Chapter 7 - Chap 5

"Bụp. Bụp. Bụp."

- Ổng làm cái gì mà rần rần vậy?

- Ai mà biết.

- Ổng đang đấm bốc vào tường hả?

- Chắc hôm bữa bị Karma chơi xỏ nên giờ còn tức đây mà...

Iai kiểm tra lại đáp án của câu cuối cùng trong bài kiểm tra xuống, cô ngước nhìn Koro-sensei đang đi xuống, khuôn mặt nổi gân vì cây kem đã bị Karma lấy.

- He he._ Karma lè lưỡi liếm cây kem, giọng bỡn cợt._ Thầy định làm gì? Đánh em hả?

- Không._ Koro-sensei dõng dạc nói._ Ta sẽ ăn phần còn lại!!!

Iai nhìn những viên đạn dưới sàn rồi liếc nhìn cậu con trai tóc đỏ.

Vốn Iai tưởng rằng anh ấy sẽ không mắc lại sai lầm nữa, nhưng có vẻ cô đã sai.

Cảm thấy nhàm chán, Iai nằm gục xuống. Dù sao cô cũng đã làm xong bài rồi.

"Xèo!"

Mọi người trong lớp ai cũng giật mình bởi cái tiếng đó. Nagisa quay lại nhìn thì thấy xúc tu của Koro-sensei bị chảy ra do những viên đạn BB nằm dưới đất, không cần nghĩ cũng có thể biết được ai bày cái trò này.

- Ha ha ha._ Karma cười khoái trá, tay nâng khẩu súng hướng về phía Koro-sensei._ Thầy lại bị lừa rồi.

"Đùng đùng!"

Koro-sensei vội né tránh những viên đạn bắn tới.

- Em sẽ tiếp tục sử dụng những chiêu này cho đến khi có hiệu quả, bất kể là giờ kiểm tra hay giờ học._ Karma đứng dậy._ Nếu cảm thấy chướng mắt, cứ tự nhiên mà giết gia đình của em.

Koro-sensei đứng yên, im lặng không nói tiếng nào.

- Nhưng nếu chuyện đó xảy ra, thì ông sẽ trở thành một co quái vật giết người không hơn không kém._ Karma cầm cây kem đâm vào người đang đứng trước mặt, cười nham hiểm._ Vậy là tôi đã thành công đạp đổ cái hình tường "người thầy" mà ông xây dựng bấy lâu nay.

Nagisa nhìn Karma đi bài kiểm tra rồi rời đi, Koro-sensei đang đứng trầm mặc, dùng khăn tay lau vết dơ trên áo.

'Đầu óc của Karma-kun thật là thông minh, nhạy bén. Hiện giờ trong lớp chúng ta chỉ có hai người có thể làm Koro-sensei bị thương là Karma-kun và Iai-san.'

Nagisa quay lại nhìn bàn của Iai.

'Ể?'

Iai không biết đã ngủ từ lúc nào.

Nagisa cạn lời, không biết làm sao mà Iai có thể ngủ trong tình trạng ồn ào như thế được. Chắc chắn là Iai cũng đã làm bài xong rồi.

Nagisa cũng không ngạc nhiên lắm, cậu biết Iai rất thông minh, nếu không phải vì đang ở lớp E, chắc chắn Iai sẽ là một trong những người được theo đuổi nhất trường.

Nhưng nếu Iai không ở đây, Nagisa sẽ cảm thấy thiếu một cái gì đó. Thế nhưng bây giờ cậu cũng không rõ nó là gì...

---

- Mai gặp lại nha, Nagisa!_ Sugino giơ tay chào cậu bạn của mình.

- Ừ! Ngày mai gặp lại!_ Nagisa cười rồi quay sang Iai._ Iai-san, chúng ta đi thôi.

- A... Là thằng Nagisa đó.

Bỗng có giọng nói vang lên làm Nagisa khựng lại.

- Chà, coi nó vui với tụi lớp E chưa kìa._ Một nam sinh mặt tàn nhang, bỡn cợt nói.

- Đúng là không biết xấu hổ._ Một người đeo mắt kính tiếp lời._ Thứ như nó đừng mong có ngày quay lại.

Nagisa cúi gầm mặt, cam chịu nghe những lời đó.

- Tao thà chết chứ không vào cái lớp đó đâu.

"Choang!"

Iai nhìn Karma cầm chai nước ngọt đập vào cái cột điện kế bên hai hóc sinh kia.

- Chà chà~ hà chết chứ không chịu vào cơ đấy_ Karma cảm thán, cậu cười, cầm cái chai nước bị bể hưởng về phía hai người kia._ Vậy để anh cho chú toại nguyện nha.

