Chereads / Kết Thúc Isekai / Chapter 13 - Chapter 14: Phá Vỡ Logic Của "Isekai"

Chapter 13 - Chapter 14: Phá Vỡ Logic Của "Isekai"

.

.

.

.

[Aizzz...Làm sao đây~]

[Nếu không có Mana, cuộc sống sẽ rất tẻ nhạt. Bản thân sẽ mãi chịu sự sai khiến của kẻ mạnh mà không có sức phản kháng, ví dụ như tình huống lúc này chẳng hạn]

[Nếu không có sức mạnh...Thì bản thân sẽ chẳng khác với con người là bao, ăn uống ngủ nghỉ và chết...]

[Mình muốn được thử một lần...Một tay bắn ra vụ nổ bùm bùm, một tay là tự bóp chết con Goblin trước mặt đang diễn trò này...Chàaa...Đấy sẽ là điều điên rồ nhất mình từng làm, đánh bại một thực thể cấp Apollyon]

[Tiếc rằng, mình sẽ phải chờ thêm một khoảng thời gian dài]

[Cái cơ thể này trông khoẻ thì khoẻ nhưng để mà đem ra so sánh với một kẻ mạnh trong đây thì chỉ xứng làm tùy tùng của hắn...Khốn nạn! Con mắt trông ngầu thì đúng nhưng nó là để trưng, thậm chí nó còn tạo thêm điểm yếu cho mình nữa chứ! Có phải thiết kế bị lỗi không? Thằng ngu nào thiết kế ra bản phác thảo con mắt nằm ở lòng bàn tay như này? Rồi khi ta muốn siết chặt nắm đấm thì phải làm sao? Chọt vào để vụ nổ thêm phần chói sáng à?]

[Cái cảm giác này, quen quen...Hình như mình vừa bị Deja vu thì phải]

Hắn nhìn bóng lưng Goblin rồi mơ hồ để ý cái túi bên trái có xuất hiện thêm một con dao thường thấy trên Anime hắn hay xem. Tuy Akira biết hiện thực có bị thay đổi nhưng hắn chỉ đành miễn cưỡng và chấp nhận nó thay vì tiếp tục lẫn tránh. Hắn không có cách nào để đảo ngược mặc dù bản thân đã có nhận thức với sự thay đổi xung quanh. Sau lưng Akira đột nhiên có dấu hiệu cho sự tồn tại của cô làm cho Raphel bất chợt có lại nhận thức. Cô nhìn ra xung quanh rồi nhìn xuống lòng bàn tay còn nguyên vẹn của mình rồi lại nhìn về phía dáng người cao lớn ấy mà khiếp sợ, luôn tự trấn an bản thân

Một phần cô đã khôi phục lại mọi thứ chỉ trừ việc bị hạn chế các quyền cơ bản nhưng phần khác đó là một đoạn trong ký ức của cô mất đi. Cô biết khoảng ký ức đó là lúc cô bị sụp đổ, không tồn tại ở hiện thực này. Đó là nơi khiến tâm trí của bất cứ ai cũng trở nên điên loạn, khi ấy Raphel chắc chắn rằng cô đã rất sợ hãi và chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi, quỹ đạo đã gửi cô trở lại

Dọc đoạn đường đầy bụi gai phát ra mùi hương chết chóc, từng cá thể côn trùng mang theo hình dạng biến dị, kinh tởm của chúng nhô những chiếc roi dài sắc nhọn, bên trong lộ ra từng cặp răng nanh nhem nhuốc khắp cơ thể. Bỏ qua những điểm gây mất hứng thú, Raphel nhắm mắt lại để hưởng thụ cơn gió thoáng mát dịu nhẹ liên thông qua đôi tai dài của cô. Raphel tiếp tục di chuyển phía sau Akira, đôi mắt không cử động nhưng tầm nhìn lại bao quát các hướng hầu như không có góc chết. Con ngươi của cô loé sáng tia nhiệt, chuyển đổi từ hồng sang vàng cực kỳ đặc sắc. Cô đưa tay lên nhìn vào đường gân trên cổ tay rồi nhìn những tán lá héo úa, nhìn những hoa văn được khắc lên từng khối tượng nhân sư đầy sự trống vắng khi chúng kết hợp với màu sắc của không gian, màu xanh dương ảm đạm đại diện cho sự lạnh lẽo và rùng rợn

"Thưa ngài, sắp tới chúng ta sẽ phải nhảy xuống cái vực này, chắc chắn sẽ không chết nhưng nếu nói là không có rủi ro thì cũng không hẳn. Nếu quá tập trung vào kết quả phía dưới thì có một chút xác xuất dẫn ngài đến một chiều không gian nào đó."

Goblin đi trước cất lời, dù không ngoảnh mặt nhưng nó không thể che giấu được vẻ háo hức trong đôi mắt Raphel. Tầm nhìn của cô được phóng đại ra xa, chuyển đổi sang màu mắt u tối để nhìn toàn cảnh một lượt rồi liếc mắt đến Akira đang còn mệt mỏi sau chuyến hành trình dong dài mà không có một giấc ngủ đủ sâu. Trong lúc đó còn phải đối mặt với sự ảnh hưởng của Goblin làm thời gian Akira thực sự cảm thấy đã là hai tháng thay vì vài giờ

(Hắn đã khiến Shiro rơi vào tận cùng của sự mệt mỏi, tâm trí sẽ dễ dàng bị hắn dẫn dắt. Thật may khi thấy Shiro vẫn còn đủ sức để tỉnh táo nhìn nhận một số thứ)

Với đặc thù của loại tồn tại của cô càng tiến sâu vào vùng không gian cấm thì năng lực sẽ càng bị hạn chế. Vì tính chất của không gian với cô gần giống nhau nên sự thiết lập xiềng xích như một quy luật tất yếu

Akira chỉ giữ im lặng quan sát suốt cả buổi, sâu trong ý thức hắn đang phải gồng mình để giữ tâm trí kiên định trước sự ảnh hưởng ngày một mạnh mẽ của hiện thực giả tưởng. Đợi một lúc khi nó nhận ra thực tại xung quanh có phần biến đổi thì Akira liền được Raphel nhắc nhở ngay lập tức lên tiếng để làm nhiễu loạn một phần tập trung của Goblin đến môi trường xung quanh. Hắn biết sự tác động của mình là rất nhỏ bé nhưng đối với sự nhỏ bé của thực thể cấp Apollyon thì nó chính là vô cùng to lớn thậm chí nó còn có thể là phao cứu sinh cho hắn ở phút cuối của hiệp đấu

"Ông Bob, tôi thấy anh không cần phải cung kính với tôi làm gì. Vì dù sao thì anh đã có tuổi đời còn cao hơn của tôi gấp mấy lần thậm chí là CHỤC lần cơ mà."

