Trước mặt tôi là xác của một con Rồng.
Mà hình như, nếu tôi đoán không lầm, cái xác này là của linh hồn đang ngủ yên trong chiếc chìa khóa kia.
Chết tiệt.
Tôi thẫn thờ trước cái đầu rồng và bộ não lúc này đang làm việc một cách điên cuồng.
Ai đã giết con rồng này? Làm sao có thể....
Nhưng điều đáng sợ hơn là thân xác con rồng vô cùng nguyên vẹn. Chỉ có một vết rạch nhỏ ở cổ của nó.
Lúc này trông nó như đang ngủ say vậy. Nếu không phải nhờ dòng máu đen đặc ngòm dưới chân thì tôi đã cho rằng nó vẫn còn sống.
Và ngạc nhiên thay, ở phía Đông, cách đây khoảng tầm nửa cây số, bóng dáng của một tòa thành bắt đầu hiện lên giữa sương khói.
Tòa thành đó bây giờ đã biến thành một phế tích, cùng với những đốm lửa cháy khắp nơi.
Khu vực xung quanh tôi đã không còn là một đồng cỏ nữa, mà là một bãi xác chết thì đúng hơn.
Những xác chết nằm la liệt xung quanh con rồng với đủ thể loại, như bị cắt đầu, đâm vào bụng,.. làm tôi muốn nôn ngay tại chỗ.
May mắn không trực tiếp té xỉu.
Dựa vào tình hình hiện tại, có vẻ mọi chuyện còn phức tạp hơn tôi nghĩ rất nhiều.
Một đống xác chết ở đây đồng nghĩa với việc đã có một cuộc giao tranh vô cùng căng thẳng.
Nhưng điều mà tôi không thể hiểu được sau khi sử dụng Giám định lên xác con rồng này
=Con rồng chúc phúc cho triều đại Voldkagen
Là con rồng 500000 năm tuổi, đã chúc phúc cho hơn 100 đời vua dưới triều đại Voldkagen và được người dân xem là linh vật thần thoại
+Sức mạnh: SS+ (Sắp đột phá thành Thần)
+Kĩ năng nổi bật: Chúc phúc cho sự sống [HUYỀN THOẠI ], Hòa bình [ THẦN THOẠI ]=
Một con rồng nghe có vẻ vô cùng đẹp đẽ, tượng trưng cho Hòa bình và Hạnh phúc. Và dường như nó cũng chẳng thích chiến tranh.
Nhưng tại sao nó lại bị dây vào cái bi kịch này cơ chứ?
Quá nhiều uẩn khúc.
Tôi bắt đầu tập trung đến vết cắt kia.
Và ngay lập tức, tôi đã biết điều gì xảy ra. Bây giờ có vẻ mọi mảnh ghép đã dần được hé lộ. Và lúc này tôi tin tưởng vào phán đoán của mình hơn bao giờ hết.
Khi nhìn vào vết rạch trên cổ của con rồng, tôi đã biết vết rạch gọn gàng như thế này chỉ có thể thực hiện bởi 2 điều kiện:
Đầu tiên, hoặc là một người nào đó vô cùng mạnh mẽ đã giết con rồng một cách gọn nhẹ, và dĩ nhiên tôi sẽ bác bỏ điều này vì con Rồng đó sắp thành Thần, làm sao có thể bị giết bởi một con người được. Vậy nên chỉ có thể xảy ra khả năng duy nhất, nó bị tấn công khi mất cảnh giác.
Thứ hai, vết rạch này là tác phẩm của một con dao cỡ vừa.
Và tôi đã hiểu ra, những đồng tiền vàng và con dao Mithril đó xuất hiện để làm gì.
Dĩ nhiên là để giết con Rồng này.
Nhưng có vẻ nó còn ghê gớm hơn thế.
Nếu tôi đoán không nhầm, những đồng tiền vàng đó được khắc họa vô cùng tinh xảo như chiếc chìa khóa vậy. Và sở thích của Rồng, chính là thu thập kho báu. Đặc biệt chúng rất phát cuồng với những thứ đồ màu vàng. Và có vẻ như con Rồng này cũng không phải là ngoại lệ. Kinh nghiệm đọc tiểu thuyết lúc này đang được phát huy vô cùng hiệu quả.
Để chắc chắn hơn, rất có khả năng người giết rồng đã cố tình để lại chiếc chìa khóa kia nữa. Dẫu sao thì kim cương và kính màu trên nó là vô cùng quý giá. Và nếu suy luận theo điều này, thì ngay từ đầu chiếc chìa khóa này vốn dĩ cũng chỉ là một thứ đồ bình thường. Sau khi linh hồn con rồng được đưa vào trong nó thì mới biến thành vật phẩm Huyền Thoại và còn được Giám định là một sinh vật sống.
Lúc này tôi nhận ra con dao mà tôi đang mang theo bên người nó đáng sợ đến mức nào
Tôi kích hoạt Kĩ năng Giám định cấp độ 2 của mình lên, và kết quả không ngoài dự đoán
=Dao Mithril
Là con dao được làm bằng kim loại quý hiếm, nó có thể cắt bất cứ vật chất nào và luôn luôn không bị mài mòn
-Cấp độ [ THẦN THOẠI ]
-Tác dụng: Là một con dao được tắm máu và giết nhiều linh hồn, nó đã biến thành con dao bị nguyền rủa. Có khả năng tách bất cứ linh hồn sinh vật nào khỏi cơ thể của nó=
Haha... Cuộc đời tôi...
Giờ tôi đang mang một thứ vũ khí của một tên đồ tể. Đùa đấy à?
Tôi đoán tôi sẽ té xỉu ngay lập tức khi nhìn vào nó.
Mắt tôi thật sự trĩu nặng và đầu tôi lúc này thì đau hơn bao giờ hết.
Càng đào sâu vào chuyện này thì nó ngày càng phức tạp, và giống như một vũng bùn kéo tôi xuống.
Tôi liếc nhìn con rồng
'Mày may mắn thật, ít nhất vẫn còn sống...'
Tôi nhìn những xác chết nằm la liệt bên cạnh và nhìn vào con dao cũng như đồng tiền.
Có vẻ như mọi chuyện lúc này đã hoàn toàn sáng tỏ.