Sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi bắt đầu ghi lại các thông tin mà tôi có lên quyển sổ nhỏ của chính mình. Sau khi tính toán xong xuôi, tôi cất nó vào áo khoác không gian kia.
Giờ thì tôi đã nắm được bí mật của vị Thần kia và bây giờ tôi cần khai thác nó một cách hiệu quả. Và chắc chắn đó không khải là hiện tại. Vì tôi vẫn còn quá yếu, và còn lời hứa hẹn với con rồng tội nghiệp kia nữa.
Hiện tại, tôi vẫn không muốn chạm mặt tên hung thần kia, nên tôi không biết liệu hắn có lảng vảng đâu đó quanh đây hay không.
Tôi mệt mỏi gọi "Bảng trạng thái" và một cửa sổ lập tức hiện ra
=THÔNG TIN
[Đối tượng Đặc biệt](***)
Tên: Quang
Tuổi: 18
Cấp độ 2
Kĩ năng: -Chính: Toàn trí
-Bổ sung: Ý chí mạnh mẽ
-Mở rộng: Giám định
Thánh tích: -Sự từ chối một vị thần [HUYỀN THOẠI]
-Sự kết hợp Thần thánh [HIẾM]
Vật phẩm: -Áo khoác không gian (THƯỜNG)
-Dao Mithril (bị nguyền rủa) [ HIẾM ]
-Đồng tiền vàng của quốc gia bị hủy diệt [ HIẾM ]=
Chậc...
Sau 3 tiếng (hay đúng hơn là 3 ngày) tôi đã thu hoạch được khá nhiều.
Nhưng chừng này là chưa đủ.
Vẫn còn quá nhiều điều bí ẩn.
Mỗi một lần đào sâu là mỗi một lần đứng trước cửa tử.
Ít nhất hiện tại, mục tiêu của tôi là giải quyết tên đồ tể chết tiệt đó và giải cứu con rồng.
Và còn bài thi Đại học của mình nữa...
Thôi thì cái cuối tôi sẽ tự mình xoay sở, còn bây giờ thì cứ tăng khả năng sống trước vậy.
Tôi bắt đầu vạch ra các ý kiến trên giấy.
Theo kinh nghiệm đọc tiểu thuyết viễn tưởng của tôi, thì
Đầu tiên, năng lượng mà hệ thống cung cấp sẽ là gì? Mana? hay là sử dụng Máu người? Hay là một thứ gì đó khác?
Tiếp theo, mục đích mà các vị Thần cung cấp Hệ thống? Liệu có liên quan gì đến 'Nợ phí tồn tại hay không?'
Tiếp nữa, các quy tắc sử dụng và phát triển Kĩ năng cũng như điều kiện để mở khóa Thánh tích là gì? Câu trả lời hiện tại có vẻ là thử thách bản thân, nhưng nó vẫn còn quá mơ hồ.
Cuối cùng, các tiêu chuẩn và giới hạn là gì? Liệu có phân cấp bậc không? Nếu có thì sẽ như thế nào?
Đó là những điều mà tôi cần phải đi tìm câu trả lời.
Và để tiến hành kế hoạch của mình, tôi cần phải giải quyết câu hỏi thứ ba trước.
Có lẽ tôi nên lên Thư viện một chút để mượn tiểu thuyết.
Tôi còn phải lướt web của các kho truyện trên mạng nữa.
Có vẻ sẽ là một ngày dài.
Tôi quyết định như thế và bắt đầu mặc chiếc áo khoác trắng vào.
Trời có vẻ nắng nên tôi cần phải điều chỉnh nhiệt độ cơ thể một chút.
Tôi đã thay đồ xong, và đến khi chuẩn bị bước ra khỏi cửa thì thằng nhóc Phong gọi lại
-Anh ơi
-Chuyện gì?
-Em tưởng anh mệt mà ạ...
Tôi cười nhẹ
-Anh mày không ngất đâu mà lo.
Nó mím môi, có vẻ như vẫn không tin tưởng lắm.
Tôi thở dài. " Chào nhóc "
Tôi thầm hi vọng ngày hôm nay sẽ không phải là một ngày quá xui xẻo khi ra đường.
Trời tháng Năm khá nóng.
Trong khi tất cả mọi người mặc quần áo ngắn tay, thì chỉ một mình tôi mặc một chiếc áo khoác dài.
Tôi có thể cảm nhận được cơn gió lào, nhưng nó mát hơn so với bình thường. Có vẻ như cái áo đang hoạt động rất tốt.