Tuổi thọ trung bình của Goblin có 20, 30 năm, cấp bậc Ma Thuật Sư sẽ kéo dài thêm 5 năm cho Goblin. Khi một cá thể đã đạt đến giới hạn của bản thân thì nó có thể hấp thụ thêm vật chất để tăng thọ nguyên, tùy vào dưỡng chất đã hấp thụ thì khả năng sống còn của nó sẽ tặng hoặc giảm. Hắn nhấn mạnh chữ "chục" lần là để Goblin chú ý đến lời hắn nói, khi chuyển một phần sự chú ý lên cá thể khác thì khả năng thâu tóm không gian của nó sẽ giảm mạnh. Nó không đáp lại hắn mà suy xét trong một giây bèn lên tiếng :"Từ rất lâu trước đây, ta luôn muốn đồng hành cùng Anh Hùng trong câu chuyện của họ. Cùng họ đi qua các chặn đường gian nan, hưởng thụ những vinh quang xung quanh người Anh Hùng đó một cách kiêu hãnh." Nó tiếp tục bỏ qua mọi định kiến trong tâm trí hắn về Goblin, vẫn ngoan cố ảnh hưởng lên nhận thức của Akira thông qua một số bộ Anime hắn có chút ấn tượng

[Hưởng thụ...À thì dù sao nó cũng là Goblin mà nhỉ~]

[...]

[Đệch! Lại suýt bị đồng hoá! Nó là thực thể cấp Apollyon...Là một sự tồn tại khủng khiếp đó thằng ngu này! Đệch! Đệch! Đệch! Dù đã cảnh giác nhưng suy nghĩ như bị ai đó thao túng ấy, con mẹ nó chơi bẩn! Game mới level một mà con nào con nấy đều hơn chục cái level... công bằng ở đâu?!!]

[Mình có quyền giữ im lặng mà...Đúng không?]

"Vậy sao ông lại chọn sống trong khu rừng này?"

Ánh mắt hắn liếc xuống dòng đối thoại vừa rồi. Khi ý thức vừa sản sinh suy nghĩ thì hắn đã phản ứng bằng lời nói trong vô thức, không có một linh cảm cảnh báo nào xuất hiện. Tình hình đã báo động đến mức hắn âm thầm phát hoảng, luôn tự cảnh báo bản thân bằng hàng loạt từ ngữ "không ổn không ổn"

"Thưa ngài, ta đã quá già để tiếp tục du ngoạn như một mạo hiểm giả. Quần áo trên người ta cũng là bằng chứng của thời gian, chúng vừa là chiến tích cũng vừa là nỗi sợ hãi trong ta, nó chính là hình ảnh của sự hao mòn về thời gian mà ta có thể nhìn thấy trực tiếp."

[Năng lực của nó có khả năng liên quan đến sự thân thuộc nào đó của đối tượng bị nhắm đến. Nó đã lấy câu chuyện rất quen thuộc đối với mình từ đó lợi dụng sự thân thuộc đó để kiểm soát nhận thức...Suy nghĩ này có vẻ là đúng. Hoặc là mình đã bị Goblin tác động dẫn đến thay đổi cách nghĩ...Có khi suy nghĩ vừa rồi lại đúng với ý muốn của nó ấy chứ! Méo biết như thế nào, cái loại thao túng này thao túng nọ rối rắm hết cả lên, con mẹ nó game! Con mẹ nó game! Con mẹ nó game!]

Hắn tự trách móc bản thân để tăng thêm khả năng tập trung, lặp đi lặp lại một câu chửi để đánh thức chính hắn ra khỏi sự quấy nhiễu của Goblin. Trong tiềm thức của hắn lúc này nếu dùng một thanh đo chứa chất lỏng để chuẩn đoán thì thể tích mà Goblin nhét vào đầu hắn sẽ chiếm hơn 60%, nếu tiếp tục thì khả năng sẽ lên 90% trong một ngày tới. Tất nhiên là Goblin sẽ yếu dần để rồi tự bốc hơi ra khỏi hiện thực mở rộng và hiện thực Akira đang chứa chấp chính nó nếu cố đấm ăn xôi, thúc đẩy tiến trình nhanh hơn

"Đến rồi, thưa Dũng Sĩ."

Hắn nhìn theo hướng chỉ tay của Goblin đến một vùng đất rộng rãi không có hơi thở của sự sống, mặt đất đá đen xì như thể chúng đã bị ngọn lửa thiêu cháy đến đông cứng. Các vết nứt nhỏ có thể dễ dàng được nhìn thấy bằng mắt thường sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu hắn đứng lên đó. Cơ thể hắn có thể bị sụp xuống do cấu trúc không vững chắc của vùng đất xung quanh, để rồi hắn lọt vào nơi có mật độ thực tại dày đặc nghiền ép đến sụp đổ

"Wut...The...Fuk!"

Akira không giấu nỗi vẻ ngạc nhiên trước cảnh tượng xung quanh, hắn nhìn xuống mặt phẳng ít gồ ghề và bằng phẳng liền tự thì thầm với chính mình những điều đáng sợ có lẽ sắp sửa ập đến. Ánh mắt hắn nhìn môi trường cằn cỗi không kém gì vùng đất chết mà rợn người cố lấp liếm cho qua sự đáng sợ đó. Trước mắt hắn là một khe hẹp chỉ rộng một mét hai nhưng chiều dài hai bên lại kéo đến đường chân trời, bên dưới vực sâu là một điểm tối không thấy đáy. Bầy côn trùng đang bu xung quanh liền tản ra để nhường đường cho đám người Akira tiến đến. Hắn cảnh giác ngẩn đầu nghiêng sang hai bên thầm nhủ :"Sẽ không sao đâu...Nếu nó muốn hại mình thì nó đã làm từ trước, sẽ không sao đâu.", rồi hít một hơi tiến lại gần, trên gương mặt hắn vẫn chưa có dấu hiệu thư giãn

[Mình ghét côn trùng!]

Bầy côn trùng với sải cánh dài gần bằng cánh tay hắn liên tục đập trên không trung với tốc độ đập cánh là ba mươi lần mỗi giây, tạo ra âm thanh cực kỳ lớn có sức phá hủy cả một mảng diện tích xung quanh khi hàng chục nghìn con đều làm như thế. Sức gió nó tạo ra khiến hắn phải nhờ đến khả năng khống chế Mana để cân bằng trọng tâm, cùng sự bảo vệ của Raphel để đứng vững trên mặt đất

Cách đầu của Akira chục feet là đám bọ gầy khô vô cùng to lớn với kích thước ước tính có thể đạt đến 1m. Chúng đang vỗ cặp cánh của chúng lởn vởn xung quanh như mong chờ đám người Akira đi hết để bản thân quay về nơi ở cũ tiếp tục sinh sống. Im lặng lúc lâu, hắn chỉ tay hướng xuống vực thẳm mở miệng hỏi :"Uhm...Là nhảy xuống từ đây phải không?"

Akira nuốt một ngụm nước bọt khi liên tưởng đến bản thân sẽ phải chịu cơn đau điên dại nếu đáp xuống mặt đất. Vì căn bản là hắn không thể chết trong lần đầu bị hư hại, khớp gối của hắn sẽ tạm biệt khung xương mà sút lên bởi mặt đất hay thậm chí là nát vụn nếu tiếp đất bằng chân. Cơ thể yếu đuối của hắn chắc chắn sẽ bẹp dí nhưng không thể chết, hắn vẫn sẽ ngứa ngáy khó chịu, cắn chặt răng nhẫn nhịn vết thương từ từ hồi phục, cảm giác sẽ như bạn Nhân Mã lúc trước bán hành cho hắn. Đau đến ngây dại, đến mức bỏ qua bản năng cầu được sống của con người

