Chereads / The New Order 1959 - 1979 / Chapter 2 - Chương II

Chapter 2 - Chương II

Binh nhất Kolchaksi bật dậy vì nghe thấy tiếng không kích từ bên ngoài, mặt mũi vẫn chưa dấu hiệu nào cho thấy đủ tỉnh táo lẫn nhận thức. Cậu lồm ngồm tỉnh dậy, hoảng loạn chuẩn bị đồ đạc cùng với những người binh sĩ khác mà bất hay chuyện quái gì đang xảy ra. Tiếng bom kinh hoàng làm cả đám điếc đặc, thậm chí là choáng váng. Trời đất như xáo trộn.

Kolchaksi và hai người đồng đội bịt tai, ngã ngửa ra sàn trước đòn pháo kích của địch. Đất đá bay tứ tung, sóng xung kích hất văng mọi vật, gián tiếp giết chết vài người xấu số. Họ, những tân binh chỉ còn biết chửi bới trong bất lực khi trốn lui trốn lủi dưới gầm giường, đợi cho pháo kích qua đi.

- Cyka Blyat! Chuyện gì đang xảy ra vậy!

- Là bọn chó đẻ, chó chết chó chết! Mẹ chúng mày, đây gọi là hòa bình đấy hả! Bọn này cái đéo gì cũng nói được!

Đột nhiên, một tiếng nổ dữ dội rơi vào khu của họ. Kolchaksi rung đến tận óc, tiếng dội kim khí ngập đầu, mùi diêm sinh nóng bỏng xộc vào mũi làm ngột ngạt. Đất đã nứt ra trước mắt. Kolchaksi thấy mình như bị bốc lên, tung về một phía, gấp người lại, gần bị nghẹt thở và lóa mắt trong tia chớp và tiếng sét đó… Tuy vậy, vẫn nhớ rõ lắm: trong giây phút đó, tự nhiên cậu cuống cuồng và xớn xác tìm hai anh bạn chiến đấu, Kolchaksi thấy thân một gã vọt lên, thẳng đứng, đen đủi, hai cánh tay giang rộng hẳn ra và một ngọn lửa đã thay chỗ cho cái đầu gã.

Kolchaksi nằm phệt xuống đất, đầu đau như búa bổ. Phải cho tới lúc Belau kéo cậu dậy mới thôi. Ba người họ khiêng nhau tới chỗ tập kết quân tạm thời ở thao trường. Tại đó, quân y đang điên loạn cứu người. Số lượng thương vong do pháo binh của Nga là không đếm xuể. Đến dân thường còn bị oanh tạc mà chết thảm.

Ba người họ ngã khuỵu xuống, phần vì choáng óc, phần vì quá nín thở trước cơn trút giận của quỷ lửa vào mình. Mồ hôi nhễ nhại đổ xuống ướt đẫm bộ quân phục. Hai mắt trợn ngược. Chưa kịp thở ra hơi, chợt, ba người họ bị tiếng quát tháo của Ivan đánh thức. Ivan quăng cho họ ba khẩu AKM có dính chút máu trên báng, nói:

- Nay! Mấy con Kholkhol, mau cầm súng rồi chiến đấu đi! Bọn Tây Quốc sắp đánh tới nơi rồi! Còn bao người dân chưa di tản nữa! Mau lên!

Ba người loạng choạng kéo nhau lên xe thiết giáp BMP-1 mà thẳng tiến về phía thành phố Perm. Trên trời, họ bắt gặp cảnh tượng đáng kinh ngạc. Bầu trời rực lửa những ánh đèn đêm thắp sáng bởi khói từ tên lửa không đối không. Tiêm kích F-4 và Mig-17 giao chiến điên loạn. Chúng đuổi bắt khắp mọi nơi. Cảnh tượng trông tựa tận thế, cảm tưởng bầu trời sẽ không chịu được nữa mà sụp đổ.

Có những tiếng rít chói óc, rung rung hay kèn kẹt, những tiếng quất. Và ở những sườn dốc trải dài lờ mờ đằng kia, nơi quân Đức nấp trong những hầm trú ẩn, mây khói đủ các hình thù đang ùn ùn chất đống. Những cột lửa mờ mờ như những chiếc lông chim khổng lồ bây giờ hòa lẫn vào những làn hơi nước bao la, những hình nấm bắn tia thẳng lên trời, những chiếc phất trần bằng khói, vừa rớt xuống vừa tỏa rộng ra, hoặc trắng, hoặc xám lục, hoặc đen như than, đỏ như đồng, óng ánh váng, hoặc như vấy mực.

