Karma nhìn người đang giảng bài trên bục giảng, hai tay cậu để ra sau lưng. Khi Karma vừa rút súng lên, tay của cậu bỗng bị nắm chặt bởi một cái xúc tu, cây súng đã bị lấy đi.
- Karma-kun à, động tác rút súng của em quá chậm._ Koro-sensei quay người lại, cười nói._ Thậm chí thầy còn đủ thời gian để sơn móng tay cho em nữa.
---
Tiết tiếp theo.
- Nhóm của em đã nấu xong chưa, Fuwa-san?
- Dạ em cũng không biết nữa._ Một cô bạn cầm cái muôi, nếm thử món súp mình đang nấu._ Nó cứ gắt cổ thế nào ấy.
- Để thầy thử xem.
Koro-sensei lại gần, nếm thử. Đúng lúc này, Karma đi lại.
- Trời, nếu hư thì đổ đi, tiếc làm gì?_ Karma thản nhiên nói, cậu vung tay._ Lẩu nồi đại pháp!!!
Tất cả nước súp trong nồi bị hắt tung lên về phía Koro-sensei, Karma nhân lúc này, vung con dao.
Iai nhìn Karma bị Koro-sensei cho mặc vào một cái tạp dề ren hoa và trái tim hồng. Cô quay đầu lại, tiếp tục nướng mấy cái bánh trên khay.
Hôm qua cô đã nói rồi. Hôm nay Koro-sensei chắc chắn sẽ cẩn thận với cậu ta. Chắc Karma đã bị hình ảnh "yếu đuối" của anh ấy làm cho đắc ý.
Nhưng thật sự bộ đồ đó rất hợp với cậu ta.
Nagisa nhìn mặt Karma đang ửng đỏ vì ngượng, hai mắt trừng trừng nhìn Koro-sensei. Chắc hẳn cậu ấy đang rất sốc.
Quả thật là Koro-sensei có rất nhiều điểm yếu tức cười. Nhưng dù đòn tấn công của Karma-un có hiểm hóc đến đâu, thầy ấy đều có thể đỡ được.
- Hửm?
Dòng suy nghĩ của Nagisa bị cắt đứt khi có người khều cậu. Nagisa dời tầm mắt, Iai đang đứng trước mặt cậu, tay cô đang cầm một miếng bánh nướng vừa xong, đưa cho cậu.
- A. Iai-san, cái này cho tớ à?
Iai gật đầu, cô nhận ra thứ gì đó, lấy một tờ giấy, gói nửa cái bánh rồi mới đưa cho Nagisa.
- Mới nướng xong, nóng đấy.
- Cảm ơn cậu!_ Nagisa vươn tay nhận, cậu hơi rung tay vì sức nóng của cái bánh. Thổi thổi vài cái, Nagisa cắn thử một miếng._ Ngon quá!
Nagisa ngạc nhiên, cậu không ngờ được Iai có thể nấu ăn ngon như thế. Nagisa cười hạnh phúc, đắm chìm trong món ngon, nhưng cậu cũng không khỏi thắc mắc.
'Iai-san không thấy nóng à? Khi nãy cậu ấy cầm bình thường mà chẳng hề nhăn mày...'
...
Nagisa im lặng nhìn Karma đang ngồi trên thân cây trên một cái đồi, bên cạnh cậu là Iai, cô đang ôm một bọc bánh nướng, những cái mà cô làm trong tiết nữ công gia chánh, Iai vừa nhìn hai người vừa ăn.
Karma đang cắn móng tay liên tục với khuôn mặt tối tăm. Có thể thấy hôm nay cậu đã chịu đả kích như thế nào từ Koro-sensei .
Cuối cùng Nagisa lên tiếng.
- Karma-kun à, hành động nóng vội cũng không giúp ích được gì đâu. Chúng ta phải cùng nhau hợp sức thì mới có cơ may chiến thắng._ Nagisa châm chước, tìm lời nói mà không làm Karma tổn thương._ Cậu cũng không phải thần thánh, ngay cả chính phủ thế giới cũng ngán ổng cơ mà.
- Cậu có ác ý với những người thầy giáo nhỉ.
Câu nói của Iai khiến Karma liếc cô, sau đó cậu quay đầu lại.
- Dù có chết, tớ cũng sẽ không bỏ cuộc._ Karma cười điên cuồng._ Chẳng qua là hắn ta phước to số lớn nên mới tránh khỏi thôi.
Nagisa không trả lời, cậu nhìn cậu bạn tóc đỏ của mình mà không biết làm sao.
- Em đây rồi, Karma-kun._ Koro-sensei đột nhiên xuất hiện từ phía sau bọn họ._ Hôm nay thầy sẽ chỉ dạy em vài chiêu.
Khuôn mặt cười của Koro-sensei xuất hiện những sọc xanh.
- Ta biết em vẫn chưa bỏ cuộc đâu. Ta sẽ khiến em trở thành những viên ngọc quý thực sự.
Karma nhìn sinh vật bạch tuộc đang đứng trước mặt mình, khóe miệng cậu nhếch lên như đang suy nghĩ điều gì đó thú vị.
- Có điều này em muốn xác định._ Karma quay người._ Thầy là một giáo viên phải không, Koro-sensei?
