34
Gã bóc đào chín, nhét vào bàn tay cậu mỗi tay một quả to bự, cậu ngồi trên phiến đá phẳng đào ngậm trên môi chả buồn cắn ăn, mắt ngơ ngơ dõi theo cái người tùy tiện cởi sạch đồ, toàn thân trụi lụi lội xuống nước mát, ngụp một phát chìm xuống tận đáy.
Nhưng thế quái nào gã lại nằm im lìm dưới đáy nước thế kia?
Tim cậu đập thình thịch, tròng mắt nở ra nhìn chằm chặp vào chỗ nước đó…
Cậu cuống quít nhảy xuống nước lội tới chỗ của gã, vừa đến gần thì gã ngoi lên đụng cậu ngã ngửa chìm nghỉm, lúc ngã xuống cậu vẫn kịp văng tục chửi thề gào thét tên gã…
"Đồ chết dẫm Sùng Lãm!!!"
Gã vội vàng xốc nách cậu kéo lên, nhìn cái người dù có ướt sũng nhưng tay vẫn nắm chắc hai quả đào gã bóc cho, trước khi cái miệng xinh đẹp đó chửi người, gã nghiêng đầu mút lấy môi cậu.
A Sùng vừa hôn vừa nhẹ giọng an ủi cậu,
"Đừng sợ, nước ở đây không chết đuối được đâu..."
"Đấy chỉ là thói quen tắm suối của anh thôi, anh không sao hết!"
Cậu quặp chân quanh thắt lưng gã, vai vẫn chưa hết run rẩy, Hộc Tía vùi mặt vào hõm cổ gã, làn da gã trơn lạnh y như nước suối vậy.
Cậu hậm hực ném hai quả đào trong tay xuống nước, đúng là mất cả ngon.
Gã biết điều bế cậu vào bờ, trả lại cậu ngồi vào đúng vị trí trên tảng đá lúc nãy, đào lăn lóc bên cạnh lại đến tay gã bóc tiếp.
Gã ngồi trước mặt cậu rủ rê,
"Cởi đồ ra tắm, nha bé?"
Hộc Tía cắn đào ngẩn đầu nhìn trời, mây trắng như bông gòn, không muốn để ý đến cái thứ vô bổ đang chĩa thẳng giữa hai chân gã.
Rủ rê chưa thành công thì khỏi phải rủ, A Sùng quyết định luôn thay cậu.
"Không nói gì, là đồng ý đó..."
Cái tay cầm quả đào của cậu gõ thẳng lên đầu gã, trong ánh mắt cậu sắp lòi trắng tròng liếc xuống đôi tay gã đang cầm lấy chân cậu áp lên dương vật người đàn ông này.
Vị của đào chín ngọt trên môi, cậu cúi đầu nhìn xuống ngón chân mình dây dính dịch trơn từ lỗ tiểu gã, sự mềm mại trơn tru của da quy đầu, vành thịt xòe như một cái mũ nấm, lớp da xếp dưới cái mũ thịt đỏ bừng đó…
Cậu nhìn gã nhắm mắt rên khẽ, trái cổ giật giật theo xung động dương vật giữa chân gã, nhìn gã quỳ xuống trước mặt cậu, kéo hai tay cậu đặt lên vai gã.
Trò chơi dưới bàn chân cậu chưa đến hồi kết, độ dài khúc thịt này từ đỉnh tới gốc chỉ kém chiều dài bàn chân cậu đúng khoảng một đốt ngón tay, màu sắc cùng vẻ ngoài của nó lồ lộ giữa ban ngày ban mặt như thế này khiến cậu muốn rụt chân lại.
Bảo sao gã quấy rối vách thịt trong cậu ra bã, đã làm thì không giã nhuyễn quết nhừ cậu ngắc ngứ thì không xong chuyện…
Gã cởi từng cúc áo cho cậu, lột bộ đồ ướt đẫm của cậu hất qua một góc, gã biết thừa cậu cũng cương lên theo gã từ lúc nào rồi, đôi tay A Sùng ôm chặt cậu dẫn hai thân thể ra giữa suối nước.
Chỗ sâu nhất đến môi gã thì chắc chắn cậu sẽ ngập đầu, cậu không biết bơi, nước vừa chờm vai thì Hộc Tía đứng khựng lại không di chuyển nữa.
"Em không biết bơi..."
Gã hiểu liền, quay lại ôm cậu dịu dàng trấn an cậu.
"Ôm chặt lấy anh."
Họ lội qua giữa dòng sang bờ bên kia, ngay dưới đoạn thác ngắn đổ xuống, cậu ngồi trên phiến đá bằng phẳng để nước suối xối xả chạy từ đỉnh đầu xuống.
Mắt mũi tai đều ù ù trong tiếng nước chảy, tóc bết dính trên mặt cậu như mớ rong rêu bám đá suối, trải nghiệm vừa thích vừa sợ khiến cậu ngồi im một bên nhìn gã bơi lặn như một con cá tìm thấy dòng chảy của riêng mình...
Bơi lội chán chê gã lân la xán lại với cậu, nhìn cậu ngồi trên cục đá nổi giữa nước, hai chân ngâm trong nước mát, cậu nghiêng đầu tóc ướt mềm xõa vai thư giãn, giống như một con hải ly phơi cái bụng mềm trên phiến đá hong nắng.
A Sùng cảm thấy gió đang miên man lướt qua làn da cậu, mạnh thêm chút nữa thôi, gió sẽ lén lút mang người thương của gã đi thật xa, theo cùng mây trời, cùng biển rộng, cùng tinh tú phát sáng trên cao…
Gã chẳng kìm được cõi lòng mình đang cồn cào lên, có lúc gã cũng yếu lòng ghê gớm, cứ nghĩ đến chuyện gã sẽ mất đi cậu là gã muộn phiền bề bộn luôn, ừ thì gã ghen tị với cả gió mây nữa nhỉ, thứ quái nào cũng muốn mang cậu đi mất khỏi gã là sao?