Hai tiếng nổ cuối cùng gần nhất trên miếng đất nện đã tạo thành những hình tròn khổng lồ bụi đen và nâu, khi tan ra thì từ từ bay theo gió, biến thành hình những con rồng truyện thần thoại.

Chiếc BMP-1 không may dính phải bom, cháy nặng mà tông nát nhà dân bên vệ đường. Kolchaksi, Belau và Iris hoảng loạn nhảy khỏi xe trước khi nó bừng cháy mà nổ tung. Họ chạy thẳng vào nhà dân gần đó để trú ẩn. Belau không may mắn đã hứng trọn mảnh đạn, khiến bàn chân tê dại đến chảy máu. Kolchaksi lấy băng gạc ra, lớn tiếng hét:

- Iris! Mau đặt cậu ta xuống!

- Đau quá! Chân tôi sắp đứt tới nơi rồi!

Trong bóng tối, lần mò mãi Anton mới có thể cầm máu cho Belau. Mặt khác, bọn họ lại nhận được tin hàng ngàn đơn vị lính Đức đang tiến vào như vũ bão. Chúng còn mang theo cả xe tăng lẫn tiêm kích hạng nặng.

Bỗng nhiên một ngôi sao sáng chói lóa ở đằng xa, tại nơi đất hoang đang đi đến: pháo sáng. Một quầng sáng màu sữa soi sáng bầu trời, xóa mờ những chòm sao, rồi óng ả rơi xuống duyên dáng như những điệu bộ của nàng tiên.

Trước mặt Katsov và đồng bọn, ở phía dưới kia, vọt ra một tia sáng, một ánh chớp, một tiếng nổ.

Đạn đại bác.

Qua làn ánh sáng lan rộng rất nhanh ngang phía chân trời, trông thấy rõ ràng ở trước mặt, có lẽ cách vào khoảng một cây số, hiện lên một hình ảnh mái nhà kéo dài từ Đông sang Tây.

Cả cái mé phía từ đây trông thấy được đến khu chung cư thuộc về quân ta chiếm giữ. Mé phố bên kia, cách tiền tuyến họ chừng trăm thước là tiền tuyến Đức

Viên đại bác rơi trên khu nhà, vào tuyến của Nga. Địch bắn

Lại một viên đạn đại bác nữa. Một viên thứ ba, rồi một viên nữa chồng lên đỉnh đồi những cột ánh sáng màu tím chiếu rọi tới chân trời.

Thế rồi theo ngay đó, những ngôi sao lấp lánh hiện ra, cùng với một rừng những lùm khói sáng rực ở trên đồi. Một ảo ảnh thần tiên màu xanh và trắng lơ lửng nhẹ nhàng trước mắt, trong cái vực sâu hoàn toàn của đêm tối.

Trong bọn họ, những người đang cố sức lấy gân chân, gây tay để chống cho gánh nặng vết bùn trên lưng khỏi tuột xuống đất, họ không trông thấy gì và không nói năng gì. Những ai khác, run lẩy bẩy vì rét, vừa khịt mũi, vừa chùi mũi bằng những chiếc mùi soa ướt đeo lẵng nhẵng, vừa chửi rủa những chướng ngại ở dọc đường bị phá tan hoang vừa nhìn vừa bàn tán.

Họ nói:

- Y như là đốt pháo bông.

Một ngôi sao đỏ, rồi một ngôi sao xanh lục, rồi một bó lửa đỏ chầm chậm hơn hiện ra như để đóng góp thêm vào cái ảo ảnh một cuộc dàn cảnh lớn lao của một tấn nhạc kịch thần tiên bi thảm đương diễn ra trước mắt bọn đang bò sát, lúc nhúc và bì bõm ở dưới thấp.

Trong hàng ngũ, anh em không thể không thì thào thán phục như một người dân thường, trong khi một nửa số anh em khác trố mắt ra nhìn: - Ồ! Một cái đỏ!... Ồ! Một cái xanh!

Đợi hồi lâu mới thấy một đám binh sĩ đang rảo bước trên đường. Ban đầu, cả bọn nghĩ đó là quân ta, cho tới khi nhìn thấy hai chiếc thiết giáp Marder và quân Đức dàn quân với trang phục ngụy trang đặc trưng. Chúng đang ráo riết bắt cóc trẻ em và dân thường để làm lá chắn sống đúng theo nghĩa đen, không thì cũng uy hiếp quân Nga.

