Hai giờ sáng, tại phòng ngủ của Lily.
Lily đang say giấc nồng thì đột nhiên tỉnh dậy. Cô vội vàng chạy ra ngoài bếp mà rót một cốc nước uống với tâm trạng vô cùng bất ổn.
Lily nhớ lại giấc mơ ấy... Thật chất là quá khứ.
"Nhi, cứu tôi! Cứu tôi" một giọng nói của người phụ nữ vọng lên.
"Cô ở đâu? Trả lời đi" Nhi hét lên "Tôi ở đây!" Người phụ nữ đáp.
Xung quanh cô là bầu không khí chết chóc với đường phố vắng tanh không một bóng người, cơn gió se lạnh cứ thổi qua làm buốt cả óc và một chiếc xe đang bị lật ngược đang bốc hỏa.
Nhi tiến tới và nhìn thấy cô gái bên trong đang bất tỉnh nhân sự. Cô cố gắng đập vỡ cửa kính để cứu cô gái ấy ra đến mức bản thân bị thương hồi nào không hay.
Cửa kính đã vỡ tan tành, rơi từng mảnh dưới làn đường. Nhi kéo cô gái ấy vào lòng mình và bắt đầu kiểm tra xem cô còn sống hay đã chết.
"Cô ấy... Chết rồi" Nhi đặt tay lên mũi cô ấy và run rẩy khi biết được sự thật.
Nhi tự hỏi bản thân mình là tại sao mình lại không đến sớm hơn nhưng một bàn tay lạnh lẽo chạm vai cô... Đó là cô gái ấy nhưng bây giờ cô là một hồn ma.
"Xin lỗi cô... Tôi chết rồi!" Người phụ nữ ấy nói (Một giọng nữ bỗng cất tiếng lên)
"Do tôi đến muộn, phải không?" Nhi nước mắt nghẹn ngào ôm xác của cô ấy nói.
"Không! Tôi đã chết từ ngày hôm qua rồi. Chỉ là tôi chưa trả thù được cho mình, sự nghiệp tôi chưa phát triển, bạn bè đang chờ tôi và tôi chưa hạnh phúc" Cô gái nghiêm túc lúc lâu, sau đó thở dài nói.
"Tôi cũng chết rồi, tôi cũng như cô... Chưa có gì cả!" Nhi lau nước mắt nói.
"Vậy chúng ta giống nhau rồi! Tôi là Lix Lily, còn cô?" Lily nói.
"Tôi là Nhi. Cô muốn gì ở tôi chứ?" Nhi nói.
"Hãy giúp tôi! Hãy trả thù giúp tôi!" Lily kiên định nói.
"Tôi yếu đuối lắm, tôi còn bị hại cơ mà" Nhi lắc đầu, thở dài nói.
"Ít nhất cô còn kiên cường hơn tôi. Xác của tôi còn cứu chữa được, cứ nhập vào đi!" Lily nói.
"Được rồi... Tôi sẽ giúp cô hoàn thành tâm nguyện." Nhi mỉm cười nói.
Luồng sáng từ linh hồn Lily phát ra, Nhi chạy tới ôm cô nhưng Lily từ từ biến mất với một câu nói cuối.
"Cố lên, tôi chúc cô hạnh phúc"
Tại Sed Life...
(Trước khi hồi sinh)
"Cô muốn chọn người này sao?" Phúc thắc mắc.
"Cô ấy có việc nhờ tôi giúp khi cô ấy chết!" Nhi nói.
"Thôi được rồi, tùy cô vậy!" Phúc nói.
Quay trở lại hiện tại.
Lily ra ngoài ban công, cầm cốc nước mà thẫn thờ... Nước mắt cứ chầm chậm rơi xuống khuôn mặt đẹp ấy lúc ánh trăng đang chiếu rọi khung cửa sổ. Cô nhìn đẹp lắm nhưng lại buồn... Ánh mắt cô buồn, cử chỉ thì lộn xộn nhưng quan trọng hơn hết là cô nhớ cô gái ấy... Nhớ Lix Lily đã nhờ cô những gì.
"Lix Lily, tôi hứa với cô rằng tôi sẽ giúp cô nhưng bây giờ tôi chưa làm được... Liệu cô có giận tôi không?" Lily đưa tay hướng về phía ánh sáng nho nhỏ ấy mà nói.
Ngọn gió ấy bất chợt thổi qua mái tóc cô như Lily nói cô rằng:
"Không sao, cô hạnh phúc là được"
6:00
Tại dinh thự của Lily, tại phòng bếp
"Fixi, công việc của ta như thế nào rồi?" Lily hỏi Fixi.
