- Khóc lóc làm gì chứ? Không phải do cô gây ra à? (Lily theo dõi Ly qua camera từ xa và nói)
- Tôi không biết nên thấy tội hay là không đây?
- (Trạch Mãn hỏi Lily khi đưa đồ ăn sáng đến cho cô)
- Tiểu thư, cảnh này... tiểu thư không nên nhìn đâu ạ! Thật là ghê tởm! Fixi tiếp lời Mãn
"Để tôi suy nghĩ nào...
Oh, đúng rồi! Tội chứ, mất con rồi kìa"
Lily lau miệng, lộ nụ cười nham hiểm.
Một bóng hình từ cửa sổ lập lờ xung quanh nhà cô, Lily bán tính bán nghi mà bảo Mãn đưa cho cô khẩu súng MP5 bắn đứt dây thừng đang đu ngoài cửa sổ kia.
Aaaaa... Au đau quá!
(Tiếng người rớt xuống)
Lily vội vã chạy ra xem nhưng hắn ta lại trốn mất dạng. Lily vào thư phòng check camera bên ngoài thì lại không có gì ngoài
"Thật là kẻ hèn nhát!"
(Lily tức tối vì kẻ kia trốn thoát)
Cùng lúc đó, tại hang động sâu trong rừng Vyla
Rrrrrrrrrr..... ( Tiếng rung của điện thoại ) 🎵🎵🎵 ( Tiếng nhạc chuông vang lên )
Người gọi Hàn Dã.
Cẩn Niên đang ở trong xe chuẩn bị về nhà thì nhận được cuộc gọi.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Cẩn Niên giọng lạnh như băng hỏi Hàn Dã.
"Anh, em bị phát hiện rồi! Bọn kia thuê em đột nhập vào nhà Lily. Bọn chúng giết chết người mà anh phái đi bảo vệ em. Hiện tại anh gần chỗ XYXV ấy anh chạy qua xem thử vì Tử Anh đi cùng với em nhưng dọc đường người của Lily đuổi kịp bọn em nên chị ấy và em đã tách ra. Hiện tại chị ấy đang ở đó, em phải trị thương đã!"
"Được rồi." Giọng nói của Cẩn Niên gấp gáp hơn.
Chỗ công ty anh và nhà Lily cách nhau khá xa. Nếu chạy nhanh sẽ tầm mười lăm phút tới nơi. Nếu chạy chậm thì khoảng nửa tiếng. Trong lòng Cẩn Niên đang rất lo lắng, anh sợ Tử Anh sẽ xảy ra chuyện.
"Dã, hack đèn giao thông cho anh."
"Vâng. Đã xong, anh mau đi."
80km/h 90km/h 100km/h 110km/h 120km/h.
Vận tốc xe cứ thế tăng dần. Bây giờ cứu Tử Anh là quan trọng nhất. Cẩn Niên cứ chạy như vậy chốc lát đã đến nơi.
Rầm tiếng đóng cửa xe càng cho thấy Cẩn Niên rất vội vã. Trước cổng XYXV, Cẩn Niên liếc nhìn xung quanh nhưng không thấy Tử Anh đâu...
Rrrrrrr. Chuông điện thoại lại vang lên.
Bên kia là giọng Hàn Dã. " Anh, em đã định vị được chị dâu. Đã gửi qua điện thoại cho anh."
Tít tít. Cẩn Niên tắt điện thoại. Mở định vị.
Anh nhìn xung quanh, vị trí mà Hàn Dã gửi là.. con hẻm nhỏ đối diện nhà của Lily.
Anh vội vàng chạy tới. Đập vào mắt anh là Tử Anh đã ngất xỉu, trên người đầy thương tích đang núp sau thùng rác. Không nghĩ ngợi nhiều. Anh bế cô đưa vào trong xe tức tốc chạy về nhà.
19:00
Tại nhà riêng của Cẩn Niên.
Hàn Vương bác sĩ riêng của Cẩn Niên đông thời là em trai ruột của Hàn Dã được Cẩn Niên cứu sống. Đang trị thương cho Tử Anh.
"Tuy nhìn chị dâu giống như bị thương nặng nhưng những vết thương này đều là vết thương ngoài da, không gây nguy hiểm tới tính mạng. Chỉ cần chăm sóc xức thuốc để không để lại sẹo là ổn rồi." Hàn Vương đang nói về bệnh tình của Tử Anh.
"Chị dâu không sao là được rồi. Anh, phần xức thuốc thay đồ anh tự lo đấy. Bọn em còn việc phải làm đi trước đây." Hàn Dã rất thích chọc ghẹo Cẩn Niên nên sẽ không để lỡ cơ hội này.
Cẩn Niên nghe xong chỉ thấy khuôn mặt đỏ bừng. Anh hắn giọng đuổi hai anh em Dã Vương đi.