Họ tới vị trí chỉ định, chuẩn bị tập kích đoàn xe.

Phía xa xa, những quả pháo sáng được phóng lên, sáng cả một vùng, sợ bị phát hiện, những binh sĩ cầm chắc tay cầm của súng, chỉ cần kẻ địch tới sẽ khai hỏa ngay lập tức. Belau lúc này sợ đến nỗi đổ mồ hột. Kolchaksi thở hồng hộc, mắt trợn lên nhìn con đường bằng đất. Mặt đất rung lên, một đoàn xe đang tới gần.

- Sẵn sàng khai hỏa, theo lệnh tôi…. Bắn !!!!!

- Các cậu! Nhìn mấy thằng đĩ đượi kia làm trò mèo gì kìa! Khốn nạn...

- Bình tĩnh, đừng nổ súng vội. RPG của ta chỉ hiệu quả khi chúng tới gần thôi...

Đợi vài phút, chiếc xe đi ngang qua ngôi nhà mà cả đội Spetsnaz đang ẩn náu. Không đợi thời cơ, họ lập tức nổ súng. Iris phóng RPG-7V trúng vào giữa thân xe, khiến nó nổ tung trong nháy mắt, thổi bay vài tên lính ra xa. Bọn họ xả đạn xối xả vào binh sĩ đi sau. Kẻ địch bị tập kích hoàn toàn bấy ngờ mà mất phương hướng. Đội hình cũng trở nên thiếu tổ chức - Chết đi bọn khốn!

Khẩu AK của Kolchaksi nổ vang trời. Mọi người đồng loạt nã đạn vào đoàn xe. Chiếc xe tải đi đầu bị trúng đạn tới tấp, đi loạng choạng rồi đâm sầm vào bụi cây ven đường. Một vài tên lính Đức chạy ra ngoài, xả đạn về phía mọi người. Kolchaksi cầm khẩu RPK từ một đồng đội đã chết đặt lên ụ đất, ngắm chuẩn rồi khai hỏa.

Loạt tiếng súng lớn vang dội lên, súng giật mạnh về phía sau. Đạn lao khỏi nòng súng, bay về phía đoàn xe vận tải và găm trúng một tên lính. Hắn ta trúng đạn, chảy máu xối xả, ngã chổng vó ra đất, chết ngay tức khắc. Những tên khác thấy vậy, hoảng hốt mà bắn loạn xạ. Anton hô thật to trước chiến công của mình.

Đó là lần đầu tiên cậu giết người. Nhưng thay vì ân hận thì cậu lại cảm thấy sung sướng vì đã giết được kẻ thù xâm lược. Kolchaksi nhanh chóng lên đạn, bắn loạt phát thứ hai. Những người khác ngay lập tức đồng loạt nã đạn điên cuồng vào giặc.

- Giữ vững phòng tuyến! Đừng để lũ đó qua! - Đã rõ! Vì nền dân chủ vĩnh cửu

Hai bên giao chiến với nhau kịch kiệt. Đạn bay tứ tung, vỏ đạn rơi vãi khắp nơi. Những người lính Nga dưới sự yểm trợ của xe bọc thép liền tiến lên. Quân Đức bị bắn tới tấp, không thể nào mà cản nổi. Khẩu PKM nã đạn liên tục, vỏ đạn rơi vương vãi khắp mặt đất. Sau hàng loạt tràng đạn được bắn ra, toàn bộ quân địch đã bị tiêu diệt. Xác người nằm lăn lóc khắp mặt đất, máu chảy thành sông, mùi tanh hôi bốc lên cùng với mùi khét của thuốc súng

Hàng chục tên lính ngã xuống. Quân địch tản ra hai bên đường, một chiếc xe tăng Leopard định rẽ sang trái rồi tấn công đội hình quân ta. Tuy nhiên, bên Nga chỉ chờ có vậy, khai hỏa khẩu pháo MT12 liên tiếp 5 phát vào chiếc tăng chủ lực. Và rồi, chỉ sau một loạt đạn, nó bỗng chốc khựng lại, bốc hỏa. Belau chĩa khẩu súng máy về hướng mấy tên lính bỏ chạy rồi bắn quét.

- Chết mẹ chúng mày đi! Lũ khốn.

- Yểm trợ tôi, đang nạp đạn.

- Iris, cậu xử chiếc xe tăng chết tiệt kia đi. - Được, để nó cho tôi.

