện đấy"

"Có chuyện gì đã xảy ra vậy? Con quỷ đó là sao?"

"Tôi đã kết liễu con quỷ đó rồi, đó thực ra là một con ngạ quỷ đã kí sinh vào cơ thể của một bà lão. Nhưng thật tiếc bà ta đã chết rồi, bà ta có mái tóc màu trắng, lúc khám hiện trường tôi còn thấy một cây gậy".

"Bà lão! Đó đúng là mô tả về bà lão đã giúp tôi".

"Ồ, rất xin lỗi cậu khi đã lỡ tay giết bà ấy, về chuyện này tôi không cố ý".

Phát bỗng nhớ lại một chuyện lúc đang đánh nhau với con quỷ.

"Linh khí! Đúng rồi, linh khí".

"Hửm?".

"Linh khí là cái gì vậy? Sao ai cũng nói tôi có nguồn linh khí khổng lồ? Điều đó là sao?".

"Từ bé đến giờ cậu không biết linh khí là gì ư?"

"Có nên nói cho anh ta là mình đến từ thế giới khác không nhỉ?"

"Được rồi, không biết cũng không sao. Về cơ bản linh khí là một nguồn năng lượng chảy trong mỗi người, người có linh khí càng cao thì các khả năng sức mạnh và độ minh mẫnsẽ cao hơn với đa số còn lại".

"Tôi đã có thể hiểu được đa phần rồi. Mà còn một chuyện nữa tôi muốn hỏi".

"Cứ nói thoải mái đi, tôi không phiền đâu".

"Trong lần chiến đấu lúc nãy và trước đây, tôi có được các khả năng rất kì lạ. Chẳng hạn như trước đây tôi nghe được một giọng nói trong đầu và bỗng nhiên con thú sắp tấn công tôi bị giáng xuống một đòn sét hay lúc nãy khi sắp bị tấn công cơ thể của tôi bỗng trở nên cứng rắn trong thoáng chốc".

Dương Lý lấy tay vuốt cằm, rồi nói với Phát:

"Chuyện này thật kì lạ, tôi chưa từng gặp trường hợp này bao giờ".

"Đến cả cậu cũng không biết ư? Vậy thì thôi không sao, mà trời cũng sắp tối rồi, tôi phải về tu luyện đây".

Dương Lý bị bất ngờ và thích thú trước câu nói của Phát.

"Cậu cũng tu luyện ư? Vậy cầm lấy số nguyên thạch này đi nó sẽ rất tốt trong việc tu luyện đấy".

Dương Lý lấy ra một túi nguyên thạch trong sau chiếc túi da của anh ta.

"Cảm ơn cậu! Đây đúng là thứ tôi đang cần tìm".

Sau đó Phát tạm biệt Dương Lý, và quay trở lại núi.