Lúc này hương vị vô định vẫn quanh quẩn ảnh hưởng lên hiện thực của hắn, nó thúc đẩy hắn làm ra hành động liều lĩnh hơn, cứng rắn hơn. Goblin trông chờ vào hắn đưa ra quyết định bèn ngẩn con mắt hướng đến bầu trời ảm đạm màu tối. Nó nhìn chằm chằm lên những ngôi sao được gọi là dòng hải lưu tinh linh, dày đặc và trải rộng không thấy điểm kết thúc. Đến tận bây giờ Akira vẫn hít thở liên tục nhằm chấn an bản thân. Ngay cả Raphel cũng chẳng làm ra hành động nào ngăn cản Goblin khiến hắn có cảm giác bị ruồng bỏ bởi cô. Hắn cảm thấy mình đang rất sợ hãi khi nhìn vào một khe rãnh không có đáy, loại cảm xúc này hắn không hề mong muốn khi đứng trước hiện thực tuyệt vọng bắt hắn phải tưởng tượng đến những hình ảnh khi rơi tự do xuống mảng vực tăm tối. Rơi mãi rơi mãi trong bóng tối không thể nhìn thấy, không thể biết được phía trước đang có những gì. Điều hắn có thể làm lúc đó chỉ là vùng vẩy hoặc gượng ép bản thân cảm nhận được độ chật hẹp của vực thẳm một cách mạnh mẽ, chính là cảm giác rơi tự do, nhờ vào tiếng gió khi có vật thể ma sát với không khí mà hắn mới biết mình vẫn đang rơi, đang rơi với tốc độ cực cao

'Đừng sợ, Shiro.'

Cô nhìn xuống bên dưới là một dị điểm được quỹ đạo sắp xếp, cũng như là dự định ban đầu của cô dành cho chuyến hộ tống. Từng đường ống đều dẫn từ nguồn năng lượng to lớn đến vô lý, đang không ngừng cung cấp cho không gian đó để khi hắn xuống có thể hập thụ được tính ổn định lại bản thân. Cô thấy rõ mức độ nguy hiểm nhưng cô vẫn đánh cược vào quỹ đạo bất ổn lần này. Cô biết tương lai sẽ rất rắc rối nếu Akira thoát khỏi Goblin khi bản thân còn đang rất yếu. Nếu hắn không thể chủ động nắm giữ một khả năng tác động lên thực tại thì cô buộc phải dùng đến quỹ đạo khác, vun đắp năng lực của hắn trong một thời gian dài

Ngoài mang theo sứ mệnh hộ tống thì cô còn phải giúp hắn xây dựng lại bản thân, củng cố phần mạch máu, bắp thịt cho cơ thể hắn. Không phải tự nhiên mà một dị điểm lại xuất hiện trong quỹ đạo, nhưng cô không rõ tại sao lại xuất hiện một thể thăng hoa hoàn chỉnh chen vào được quỹ đạo đã bố cục. Thứ mà cha của cô vốn đã nói rằng không thể bị thay đổi vì quỹ đạo đã được cố định thành một quy luật của tự nhiên. Suy cho cùng thì lý thuyết vẫn chỉ là lý thuyết, vẫn có khả năng bị thay đổi bởi xác xuất, dù có tính toán chuẩn xác đến đâu thì vẫn có rủi ro cực cao nếu áp dụng nó lên quy mô cụm vũ trụ

Nghe thấy lời của Raphel, hắn không thể không nghi ngờ liệu con bé có bị thần kinh hay cũng là do thực tại bị thay đổi, Raphel có thể là đã bị Goblin thay thế từ lúc nào không hay biết

[Con bé...Nói nhảy xuống?]

Ánh mắt hắn không ngừng nhìn Raphel để ám chỉ lời truyền âm vừa rồi của cô có phải là trò đùa nhưng ngay sau đó hành động của cô lại là nhìn ngược lại hắn như muốn nói rằng "hãy nhảy xuống"

Sự trầm lặng của cảm xúc khiến hắn át đi tiếng đập cánh của hàng nghìn con bọ đang bay trên đầu. Akira cho rằng thật buồn cười khi phải đứng trên làn ranh của sự điên loạn khi thể xác phải hứng chịu cơn đau khủng bố

"Phù..."

"Phù Phù Phù."

"Hít!"

Hắn bắt đầu nhắm chặt mắt, hít một hơi khiến cơ mặt hơi nhăn nhó. Bước chân Akira nghiêng về trước vài centi, thả lỏng cơ thể và để tâm trí được căng thẳng không ngừng phù hộ cho bản thân. Nỗi sợ hãi còn lớn hơn khi hắn tưởng tượng đến cảm giác rơi vào đáy chiếc hố sâu hàng trăm kilomet. Hắn nhắm chặt mắt hít thật sâu trong sự khiếp sợ, lực đẩy của gió từ bên trên và bên dưới khiến cơ thể hắn không biết nên bám víu vào chổ nào để tránh thoát, sự thật đó càng gia tăng nỗi sợ lên tâm trí hắn

Khi hắn bước đến mép vực, ngã người rơi tự do, bên tai hắn nghe ra một âm thanh lục đục, ken két như tiếng kim loại bị cào xước trong mặt nước. Âm thanh khiến tai hắn đau nhói như phải chịu một áp lực cực lớn trải đều khắp cơ thể hắn. Chúng đè lên từng khối diện tích, chen lấn vào lượng thể tích bên trong và ảnh hưởng lên từng tế bào khiến chúng run rẩy. Nỗi sợ làm hắn bồn chồn không thể kiên nhẫn mà mở bừng đôi mắt, khoảng khắc ấy dường như khiến hắn mất khống chế cảm xúc làm nó trào ra ngoài. Mảng tối phía trước không hẳn là tối hoàn toàn mà chúng như dải vân có chút màu sắc của vũ trụ. Với tốc độ rơi lên đến hàng trăm km/h thì những hình ảnh hắn thấy được hoàn toàn nghiền nát nhận thức của hắn. Akira còn mơ hồ cảm thấy hàng trăm nghìn ánh mắt đang nhìn hắn từ mọi góc độ, nước mắt nước mũi cùng ma sát với không khí làm biến dạng khuôn mặt của hắn. Mọi thứ đang chao đảo như chong chóng đang tiến đến nuốt chửng toàn bộ nhận thức Akira, phút chốc thanh âm hắn hét toáng lên ngày một trở thành gào thét tìm kiếm sự cứu giúp. Bản năng khiến hắn gào lên cùng với lượng lớn tâm trí đuợc đổ dồn vào từng mảng tối trước mắt

Cảm giác giống như hắn đang rơi vô định trong không gian của vũ trụ. Với vận tốc cực nhanh phóng qua các bụi sao, nhìn tàn tích từ các vụ va chạm, cảm nhận sự đáng sợ của vụ nổ siêu tân tinh, phát giác ra có nhiều thực thể to lớn hơn cả một ngôi sao. Với hình dạng khủng bố của chúng, nỗi hoang mang, kinh hoàng và bất lực, hắn chẳng thể làm bất cứ điều gì khác ngoài chìm sâu vào sự khủng hoảng điên loạn. Mọi thứ như được làm nền cho sự tuyệt vọng khiến hắn không thể thở, càng ngày thứ áp lực nghiền ép nhận thức hắn ngày một nhiều khiến hắn không thể kiểm soát được cảm xúc hơn mọi khi. Akira cố vùng vẫy tay chân, vẫn tiếp tục nín thở như một bản năng, hắn gào thét đến mức không thể phát ra một thanh âm nào khác, khuôn miệng thì mở to lộ rõ vẻ kinh hoàng

Từng mảng thực tại được xây lên bên trong những chổ liên kết yếu, điều kiện cho dị điểm hoàn chỉnh đã được kiến thiết. Raphel âm thầm để hắn chìm trong tận cùng của tuyệt vọng bằng cách rút lấy tinh linh cấp cao kiểm soát mọi cảm xúc trong tiềm thức của hắn. Khuếch tán nỗi sợ hãi cái chết, thao túng sự giao động của không gian, thao túng nỗi kinh hoàng từ tận đáy lòng của hắn. Nỗi sợ khiến "cái tôi khác" của Akira ép khô nhận thức của hắn tạo ra hàng loạt thực tại chồng chéo lên nhau theo mục đích của cô là ngăn chặn Goblin tiếp cận hắn trong dị điểm cùng với hoàn thiện dị điểm thứ nhất

Trông thấy hàng loạt thực tại chồng chéo thành những mảng địa hình hỗn loạn, kiên cố. Khuôn miệng Goblin chỉ mỉm cười ra vẻ khó xử cùng lời nói giễu cợt :"Chà...Next level."