"Chúc hai người vui vẻ." Nói xong Hàn Dã cùng Hàn Vương chạy vào xe phóng đi thật nhanh. Nếu để Cẩn Niên bắt được e rằng sẽ nằm viện ba tháng.
Quay trở lại phòng. Hiện tại trong phòng chỉ còn Tử Anh và Cẩn Niên. Cẩn Niên chỉ còn cách băng bó các vết thương đợi Tử Anh tỉnh dậy sẽ bôi thuốc giúp cô.
Bây giờ anh mới nhận ra ngoài hai cánh tay và lưng ra, Tử Anh chẳng bị thương chỗ nào. Chuyện này có quá kỳ lạ không. Không đợi anh suy nghĩ thì Tử Anh đã tỉnh dậy.
"Cẩn Niên? Đây là đâu? Chẳng phải..." Tử Anh khó khăn xoay đầu đưa mắt nhìn khắp nơi.
Cẩn Niên với giọng ôn tồn. " Đây là nhà anh. Hàn Dã gọi báo rằng em đã xảy ra chuyện, nên anh đi theo định vị".
Tử Anh thở dài bởi cô lén đi theo Hàn Dã để giúp cậu bé vì hai người là chị em thân thiết... Tuy Dã bản thân là sát thủ mới vào nghề nhưng giúp được gì hay cái đấy.
"Này sao em thẫn thờ vậy? Em có tập trung nghe không đấy!" Cẩn Niên nói
"Không sao mà! Anh đừng có lo, em có Dã rồi mà" Tử Anh mỉm cười nói
Một lúc sau, Tử Anh đã ngủ say. Hàn Dã đi vào thư phòng của Cẩn Niên mà giải thích
"Em không biết chị dâu ở cùng với em... Lúc em phát hiện ra thì quá muộn rồi. Anh biết tổ chức Die End mà" Hàn Dã hớt hải giải thích
Die End là tổ chức sát thủ ngầm của thế giới. Nơi đây không chỉ tập trung mỗi sát thủ mà còn có hacker, những nhà kinh doanh, những người giàu nhất thế giới và thậm chí là những nhà khoa học điên loạn.
"Một là sống cùng Die End, hai là chết dưới chân tổ chức này!" Hàn Dã lo sợ nói.
"Không có lần sau! Quan trọng là Tử Anh an
toàn. Nhà họ Võ e là còn ghê gớm hơn cả Die End nữa"
"Võ Tử Anh... Không biết chị dâu sinh ra ở dòng họ này chắc áp lực ghê lắm nhỉ!"
"Thật ra là ngược lại"
"Wow, thật thú vị"
Quay trở lại dinh thự của Lily
20:00
"Chậc, hắn ta trốn thoát rồi" Lily buồn bực nói
Rrrrrrr... Tiếng chuông điện thoại vang lên
Người gọi Phúc tỷ tỷ
"Sao vậy Phúc?" Nhi ngạc nhiên hỏi
"Cô chuyển máy cho Bảo giúp tôi, Thương cần cậu ta gấp" Phúc vội vã nói và đưa máy cho Thương, Nhi cũng gọi Bảo lại và đưa máy cho cậu ta.
"Chuyện gì vậy?" Bảo hỏi Thương
"Hắc vô thường, dạo này những linh hồn lưu lạc trong nhân gian vô số kể. Bạch vô thường không thể dẫn dắt hết được chúng giúp cậu nên cậu quay trở về Địa phủ một thời gian giúp tôi" Thương nghiêm túc nói
Hắc vô thường là chức vụ của Bảo ở âm phủ (là người phụ trách đưa linh hồn người chết về âm phủ)
"Vâng, tôi quay lại ngay!" Bảo nói
"Tôi xin lỗi cô Lily, Bảo sẽ vắng mặt một thời gian. Hi vọng mấy ngày đó cô sống ổn" Thương lo lắng cho Lily nhưng tình thế bắt buộc...
Thương nhớ lại lúc cô đã phá lệ để hồi sinh Lily thì cô đã bị giới Địa phủ cho cô chịu hơn cả trăm lần ở 18 tầng địa ngục nhưng Lily lại không biết mình đã thay đổi Thương như thế nào. Lúc ấy Thương chỉ là một trong số thần chết nho nhỏ nhưng bây giờ cô đã là người đứng đầu của thế giới âm phủ.
Thương ngẫn ngơ một hồi lâu mà không nghe tiếng Lily gọi. Đến khi Phúc gọi Thương thì cô mới tập trung lại mà trả lời.
"Đừng lo, tôi đã trải qua biết bao nhiêu chuyện rồi mà. Cô ở dưới đó nhớ giữ gìn sức khỏe nhá!" Lily hiền dịu nói.
"Cảm ơn cô" Thương mỉm cười nói