32
Bình thường A Sùng nâng niu cậu như một vật dễ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, đến khi gã lột đồ cậu xuống giã vào mông cậu, cậu dường như thấy gã chỉ muốn thả cậu vào cọn nước ngoài suối, để gã sẽ giã Hộc Tía ra như thóc được tách vỏ trấu, trở thành vốc gạo bông tơi trắng ngần dưới thân thể gã.
Cậu bải hoải hai tay ôm bụng dưới nhói thắt lên theo từng cú thúc của gã, bắp chân mỏi nhừ gác lên đôi vai rộng đó, mồ hôi trên má A Sùng nóng hổi cọ vào lòng bàn chân cậu.
Ánh mắt cậu lén lút nhìn theo mồ hôi gã lăn qua cằm qua cổ, lồng ngực vạm vỡ căng bóng lên hổn hển thở gấp, lớp cơ bụng như ngô mẩy hạt, từng lớp ken sát nhau như phên đan kéo xuống rốn, cậu quay đi không dám nhìn tiếp xuống nơi gã đang không ngừng quấy trộn vần vò bì bạch.
Cậu thấy gã cười rộ lên, ghé môi chọc ghẹo đôi tai nhạy cảm, khàn giọng rù rì.
"Nhìn thêm chút nữa đi... Bé nhìn anh, bên trong bé thắt chặt lắm!"
Cậu vòng tay đẩy gương mặt gã ra, giấu đi nửa mặt sau cánh tay che chắn, cậu chẳng thể điều khiển được những đợt co bóp của vách thịt xoắn quanh dương vật gã dưới thân, lời nói của gã bên tai như khích bác cơ thể cậu càng quấn quít lấy gã sâu thêm chút nữa.
Bàn tay gã ấn mạnh lên vị trí dưới rốn, chỉ cách một tầng da thịt thôi, dùi sắt nung của gã chôn chặt tới tận đây, ép buộc trong cậu nhớ rõ vị trí và hình dáng gã chiếm lĩnh trong cậu, không chỉ thân xác nóng bỏng gợi tình mà A Sùng còn muốn khắc lên cả linh hồn cậu.
Gã ôm lấy mặt cậu, chỉ muốn gần kề thêm hơi ấm trên môi người thương, gã thỏa mãn với những cử chỉ vụng về cậu chậm chạp đáp lại nồng nhiệt gã kéo đến vây bọc lấy cậu, kể cả lúc đôi mi ấy vẫn còn run rẩy nhắm chặt, gã muốn cậu biết rằng…
Sùng Lãm. Gã ở đây!
Là cậu chứa đựng gã, là cậu thuộc về gã, cũng như gã sẽ mãi là của Hộc Tía.
Sóng nhiệt dưới thân càng dồn dập thì môi hôn gã càng dữ dội, môi lưỡi cậu tê dại cuốn theo ham muốn bùng cháy ngùn ngụt của gã, đôi tay đó xốc eo hông cậu rướn cao.
Gã nhấn ép cậu cuộn chặt hai đầu gối thu lại ghìm giữa lồng ngực cả hai, âm thanh tục tĩu giữa hai chân cậu không ngừng, dịch nhờn lềnh dềnh nhầy nhụa tràn ngập miệng hậu môn rần rật thắt bóp giữ lấy dương vật A Sùng.
Hộc Tía ngạt thở, tư thế khiến cơ bụng, cơ mông cậu cùng thành ruột đều bị gã dồn dập chèn ép, cậu hoảng hốt khóc toáng lên vì ma sát dữ dằn của gã trong hậu môn.
Cậu cảm thấy vị trí của dương vật gã đâu còn ở giữa mông cậu nữa, mà nó chèn ép tim gan cậu lệch lạc, như nhồi nhét trong cuống họng khiến cậu nấc nghẹn, sợ hãi khóc nấc lên.
Gã đã túm lấy cơ thể cậu rít lên khi cùng ngã nhào vào mây trời, dương vật co giật trút từng cơn vào sâu trong ruột Hộc Tía, bụng cậu đầy ắp nóng bỏng, nóng bần thần từ bụng lan ra toàn thân, như gã đem cậu đi trụng nước sôi cho héo mềm mới thỏa lòng.
Khi đôi chân cậu được duỗi song song với chân A Sùng, cậu nghĩ cơ thể mình đã tách lìa từ thắt lưng đổ xuống, nửa dưới tê dại mỏi nhừ giờ phút này chẳng thuộc về cậu.
Cậu gối đầu lên bắp tay chắc nịch của gã, khi sóng tình đi qua liền trả lại gã cho cậu, vẫn là một người đàn ông cực kỳ dịu dàng vỗ về cơ thể rã rời của Hộc Tía, mềm mỏng quấn quýt xung quanh cậu chẳng rời.
Gã vuốt tóc mai qua vành tai mỏng, hôn nhẹ lên gò má cậu còn đỏ, hít hà mùi vị ướt đẫm sau cổ, mùi hương tự nhiên của cơ thể cậu, vì gã mà lan tỏa ấm áp trên da thịt Hộc Tía.
Gã nhỏ nhẹ hỏi cậu,
"Muốn tắm không?"
Cậu muốn lờ đi câu hỏi của gã để nằm im cho qua cơn kích thích còn đọng lại trên da thịt, nhưng cảm nhận cơ thể nhớp nháp mồ hôi cùng nơi giao hợp lầy lội còn đang nhả nhớt tinh dịch gã bắn vào trong cậu, Hộc Tía khẽ gật đầu.
Tay gã rút ra thì gối bông mềm chen vào thay thế, gã trước khi xuống giường phải nấn ná quay người lại, đôi tay bưng mặt cậu lên hít môi một cái mới chịu được mà xỏ quần đẩy cửa đi ra ngoài.
Cửa màn vén lên móc tròn cong cong hình ánh trăng đầu tháng, cong lên như đôi mắt của gã cười híp lại nịnh nọt cậu, dáng vẻ gã si mê hôn hít mờ cả mắt, cậu chống cằm mân mê đôi môi bị gã mút sưng lên, tự cười cười...
Ôi thứ ái tình ngu ngốc của họ!