.

.

.

.

Bên trong bóng tối xuất hiện một vầng sáng lam sẫm, nó được tạo nên bởi mặt nước phía dưới. Mặt hồ tràn ngập ánh sáng do mỗi viên đá tạo nên, từng đường ống khổng lồ chen chúc chật cứng không gian xung quanh dẫn ra lượng lớn năng lượng thuần túy liên tục hoà nhập vào dòng nước. Cơ thể hắn bắt đầu rơi chậm dần như có một lực nào đó làm giảm tốc độ rơi của hắn, đôi chân Akira từ từ đứng trên mặt hồ giúp hắn hít lấy hít để không khí, càng hít sâu hắn càng chấn tĩnh lại bản thân, không còn cưỡng ép bản thân như lúc trước

Bên cạnh xuất hiện bóng dáng của Raphel chưa từng tổn hại khi xâm nhập vào lớp thực tại bị xếp chồng chất, dày đặc lên nhau. Cô truyền âm giải thích cho hắn những viên đá phía dưới mang màu sắc là vì chúng đã được liên kết đặc tính với nguyên chất, một dạng vật chất hoá từ năng lượng. Để năng lượng kết tinh ra vật chất, nó cần điều kiện và nguồn năng lượng khổng lồ để tạo ra, hầu như chúng không thể xuất hiện bên ngoài do điều kiện của chúng, ngoại trừ khối Matrix vì nó được tạo ra từ lõi vật chủ

Nguyên chất khác khối Matrix. Lý do khối Matrix được sinh ra dù cho không gian xung quanh là tạp chất vì Mana của mỗi người là khác nhau nên khi tổng hợp Mana tạp chất xung quanh, lõi của vật chủ sẽ tự động chuyển hoá Mana tạp chất thành của bản thân để thích hợp sử dụng ổn định

Nguyên chất là vật chất của năng lượng, là hiện vật được tổng quát từ định luật, nghịch lý, đánh lừa những nhận thức cấp cao để từ năng lượng trở thành vật chất mà không thay đổi bản chất của nó. Mật độ của nguyên chất đậm đặc đến mức nó được sánh ngang với lõi của một ngôi sao nhưng không thể khiến không gian biến dị bởi lực hấp dẫn vì chúng không hề có loại lực ấy tác động, đây cũng chính là một nghịch lý của nguyên chất. Nguyên chất cũng không tồn tại dưới dạng 3 chiều mà nó tồn tại ở 2,5 chiều nên người bình thường không thể nhìn thấy mặc dù vẫn bị nó ảnh hưởng. Tác dụng của chúng là việc sử dụng năng lượng mà không vướng vào bất kỳ nghịch lý hay định luật bắt buộc nào. Chính vì thế mà mọi vật chất đều tự động thèm muốn nguyên chất để tự do biến đổi cấu trúc thành một cấu hình vững chắc

Akira liếc nhìn bốn phía, nơi nơi đều tồn tại những đường ống khổng lồ và màu sắc ảm đạm của xanh đậm. Ánh sáng duy nhất hắn thấy chỉ là màu lam từ những viên đá bên dưới phát quang, liên tục truyền vào người hắn lượng lớn Mana khởi nguyên. Sâu bên trong hắn có cảm giác giao động mãnh liệt từ chổ trống trong cơ thể, những sợi Mana trước kia hắn không cảm thấy nay lại được hiện hữu một cách rõ ràng và chúng đang tụ tập để xoay xung quanh trái tim hắn. Sợi Mana cứ tuần hoàn dần dần hội tụ gần khoảng trống ấy tạo ra một bộ khung hình tròn bằng năng lượng, các lớp vỏ năng lượng mỏng manh dần được hình thành, bao bọc năng lượng vào bên trong

Tốc độ xoay của các sợi khi được đựng bên trong đang tăng dần đến mắt thường cũng không thể nhìn thấy, năng lượng trong hắn đã có thể tự sinh ra nhưng tốc độ rất chậm. Dòng Mana khởi nguyên bao quanh lớp vỏ vừa được sản sinh để chấp vá những lỗ hỏng và khắc phục đặc điểm sản sinh chậm của hắn. Akira cảm thấy lạ lẫm khi lõi của hắn tồn tại, nó khiến hắn cảm nhận từng mạch máu, dây thần kinh căng phồng để nhồi nhét nguồn năng lượng vào bên trong một cách rõ rệt. Tốc độ tuần hoàn máu của hắn tăng nhanh chóng, khả năng tái tạo liền lấp đi những lỗ nhỏ mà lúc trước nó không thể tái tạo hoàn chỉnh, giúp hắn không còn cảm thấy cơn đau lầm lì từng giờ từng phút

"Fufu~Thế nào? Như vừa được sinh ra đúng không?"

Giọng nói bình ổn xuất phát từ góc khuất hiện ra một bóng hình to lớn, mặc một bộ đồ mạo hiểm giả cũ kỹ chấp vá bằng những lớp vải khác để che đậy các vết thủng nhỏ, trên tay nó cầm một mũi giáo đen tuyền ẩn chứa Ma pháp tối, hiệu ứng đi kèm là bong bóng mờ ảo trôi nổi hình ảnh như dải vân của vũ trụ. Nó đã vay mượn sức mạnh từ viên pha lê để xoá đi một vùng nhỏ của không gian, từ lỗ hỏng giúp nó sáng tạo ra một quy luật cho phép Ma pháp tối được tạo ra trong vùng không gian đó mà không cần đặt điều kiện

(Quyền năng ư!)

(Đây là quyền năng điều chỉnh hệ số!)

