Sau khi Nghịch Mệnh đi vào trong Renacer, Diego và Zebraem đã thông báo cho tất cả những người dưới trướng về tụ họp lại tại hòn đảo ấy. Cả hòn đảo rộng lớn, với nhiều ngọn núi vây xung quanh, bên ngoài các xa hằng trăm dặm không một hòn đảo nào khác, nó nằm cách xa mọi lục địa. Phía Đông Bắc của hòn đảo, một chiếc bàn dài màu đen tuyền có hình chữ nhật có kích thước chiều dài khoảng 7m và chiều rộng khoảng 2m với những hoa văn hoàng kim được trang trí đẹp mắt quanh các cạnh, bên trên nó là một chiếc khăn trải bàn có màu sắc nhạt hơn nhưng những hoa văn trang trí lại giống tương tự. Xung quanh chiếc bàn là 10 chiếc ghế được xếp ngay ngắn hai bên, bên phải có 4 chiếc và bên trái có 5 chiếc. Những chiếc ghế có cùng chung kiểu thiết kế và hoa văn giống như chiếc bàn, phần lưng ghế cao và có tay đỡ được lót những lớp da nhẵn bóng tạo cho người ta cảm giác sang trọng. Tất cả chúng được đặt cạnh chiếc cổng Renacer và có một vài bóng người ở đó.
Kẻ ngồi ở vị trí trang trọng nhất là Diego, hàng ghế bên tay phải hắn có ba chổ đã được ngồi, vị trí thứ nhất là Zebraem, vị trí thứ hai trống rỗng không có ai ngồi ở đó. Vị trí thứ ba là một sinh vật hình thú với cơ thể có cơ bắp rắn chắt, trên người hắn đầy những vết sẹo, phần đầu trong khá giống loài sói cùng đôi mắt vàng đồng tử sọc của loài mèo, tay và chân có những móng vuốt sắc nhọn. Hắn mặc trên người những mảnh giáp che chắn một số bộ phận cơ thể như vai trái, cẳng tay phải, hai đùi và chân, dưới những miếng giáp là một lớp lông màu xám tro với nhọn lông ở một số nơi có màu đỏ thẳm chạy dọc theo hai cánh tay. Vị trí thứ tư là một sinh vật có hình dạng giống người nhưng sau lưng lại có một đôi cánh được làm bằng .... những hạt bồ công anh. Hắn có làn da nâu và những vết màu trắng có hình thoi dài trông giống lông vũ trên mặt, mái tóc hắn cũng có màu trắng, nó không quá dài cũng không quá ngắn được vuốt ngược ra sau. Hắn mặc trên mình một bộ đồ màu đen với những họa tiết màu đỏ chạy dọc theo sườn áo và các nếp gắp.
Hàng ghế bên tay trái Diego, vị trí thứ nhất được để trống, phần bàn trước chiếc ghê có một đóa hoa lửa Flamme d'amour đang cháy, ánh lửa cứ đung đưa trong gió nhưng không tày nào có thể bị dập tắt. Vị trí thứ hai là một sinh vật có hình thù quái dị đội trên mình một tấm áo choàng bạc che phủ toàn bộ cơ thể nhưng vẫn vô tình để lộ ra những chiếc súp tu đen kịch trồi ra từ ở mũ trùm đầu đang đu đưa qua lại, phía sau lưng, bên dưới tấm áo choàng còn lộ ra một chiếc đuôi khá lớn giống với loài bò sát như rắn hoặc thằn lằn, ngoài những điểm dị thường đó thì đôi bàn tay hắn đặt trên bàn thì lại là đôi bàn tay trắng trẻo của một con người. Vị trí thứ ba một con khỉ có kích thước tương đương một người trưởng thành cùng bộ lông phủ trên người có màu nâu cực sậm gần như đen mặc một bộ giáp da được nối với nhau bằng những sợi chỉ đỏ. Hắn ngồi chống một chân lên ghế với đôi mắt đỏ ngầu dữ tợn, tay thì đang hất lên xuống thứ trông giống như một ..... quả tim người. Vị trí thứ tư là một cô gái với mái tóc màu xanh lá, cô có vóc dáng của một thiếu nữ cao tầm 1m6. Trên cơ thể có những vùng màu xanh lá xen lẫn những vùng da trắng sáng, chúng mọc ra một vài chiếc lá cây. Cô mặc những mảnh lụa mỏng che đi những chỗ không có lá cây và vùng có màu xanh lục. Gương mặt xinh đẹp tựa một nữ thần với đôi mắt màu xanh ngọc, cô đeo trên cổ một chiếc vòng cổ vàng có đính đá. Vị trí thứ năm là quả cầu màu đen tuyền có thể nằm gọn trong lòng bàn tay một người đàn ông trưởng thành, nó cứ thế lơ lửng giữa không trung, cứ lên rồi lại xuống một đoạn nhỏ chừng 10 centimeters.
Ngoài những kẻ đang ngồi trên ghế ra thì ở cạnh chiếc cổng, một bộ giáp trụ rất lớn đang ngồi tựa lưng vào. Đó là một bộ giáp sáng bóng với những đường vân xanh và có hai tấm khiên rất to, chiều dài tâm 1.5m và chiều ngang tầm 1m đang lơ lửng hai bên vai hắn ta. Hắn ngồi đó, hai chân và hai tay buông lỏng, chiếc mũ giáp cứ cúi xuống, không phát ra bất kỳ một âm thanh gì. Còn những người đang ngồi trên bàn, những lời nói rất ồn ào đang diễn ra, ai nấy cũng đều muốn đi tìm Chi Phối để tính sổ, trả thù cho việc chủ tử của họ bị tập kích bất ngờ mà lâm nguy, cuối cùng bước vào Renacer trong trạng thái trọng thương đến vậy. Sau cùng, Diego lên tiếng chấn tỉnh tất cả lại nhưng trong lòng ai nấy cũng đều đang âm ỉ.