- A-Akabane!

- AAA!

Cả hai cậu học sinh đi đều hoảng sợ, chạy đi.

- Làm như ta thêm giết lũ đó lắm._ Karma cười, tay vứt chai nước đã bể, không hề quan tâm đến đống lộn xộn mình vừa gây ra.

- Karma-kun..._ Nagisa ngập ngừng kêu.

- Hửm?_ Karma chú ý đến cô bạn tóc bạch kim đang đứng kế bên Nagisa, cậu nhướng mày. _ Tên cậu là gì nhỉ?

Karma nhớ cô bạn học cùng lớp này, đây là người đầu tiên và cũng là người duy nhất phát hiện cậu rải những viên đạn BB xuống sàn, nhưng lại chẳng nói gì, chỉ liếc cậu một cái rồi quay lên.

- A... Cậu ấy là Kurasaki Iai._ Nagisa cười, giới thiệu Iai cho Karma._ Iai-san chuyển đến vì nhiệm vụ ám sát Koro-sensei.

- Chào, Iai-chan. Tớ là Akabane Karma._ Karma cười, tự giới thiệu bản thân.

Iai không đáp, cô chỉ gật đầu chào hỏi.

- Ể? Cô bạn của cậu lạnh lùng quá đấy, Nagisa-kun.

- Ha ha. Không có đâu, Iai-san chỉ là không quen giao tiếp thôi.

Điều này không phải nói dối, trong lớp học, người mà Iai nói chuyện với nhiều nhất chính là Nagisa, cô không thích tiếp xúc với người khác quá nhiều.

- À... Hoá ra Nagisa-kun của chúng ta để ý Iai-chan kĩ quá nhỉ?_ Karma choàng vai Nagisa, cười trêu chọc.

- N-Nào có. Cậu đừng nói linh tinh._ Nagisa đỏ mặt, lắp bắp nói. Cậu cố gắng chuyển đề tài._ Karma-kun, sau này đừng bạo lực như thế nữa. Nếu không cậu sẽ bị đình chỉ học nữa đấy.

- Đó là điều tất nhiên.

- Hở?_ Nagisa ngơ ra, đáng lý Karma phải nói là nó chẳng ảnh hưởng gì đến cậu ta mới đúng chứ.

- May mắn lắm tớ mới kiếm được món đồ chơi ưng ý. Tớ không ngu để bị cấm túc và mất cơ hội vì những thứ vớ vẩn đâu.

- Chúc cậu may mắn._ Iai nhìn Karma nói, điều này làm Nagisa ngạc nhiên, cậu hiếm khi thấy Iai bắt chuyện với ai bao giờ._ Ngày mai Koro-sensei sẽ cẩn thận với cậu hơn đấy.

- Hả?_ Karma nhìn Iai._ Có vẻ Iai-chan hiểu Koro-sensei quá nhỉ. Tớ hỏi cậu vài vấn đề được không?

Iai không trả lời, cô chỉ nhìn Karma. Bất ngờ thay, cậu bạn tóc đỏ lại hiểu ý cô.

- Liệu hắn ta có tức giận khi bị gọi là bạch tuộc không?

Iai lắc đầu.

- Đúng ha._ Nagisa nói._ Tớ nghĩ là ngược lại. Ổng thích con bạch tuộc lắm.

- Hừm..._ Karma ngẫm nghĩ, bỗng cậu cười nham hiểm._ Tớ vừa nảy ra một ý tưởng cực kỳ táo bạo.

- Nhớ lựa con to to đấy.

Một câu nói không đâu vào đâu của Iai khiến cả hai người ngẩn ra. Bỗng Karma bật cười.

- Ha ha ha. Có lẽ Iai-chan tâm linh tương thông với tớ nhỉ._ Karma choàng vai Iai, cười nói.

- Karma-kun... Cậu định làm gì ở bước kế tiếp?_ Nagisa hỏi.

Iai im lặng nghe hai người nói chuyện, cô nhìn vẻ mặt bối rối của Nagisa khi cậu nghe câu nói cuối cùng của Karma.

- Nếu là giáo viên thì chắc chắn tớ sẽ thành công. Vì tớ đã từng giết chết một tên.

---

Iai đã biết trước kết quả sẽ như thế này.

Cô nhìn chằm chằm một người một bạch tuộc đang đứng đối diện nhau. Không khí xung quanh cực kì u ám.

- Trước khi tốt nghiệp..._ Koro-sensei nói, hai mắt như đang chiếu tia laze._... thầy sẽ mài dũa em thành một viên ngọc quý.

'Cũng tranh thủ mà ăn đấy chứ.'

______

11/3/2020