Ánh mắt cô mở to đầy vẻ hoảng sợ

(Khô-Không đúng, nếu như vậy thì hắn đâu cần phải ăn gian bằng việc xoá đi vùng không gian đó để chèn thông tin ảo vào? Có lẽ nó có liên quan đến viên pha lê ấy. Hắn đã mượn quyền năng điều chỉnh hệ số từ ai đó)

Lợi dụng điểm yếu của thực tại vừa được hoàn thành, nó nhanh chóng phá vỡ bằng một vài thao tác nâng cao của Ma pháp không cần dùng đến khả năng tác động lên thực tại. Nó vốn có thể giết hắn nhưng nó muốn hắn được củng cố thêm bản thân để quyền năng Không Gian Dị Tượng được hiện rõ, từ đó nó có thể cướp đoạt dễ dàng bằng cách tra tấn tinh thần hắn đến mất tỉnh táo thay vì chịu thêm nhiều rủi ro. Phần khác là nó muốn nhìn bộ dạng yếu đuối của hắn nhằm thoả mãn cảm xúc đã kìm nén bấy lâu còn một phần là thận trọng trước thực thể đi theo hắn phía sau, nó biết cô không thể tác động lên hiện thực Akira cũng như quy luật của tự nhiên đang ảnh hưởng lên cô. Nhưng Goblin nghi hoặc về việc cô đã bắt đầu có sự ảnh hưởng nhất định lên hiện thực của Akira, chứng tỏ cả hai dần xuất hiện mối liên kết chặt chẽ nhưng đồng thời cũng vô cùng mờ nhạt. Việc gì cũng có khả năng, nhờ vào sự thận trọng mà nó mới sống sót qua nhiều cuộc chiến tàn khốc, qua cuộc Đại Tuyệt Chủng liền kề nhau kéo dài qua các thời đại và vượt qua cả sự biến đổi do hiện thực mở rộng gây ra

(Không Gian Dị Tượng bắt đầu hiện ra rồi)

Trên tay đang cầm ngọn giáo chứa Ma pháp tối, cùng lúc Goblin sử dụng thông tin lỗi của thế giới để đánh tráo khái niệm tốc độ. Giúp hiện thực của Akira được gia tốc đến một giới hạn cho phép, khả năng đó làm nó như biến mất trong mắt hắn. Tuy gia tốc nhưng thực tế thì vận tốc của nó với hắn ngang bằng nhau, có điều mắt thường của hắn lại không thể nhìn thấy. Vì hiện thực mở rộng sở hữu tốc độ vẫn là 1 đơn vị trong khi đó hiện thực Akira đã lên 3 đơn vị. Sự chênh lệch giữa hai hiện thực khiến quy luật tự nhiên sẽ tự động áp đặt lên hiện thực mở rộng, khiến cho nhận thức của hắn không thể theo kịp. Lúc này do Goblin đã nén nhận thực và tăng cường Mana, bọc thêm lớp Đấu Khí nên mọi thứ vốn đã được gia tốc thì trong mắt hắn vận tốc của Goblin còn hơn cả âm thanh. Đối với Goblin thì không gian vẫn di chuyển khá chậm, nó nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt theo phản xạ của hắn liền buồn cười thêm một chút châm chọc

Với sự ra tay bất thình lình của Goblin, hắn chỉ có thể nghiêng người theo phản xạ mà né tránh. Ánh mắt hắn nhìn sang Raphel đang đứng im bất động, dường như thế giới của cô đã dừng lại ngay khi tiến vào dị điểm bên dưới. Hắn không biết vì sao nhưng đây là cuộc chiến không cân sức nên hắn biết mình chắc chắn sẽ thua

Mọi thứ chỉ thoáng qua cái chớp mắt, khi cả cơ thể Goblin vẫn còn trên không trung, nó vừa kịp rút ngọn thương về khi biết mình đã đâm hụt và thay đổi quỹ đạo khác. Bằng vào nén nhận thức nó kịp thời điều chỉnh cơ thể sao cho khi khả năng nén thời gian kết thúc thì mũi giáo sẽ đâm xuyên quả tim của Akira, một nhát chí mạng tuy không đủ giết hắn nhưng nó đoán nhiêu đó đủ để cướp đoạt quyền năng Không Gian Dị Tượng từ khoảng khắc hắn mất nhận thức. Nó biết sự vô lý từ giả thuyết đó nhưng dù chỉ là vài 0,001 giây thì nó vẫn có thể cướp đoạt thành công nếu nắm bắt được điểm mấu chốt khi hắn mất nhận thức,

[Ma pháp tối! Thể cao cấp!??]

Hắn đã biết chi tiết các dạng năng lượng thông qua Raphel, đồng thời được cô cho nhìn những yếu điểm trong Ma pháp tối, thứ có thể khắc chế hắn. Akira nhận biết được cấp bậc của Ma pháp và hắn cũng có thể triệt tiêu đi Ma pháp ấy bằng cách ảnh hưởng lên vùng yếu điểm trong thời khắc quyết định

Âm thanh xé toạc quai hàm nhưng không xuất dải vân bong bóng màu đen li ti, chứng tỏ hắn đã kịp sơ tán mật độ năng lượng tối bên trong Ma pháp Goblin. Không để Akira có thời gian suy nghĩ, nó đá quét khiến hắn ngã nhào rồi thuận thế sút hắn bay lên. Nó dựa theo quỹ đạo thứ hai xoay mũi giáo chọc thủng lồng ngực của hắn, lực hút được gia tăng liên tục khiến hệ số phải tăng theo để duy trì tính ổn định của lực hấp dẫn. Nó ảnh hưởng lên hệ Entropy để sự hỗn loạn khiến Ma pháp tối bỏ qua nghịch lý được khôi phục chỉ trong vài phần nghìn của một giây. Lấy đó để Akira không thể tái tạo phần đã bị cắt mất nhưng khi Goblin đang chú ý đến việc điều chỉnh Ma pháp thì hắn lại nhân cơ hội đó để niệm chú ngữ sơ cấp để kích hoạt tờ giấy của Raphel có khắc Hoả Ma pháp Thánh cấp-Trung để phong toả xung quanh

Khi Goblin hứng chịu cái nóng của hàng nghìn độ liền nhanh chóng tạo ra sóng xung kích chặn đứng sự lan truyền của ngọn lửa. Trong khoảng thời gian ngọn lửa dần bị dập tắt, nó đã sử dụng gia tốc cùng cường hoá Mana lên bản thân để đạt đến tốc độ của âm thanh lan truyền qua không khí. Nhưng một chiêu lại dùng đến hai lần, nó bị Akira đọc được chuyển động nên đã gạt được cú chém nguy hiểm ngay sau đó. Có điều Akira lùi về quá nhanh đồng thời đưa cánh tay che mặt theo phản xạ làm lệch phương hướng mũi giáo đi vài phân, đục một lỗ gần quả tim và gần cấu tạo lõi đang hình thành của hắn. Cơ thể Goblin chịu lực quán tính từ sự gia tốc và không đủ Mana để giảm tốc làm nó đâm sầm vào lồng ngực hắn. Cơn đau đến thấu xương khiến Akira mở to con mắt, nghiến chặt răng chịu đựng

Cả hai ngã nhào xuống mặt nước, vì là dị điểm nên ít có quy luật ngăn cản. Con hồ ban đầu có thể đứng trên nó nay sụt lún khiến cả hai rơi vào mảng vực tối bên dưới. Hắn cảm thấy một lượng lớn Mana khởi nguyên ồ ạt chảy vào trong lõi của hắn như nước lũ, chúng không hề dễ chịu một chút nào nên Akira chẳng còn màng đến vết thương hiện tại mà điên cuồng bơi lên. Hắn gặp khủng hoảng bởi sự phân chia khi Mana đi vào cơ thể mất kiểm soát, nó gây sự hoang mang cho hắn làm Akira suýt thì mất nhận thức khi ngoi lên mặt nước. Đứng trước khoảng khắc quý giá đó, Goblin tặc lưỡi vì nó suýt thì cướp được Không Gian Dị Tượng. Giả thuyết của nó đã gặp phải trục trặc ở đâu đó khiến Goblin lầm tưởng chỉ cần Akira mất nhận thức liền có thể cướp đoạt, nhưng nó đã sai

