Chapter 10 - Chap 8

Hôm nay là cuộc họp của toàn thể học sinh một tháng một lần.

Nagisa thở dài.

Đối với các học sinh lớp E, đây không khác gì cực hình.

- Sao vậy?

Nagisa hồi thần lại thì cậu mới nhận ra Iai đang hỏi mình.

- A, không có gì.

Nagisa cười, Iai-san thì hoàn toàn khác, cậu ấy hoàn toàn có thể vượt qua những học sinh lớp A. Điều này thì Nagisa có thể chắc chắn. Chỉ là, đây là lần đầu tiên Iai tham gia cuộc họp này, không biết nó sẽ tác động đến cậu ấy như thế nào. Dù sao bị cười nhạo cũng không phải là chuyện vui vẻ gì.

Nagisa hi vọng Iai sẽ không bị ảnh hưởng xấu.

- Nagisa-kunnn.

Một giọng nói vang lên, thu hút sự chú ý của Nagisa. Đó là hai nam sinh mà đã trêu chọc Nagisa mấy bữa trước.

- Giỏi lắm. Có thể lết từ trên kia xuống là hay lắm rồi, bọn tớ không thể nào làm được vậy đâu.

Bọn họ phá lên cười rồi rời đi.

Mọi ánh mắt kì thì và soi mói luôn hướng về lớp E ở bất cứ nơi đâu, không chỉ trong khuôn viên trường.

Và họ phải cắn răng chịu đựng hết quãng đời còn lại.

Các học sinh lớp E đứng ngay ngắn, im lặng nghe những tiếng cười khinh bỉ của các học sinh lớp khác.

- Nagisa, nhắc mới nhớ, Karma đâu?_ Sugaya, cậu bạn đứng phía sau Nagisa, hỏi.

- Tất nhiên là cúp rồi._ Nagisa trả lời, giọng hơi hâm mộ._ Cậu ấy nói sẽ không đến, dù bị phạt cũng mặc. Tính cách ngố ngáo nhưng học cực giỏi, nhiều khi tớ thật ghen tỵ với cậu ấy.

Nagisa ngước mặt lên nhìn Iai đang đứng trước mặt mình, do cậu đứng sau nên không thấy được biểu cảm của cô.

'Chắc Iai-san sẽ không buồn vì mấy chuyện này đâu nhỉ... Hửm?'

Nagisa nhìn bịch bánh quy trước mặt mình. Iai nhìn cậu, ra hiệu cậu cầm lấy, tay còn lại đang cầm cái bánh đưa vào miệng ăn.

- Cảm ơn cậu.

Có vẻ Nagisa đã hiểu lầm rồi. Iai hoàn toàn chẳng để ý đến mấy thứ đó, cậu ấy vẫn đứng thẳng lưng và ăn bánh vô cùng tự nhiên. Thậm chí khi Kayano đứng trên cậu ấy quay xuống xin thì Iai vẫn thản nhiên lấy một bịch bánh khác trong túi áo ra và thảy cho Kayano, hoàn toàn để tâm đến ánh mắt khinh bỉ của học sinh xung quanh.

- Không ăn à?

- A, ăn chứ.

Nagisa lấy một cái bánh từ trong bịch ra, cho vào miệng.

'Ngon quá!'

Nó vẫn ngon như vậy. Ngon tới nỗi Nagisa hoàn toàn không còn để ý những thứ xung quanh.

'Iai-san thích làm bánh quá nhỉ.'

- Tiếp theo, chúng ta sẽ được nhận thông báo từ hội học sinh, xin hãy chuẩn bị.

- Ai vậy?

- Trông bảnh nhỉ~

- Karasuma-sensei ơi~!

Karasuma quay người lại, nhìn xem ai đang gọi.

- Chúng em trang trí mấy vỏ con dao này~_ Kurahashi đưa bao đựng dao lên cho Karasuma xem, cười híp mắt.

- Dễ thương không thầy?_ Nakamura nháy mắt.

- Trời ạ! Dễ thương thật nhưng đừng mang khoe ra._ Karasuma nghiến răng, áp sát thì thầm._ Vụ ám sát là tuyệt mật!

- V-Vâng ạ.

Không lâu sau đó, Irina bước vào.

- Gượm đã, cô nàng bốc lửa đó là ai vậy?

- Là giáo viên lớp E luôn sao?

- Nè Nagisa._ Irina vẫy tay với Nagisa, cúi người nói với cậu._ Chị rất ấn tượng với những điểm yếu mà em ghi chép được, cho chị mượn quyển sổ đó nhé.

- Nhưng em đã nói hết cho chị biết rồi mà.

- Nó cũng đâu có quan trọng lắm đâu, đưa cho chị đi.

- Không, em đã nói-

- Không đưa là chết ngạt với chị đấy._ Irina hoàn toàn mất kiên nhẫn, sử dụng biện pháp mạnh, luồn tay ấn đầu Nagisa vào ngực mình.