Kolchaksi bắn yểm trợ cho Iris xông lên, ném bộc phá vào đoàn thiết giáp địch. Cậu chạy lại gần rồi quăng túi thuốc nổ xuống gầm xe thiết giáp, xong lập tức rời đi. Một vụ nổ lớn khác thổi tung, làm nó lật ngược lại. Tiếng gào thét thảm thiết vang lên. Khói đen bốc cao nghi ngút. Xác người nằm la liệt trong máu.

- Đội hai! Khai hỏa!

Một tiểu đội khác dưới sự chỉ huy của Ivan đứng dậy, bắn đồng loạt vào xe máy của quân địch. Kolchaksi nhào lên, sử dụng súng trường Mosin hạ sát một tên lính hậu cần định chạy trốn. Bỗng nhiên, khi Anton chỉ vừa bắn chết cậu ta thì chiếc xe chở xăng phía sau bỗng dưng phát nổ.

Quân Liên Bang chỉ chờ có vậy, lập tức xung kích, đánh giáp lá cà. Kolchaksi rút con dao găm từ túi quần, lao tới một tên tân binh. Và rồi, như con mãnh thú, Anton dùng dao đâm thật mạnh vào ngực kẻ xâm lược. Những người khác cũng cùng lúc tiến tới, phối hợp với nhau ăn ý và diệt từng tên một.

Quân Đức điều động thêm quân để xuyên phá phòng tuyến.

Ba chiếc cường kích Ilyushin IL-2 bất ngờ bay qua, dội mưa đạn xuống cánh đồng phía trước. Những cột khói đen kịt bốc lên, cao vút. Tiếng gào thét thất thanh bất chợt vọng lại. Những bóng dáng dần hiện ra.

Chúng mặc bộ đồ rằn rĩ ngụy trang, tay trang bị cả kính nhìn nhìn đêm lẫn các loại vũ khí thông minh. Lũ Đức này di chuyển theo hàng, từ 100-300 tên, rất đông và hung hãn. Thậm chí còn tiến cùng thiết giáp, đông đảo như đàn thây ma. Chúng vô thức, chỉ biết tiến lên phía phòng tuyến nhanh như vũ bão.

Mọi người quay lại vị trí chiến đấu, bắt đầu triệt thoái khỏi cao điểm.

Kolchaksi đặt khẩu AKM xuống, điều chỉnh ống ngắm sao cho hợp lý. Iris bên cạnh có vẻ hơi kích động thì phải, người cậu ta ấy cứ run lên cầm cập. Kolchaksi thử trấn an cậu ta.

- Iris, bình tĩnh đi, đây đơn giản chỉ là một cuộc tập bắn thông thường thôi.

Nhưng ngay lúc đó, hàng trăm bóng dáng con người hiện lên sau màn sương mù dày đặc. Nó đã dập tắt đi cái ý nghĩ trong đầu Kolchaksi, rằng đây không còn là cuộc tập bắn nữa.

- Chực, đông quá.

Vài người lính vội vã gọi cho phía Ivan.

- Chỉ huy, cho quân ta khai hỏa đi, chúng ở gần lắm rồi.

- Chưa được, vẫn quá xa. Chờ kẻ địch vào tầm ngắm đi. Tiết kiệm đạn vào

Iris bình tĩnh lại rồi tập trung ngắm vào đoàn quân phía xa. Khi chúng đến đủ gần, Ivan lệnh cho mọi người dồn toàn bộ sức lực, bắn tùy ý.

Kolchaksi để ngón tay vào cò súng, bóp cò rồi nhả ra ngay tức khắc. Súng giật liên tục về đằng sau. Một, rồi hai, ba tên ngã xuống. Anton cố nấp sau bức tường, chật vật nã đạn vào địch. Súng nổ tanh tách, tỏa ra làn khói trắng độc hại. Bắn hết 30 viên, cậu quỳ rạp xuống đất, rút băng đạn khác từ trong túi, vứt cái cũ đi rồi nạp vào mới vào, kéo cò súng. Belau bên cạnh nã đạn liên tiếp mà không thèm xác định mục tiêu, hạ hơn chục thằng chỉ trong vài phút ngắn ngủi.

Phía khác, Iris dùng súng PKM bắn hạ vô số tốp toán biệt kích. Kolchaksi cố gắng lôi khẩu RPG-7, nhắm vào giữa đội hình thiết giáp rồi khai hỏa. Thoắt cái thò đầu ra khỏi rìa tường, tay ấn cò. Cậu phóng đạn về phía trước mà chẳng biết nó bay đi đâu cả. Nòng súng ngay tức khắc nóng lên. Iris đứng dậy, tiếp tục bắn vào chiếc Marder bằng khẩu RPG-22 của mình

Đầu đạn lao khỏi nòng, bay vút về phía trước. Một cột khói bốc lên cùng tiếng nổ chói tai vọng lại. Đội hình Đức tan tác. Kolchaksi hô lớn:

- Cyka Blyat, tuyệt vời ! Bắn hay lắm.