Hắn nhanh chóng ổn định nhịp thở, giữ tâm trí được ổn định lại một chút liền xuất hiện suy nghĩ -Nó không mạnh như mình tưởng tượng- Suy nghĩ đó lập tức chấn an hắn hoàn toàn, Akira nhìn đến bóng dáng nặng nề của nó khi đứng dậy khỏi hồ nước liền lấy lại tự tin vốn có

(Khà khà, vậy là bị ngài phát hiện rồi)

Tất cả vừa trôi thêm ba giây, hắn nắm một ít tế bào đang lúc nhúc của mình ném vào nhiều góc rồi vội ép sát. Lợi dụng cuộn giấy thứ hai của Raphel cho phép hắn dùng Ma pháp gió Thánh cấp-Cao gia tăng tốc độ di chuyển. Kết hợp với gia tốc của hiện thực lên 3 đơn vị khiến tốc độ của hắn từ 500m/s do tăng cường Mana đột phá gấp 100 lần lên 50000m/s, cuộn phép Gia Tốc Ma pháp Thánh cấp-Cao giúp hắn gia tốc gấp 2 lần biến gia tốc trọng trường đè lên cơ thể hắn đạt đến ngưỡng bốc hơi mọi tế bào trong cơ thể Akira

Gia tốc từ 0 lên 100000m/s làm cơ thể hắn phải hứng một sức căng cực đoan. Giới hạn của cơ thể hắn chỉ cho phép Akira chịu đựng gia tốc ở 20G nhưng lần này hắn lại phải hứng chịu gấp n lần giới hạn đó khiến nhận thức Akira lập tức biến mất

Trước đó lại không tập trước nên hắn không có thời gian để ngạc nhiên với vận độ mà mình thi triển, mọi thứ chóng vánh đến mức ngay cả phản xạ của hắn cũng không thể theo kịp đòn đánh. Akira chưa thích nghi với sự gia tốc làm đòn tấn công của hắn lệch đi một khoảng cách lớn. Đống thịt đang run rẩy trước sức ép cực đoan làm chúng khó khăn tái tạo lại cơ thể của hắn. Những vết thương thì không hoàn toàn hồi phục sau tái tạo thành ra một số bộ phận của hắn vẫn còn là khối thịt vụn bấy nhầy chẳng thể đứng vững mà ôm lấy cơ thể nhão nhoét của mình ngã nhào xuống nước. Những nắm tế bào hắn ném lên trước đó đang lao đến tạo nên một mạng lưới giúp tốc độ của tế bào hắn di chuyển nhanh hơn, chúng được một phần ý thức độc lập để nặn ra hình dáng của mạng nhện ập mạnh xuống Goblin với cấu tạo chi tiết

Tuy đứng trước cơn đau khiến hắn ngất đi nhưng dựa vào khả năng của tinh linh và ảnh hưởng của Raphel, hắn đã có thể lấy lại tâm trí trong một khoảng khắc ngắn của sinh tử

[K-Khốn...Đánh lẽ mình phải mặc Đấu Khí, cường hoá Mana rồi mới sử dụng]

Hiện thực mà Goblin cảm nhận trước đó đang mờ nhạt thì đột ngột trở lại nguyên trạng, ý thức hắn đã quay lại như chưa từng bị mất đi. Sự chuẩn bị trước đó của nó đã trở thành công cốc, việc thất bại trong gang tất vừa rồi chứng tỏ lý thuyết cướp đoạt quyền năng của Akira không đơn giản như những quyền năng khác. Trên hết Goblin còn đang ngạc nhiên trước tốc độ mà hắn vừa thể hiện, vượt qua dự đoán mà nó vạch sẵn trong đầu

(Kiến thức của ngài đã không đúng với quỹ đạo hiện tại...Chứng tỏ ngài ấy có sự suy luận sâu sắc về Ma pháp cùng cách kiểm soát nó, lý giải nó từ mặt bên trong, khả năng phân tích của ngài cũng nên được liệt kê vào sơ suất lần này)

Nhận thấy dự đoán đã vượt qua khả năng tiếp nhận, Goblin móc từ trong túi ra một khối cầu khác có cấu trúc như lớp thực tại, chỉ khác ở chổ là nó có đúng một lớp. Tạo nên hình dạng trong suốt nhưng tính chất bẻ cong không gian của nó lại xuất hiện. Goblin không chút ngần ngại mà khởi động ngay con lắc bên trong khối cầu, sau khi thứ công nghệ kỳ lạ vừa được vận hành thì sự chuyển đổi lập tức có hiệu lực. Thứ công nghệ không tuân theo quy tắc đó tác động lên không gian xung quanh, đây được gọi là Đảo Ngược Quá Trình giúp nó thoát khỏi tấm lưới tế bào của Akira

Đảo Ngược Quá Trình là một kỹ thuật dành riêng cho "sự tồn tại". Nó sẽ kết hợp cùng cấu trúc hiện thực của đối tượng để đảo ngược một phần thực tại xung quanh ảnh hưởng đến luật nhân quả, tác dụng khá giống với du hành khi nó sẽ đặt lại một điểm đã lưu trước đó nhưng khác với quay ngược thời gian thì nó chỉ quay ngược nhận thức của đối tượng bị nhắm trở về quá khứ. Khoảng ký ức hắn dần mờ đi khi quá trình phát động, đống tế bào đan thành từng tấm lưới chi tiết dừng di chuyển mà lui về cơ thể Akira ẩn nấp. Goblin lựa ra khoảng khắc Raphel được Akira liên kết lại một chút để phá rối nó trong tình huống then chốt. Để không bị ảnh hưởng bởi quy luật, nó mang theo một Rune cổ đại để phân tách bản thân nó ra khỏi quy luật cơ bản của thế giới nhằm không chịu sự ảnh hưởng khi quá trình đang khởi động

Quá trình sau đó vẫn không thay đổi nhưng ít nhất hắn sẽ không biết đầu đuôi câu chuyện, một khi Akira không biết thì chính là sự kiện ấy chưa từng diễn ra. Điều đó giúp cho Goblin ngăn được việc cô ảnh hưởng lên hiện thực của hắn bằng năng lượng nhận thức. Goblin nhìn ánh mắt hắn trở nên vô cảm, không quan tâm đến những thứ bên ngoài liền biết chắc rằng Akira đã bị đồng hoá một chút

Đây là lúc hắn vẫn còn mơ hồ về nhận thức đang giao thoa với hiện thực giả tưởng. Điều này chỉ có Raphel mơ hồ cảm thấy sai sót ở đâu đó nhưng cô lại không biết sai ở đâu. Vì hiện thực của Akira bị ảnh hưởng dẫn đến chính cô cũng bị liên lụy, phải mất một lúc lâu khi quỹ đạo xuất hiện các tương lai xa thì Raphel mới biết bản thân vừa mất đi ký ức. Quỹ đạo đã có sự thay đổi. Quả nhiên là dị thường của cô không thoát khỏi mắt của Goblin. Nó hơi cau mày hoài nghi biểu hiện của cô, tiếp đến nó định xoay con lắc thêm lần nữa để trở về lần đầu cả hai gặp mặt cho chắc ăn. Tuy tính mạo hiểm sẽ cao và nó có thể sẽ bị đẩy vào một không gian nào đó hỗn loạn nhưng nếu điều đó triệt tiêu đi nghi ngờ của nó với Akira thì đó là một cái giá xứng đáng. Sự đánh đổi cho việc sử dụng Rune cổ ngữ là một bộ phận sau lưng nó mọc thêm hàm răng chi tiết kéo dài tạo thành một chuỗi xuống mông