Sau khi xác nhận là sẽ chẳng có ai đến nữa thì cuộc họp bắt đầu.
Diego: Như ta đã nói khi gọi tất cả các ngươi đến đây. Ta sẽ đưa ra mệnh lệnh cuối cùng của Ngài ấy trước khi bước vào Renacer.
Tất cả mọi người có mắt đều hướng mắt về Diego, cả bộ giáp trụ ngồi cạnh cánh cổng cũng khẻ nhất đầu lên, tất cả đều chăm chú.
Diego: Lời căn dặn của Ngài như sau:
- Điều thứ nhất: Diego với trí tuệ và khả năng mưu lược, được bổ nhiệm vị trí có quyền lực cao nhất đứng trên tất cả gọi là Tổng Lãnh, được ban cho quyền năng suy đoán tương lai, chịu trách nhiệm đưa ra phương án, kế hoạch và các hướng phát triển của toàn thể bề tôi. Kể từ thời điểm bản quyết sách này được đưa ra mọi quyết định đều phải thông qua sự cho phép của Diego mới được quyền tiến hành. Bất kỳ ai chống lại cũng xem như chống lại Ta. Tất cả có quyền nói lên ý kiến của bản thân nhưng quyền quyết định cuối cùng sẽ thuộc về hắn. Ngoại lệ duy nhất là khi tất cả những cái tên chủ chốt trong quân đoàn đều động loạt phản kháng lại quyết định đó, khi ấy sẽ tiến hành bỏ phiếu để đưa ra quyết định cuối cùng.
- Điều thứ hai: Triển khai Walls chia cắt toàn bộ thế giới.
- Điều thứ ba: Thu thập lại các mảnh vỡ cơ thể của Ta khi chúng bị phân tán trong trận chiến vừa rồi.
- Điều thứ bốn: Không được mở ra một cuộc chiến với quy mô tham gia của ba nguyên soái hoặc một cấp bậc cao hơn trở lên.
- Điều thứ bốn: Tìm cách làm đầy những chiếc bình Wahrnehmun càng sớm càng tốt.
- Điều thứ năm: Bảo vệ Renacer cho đến khi các Wahrnehmun đầy.
- Điều thứ sáu: Bất kỳ kẻ nào muốn thử thách, đều có thể bước vào mặt sau của Renacer.
Diego: Đó là toàn bộ những điều mà Ngài ấy căn dặn. Tất cả nghe rõ rồi chứ? Ta biết các ngươi rất muốn đi nhưng hiện giờ nếu hành động lỗ mãng sẽ rước lấy hậu quả khốn cùng.
Tát cả im lặng, không một ai lên tiếng phản đối. Bọn họ biết, bọn họ hiểu chỉ là cơn giận này không biết trút vào đâu.
Zebraem: Thế giờ chúng ta làm gì đầu tiên?
Diego: Biến nơi này thành một quốc gia! (hắn giang rộng hai tay ưởng ngực ra và ngước mặt lên trời mà nói)
Zebraem: Một quốc gia?
Diego: Đúng vậy.
Cô gái cây lên tiếng: Chúng ta sẽ phải ban bố rất nhiều bộ luật, quy tắc và xây dựng vô vàn công trình nữa. Những chuyện này ai sẽ làm?
Diego: Bản kế hoạch và bản quy hoạch và cả bản thiết kế đều đã nằm trong đầu ta rồi nên các ngươi không cần phải lo vấn đề này. Còn về việc nhân công ta sẽ nhờ sự trợ giúp của Poseidon và Helm(bộ giáp trụ ngồi dựa vào cánh cổng Renacer).
Zebraem: Thế cư dân của quốc gia này là ai?
Diego: Chúng ta thu nhận mọi chủng tộc trừ con người!
Mọi người im lặng một hồi lâu. Không ai nói gì nữa.
Diego: Nếu không có ai ý kiến gì nữa thì chúng ta sẽ quyết định như thế, còn hai người vắng mặt ngày hôm nay,trừ cô ta ra thì ta sẽ thông báo cho Poseiden. Tất cả có thể giải tán.
Kẻ có đôi cánh bồ công anh lên tiếng: Thưa ngài Diego, có một chủng tộc lớn mạnh ở phương nam đang mở rộng lãnh địa được gọi là Tiên Long tộc. Chúng ta có nên đến đó để đàm phán với họ không?
Diego: Tiên Long tộc? Tiên tộc và Long tộc ở phương nam đã hợp nhất rồi sao?
Zebraem: Ta có chút ấn tượng đấy. Ta từng nghe kể về một Tiên Long được sinh ra với dòng máu hoàng gia của Long tộc và một Tiên linh đã chấm dứt cuộc chiến tranh hàng trăm năm giữa Tiên tộc và Long tộc, cuối cùng hắn ta lên ngôi và trở thành Tiên Long Vương đầu tiên tính đến hiện tại.
Diego: Ngươi lấy thông tin đó từ đâu?
Zebraem: Nói ngươi biết để làm gì? Ta không có hứng thú.
Diego tỏ vẻ khó chịu nhưng rồi cũng cho qua.
Diego: Ta sẽ sắp xếp sau. Tiên Long tộc à. Một chủng tộc có cả tốc độ và lượng ma thuật lớn của Tiên tộc và cả sức mạnh thuần túy của Long tộc quả thật là đáng e ngại! Nếu không thể đàm phán thì không xâm phạm nhau là tốt nhất.
Cuộc họp giữa các thành viên chủ chốt trong quân đoàn dưới trướng Nghịch Mệnh kết thúc tại đó.