- NGỘP!_ Nagisa đỏ mặt, hét toáng lên._ Bỏ em ra, Bitch-sensei!

Bỗng một bàn tay kéo Nagisa ra, giải thoát cậu.

- Cảm ơn cậu, Iai-san.

- Này, em làm gì vậy?_ Irina bất mãn nói. Nhưng khuôn mặt hơi dè chừng, Irina không nghĩ rằng cô sẽ dễ dàng bị đoạt con mồi như thế mà không thể phản kháng lại.

- Karasuma-sensei đang ở đây.

- Hả? Thì sao-- ÁÁ đau!

Irina bị Karasuma kẹp hai tay, lôi đi.

- Được rồi, những tờ giấy tôi phát cho các bạn có in chi tiết hoạt động của hội học sinh.

- Xin lỗi, lớp E vẫn chưa được phát những tờ giấy đó cậu ạ.

- A... không có à? Kì vậy ta?

Nam sinh đứng trên bục bỗng cười khoái trá.

- Hình như mình quên mang cho các bạn lớp E rồi~ Tệ quá~ Thông cảm nha, mấy cậu ráng tự nhớ được không?

Toàn thể học sinh bật cười, tiếng cười vang vọng khắp hội trường. Thậm chí ngay cả các giáo viên cũng cười.

- Ý tớ là, các cậu cũng nên luyện trí não tí đi ha.

- Cái quái gì thế này?_ Irina nhíu mày nhìn những người xung quanh, khó hiểu._ Loạn hết cả rồi.

Karasuma trầm mặc, không nói gì.

'Hả?'

Nagisa nhìn tờ giấy trên tay mình, bối rối. Cậu quay lại nhìn, các học sinh lớp E ai cũng đang cầm nó trên tay.

- Isogai-kun. Không sao đâu, có đủ bản viết tay cho mấy em mà._ Một giọng nói quen thuộc vang lên.

Koro-sensei đột ngột xuất hiện, đứng ở giữa Karasuma và Irina, khiến hai người họ giật mình. Mặc dù bây giờ Koro-sensei đang cải trang cho giống người bình thường, nhưng ổng vẫn thật dị dạng.

- Đã bảo đừng có chường cái mặt ra đây!_ Karasuma tức giận, chỉ tay vào mặt Koro-sensei, chỉ trích. Nhưng anh vẫn không quên nhỏ giọng._ Ba cái vụ này là bí mật quốc gia đấy.

- Đừng lo, trình độ cải trang của tôi có thể nói là đến mức thượng thừa rồi._ Koro-sensei tự tin nói với hai cái xúc tu đang ngoe nguẩy trên không trung. Nói thật thì nhìn chúng thì chẳng có ai

Irina tiến lại gần Koro-sensei, cô vung dao, nhưng Koro-sensei lại dễ dàng tránh né chúng. Và cô lại bị Karasuma áp giải ra ngoài.

- Haha, Bitch-sensei vẫn chưa bỏ cuộc nhỉ._ Các học sinh lớp E cười ồ lên.

---

Cuộc họp kết thúc, mọi người giải tán.

'Hửm? Iai đang đứng ở kia làm gì vậy?'

Karasuma chú ý nữ sinh tóc bạch kim đang đứng dựa vào cây cột, đang nhìn chằm chằm về một hướng.

Karasuma nhìn theo thì anh thấy Nagisa đang bị hai học sinh dồn vào một góc.

- Ôi cái ngôi trường quái quỷ gì thế này..._ Karasuma thở dài, định đi lại đó thì có một thứ giữ anh lại.

Koro-sensei đứng phía sau Karasuma, khuôn mặt đầy sọc xanh, cười tự tin.

- Bọn nhóc được chọn để ám sát tôi, sẽ không khuất phục trước loại người này đâu. Karasuma nên tin tưởng vào Nagisa-kun, như Iai-chan vậy.

Hai học sinh kia như thấy một thứ gì đó đáng sợ, cả hai nhanh chóng lùi lại.

Nagisa đi về phía Iai đang chờ, cười đưa cho cô một chai nước rồi hai người cùng nhau đi về lớp.

- Thấy chưa? Vì mục tiêu của chúng khác biệt đó.

-------- 

Vài lời tâm sự cuối chap

Tui biết là tình trạng đọc chùa nó khá nhiều và truyện của tui cũng không thể tránh khỏi.

Mọi người có biết rằng từng cái vote, từng cái comment đều làm cho người viết truyện rất vui không? Không có ai là ngoại lệ đâu.

Nên tui hi vọng, nếu mọi người thích một truyện nào đó, thì nên vote hay comment để ủng hộ tác giả. Như thế sẽ làm cho họ có động lực hơn.

Nếu không có động lực thì sao? Rất nhiều tác giả đã bỏ truyện vì mất đi động lực. Nên đừng đọc chùa nhé. (。•̀ᴗ-)✧

_____

21/3/2020