2
Đèn trong nhà thắp lên, ánh sáng bập bùng lay động cái bóng đen to lớn, gã đang xách nước giếng bỏ vào nồi đun, nhìn gánh nước đầy tràn mà gã mang vào, nước đó đủ để luộc chín cậu đấy chứ?
Cậu dựa người vào cột nhà, ngơ ngác nhìn trời đêm lấp lánh, lẩm nhẩm một giai điệu thân quen vùng quê cậu, man mát như gió đêm cùng tiếng dế ri rích.
Giờ nhà Hộc Tía đã xa lắm rồi, cũng không còn nhà để về, chỉ còn những nấm mồ xanh cỏ khi xuân về, nỗi nhớ lưu luyến như khói mỏng dâng lên từ những nén nhang trong mắt cậu ngày đó.
Lát sau, gã xách một thùng gỗ đi đến chỗ cậu, Hộc Tía bất giác kéo căng sống lưng, cái ghế đẩu dưới mông như có lớp vỏ mít dày cộm, làm lòng dạ cậu đứng ngồi đều không yên.
Nước sóng sánh trong thùng ngay cạnh chân cậu, hơi ấm bốc lên thấm qua lớp vải quần nhàu nát lấm bùn đã xe xua vải sợi bục lỗ, hơi ấm khiến da dẻ cậu kêu gào lên nhức nhối, cậu vô thức dịch chân tránh qua chỗ khác, nét mặt căng thẳng bặm chặt môi khô nẻ đã tứa máu.
Gã đi một vòng kéo lên từng gàu nước giếng, xách thùng đầy nước cũng cầm một cái thau nhỏ, đi đến chỗ cậu rồi để cạnh thùng nước nóng, tay gã kéo cái khăn nhỏ màu trắng đục vắt trên sào phơi nhúng xuống chậu nước đã pha ấm tay.
Bàn tay gã to lớn đầy vết chai sần có thể vỗ một cái nát nửa mặt cậu mà lại cẩn thận nắm cằm Hộc Tía, lật qua trái qua phải lau đi từng chút lem luốc trên da thịt.
Sự ấm áp của vải mềm, sự dịu dàng của người lạ, từng cử chỉ cẩn thận tránh đi vết bầm tím trên trán cậu, người đó bình thản chùi sạch bùn đất trộn máu khô bên khóe miệng cậu, những vết bẩn tan ra khi người đàn ông đó dấp khăn vò lại rồi lại tiếp tục lau từng chút cho cậu.
Nước đục ngầu như lòng cậu cuộn thắt, Hộc Tía rũ mi run rẩy, hơi ấm của tấm khăn đó phủ lên mắt cậu, trong bóng tối đen đặc, những ngón tay sần chai của gã biết rõ sự lo lắng của con ngươi đảo loạn xạ dưới mí mắt cậu, rồi nhanh chóng rời đi.
Gã ngồi trên ghế đẩu như một con gấu đen chồm hỗm trước mặt Hộc Tía, nhưng chẳng có con gấu đen nào lại thành thạo lau rửa vết thương bê bết trên cổ tay và lòng bàn chân cậu như gã, lau đi từng chút, từng chút như bóc kén tằm trên nồi nước nóng, rút ra từng sợi xấu hổ ngượng ngùng quấn quanh người cậu.
Gã lầm lì im lặng như cái bóng của chính gã, chẳng nói chẳng rằng xốc nách cậu cắp đi thẳng ra bên giếng nước, cậu hoảng hốt một phen suýt la hét, chỉ là khoảng cách không đủ xa để kịp ăn vạ người đàn ông này, lại co dúm dó ngồi bên cạnh cái chậu gỗ to đùng đầy nước ấm, bị gã một hai kéo xuống bộ đồ bẩn thỉu trên người cậu.
Mái tóc xơ xác bết bẩn mềm nhũn ra dưới dòng nước ấm dội thẳng xuống, bàn tay gã xoa bồ kết nướng thơm cùng vỏ bưởi lên mớ tóc rối nùi của Hộc Tía, mùi hương thật lâu cậu mới được ngửi thấy, cậu đưa tay lên muốn gãi đầu thì bị gã gạt ra, hời hợt bảo.
"Đừng có dùng cái tay nát đó đụng vào chỗ bẩn thỉu nữa."
Cậu hít mũi cất đi chua xót đang lên men trong ruột gan mình, vòng tay ôm chặt đầu gối nhắm mắt mặc kệ người đàn ông đó muốn làm gì thì làm, dù sao sống chết của cậu cũng chỉ nằm gọn trong đôi bàn tay gã, kể từ khi văn kế trao tay.
Ít nhất lúc này, cậu đang được đối xử tử tế, giống như một con người... Hoặc cũng có thể là gia súc được tắm rửa sạch sẽ trước khi chọc tiết làm thịt chăng?
Những ngón tay day tròn khắp da đầu cậu, lược gỗ được gã chải từng đường cẩn thận, nhưng mớ tóc của cậu vẫn chải ra được cả nắm, rối tung xơ xác như thân thể gầy nhom của cậu, da bụng mỏng dính sắp dán đến da lưng sau rất nhiều ngày lang bạt đói dài từ các thành thị này tơi trấn phường khác, rao bán như món đồ cao giá mà để lâu không chăm sóc, càng nhìn càng thấy xấu xí bẩn thỉu.
Gã lấy thêm nước nóng pha đầy thau lớn, mùi vỏ bưởi cùng mùi bồ kết nướng xông lên nồng ấm, thứ nước màu nâu lóng lánh xối lên thân thể trần truồng của Hộc Tía, đã bao lâu cậu mới biết nước nóng chảy qua làm da trần nhem nhuốc của mình có thể dễ chịu đến thế?
"Tự tắm đi, ta còn nấu bữa tối. Khăn sạch cùng quần áo để ghế, ngươi tự lo liệu đi!"
Nói xong gã quay người đi thẳng bỏ lại cậu đằng sau lưng, cậu nhìn theo bóng người đàn ông đó, đôi mắt thêm một tầng mây mù không hiểu rõ được, cậu đành lắc đầu múc nước xối lên người kì cọ da thịt đến đỏ bừng, tắm đến mức lột xuống một lớp da mới ngừng lại.