01.
Lần đầu tiên cậu gặp anh chính là trong phòng cách ly đặc biệt tại bệnh viện, khi anh đến gặp nguyên đơn trong một vụ án tố tụng hình sự, với tư cách tư vấn pháp lý công của quận F trong một vụ án cưỡng hiếp Omega bất thành - Và bạn thân cậu - Lục Khiêm Hòa chính là nạn nhân khởi kiện.
Tóc anh cắt ngắn gọn gàng không chải vuốt keo, gương mặt sáng sủa, có chút xa cách nhưng không làm người khác khó chịu với nụ cười mỉm trên môi.
Quần âu và sơmi tối màu họa tiết tối giản, không cavat, người anh cao vai cũng rộng nhưng không gầy, trang phục trên người có cảm giác thoải mái và đĩnh đạc, tay áo xắn lửng ở cẳng tay, ôm tập tài liệu cùng một số thiết bị phục vụ quá trình làm việc với nguyên đơn ngồi trên ghế cách giường bệnh một khoảng.
Dáng người đoan chính, lưng thẳng như thước đo ngồi ngay ngắn trên ghế tựa bệnh viện, đơn giản chẳng kiểu cách, thế nhưng lại tạo cho cậu một cảm giác an tâm và tin tưởng kì lạ, giống như anh đang khẳng định anh sẽ dùng nghiệp vụ của mình, thật sự giúp đỡ bạn cậu hết khả năng vậy.
Vì lời nhờ cậy của bạn thân, nên cậu sẵn sàng ở bên cạnh ủng hộ và an ủi cậu ấy trong quá trình điều tra và thu thập thông tin của bên cảnh sát và công tố viên, nó được xếp vào một vụ án hình sự, tội bắt cóc và hiếp dâm tập thể Omega.
Cậu rót cho anh một cốc nước lọc, anh cảm ơn với giọng nói trầm, êm ái nhưng xa cách, loại khách sáo chuẩn mực.
Cậu ngồi trên giường, im lặng nắm chặt tay bạn mình, cả buổi nói chuyện không hề thêm một lời dư thừa xen vào.
Cậu hiểu được mình cần làm gì, với cậu thì việc trấn an tinh thần và an ủi bạn thân quan trọng hơn việc xen lời vào câu chuyện không có sự xuất hiện của cậu.
Tin tức tố mùi hoa đào của bạn cậu cứ bồn chồn sợ hãi liền không thể khống chế mà tiết ra, lơ lửng trong căn phòng như một lớp bụi hương vô hình.
Anh điềm tỉnh hỏi đáp bạn cậu, cẩn thận lắng nghe mà tay ghe chép liến thoắng, khi nói chuyện từ ngữ đặt đúng trọng tâm vấn đề, chính xác mạch lạc, đủ tôn trọng mà vẫn căn kẽ.
Cậu hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy thông tin chức danh của anh treo trên cổ theo kiểu truyền thống, ngoài ảnh thẻ tên tuổi, thời gian công tác cùng mã số công chức ra, cậu còn nhìn kĩ dòng giới tính in đậm trên đó.
Là - Nam[A].
Anh ấy là Alpha.
Cậu thật sự kinh ngạc và không hiểu được, tại sao tư pháp quận lại cử đến một Alpha nam làm nhiệm vụ tư vấn pháp lý cho một Omega suýt bị cưỡng hiếp tập thể?
Anh ta không hề ngửi thấy mùi hương trong căn phòng cách ly này ư?
Dù thiết bị thanh lọc tin tức tố có hoạt động tốt đến mấy, cậu còn có thể nhận ra mùi hương thoang thoảng ngọt ngào đến bồn chồn của bạn mình.
Anh ta bình thản đến nỗi giống như chẳng cảm thấy gì hết thế?
Giáo dưỡng và định lực kiềm chế bản thân một Alpha có thể tốt đến thế sao?
Cậu nhấm nuốt những suy nghĩ của riêng mình, vừa quan sát lại vừa cảnh giác cao độ, từ đầu đến cuối cho tới khi anh đứng dậy ra về.
Bạn cậu nằm xuống giường, đôi mắt sưng trũng vì khóc cứ đỏ tấy lên, đáng thương đến nỗi cậu phải đắp chăn vỗ về nhẹ lên bàn tay non mềm ấy.
Khi bạn cậu thiếp đi thì cậu đi vòng qua bên chỗ anh ngồi, nhìn cốc nước anh chỉ nhấp môi có hai lần, vẫn còn phân nửa cốc nước bỏ lại.
Chỗ anh ngồi yên trong gần hai tiếng đồng hồ, chẳng lưu lại bất kì mùi hương nào, sạch sẽ dứt khoát, y như bóng lưng anh nhẹ nhàng khuất sau cánh cửa.