Chereads / Giấc mơ của sự toàn trí / Chapter 9 - Chương 8: Một phép màu giữa ban ngày (7)

Chapter 9 - Chương 8: Một phép màu giữa ban ngày (7)

Đầu tiên, vì nó là sinh vật sống với cập độ trên F nên tôi đoán rằng nó phải có nhận thức

Và dĩ nhiên, vì nó còn được xếp ở mức độ Huyền thoại nên tôi chắc chắn một điều trước mắt là nếu tôi không cẩn thận tôi có thể mất mạng vì nó.

Sức mạnh được xếp ở mức Huyền thoại luôn là một điều không tưởng, và tôi vẫn còn muốn sống nên tôi phải cẩn thận hơn kể từ bây giờ.

Tôi đã nghĩ ra một phương án khá điên rồ, và tôi không chắc rằng liệu thể lực có cho phép tôi thực hiện điều đó hay không.

Dù sao để nâng cao tỉ lệ sống của mình, tôi phải thực hiện nó bất cứ giá nào. Đây gọi là "Được ăn cả, ngã về không"

Tôi cần sử dụng cả 2 kĩ năng và Thánh tích mà tôi có cùng một lúc.

Trong khi sử dụng 'Toàn trí' để đọc suy nghĩ của sinh vật này, tôi cần sử dụng 'Giám định' để xác nhận một điều là nó vẫn chắc chắn phải ở trạng thái ngủ đông, và Thánh tích 'Sự từ chối một vị thần' sẽ giúp tôi không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi sức mạnh của chiếc chìa khóa này.

Đó là điều rất khó vì não tôi có thể bị nổ tung, cùng với sự cạn kiệt thể lực. Nhưng tôi không còn cách nào khác.

Tôi đoán tôi sẽ phải luyện tập trước với nó.

Đúng như tôi dự đoán, cơ thể của tôi ngay lập tức rơi vào trạng thái mất sức nhanh chóng khi kích hoạt cùng lúc cả 'Toàn trí' và Thánh tích. và dựa vào tình hình hiện tại, tôi cho rằng mình thậm chí còn chẳng có cơ hội luyện tập.

"Cứ thử liều một phen"

Tôi đã cố chống chọi để giữ lại một chút lí trí cuối cùng và kích hoạt 'Giám định'. Ngay lập tức, đầu tôi ong ong hết cả lên, và cả cơ thể cứ như bị hòn đá 1 tấn đè nặng khắp cả người, cùng với đó là một hộp thoại cảnh báo:

=[ CẢNH BÁO ] Tâm trí của bạn đang chấn thương rất nặng nề. Bạn sẽ mất mạng sau 10 phút nữa=

Khỉ thật.

Một đồng hồ đếm ngược như bom hẹn giờ xuất hiện trên đầu tôi.

Đầu tôi đau như búa bổ, và rơi vào trạng thái lũ lẫn. Nó đau đến mức tôi thậm chí còn chẳng thể mở mắt ra để xem chiếc chìa khóa nằm ở đâu.

Cảm giác như tim của tôi đang bắt đầu đạp chậm dần, và máu bắt đầu tắc nghẽn lưu thông. Lúc này đối với tôi, tứ chi như bị liệt và 1 phút thậm chí còn dài hơn 100 năm.

Tôi cố nén cơn đau đớn và đưa mắt nhìn vào chiếc chìa khóa. Nó đang nằm ngay trước mắt tôi.

Tôi cố hết sức để nhìn vào đó.

Và tôi đã phát hiện ra một điều không tưởng.

Chiếc chìa khóa này đang sở hữu linh hồn của một con rồng bị phong ấn.

Mặc dù khá tò mò về điều đó, nhưng lúc này tôi vẫn ý thức được bản thân đang ở trong một cuộc đua sống chết.

Liếc nhìn chiếc đồng hồ đếm ngược. Chỉ còn 6 phút.

Tôi bắt đầu tập hợp tất cả sức mạnh còn sót lại trong cơ thể để tìm manh mối.

Và quả nhiên, tôi đã đúng.

Hiện tại tôi đang rơi vào khu vực kì ảo do chính chiếc chìa khóa này tạo ra.

Thật đáng ghét. Tôi đã phải nghĩ đến điều này sớm hơn. Vương quốc này vốn đã sụp đổ từ lâu và chỉ còn lại một đống đổ nát, làm sao lại có thể xuất hiện một đồng cỏ xanh mơn mởn cùng dòng sông êm dịu ở đây được cơ chứ. Tất cả chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Dẫu cho con rồng này đang ngủ đông, thì nó vẫn là rồng. Sức mạnh của con rồng đã chúc phúc cho một vương quốc suốt hơn 900000 năm luôn là một điều gì đó khác biệt và vô cùng kinh hoàng.

Và tôi cũng đã hiểu vì sao ngay giữa đồng cỏ xanh mơn mởn lại lòi ra một cái túp lều rách nát đến mức như vậy, vì ngay từ đầu chiếc chìa khóa này đã ở bên trong túp lều đó, và khiến tất cả mọi thứ xung quanh ngoài chiếc lều rơi vào trạng thái ảo cảnh.

Và khi kịp nhận ra điều đó, tôi đã bảo toàn thành công mạng sống khi hệ thống bắt đầu đếm ngược

{'10 giây cuối cùng' '10' '9' '8'....}

Ngay giây thứ 6, khi đã thành công tắt đi toàn bộ kĩ năng và Thánh Tích, tôi đã nhận được một thông báo mới.