Chereads / TẠI SAO TÔI LẠI KHÓC ? / Chapter 24 - Đấu vật

Chapter 24 - Đấu vật

Sau khi quyết định học võ, tôi và Cú Mèo đối diện với một vấn đề lớn: không có ai hướng dẫn. Tôi thở dài, nhìn Cú Mèo đầy lo lắng:

Giờ chúng ta làm gì đây? Không có ai dạy hết...

Cú Mèo khoanh tay chống cằm, suy nghĩ một lúc rồi sáng mắt lên:

Hãy cùng nhau đấu tập đi!

Ý tưởng này nghe có vẻ hợp lý nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm. Hiện tại, sức lực của tôi và Cú Mèo đều đã gần cạn kiệt sau mọi chuyện vừa xảy ra. Tôi lo lắng hỏi:

Cú Mèo, mày còn tập nổi không?

Dạ vâng, em còn tập được, thưa Chủ tịch! Nhưng ta nên tìm một chỗ khác đi. Ở đây nhiều đá, khó mà tập luyện được, còn có thể bị thương nữa! - Cú Mèo nói với ánh mắt kiên định.

Tôi gật đầu, vui mừng vì quyết tâm của cậu ấy. Vẫy tay ra hiệu, tôi dẫn Cú Mèo đi theo một con đường quen thuộc, nơi mà tôi từng khám phá từ khi còn nhỏ. Một lúc sau, chúng tôi đến một bãi cỏ xanh mát, được bao quanh bởi vài cây che bóng râm. Xa xa là một con suối róc rách.

Cú Mèo tròn mắt ngạc nhiên:

Nơi này đẹp quá, Chủ tịch! Bãi cỏ rộng rãi, thoáng mát, có cây che bóng, lại gần suối nước trong vắt. Chỗ này mà cắm trại thì còn hơn đi du lịch nữa ấy chứ!

Tôi cười tự hào. Đây là nơi tôi luôn muốn giữ làm bí mật, không muốn chia sẻ với lũ bạn ngày xưa. Nhưng giờ thì... đã đến lúc sử dụng nó.

Tôi nghiêm túc quay sang Cú Mèo:

Được rồi! Giờ là lúc luyện tập!

Tôi đứng đối diện Cú Mèo, nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Nhưng cậu ta lại lảng tránh ánh mắt tôi. Tôi cau mày, nắm lấy vai Cú Mèo, hét lên:

Cậu làm gì vậy? Cậu sợ à?

Cú Mèo hoảng hốt thừa nhận:

Vâng... Em từ nhỏ đã không dám nhìn thẳng vào mắt ai lâu cả... chỉ có Chủ tịch là em dám nhìn thôi...

Tôi bực bội:

Khi chiến đấu, điều quan trọng nhất là bình tĩnh và không được sợ hãi! Nếu cậu sợ, cậu thua ngay từ đầu rồi!

Tôi chửi thầm bản thân. Mình còn chưa làm được, nói người ta làm gì? Nhưng có vẻ Cú Mèo đang dần tiếp thu. Tôi tiếp tục:

Cậu đã đối diện với Kiên rồi. Tuy không phản kháng, nhưng cậu không bỏ chạy, điều đó chứng tỏ cậu không đầu hàng!

Cú Mèo, hãy mạnh mẽ lên! Cậu làm được!

Cú Mèo siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy quyết tâm. Tôi hài lòng gật đầu:

Được rồi! Hãy dành 30 phút để học lý thuyết trước đã!

Tôi ngồi dưới một gốc cây, mở điện thoại tìm hiểu các kỹ thuật cơ bản. Thời gian trôi qua, tôi nhận ra những điều quan trọng nhất: tư thế trụ vững, giảm khả năng bị đánh trúng và ra đòn hiệu quả. Tôi học các đòn cơ bản như jab, cross, và round kick.

Hết 30 phút, tôi hét lên gọi Cú Mèo:

Cú Mèo ơi! Mày xong chưa?

Nhìn sang, tôi thấy cậu ấy ôm một khúc cây, liên tục tập luyện các thế vật. Hóa ra, thay vì chỉ học lý thuyết, cậu ấy đã thực hành ngay. Tôi cười:

Cú Mèo, mày đã sẵn sàng chưa?

Cậu ta không trả lời, chỉ lặng lẽ gỡ kính, vứt xuống đất. Đó là tín hiệu bắt đầu trận đấu!

Tôi tiến từng bước chậm rãi, rồi tung cú round kick. Chân trái tôi trụ vững, chân phải vung lên xoay người, nhắm thẳng vào sườn Cú Mèo. Nhưng cú đá của tôi chậm hơn kỳ vọng. Bất ngờ, Cú Mèo khụy gối xuống, cú đá của tôi chưa kịp chạm vào người cậu ta thì...

Vèo!

Cú Mèo lao tới như một con cú săn mồi, nhanh đến mức tôi không kịp phản ứng. Cậu ta chộp lấy chân tôi, nâng lên. Lúc này tôi chỉ còn một chân trụ, hoàn toàn mất cân bằng.

Khoảnh khắc ấy, tôi chợt nhìn lên bầu trời. Một màu xanh trong vắt, vài đám mây trắng lững lờ trôi.

RẦM!

Cơ thể tôi đập mạnh xuống đất. Tôi thua rồi.

Cú Mèo hoảng hốt dừng lại, nhìn tôi đầy lo lắng. Tôi nằm đó, vẫn chưa hết bàng hoàng. Mình... thật sự đã thua sao?