Con đường tôi đi vốn đã phủ đầy lá vàng rụng, và nó trở nên ồn ào hơn bao giờ hết khi người người tấp nập.
Xa xa tôi đã nhìn thấy mấy đứa trạc tuổi tôi đang đá bóng, đứa nào đứa nấy mồ hôi nhễ nhại. Lũ con gái thì hết đi mua sắm lại đi uống cà phê. Có một số đứa chăm học hơn thì lui tới trong Thư viện. Bằng chứng là bây giờ nhà xe đã chính thức hết chỗ để xe.
Chứng kiến cuộc sống bình thường hiện tại, lòng tôi ít nhiều có chút cảm xúc ngổn ngang kì lạ.
Nếu không phải 3 ngày này tôi đã gặp đủ thứ chuyện lạ kì, thì có lẽ bây giờ tôi vẫn sẽ mặc định cuộc sống yên bình như bây giờ.
Và tôi cũng sẽ xem những chuyện như một thế lực siêu nhiên nào đó đã cung cấp Hệ thống để thay đổi cuộc đời, cũng như câu chuyện về phép thuật, rồng, anh hùng, dũng sĩ, xuyên không khác là những thứ viển vông chẳng thể nào xảy ra.
Cảm giác quả thật là vi diệu.
Chẳng trách vì sao người ta cứ thích làm nhân vật chính.
Chắc chỉ có mình tôi là đứa duy nhất thờ ơ với mọi thứ mới đưa ra quyết định điên rồ như thế.
Tôi tự hỏi rằng, nếu lúc đó tôi chấp nhận yêu cầu của Hệ thống đó thì mọi chuyện có tốt đẹp hơn không?
Dĩ nhiên câu trả lời là Không.
Vốn dĩ mỗi vị thần cũng sẽ có một câu chuyện của riêng họ, và cũng sẽ có những bí mật
Thật giả lẫn lộn, chẳng biết đường nào mà theo.
Thôi, không nghĩ lung tung nữa.
Tôi tự trấn an mình và thong dong vào Thư viện.
Và sau khi nhìn vào giá sách, tôi hết hồn.
Vốn dĩ tôi chỉ tính xem những nhân vật chính trong các cuốn tiểu thuyết làm thế nào để phát huy sức mạnh trong thời gian ngắn, nhưng có vẻ như tài liệu tham khảo quá nhiều thì phải.
Một giá sách dài 14m đi từ đầu này đến đầu kia của căn phòng với 4 tầng chứa toàn bộ các cuôc tiểu thuyết viễn tưởng được dịch từ khắp thế giới.
Nhìn vào kho sách đồ sộ này, tôi chỉ biết cười khổ.
Không có đủ thời gian để tôi đọc hết số sách này trong 8 tiếng đồng hồ được.
Tôi cần phải xem xét nhiều hơn.
Sử dụng cái đầu của mình nhiều hơn.
Bây giờ tôi cần có một loại kĩ năng có thể Đánh lén hoặc Tung hỏa mù.
Câu đủ thời gian cho tôi chạy trốn.
Tôi biết hiện tại tôi rất yếu, vậy nên tôi sẽ không ngại chơi bẩn.
Dù sao thì đối đầu trực diện với tên cuồng giết người đó thì kiểu gì cũng chết.
Cần phải sống sót trước đã.
Tôi bắt đầu lướt qua để tìm một vài cuốn tiểu thuyết ưng ý.
Và có vẻ như điều đó khá là không khả quan.
Hầu như các nhận vật chính đều rất thích chơi chính diện, hoặc nếu có đánh lén thì cũng là người khác đánh hộ mình.
Mà tôi thì lại phải tự thân vận động.
Tôi thở dài thườn thượt
'Có lẽ không được rồi'
Sau khi đi hết một vòng tôi đã nghĩ như vậy.
Và trong khi tôi đang suy xét xem có nên về nhà hay không, thì bỗng một con gái hét chói tai.
Và tiếp theo đó là 5,7 giọng ca khác nữa.
Tôi bắt đầu có dự cảm không lành.
Rướn người nhìn về phía đăng kí mượn sách, tôi bắt gặp một thân ảnh vô cùng quen thuộc.
Dáng người cao ráo gây bão vỉa hè khiến tôi rợn hết cả lên.
Trai đẹp gây náo loạn đường phố, kẻ đã tìm kiếm tôi suốt 3 ngày vừa qua, tên đồ tể đã gây nên bị kịch cho con rồng chúc phúc, Michael Voldkagen, hiện đang ở đây, với một nét mặt vô cùng hậm hực như thể sắp giết người.