Chapter 9 - Chap 7

Ha ha, cuối cùng sau 7749 tỉ năm lên plot, nghĩ cốt truyện và tình tiết thì cuối cùng tui cũng viết xong văn án. :Đ

Nhân tiện thì hôm nay tui hơi high vì trường cho nghỉ các buổi học vào buổi chiều (đúng vậy tui đang cấp 3 và vẫn phải đi học D:) Nên tui đăng chap này coi như ăn mừng :>

Mọi người nhớ mò lại phần giới thiệu xem văn án nhá :^ Dù nó chả tiết lộ gì nhiều ಠ◡ಠ

---

- Thầy giới thiệu cho các em giáo viên tiếng anh mới của chúng ta.

- Cô tên là Irina Jelavic._ Một phụ nữ trẻ tuổi đang đứng dựa vào Koro-sensei trên bục giảng, cười vui vẻ nói._ Cô rất vui khi được dạy các em.

Học sinh lớp E nhìn người phụ nữ xinh đẹp tóc vàng mà Koro-sensei đem đến này.

- Tên này hơi quái dị chút._ Karasuma nhìn hai người kế bên._ Nhưng cô cứ yên tâm dạy học.

- Em hong sợ đâu!!!

Cả lớp cạn lời nhìn giáo viên mới và Koro-sensei đang đỏ mặt khi nhìn chằm chằm vào ngực của cô ta.

'MÁ ƠI! Không lẽ đây là tình yêu sét đánh sao?' Ai cũng có cùng suy nghĩ.

- Iai-chan._ Karma quay sang bàn bên cạnh, nhìn cô bạn tóc bạch kim đang ngáp của mình._ Cậu thấy sao về cô ta?

Iai ngẩng mặt nhìn Karma, sau đó cô liếc sơ qua giáo viên đang nói những lời ngon ngọt trên bục giảng.

- Ghê tởm. Giả tạo.

Iai nói. Karma bật cười.

- Cậu có ý nghĩ giống tớ đấy.

Hai người trên bục giảng vẫn tiếp tục diễn trò.

- Anh đã cướp mất trái tim của Irina rồi.

'Đừng có dại gái, Koro-sensei. Có chết tụi em cũng không tin bà cô đó thích thầy đây.'

Vì bây giờ, những người được cử vào lớp của chúng tôi, đều không phải là người tầm thường.

---

Iai nhìn Nagisa đang "thăng". Mọi người trong lớp ai cũng thấy bất ngờ khi Irina Jelavic, giáo viên tiếng anh mới của bọn họ, kéo mặt Nagisa lại và hôn cậu.

Chỉ có Karma là đang cảm thấy thú vị.

- Khi nào hoàn hồn thì lại gặp chị ở phòng giáo viên nha cưng._ Irina cười._ Chị muốn biết những điểm yếu của tên bạch tuộc ấy.

Cô ta thả Nagisa ra, quay lại nói với mọi người.

- Các cưng đừng ghen tị, những ai cung cấp thông tin hữu ích sẽ được chị tiếp đãi nồng hậu.

Từ lúc đó, cả lớp chúng tôi, ai cũng cảm thấy cô ta thật ghê tởm.

---

- Ê, tụi bây nhìn đi, ổng bả đi vào nhà kho rồi kìa.

Một học sinh nói, chỉ về hai người đang đứng ở xa.

- Koro-sensei làm tao thất vọng quá, không ngờ lại để con mụ đó mê hoặc.

Mọi người trầm lặng.

- Karasuma-sensei ơi._ Megu Kataoka, lớp trưởng của lớp E, nói._ Thật sự là bọn em không thể nào chịu nổi người đàn bà đó.

- Anh xin lỗi._ Karasuma nói._ Nhưng chính phủ muốn chúng ta hoàn toàn hợp tác với cô ta. Nói gì thì nói, có thể chuẩn bị tất cả trong vòng một ngoài, cô ta đúng là bậc thầy trong giới sát thủ.

- Iai-san. Cậu có nghĩ cô ta sẽ thành công không?

- Không._ Iai thản nhiên trả lời mà không cần suy nghĩ, cô mân mê cái súng trên tay._ Cô ta đánh giá thấp Koro-sensei rồi, cũng như Karma-kun ấy.

- Này Iai-chan, cậu làm tớ tổn thương đấy._ Karma nghe được cuộc trò chuyện của hai người họ, cậu bất mãn xen vào._ Đó chỉ là quá khứ thôi.

- Mới có mấy ngày.

- Được rồi mà._ Nagisa ngăn cản hai người, cậu hỏi Iai._ Sao cậu chắc chắn thế?

- Cứ chờ xem.

- KHÔNG KHÔNG KHÔNG KHÔNG KHÔNG KHÔNG KHÔNG!!!

Iai vừa dứt lời, một tiếng la lớn từ nhà kho, nơi tiến hành cuộc ám sát của Irina diễn ra.

- Có chuyện gì vậy?!

- Đầu tiên là tiếng súng, bây giờ là tiếng kêu thảm thiết!!!

Những tiếng la đó cứ đứt quãng nhưng vẫn reo lên liên hồi. Mọi người hớt hải chạy lại.

- Những âm thanh đó đáng sợ quá!

- Mau đi coi có chuyện gì!