Khi đôi tay vừa mới xoay một góc nhỏ thì không gian gặp chấn động, đây là hắn lấy lại nhận thức đã bị Goblin xoá sạch đi. Ánh mắt Akira thể hiện ra sự nguy hiểm khi chúng kết hợp với bí ẩn vừa rồi, sợ là đến chính hắn cũng phải rén nếu trông thấy bản mặt mình ngoài đời. Linh cảm của Goblin không xuất hiện bất cứ sự nguy hiểm nào nhưng dựa trên sự hiểu biết của nó về thực thể bẻ cong định luật và sự nguy hiểm của bọn họ thì nó đã nhìn ra một khác biệt trong cách Akira kiểm soát Ma pháp

Sự thần bí khi hắn có thể mau chóng thoát khỏi sự đảo ngược khiến Goblin lập tức nâng cao cảnh giác, sự đề phòng của nó đối với Akira đã gia tăng trở thành cảm xúc kính sợ. Hắn khiến nó phải âm thầm than vãn :"Tại sao lại thất bại...?". Ngay giây sau cơ thể nó không dám nhúc nhích nửa bước, các loại tồn tại đều có sát khí vô hình khiến người khác không thể cảm nhận được nhưng để một loại tồn tại phát ra luồng sát khí đến lấn át cả hiện thực thì đó hẳn là một sự tồn tại chưa thể lý giải theo cách thông thường, đó nên được gọi là vật thể kỳ dị hay hiện tượng kỳ dị

Luồng sát khí bao bọc lấy không gian rộng lớn, chúng như muốn bùng nổ từ trong người Akira. Hắn không biết làm sao mà mình có thể có hận ý nặng nề đến thế, có lẽ là bị ai đó thao túng hoặc có thứ gì đó tích tụ quá lâu. Nhưng sau đợt bùng phát vừa rồi đã giúp hắn lấy lại nhịp thở đều, dần dần hắn đã lấy lại quyền kiểm soát cảm xúc

(Shiro và mình đều dựa trên sự tồn tại của hiện thực Shiro, có lẽ định luật nắm giữ sự tồn tại của đảo ngược quá trình gặp rắc rối khi có hai thực thể cùng tồn tại trong cùng một hiện thức)

Cô mơ hồ suy đoán ra nguyên nhân nhưng, trong tình huống vừa rồi khả năng là do tồn tại đặc biệt của hắn đã giúp bản thân Akira thoát khỏi sự kiện đó đang chiếm phần lớn suy nghĩ của Goblin và Raphel

(Ngài đã vượt quá dự đoán của ta rồi)

Goblin phân ra nhiều luồng suy nghĩ dựa vào việc nén nhận thức, dù tốc độ lan truyền thông tin đã giảm gấp trăm lần nhưng nó đã suy đoán được tiếp theo nên làm gì. Ngay khi vừa chấm dứt nén nhận thức, Raphel lập tức chèn ép hiện thực của Goblin để chiếm quyền kiểm soát cao hơn. Nếu như nó đã từ bỏ mục đích mà chỉ tập trung đến sự hủy diệt thì sẽ cực kỳ nguy hiểm, nếu nó muốn thì sự tồn tại của hắn sẽ biến mất

"Tch!" Goblin tặc lưỡi một cái

(Quỹ đạo này sẽ hỗn loạn đến cực đoan nếu một thực thể khác trở thành Shiro)

Tuy hiện giờ mức độ hiện thực mà nó có thể kiểm soát chiếm một phần rất nhỏ nếu so với quy mô hiện thực của Akira. Nhưng nếu nó phá hủy đi nền móng của không gian đã tạo nên hiện thực của hắn thì hoàn toàn có thể. Nếu nó muốn ở lại thì chỉ có thể đồng quy vu tận, không chia sẻ miếng bánh béo bở này cho bất cứ ai, Goblin sẽ dựa vào một chút sự ảnh hưởng của bản thân để tạo ra lỗ hổng. Quy luật tự nhiên sẽ biến đổi cấu trúc không gian để vá lại lỗ hổng đó, khi ấy nó liền chèn hiện thực của mình vào để cả hai sáp nhập lẫn nhau khiến chúng tự sụp đổ. Lúc ấy nó chắc chắn sẽ "trả về" còn Akira thì có khả năng vẫn sẽ tồn tại nhưng hiện thực của hắn sẽ lung lay hoặc thậm chí là bị đồng hoá vào thực tại xung quanh

Dựa trên nhận thức với hiện thực giả tưởng dần đi vào hiện thực Akira. Hắn đã tạo ra sự ảnh hưởng giả tưởng lên khái niệm Đảo Ngược Quá Trình trong vô thức, kết hợp với sự ảnh hưởng của khối cầu có cấu tạo bằng thực tại trong tay hắn, Akira đã làm được một khả năng là điều khiển thực tại cấp cao. Hắn ngăn chặn Đảo Ngược Quá Trình vì kỹ thuật đó vốn tiếp cận với thực tại nhằm thay đổi một số khung xương của hiện thực, vì thế nếu hắn sử dụng khả năng của mình như để gia cố và một phần là nằm từ sự đặc thù của bản chất Akira khiến quy luật ít khi tiếp xúc với hắn. Thành ra là Goblin như đang dùng búa hơi đập mạnh vào ống chân Akira vậy, tuy hơi nhói nhưng nó chỉ là một chút cảm giác. Hiện tại thì hắn đang gặp vài vấn đề trong việc thao túng không gian. Việc thao túng theo cảm nhận của hắn là khó gấp 10 lần bắt hắn học một ngôn ngữ mới, nhưng phần nào đó trong cái "tôi" đã có thể nắm bắt được cảm giác của việc kiểm soát không gian là như thế nào

Như một tấm màng mỏng vô hình, hắn liền nhìn thấy các lớp dày đặc chồng chất lên nhau tạo ra đa dạng cấu trúc. Hắn cảm thấy sự giao động nào đó cực kỳ nhỏ nhưng lại tạo ra năng lượng, đó chính là vật thể toán học. Khi Akira sử dụng năng lượng nhận thức để ảnh hưởng lên thì hắn lại thấy mình đứng trong một chiều không gian không có thể tích hay diện tích, tùy ý khuấy động những sợi dây nhỏ đến vô lý. Akira đang dùng đến kỹ thuật chiết tách một cách ngẫu hứng, dần dần hình thành nên Ma pháp Thánh cấp-Tối Thượng cộng với chú ngữ và học thuật của giả kim thuật để cường hoá sự Tối Thượng trong Ma pháp nhằm ổn định nó. Akira còn thao tác các tinh linh trên bầu trời đột nhiên được hắn nắm trong lòng bàn tay, gây ảnh hưởng lên nhận thức của Goblin. Vì nó không thể hấp thụ Mana xung quanh nên kỹ thuật Mana Zone hoàn toàn vô dụng nên hắn dùng đến tinh linh để gây ảnh hưởng xấu lên Goblin

Một mảng tối bao quanh lấy hiện thực mở rộng làm ánh sáng xanh lam dưới hồ trở thành lam sẫm, cực kỳ quỷ dị

(Không ổn!)