- Đi chết cả lũ chúng mày đi bọn chó !

Ivan hoan hô vỗ vai, khen lấy khen để.

- Pha đấy đẹp lắm, cứ thế mà phát huy !

Chợt, Kolchaksi mới nhận ra mình đã hết đạn tự khi nào. Cậu hét lớn.

- Iris! Cạn sạch đạn rồi! Quăng tôi thêm đạn! - Cái cuối rồi đấy, bắn tiết kiệm một tý đi.

Kolchaksi thảo băng đạn cũ rồi quẳng nó đi.

- Haha, pha đó ngầu thật đấy! . - Iris, đến cậu đấy, lên đi.

Iris chầm chậm tiến tới bờ tường, cậu ta hít thật sâu rồi vác khẩu RPG khai hỏa về phía đó. Cả người cậu ta giật nảy, bật ra đằng sau. Anh vội vã vứt nó đi, rút súng tiểu liên ra rồi bắn kiểu burst. Anton cũng chạy ra, dùng súng trường AKM bắn yểm trợ.

Hàng rào phòng thủ bắt đầu đẩy lùi từng đợt tiến công một cách khó khăn. Địch cứ liên tục xông lên mà chẳng lùi lại. Súng máy của ta bắn điên cuồng nhưng càng bắn thì địch lên càng đông. Một tên ngã xuống, hàng trăm tên khác lên thay. Iris nã đạn tới tấp, vỏ đạn rơi leng keng không ngừng, cậu ta ấy nghiến răng, quát lớn:

- Chết đi bọn khốn !!!!!

Lính bộ binh thiết giáp phía dưới cũng thay phiên nhau xử lí đám biệt kích. Khoảng cách giữa chúng và quân ta ngày một bị thu hẹp. Đến nỗi ai cũng còn có thể nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt, chắc còn chưa tới 50m. Thấy tình hình căng thẳng như vậy, Ivan nhào người, chụp lấy radio rồi quát tháo Kolchaksi.

- Anton, gọi pháo kích đi. Nhanh lên đám vô dụng này !

- Regional gọi Dzerov 3, chúng tôi cần hỗ trợ hỏa lực ngay.

Các tiểu đoàn pháo binh sau khi nhận được mệnh lệnh lập tức phóng tên lửa dồn dập về phía cánh đồng. Những quả tên lửa to như cột đình đâm sầm xuống đất, phát nổ. Xác Đức văng ra xa, nhuốm đỏ cánh đồng trong máu. Một chiếc xe bọc thép BMP-2 bất ngờ tiến đến cổng, chĩa khẩu pháo 30mm của mình về phía trước, xả đạn.

Tiếng pháo gầm lên. Từng chiếc xe bọc thép của Nga thi nhau khai hỏa vào hàng ngũ của địch. Những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên mãi không ngớt, mùi tử khí bao trùm cả khu vực. Máu chảy thành sông, chảy xuống các chiến hào. Súng ống nằm la liệt, bên cạnh là những cái xác đã cháy thành tro. Xác thịt chẳng còn lấy một mẩu. Cơ thể họ bị mảnh đạn xé toạc thành nhiều mảnh. Nội tạng như ruột, gan, phổi lòi ra khỏi xác.

Kolchaksi thở phào nhẹ nhõm khi quân tiếp viện đã tới nơi. Sa số chiến xa T-62 và IS-10 tràn vào thành phố, bắn phá từng cụm cứ điểm do địch thiết lập. Nhìn bầu trời rực lửa, Kolchaksi cảm giác có thứ gì đó trong người mà không thể diễn tả bằng lời. Cậu ngồi bệt lên tấm ván tôn, nhìn về hướng những tia sáng chói lòa.

- Có lẽ chúng ta sẽ khá mệt mỏi đây. Kolchaksi, làm điếu chứ?

Belau tay cầm theo bao thuốc lá, mở ra rồi mời mọi người. Kolchaksi vô thức rít lên một hơi. Iris vỗ vai Kolchaksi.

- Vài người trong chúng ta sẽ chết tại đây. Giờ mới chỉ là khởi đầu...