- Ha ha ha.

Karma bật cười, cậu choàng vai Iai.

- Cậu nói gì cũng trúng phóc nhỉ, Iai-chan~

Iai không nói gì, chỉ có khóe miệng hơi cong lên, dường như có ý thỏa mãn nhìn Irina đang nằm úp mặt xuống đất, tinh thần tuột dốc không phanh.

- Oa oa~ Cái biểu cảm này là sao đây?_ Karma cảm thấy thú vị, đưa tay nhéo nhéo.

"Vụt!"

- Được rồi, được rồi, tớ chịu thua._ Karma thu tay lại, trên mặt vẫn còn nụ cười trêu chọc._ Cậu đừng hở tí là vung dao như thế chứ!

---

- Chị nghe nói lớp E bọn bây... là lớp đứng nhất trường về khoản đội sổ còn gì._ Irina cười khinh bỉ._ Có đọc nát cuốn sách thì cũng dốt nát như thường thôi con ạ.

Cả lớp bỗng chìm vào im lặng một cách đáng sợ. Ai cũng tối sầm mặt nhưng Irina không hề để ý đến điều đó. Cô tiếp tục cao giọng nói.

- À đúng rồi! Không thì như vậy đi! Tụi bây giúp chị giết được con bạch tuột đó thì mỗi đứa sẽ có được năm triệu._ Irina đứng lên, cười khoe khoang._ Nhìn mặt tụi bây là biết chưa bao giờ cầm được sô tiền đó trên tay rồi. Vậy là lời rồi đấy. Chỉ cần nghe lệnh chị là được. Sao--

"Cốp!"

Một cục gôm bay thẳng về hướng Irina khiến cô im bặt.

- Mau cút đi.

Irina quay người lại nhìn thì thấy những học sinh lớp E nhìn cô trừng trừng, ánh mắt đầy sát khí.

- ĐỒ BÀ CHẰN!!! MAU BIẾN RA KHỎI ĐÂY! KHÔNG AI HOAN NGHÊNH BẢ CẢ!

- L-LOẠN HẾT RỒI!_ Irina giật mình, cố gắng tránh hết những món đồ mà học sinh lớp E ném lên._ TỤI BÂY CHÁN SỐNG À?

- Ừ ĐẤY! NGON THÌ LẠI GIẾT TỤI TUI XEM!

- TRÁNH CHỖ CHO KORO-SENSEI!

---

Hết giờ giải lao.

- Oa~ Iai, sao cậu có thể làm được bài này thế? Nó khó quá~_ Kayano nằm vật ra trên bàn, tay cầm quyển vở của Iai.

- Đưa tớ coi nào._ Karma và Nagisa đi tới. Nghe vậy, Karma đưa tay lấy quyển vở, cậu lướt sơ qua._ Đâu có khó lắm đâu nhỉ.

- A!_ Kayano hét lên._ Tại sao trên đời lại có hai con quái vật này thế!!!

Nagisa bật cười.

- Karma-kun và Iai-san vốn rất giỏi mà.

Sau đó, cửa phòng mở ra và Irina bước vào, trông đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Cô ta đi đến bục giảng, cầm viên phấn lên, bắt đầu viết.

- "You are incredible in bed", lặp lại._ Irina quay xuống nhìn mọi người.

Ai cũng đơ ra.

- Nhanh lên!!!_ Irina nhướng mày.

- Yuu aa inkuredeiburu in beddo. (=]]]]])

Một vài người lặp lại với chất giọng Nhật Bản.

Trong khi mọi người tập trung vào Irina. Iai liếc nhìn hai bóng dáng đang đứng bên ngoài phòng học.

Có vẻ anh ấy cảm thấy Irina Jelavic này rất thích hợp để làm một cô giáo cho lớp E nên mới giữ cô ta lại đến bây giờ.

Vậy là anh ấy đã dự định hết tất cả những chuyện này rồi nhỉ.

- AHAHAHAHA!

Mọi người trong lớp bật cười làm Irina giật mình.

- Sao tự nhiên hiền dữ vậy bà? Lúc nãy còn dọa giết bọn em nữa cơ.

- Bây giờ chị ấy đã trở thành một giáo viên thực thụ rồi.

- Chúng ta không thể gọi "chị Bitch" nữa.

Irina ngạc nhiên, sau đó cô che miệng, nước mắt rơm rớm, run rẩy nói.

- Các em thực sự chấp nhận cô sao?

- Lúc trước bọn em gọi chị như vậy là không đúng.

- Ừ ừ, chúng ta đổi cách xưng hô nha.

- Vậy thì từ này tụi em gọi chị là "Bitch-sensei" nha.

Irina khựng lại.

- Ha ha, mấy em đừng gọi "bitch" này "bitch" nọ nữa._ Irina cười gượng, cố thuyết phục._ Các em gọi tên cô cũng được mà.

- Nhưng mà bọn em quen gọi "bitch" rồi.

- Và "Bitch-sensei" nghe hay hơn "Irina-sensei".

Irina bắt đầu nổi gân xanh, nghiến răng.

- Phiền cô chăm sóc bọn em nha, Bitch-sensei!!!

- Chúng ta vào học thôi, Bitch-sensei!!!

- GỪ!!! TUI GHÉT CÁC EM!!!

_____

19/3/2020