Download Chereads APP
Chereads App StoreGoogle Play
Chereads

Cuộc dày vò của xác ướp hồi sinh

Daoist5Xwv5q
42
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 42 chs / week.
--
NOT RATINGS
194
Views
Synopsis
Giới thiệu tác phẩm: Một xác ướp hoá người? Cô gái ấy bị đôi tra nam, tiện nữ hại chết khiến cô xuống địa ngục cày như một con chó để hồi sinh và sau này lại thêm nhiều mối quan hệ khác nhưng liệu ai có biết mối quan hệ giữa Nhi - Lily, Thương - Tử Anh, Lily - Mei là ẩn số nào không?
VIEW MORE

Chapter 1 - Chap 1: Xác ướp trổi dậy

Có những tình yêu không được như mong đợi phải không?

Người thứ ba xen vào cuộc tình, vì gia đình, tiền tài - địa vị

Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn một câu chuyện hư cấu này. Hi vọng bạn thích nó.

Bạn từng nghe tới xác ướp chưa?

Có người nói trong nó rất đáng sợ vì nó không mắt, không mũi hay miệng mà chỉ có lớp vải quấn toàn thân. Những xác ướp sống trong một quan tài và nằm bất động một chỗ ở đó mà bạn hay thấy ở các viện bảo tàng chả hạn.

Bạn nghĩ như thế nào về một ngày các xác ướp đó sống lại nhưng chúng có linh hồn sống như chúng ta chưa. Mỗi người một ý nghĩ riêng.

Tôi là một cô gái xác ướp nọ, người đã trải qua rất nhiều mối tình nhưng người tôi yêu hiện tại đã tám năm rồi.

Đã rất lâu rồi....

Chuyện đó phải tua về tám năm trước vào năm 2014, ở viện bảo tàng Lâm Võ - thành phố Evan. Người cai quản đã mở ra những quan tài xác ướp đó và nói với họ về thế giới của con người.

Họ run rẩy, lo lắng và số ít hào hứng.

Những xác ướp đấy cho rằng con người rất đáng sợ và họ sẽ không bao giờ chấp nhận các xác ướp tới thế giới của họ.

Người cai quản ấy nói:

"Xác ướp chúng ta có thể hóa thành người nhưng tôi không biết đó là thời gian nào.

Hãy nhớ mang đồ bảo hộ mình vì chúng ta sẽ hóa thành cát bụi khi gặp ánh nắng mặt trời và hãy bảo trọng!"

Một trong hàng nghìn xác ướp đó thì tôi một cô gái tràn đầy sự háo hức, tự tin nhất.

Và đến lúc đó cô lại gặp anh ấy. Một xác ướp và cũng bác sĩ nghèo khó ở viện bảo tàng Eric.

Tôi tên là Nhi và anh ấy là Khánh. Chúng tôi vừa gặp thì đã có nhiều hiểu lầm với nhau...

Vài phút trước tại nhà vệ sinh ở công viên, tôi không biết rằng mình đã đi nhầm phòng vệ sinh nam mà anh ấy lại có mặt ở đó. Tôi tưởng rằng là biến thái nên đã đá cho anh một cú thật đau...

Nhưng anh thì vẫn không chút xi nhê nào, kéo tôi ra khỏi cửa nhà vệ sinh nói tôi rằng:

"Này cô! Đây là phòng vệ sinh nam, tôi không phải biến thái mà là cô!"

------Kết thúc hồi tưởng, quay trở về hiện tại----

Thoáng chốc đã đến bảy năm sau... Năm 2025

Vài tháng trước Khánh đã từ xác ướp hóa thành người nhưng tôi thì vẫn chưa. Kể từ lúc đó Khánh bắt đầu kì lạ.

Anh ấy thường hay về rất muộn cũng như không ăn cơm nhà, quần áo xộc xệch, người thì nồng mùi rượu.

Một ngày nọ tôi đi mua ít đồ để tối nấu cho Khánh thì phát hiện ra Khánh đi ra với một cô gái từ khách sạn.

Tôi chạy tới núm cổ áo cô ta và tát cho cô ta một bạt tai.

Chưa kịp hỏi vì thì anh ta hất văng tôi ra nói với tôi một câu:

- Cô là ai và vì sao tát vợ tôi ?

Tôi đáp lại: "Vợ ư? Anh quên em rồi ư?

Em là Nhi mà. Em đã bên anh tám năm trời rồi!"

Anh ta nói tiếp: "À thì ra là cô. Cái thứ xác ướp như cô ấy à làm tôi muốn buồn nôn. Thứ không mặt mũi như cô thì nên tránh xa tôi ra"

Cô ta bên cạnh cười với vẻ mặt đắc ý.

Tôi chả biết nói gì ngoài việc xách túi đồ ăn về nấu ăn cho chính mình và tự chuốc say chính mình.

Cốc cốc cốc...

Tiếng gõ cửa vang lên, tôi đứng dậy ra mở cửa thì đột nhiên có ai bịt thuốc mê tôi từ phía sau, khiến bản thân chìm vào giấc ngủ thật sâu mà không một ai biết.

Lúc tôi tỉnh dậy thì đã bị trói chân và tay trên giường.

Tôi lại gặp cô ta... Cô ta là Ly, người đã cướp đi mối tình tám năm của tôi và là người đã nhốt và trói tôi ở giường như hiện tại.

Tôi ngào thét: "Ai đó cứu tôi! Cứu"

Cô ta nhìn tôi với một ánh mắt khinh bỉ.

Cô ta vỗ tay đám người đó vào. Người lột sạch đồ bảo hộ của tôi, người bắt đầu làm nhục tôi, người thì cứ từ từ tiến gần tôi, cầm điện thoại lên để quay lại cảnh ấy.

Họ làm nhục tôi đến khi tôi giả ngất đi và họ ném tôi ra ngoài cửa mặc kệ tôi đang hóa thành cát bụi bởi ánh sáng mặt trời.

Từ từ cả cơ thể đang nóng dần đi, cơ thể thì ê ẩm và tôi không thể cứu lấy bản thân mình.

Trong một giây cuối cùng...

Tôi nghĩ thầm:

- Tôi muốn trả thù những gì mà tôi phải trải qua, tôi muốn khiến cho bọn họ phải chịu sự đau đớn đó của tôi.

Tôi muốn bọn họ phải sống không bằng chết!"

Tôi nhắm mắt lại và tỉnh lại dưới tay thần chết... Nói đúng hơn là một cô gái thần chết và sợ hãi vì chợt nhận ra đây là Địa Phủ

Cô ta nói:

- Ôi trời lại thêm một người bị hành hạ tới chết. Thật là một quý cô đặc biệt.

- Xin chào tôi là Thương là thần chết

ở đây.

Tiếp đó một người phụ nữ nói ra và thì thầm vào tai Thương.

Thương nói tôi chết do bị làm nhục tới chết và vì là một xác ướp chưa hóa người nên chúng tôi không thể phân công việc cho cô ở đây được.

Mắt tôi kinh hoàng và sợ sệt những gì trước mắt... Liệu mình sẽ xảy ra chuyện gì? Tôi sẽ không chốn chung thân ở đây ư?

Ước gì...Tôi không quen anh ta. Thật là sai lầm

Tôi thở dài... Nói với Thương rằng:

- Liệu có thể hồi sinh tôi không?

- Tôi muốn trả đũa những kẻ làm nhục tôi và tôi có thể giúp cô giải quyết vấn đề không thể phân công việc ở đây

Người phụ nữ đó hét lên:

- Mày có bị điên không?

Từ trước đến giờ không bao giờ có vụ này xảy ra