36
Chưa tới tiết đoan ngọ trời đã đổ mưa tầm tã mấy ngày liền, củi cũng ẩm ướt, Hộc Tía nhóm lửa lên mà khói mù mịt cả gian bếp.
Mưa dầm cậu ru rú trong nhà, A Sùng thì hớn hở đội nón mặc áo tơi chạy ra đồng vồ ếch nhái, đặt bẫy lươn chạch trong ruộng lúa đang trổ đòng.
Đùi Gà nằm im trong ổ rơm của nó, tiếng mưa kèm sấm sét vang rền khiến cả cậu cả chó đều im re trong nhà, cứ nhìn vệt trắng lóa mắt rạch đôi bầu trời phía xa kèm âm thanh chói tai là cậu sợ hãi rồi.
Nước chảy thành dòng xuống dưới mái hiên, cả khoảnh sân chỉ có tiếng mưa ào ào bao phủ, cậu ngây người thò chân ra hứng nước mưa, tự hỏi con gấu ngốc của cậu khi nào mới trở về nhà.
Nhưng mưa to cũng bõ công gã lội bì bõm ngoài ruộng, trong mấy cái giỏ tre to nhỏ đủ loại sau lưng gã mang về, đổ vào chum nước, ếch nhái lươn chạch, cá trê cá quả, tôm đồng cá lia thia...có hết.
Ếch nhái bị cỏ dại bện lại buộc ngang hông, xâu vào thành một chùm dài để trong bao gai, lươn bỏ riêng vào thùng gỗ dùng rá tre đậy miệng thùng, các loại cá trê chạch thì bỏ trong chum, cá lia thia moi ruột rửa sạch ướp với muối.
Phân loại và xử lí sản phẩm thu hoạch xong xuôi, dưới cơn mưa nặng hạt, cậu nhìn gã chạy ra giếng múc nước xối người sạch sẽ mới chạy vào trong nhà thay đồ.
A Sùng vần cối xay nhỏ ra ngoài hiên, loại cối đá đường kính khoảng hai gang tay, mặt cối đục rãnh nhỏ sin sít chuyên dùng để nghiền hạt thành bột mịn, nghiền khô hay nghiền thành bột lỏng đều được.
Mưa cứ rơi rơi, cối đá trong tay gã vẫn xoay tròn đều đều, gạo nếp, gạo tẻ, đậu tương cùng lạc ngâm no nước tróc vỏ sạch sẽ, nghiền chung thành một loại hỗn hợp bột đặc sánh.
Bột treo trong túi vải cho róc bớt nước, thêm chút muối đường và vừng rang trộn đều, dùng chảo đá bằng phẳng đun thật nóng rồi quệt mỡ heo lên, đổ bột thành bánh tròn nướng vàng hai mặt.
A Sùng lớn hơn cậu không ít không nhiều, vừa vặn chênh năm tuổi, lứa tuổi như gã ở trong thôn đã sòn sòn ba bốn đứa rồi, còn gã trước khi túm Hộc Tía mang về, chỉ có chó mèo làm bạn cùng nhà.
Nhìn Đùi Gà như thế mà gã đã nuôi bảy năm, còn Cơm Nếp đỏng đảnh thì được ba năm, chó với mèo sống chung nhà, chỉ thấy mèo nhe răng dựng đuôi tát chó, mỗi lần cậu nghe Đùi Gà oẳng một tiếng liền biết nó bị con mèo mun tát cho tơi tả.
Gã bảo chó mèo chí chóe thế thôi nhưng Cơm Nếp kiêu ngạo lại nằm trong bụng mềm Đùi Gà ngủ từ nhỏ tới lớn, cũng chỉ có con mèo mun ấy mới tranh được cơm trong chậu với chó nâu mà không bị Đùi Gà rượt đuổi như lũ gà sau nhà.
Những con gà bị rượt đuổi kêu quang quác, lông cánh lông đuôi bị mõm chó cạp bay, bầy gà nháo nhác chạy tứ tán lên cả ngọn cây mới yên…
Mưa mãi không ngừng làm Hộc Tía đâm ra biếng nhác, ăn no xong ngồi lì bên bàn ăn, ngẩn người nhìn ra khoảng sân tối om chỉ có tiếng rào rào rả rích.
Nhưng sự buồn tẻ của cơn mưa chỉ làm cậu díu mắt lại, cả người như tháo hết khớp nối bò nhoài ra bàn, cơn buồn ngủ cứ thế kéo đến.
Gã cúi xuống ôm lấy cậu từ sau lưng, dịu dàng kéo cậu đứng dậy rồi bồng bế cậu đi về phòng.
Chỉ là nằm trên giường, Hộc Tía có thực sự có thể ngủ yên được không khi hai bàn tay gã luồn vào dưới lớp vải áo, đầu ngón tay vần vò đầu ngực của cậu như một cái chốt cửa, gã cứ gãi gẩy vào liền chen mở ra bằng được cảm xúc trên cơ thể của cậu.
Cậu vặn vẹo cả người muốn dịch ra khỏi cơ thể hầm hập của A Sùng nhưng gã thì như cháo gạo nếp nấu nhuyễn, quệt đâu dính đấy, dây dưa sát rạt lấy cậu không buông, eo hông gã cứ hẩy thứ lùm lùm một bọc trong quần mài vào mông đùi cậu.
Tay gã quen thói châm lửa lên da thịt cậu chán chê mê mỏi giờ lại chẳng vòng vèo gì mà tìm thẳng lối vào, vội vàng nong mềm miệng thịt.
Hộc Tía vươn tay tìm kiếm gương mặt gã trong bóng tối, men theo vành tai rồi sờ qua cái cằm gờn gợn gốc râu, ngón tay cậu chạm lên môi gã, cậu nhanh chóng định vị khoảng cách giữa hai luồng hơi thở, tình tứ hôn lên.
Bởi vì hôn môi sẽ giúp cậu bỏ qua cảm giác bất thường khi ngón tay gã xoáy vào lỗ thịt, cào gãi vào lớp thịt mềm, cậu lờ đi ngón tay gã xục xạo đào bới khiến toàn thân cậu run rẩy.
Môi A Sùng thật mềm, gã hôn cậu dịu êm xoa dịu căng thẳng ập đến khi dương vật gã đâm mạnh vào trong hậu môn cậu, mê mẩn hòa tan cùng tiếng nức nở phập phồng...