Chereads / TẠI SAO TÔI LẠI KHÓC ? / Chapter 27 - SINGLE LEG TAKEDOWN!

Chapter 27 - SINGLE LEG TAKEDOWN!

Tôi vào tư thế phòng thủ, còn Cú Mèo lập tức hạ thấp trọng tâm, sẵn sàng cho một cú vật. Kiên nhếch mép cười khẩy:

Ba cái trò võ vẽ nhảm nhí này chỉ để làm màu thôi hả? Ha ha ha!

Chúng tôi bất động, chờ đợi một cơ hội. Nhưng có vẻ hắn đã nhìn thấu sự chần chừ trong mắt chúng tôi. Một nụ cười tự mãn hiện trên khuôn mặt hắn, rồi bất ngờ, hắn lao tới như một con bò tót!

Chết tiệt!

Tôi và Cú Mèo đều hoảng hốt trước sự bất ngờ ấy. Hắn siết chặt nắm đấm, lao đi với toàn bộ sức mạnh, tựa như một cặp sừng sắc nhọn sẵn sàng húc tung mọi thứ trên đường. Tôi có thể nghe thấy tiếng gió rít bên tai, cảm nhận rõ từng bước chân nặng nề của hắn dội xuống nền đất. Hắn càng lúc càng gần... gần quá rồi!

Tôi bắt đầu thấy rõ từng cọng tóc của hắn bay ngược ra sau...

Chết rồi!

Tôi đã quá lo sợ mà mất tập trung. Hắn đã vào vùng nguy hiểm. Tầm với của hắn quá dài, chỉ cần một cú vung tay là đủ để tiễn tôi vào bệnh viện. Trong khoảnh khắc ấy, mọi thứ như bị đóng băng. Thời gian trôi chậm đến kỳ lạ, nơi từng giây trôi qua đều là ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Tay phải của hắn đang từ từ lao đến, chỉ còn cách mắt tôi khoảng một inch...

Cơ thể tôi không cử động được. Tôi chết chắc rồi!

CHỦ TỊCH! SINGLE LEG TAKEDOWN!

Tiếng hét của Cú Mèo như một hồi chuông kéo tôi trở về thực tại.

Thời gian bỗng nhiên trở lại bình thường!

Trong khoảnh khắc sống còn ấy, Cú Mèo đã lao xuống, ôm chặt lấy chân trái của Kiên và dồn hết sức vật hắn về phía trước! Cùng lúc đó, nắm đấm của Kiên sượt qua gò má tôi trong gang tấc. Hắn loạng choạng, trọng tâm mất thăng bằng.

RẦM!

Kiên ngã xuống đất một cách nặng nề.

Tuyệt lắm, Cú Mèo! Mày đúng là thành viên xuất sắc nhất của công ty!

Tôi hét lên đầy phấn khích:

ROUND KICK!!!

Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại phải hét lên như vậy, nhưng lúc này, cơ thể tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất: đấm nhau!

Tôi xoay hông, chân trái làm trụ, chân phải quét ngang mạnh như một cây gậy bóng chày vung hết lực.

BỐP!

Cú đá trúng thẳng vào thái dương Kiên khi hắn còn đang loay hoay trên mặt đất. Tôi cảm thấy một cơn tê dại chạy dọc từ chân lên não, đau đến mức suýt mất thăng bằng. Ngước nhìn hắn, tôi thấy Kiên đang choáng váng, tay ôm đầu, mặt méo xệch đi vì đau đớn.

Tỷ lệ thắng của chúng tôi đã tăng lên 80%!

Bây giờ chỉ cần lao vào tung liên hoàn đấm theo phong cách kickboxing là có thể kết thúc trận đấu này.

Tôi quay sang Cú Mèo, giọng đầy hứng khởi:

Tuyệt lắm! Nhờ có mày mà chúng ta...

Bất ngờ, một tiếng gầm dữ dội vang lên, cắt ngang lời tôi:

AAAAAAAAAAAA!!! CÁI ĐỊT MẸ!!!

Cả đám đông nín bặt. Không ai dám thở mạnh.

Kiên quỳ gối trên mặt đất, nhưng hắn không còn vẻ bại trận nữa. Hắn rít lên như một con thú hoang sắp sửa xổng chuồng. Cú Mèo vẫn đang cố gắng ghì hắn xuống, khóa chặt tay chân hắn lại.

Mọi thứ đã đến hồi kết thúc.

Tôi bước chậm về phía hắn, ánh mắt lạnh lùng. Nhưng ngay khi tôi giơ tay lên chuẩn bị ra đòn quyết định, một giọng hét vang lên từ phía sau:

ANH YÊU ƠIIIIIIII!!!

Tôi khựng lại.

Khung cảnh này... thật khó tả.

Duyên lao tới, nước mắt giàn giụa, mặt đỏ hoe như sắp ngất đi.

ANH ƠI!!!

Giọng cô ta nghẹn ngào, run rẩy như thể trái tim sắp vỡ vụn. Tôi chưa từng thấy cô ta như vậy bao giờ.

Lúc này, tôi bỗng cảm thấy bản thân như một kẻ tàn ác, một kẻ phản diện thực thụ.

Tôi quay sang Cú Mèo, định bảo cậu ấy thả Kiên ra. Nhưng đúng khoảnh khắc tôi vừa quay đi...

Kiên vùng dậy!

Hắn nghiến răng chịu đau, dồn toàn bộ sức mạnh vào một đòn cuối cùng.

BỘP!

Một cú cùi chỏ sắc bén giáng thẳng vào gáy Cú Mèo!

BỘP!

Lại thêm một cú nữa!

BỘP!

Cú Mèo rên lên một tiếng, rồi buông tay... và ngã gục.

Tôi trừng mắt nhìn hắn, cơn giận bùng lên như lửa cháy.

CHẾT ĐI!!!

Tôi lao đến, nắm đấm siết chặt, dốc toàn bộ sức lực vào một cú đấm quyết định. Nhưng...

BỘP!

Tôi chưa kịp chạm vào hắn thì đã lãnh trọn một cú móc trái ngay vào mặt!

Cảnh vật xung quanh tôi lại bắt đầu quay cuồng. Mọi thứ mờ dần...

Lần này, tôi thật sự...

Gục ngã.