- Đúng.
- Một người thầy tốt sẽ sẵn sàng hi sinh tính mạng để bảo vệ cho học sinh của mình có phải không?
Câu hỏi này vừa được đưa ra, Iai nhướng mày nhìn Karma rồi nhìn xuống phía sau lưng cậu ta.
Đúng như những gì Iai nghĩ, sau khi nhận được câu trả lời của Koro-sensei. Trước sự ngạc nhiên của Nagisa, Karma bật ra khỏi thân cây mà cậu dựa, lưng đưa về phía đất, tay cầm khẩu súng hướng lên trên, cậu rơi xuống.
- Như vậy thì ta chắc chắn sẽ giết được ông.
Nagisa vội chạy đến, nhưng Iai nắm lấy cánh tay cậu, nói.
- Bình tĩnh nào, cậu ấy sẽ không sao đâu.
Nagisa nhìn Iai, cậu hít một hơi, cố giữ bình tĩnh như lời Iai nói. Nagisa đi đến bên cái dốc, nhìn xuống, cậu thấy Karma đang bị dính vào cái lưới như màng nhện từ xúc tu của Koro-sensei. Hai người đang nói gì đó, khuôn mặt của Karma bỗng trở nên bình thản và nhẹ nhõm.
Koro-sensei đưa Karma lên đồi lại. Nagisa nhìn xuống dưới dốc, cậu cảm thán.
- Karma-kun à, cậu liều quá đó. Sao không chịu nghĩ trước khi làm chứ?
- Tớ có mà._ Karma ngồi bệt dưới đất._ Tớ đã suy nghĩ rất kĩ và cho rằng đó là cách tốt nhất để giết ông ta, nhưng có lẽ tớ sẽ tạm thời rút lui để có một kế hoạch chu toàn hơn.
- Sao vậy? Cạn hết ý tưởng rồi à?_ Koro-sensei cười nham hiểm, những cái xúc tu đưa lên những món linh tinh như mặt nạ dưỡng ẩm, cài tóc tai mèo, bàn chải,..._ Thấy thì còn rất nhiều chiêu chưa xài tới đây này. Em cũng không dễ đối phó đâu,
'Nghe mà tức.' Karma nghiến răng nghiến lợi. 'Nhưng không hiểu sao cảm giác lại khác lúc trước nữa.'
Cậu mỉm cười đầy tự tin, đứng dậy, ngón tay làm động tác cắt cổ.
- Ngày mai năm sau chắc chắn sẽ là ngày giỗ của ông.
Koro-sensei cười thỏa mãn.
- Nào, Nagisa-kun, Iai-chan, chúng ta về thôi._ Karma quay người, cười nói, tay cầm một cái bóp tiền._ Hôm nay mình sẽ bao hai cậu một chầu.
- Khoan đã!_ Koro-sensei nhận ra điều gì đó, hét toáng lên._ Đó là cái bóp tiền của thầy mà!!
- Em nói rồi, thầy mà quăng đồ bừa bãi là em thó được ngay.
- Em trả lại đây!
- Đó lấy đi.
- Em đưa cái bóp không cho thầy làm gì!!
Nagisa bó tay, nhìn hai người cãi vã. Karma nhìn ngay là biết cậu đang chiếm ưu thế. Cậu cười với Iai.
- Thật may là mọi chuyện đều ổn nhỉ.
Những sát thủ đến giết ông ấy, đều được ông ấy mài giũa và khích lệ.
Đây là lớp học ám sát của chúng tôi, không biết ngày mai chúng tôi sẽ làm gì để giết thầy ấy đây.
---
- Huhu, tiền của tui._ Koro-sensei lủi thủi đi đến phòng giáo viên, buồn bã vì bị Karma lấy hết đống tiền lẻ._ Thằng bé chết tiệt! Em coi chừng thầy vào ngày mai đó.
Koro-sensei chú ý đến một cái hộp nhưa đang đặt trên bàn.
- Hửm?
'Đây là bánh em làm, coi như là vì Karma đã lấy tiền của thầy.'
Chỉ cần nhìn nét chữ là Koro-sensei có thể biết được ai là người viết tờ giấy này.
- Ôi Iai-chan thật là dễ thương._ Koro-sensei khóc, cầm khăn tay lau nước mắt._ Ai như Karma-kun.
Koro-sensei đưa xúc tu cầm cái hộp lên, định mở nắp ra.
- ÉCCCC!_ Koro-sensei giật mình, thu xúc tu vừa bị chảy lại._ Đây là...?
'Thầy đừng mất cảnh giác thể chứ. Em chỉ nghiền những viên đạn BB rồi rải lên nắp hộp thôi, bánh không có vấn đề gì đâu.'
Giờ Koro-sensei mới chú ý phía sau tờ giấy còn một dòng chữ.
- Haizzz. Iai-chan còn khó đối phó hơn cả Karma-kun, và cũng rất hiểu mình nữa._ Koro-sensei thở dài, cầm khăn tay phủi hết đống bụi BB đi, sau khi chắc chắn bánh không có gì thì mới cắn một miếng._ NGON QUÁ!!!
Thôi, thầy sẽ tha thứ cho em vì mấy cái bánh này.
_____
15/3/2020