"Cô đã xin nghỉ từ một tháng trước rồi ạ" Fixi đáp.
"Vậy hôm nay cô gọi ta dậy sớm phải chăng là hôm nay đi làm việc chăng?" Lily hỏi.
"Vâng ạ, cô đến công ty Whaleze Loves"
"Được rồi, dù sao phải tiếp tục công việc của cô ấy" Lily nghĩ thầm.
7:00
Sáng hôm sau, tại công ty Whaleze Loves
"Này, Lily... Cô chưa chết hả" Một đồng nghiệp hỏi cô với ánh mắt kinh thường.
"Ồ chưa, tôi chết thì còn ai xem các người lớn lên" Lily đáp trả.
"Cũng gan lớn đấy, thay đổi da thịt ghê ta" Đồng nghiệp khác chen vào nói.
"Chắc hẳn con người sẽ xấu lắm ấy" Lily nói
"Tôi không muốn gây chuyện với cô" Đồng nghiệp đáp trả.
"Tôi còn chả biết anh là ai cơ mà?" Lily thắc mắc với người đồng nghiệp kia.
Hai người đồng nghiệp kia thì thầm với nhau...
"Hình như cô ta mất trí nhớ" Đồng nghiệp 1 nói.
"Thôi kệ... Mình hành cô ta nhiều rồi, tha cho cô ta đi" Đồng nghiệp 2 nói
Lily vẫn đang thắc mắc chuyện gì xảy ra thì hai người đồng nghiệp quay lại và đồng thanh nói.
"Nãy chúng tôi giỡn chút thôi, lâu lắm rồi cô không đến công ty."
"Haha... Hai người làm tôi giật hết cả mình ấy" Lily cười lớn đáp.
Trợ lý của sếp bước ra, nói với Lily "Thưa cô, Sếp gọi cô ạ!"
Trợ lý dẫn Lily vào phòng của sếp.
"Lily, cô đã vắng mặt thời gian dài. Các show diễn của cô công ty đã từ chối hết bởi cô có công việc riêng. Bây giờ, cô nên quay trở lại với công việc.
Xe sẽ tới trong vòng 15 phút nữa để đón cô ra sân bay" Giám đốc công ty nói.
"Vâng, cảm ơn sếp" Lily đáp.
Lily nhận lịch trình của hôm nay rồi đưa lại cho Fixi và đi ra khỏi văn phòng của sếp.
Ở sảnh công ty.
"Liệu để tôi làm trợ lý có ổn không vậy cô?" Fixi thắc mắc.
"Không phải em nói ta từng học một chút về giới nghệ thuật và truyền thông sao. Đừng lo, tôi tin em làm được!" Lily đặt tay vỗ vào vai Fixi và nói
"Từ giờ hãy gọi em là Mei Zan" Fixi nghiêm túc nói.
"Bút danh của em đó hả Fixi" Lily cười nhẹ hỏi
"Vâng, em có viết lách nên dùng bút danh này ạ" Fixi trả lời.
"Ồ okay... Mei, chúng ta làm việc nào!"
Mei đột nhiên tháo tóc giả và lens mắt của mình xuống, lộ ra một mái tóc màu xám khói và đôi mắt màu xám trong thật quyền lực, sắc sảo.
"Em đội tóc giả và đeo lens suốt cả thời gian dài ư? Lại còn cả ngày nữa?" Lily ngạc nhiên đáp
"Vâng, xin lỗi vì giấu tiểu thư" Mei đáp.
"Đừng gọi ta là tiểu thư, ta cũng chả phải con nhà quyền quý gì. Bé không cần ở bên ta làm người hầu mà ta đã coi bé là bạn rồi" Lily nắm tay Mei và chân thành nói.
"Được rồi, chị" Mei đáp.
"Vậy mới phải chứ" Lily nói.
"Cô Lily, xe tới rồi ạ" Tiếp tân của công ty nói.
"Cảm ơn cô" Lily nói và khoác vai Mei lên xe.
9:00
Tại sân bay quốc tế Xiao.
"Vé của chị, công ty đã đặt rồi. Bây giờ chúng ta tới Paris để hát quảng cáo cho Nhà hát Opéra Garnier" Mei nói.
"Chuyến đi này sẽ cực kỳ căng thẳng cho xem"
Lily nói.
"Không sao, có em ở đây mà" Mei đáp.
"Ôi chết! Chị với bé chưa chuẩn bị hành lý sao mà có đồ mặc khi qua đó đây" Lily bàng hoàng hỏi.
"Em đã chuẩn bị trước và mang tới sân bay rồi nên chị yên tâm nhá" Mei đáp.
Lily an tâm mà chợp mắt cho chuyến hành trình sắp tới của mình.