Raphel cảm thấy sự sụp đổ dần hình thành trong Akira, nếu hắn thật sự kết hợp thêm một nghịch lý khác vào Ma pháp thì có thể bản chất của hắn sẽ sụp đổ. Vì nhận ra kịp lúc nên cô liền thao tác khoá chặt nhận thức của hắn lại và thả các nghịch lý bị hắn gò bó xung quanh hiện thực Akira trở về với quy luật tự nhiên

Trong lúc hắn tùy tiện làm nhận thức của Goblin đình trệ, đôi bàn tay nó theo bản năng cầm lấy một công cụ phát ra các tia trắng xám. Ngay khi nắp hộp được mở thì vô số khái niệm trừu tượng như sóng dữ trào ra bên ngoài. Ánh mắt cô trông thấy các đoạn Mã Nhận Thức bị phát tán liền nhanh chóng chiết tách khoảng cách nhằm đánh lừa hệ số như một cách thoát khỏi Mã Nhận Thức. Ngay khi thoát khỏi nơi xuất hiện khái niệm trừu tượng, cánh tay Raphel liền giơ lên thao tác không gian và vặn xoắn đến mức chúng tự sụp đổ. Lớp thực tại cấp cao chứa đựng Mã Nhận Thức cứ thế mà bị Raphel xử lý. Lợi dụng cuộn giấy của Raphel viết ra, vô số chú ngữ đáng lý phải tập hợp lên cơ thể hắn nhưng vì sự đặc thù nên số chữ đã ra hết bên ngoài tạo thành một khối cầu Rune nằm gọn trong lòng bàn tay Akira

Goblin sửng sở vì nếu không có ngôn từ thì hắn không thể bộc phát sức mạnh, khi ngôn từ không sử dụng thì hắn không thể dùng được Rune cổ ngữ nhưng ngay tại đây! Ngay tại lúc này hắn đang dùng Rune cổ ngữ để lấy một vùng không gian ra giao dịch. Ngay khi được giao dịch liền bị cổ ngữ chuyển hoá thành năng lượng tối làm gia tăng áp lực lên toàn bề mặt tâm trí Goblin, ảnh hưởng đến ý thức của nó và bị nghiền ép đến không thể thở, mất đi tính chất háp thụ vật chất của bản thân cùng với sự sụp đổ về mặt tinh thần tạm thời

(Dù đã mất nhận thức nhưng Shiro lại có thể tối ưu hoá tri thức và sử dụng chúng một cách hợp lý. Ngay cả kỹ thuật khó như vật chất hoá cổ ngữ mà Shiro vẫn có thể sử dụng mà không bị trả giá)

Akira vốn không định dùng tới Ma pháp Thánh cấp-Tối Thượng đó vì hắn biết sức ép từ quy mô lớn sẽ nghiền chết chính hắn. Vì vậy để lợi dụng sự hoảng sợ trong ánh mắt Goblin nhằm đưa nó vào thế "phải tung hết sức" thì hắn buộc phải tạo ra "con hổ giấy" như để đối phó với Goblin. Dù đã nhiều kinh nghiệm nhưng nó lại không hề biết Akira có thể thao tác mạnh mẽ đến vậy nếu so với quỹ đạo nó biết. Goblin đã không tính được "con hổ giấy" sẽ xuất hiện nên nó thật sự nghĩ Akira hoàn toàn làm chủ được "con hổ" đó cộng với nhận thức của Goblin bị tinh linh do Akira thao túng phá rối nhận thức khiến khi ấy nó chẳng thể suy nghĩ linh hoạt như trước

"Ma pháp tối là hình dáng nguyên thủy nhất của vũ trụ. Chúng là tập hợp của tất cả mọi thứ, từng mô hình sẽ chứa những lỗ hổng của thế giới tùy tiện cho kẻ khác chỉnh sửa. Chúng chỉ vô tình được con người phát hiện ra và khống chế, cải tiến để sử dụng chứ không phát minh ra nó..."

(Hả?)

Goblin nheo mắt hoài nghi

"Đây là tri thức ẩn ta đã dùng để trao đổi. Tuy chỉ là một phần nhưng ta dần đánh mất đi lượng tri thức đó."

Lời nói bình thản của hắn như để thổi bùng nỗi sợ bên trong Goblin. Dòng tri thức liên quan đến việc hắn nghiên cứu và phát hiện ra tri thức ẩn đó đang dần biến mất, để lại sự mệt mỏi trên gương mặt hắn. Nhưng Akira hoàn toàn lách được quy luật của tự nhiên khi tri thức hắn có đều đến từ dạng tài liệu chứ không hẳn là các hình ảnh, âm thanh và ký ức. Nhờ vậy mà hắn vẫn có thể giao lưu với quy luật tự nhiên mà chẳng mất mát thứ gì. Akira dần lấy lại ý thức, điều đầu tiên bị ảnh hưởng chính là thế giới quan của hắn xuất hiện lỗi nghiêm trọng. Dù đôi chân, cơ thể vẫn còn đó nhưng thực chất hắn đã áp sát khuôn mặt của Goblin làm nó tập trung lắng nghe nhưng lại không hề nghe thấy ma sát với không khí một chút nào. Đấy là dưới góc nhìn của Goblin, còn dưới góc nhìn của hắn thì đã có Raphel hậu thuẫn phía sau chỉ lối

Ban đầu hắn tạm thời kiểm soát ý thức Goblin để hạn chế chiến lược do nó bày ra, nó của hiện tại chỉ còn dựa vào đôi tai vì nó lúc này không thể nhìn thấy hay cảm thấy xung quanh. Toàn bộ sức chiến đấu của Goblin đều nằm trên các túi quần áo chứa những công nghệ siêu cấp, nhưng Akira nào để nó tùy ý sử dụng sau khi quan sát từ lâu. Trước lúc lấy lại ý thức thì hắn đã thao tác hiện thực Akira chuyển dời vị trí của những đồ vật trong tầm hắn có thể kiểm soát được. Vì vậy ngay lúc này, Goblin hoàn toàn bị mù trong tình trạng khoả thân

Nhưng vấn đề mới đã xảy ra, nếu hiện thực của hắn đã xuất hiện lỗi thì đó chính là sự cảnh báo cho thấy kết cấu của hiện thực Akira đang dần trở nên lỏng lẻo. Giống như cửa sổ trên con tàu vũ trụ, là một vật cực kỳ quan trọng nhưng nó đã bị nứt. Khi thấy hắn buồn nôn do kiệt sức, Raphel liền dùng sự ảnh hưởng của mình để thay đổi đối tượng bị suy yếu. Khi nó chỉ biết dựa vào linh cảm để tránh né một cú đấm trực diện thì khối cơ bắp chân hắn đã xoay chuyển theo hướng Raphel chỉ định

Trong mắt Goblin thì đôi chân vẫn còn nguyên vị trí cũ nhưng trong hình ảnh hiện thực mở rộng thì đôi chân đó đã nghiêng xuống! Một cú đá móc chặt vào khớp cổ của Goblin phát ra âm vang "bốp!", giao động xung quanh bề mặt nhận thức của nó. Khối cầu thực tại cũng tự sụp đổ đồng thời áp lực mà Akira gánh chịu sẽ gia tăng. Tâm trí hắn như muốn đập nát bộ não để bản thân không vì sức ép của thực tại mà phát điên trong hoảng loạn. Nếu không phải đặc thù của khái niệm bất tử giúp hắn tái tạo các tế bào đã mất thì sau cú đá đó chắc chắn hắn sẽ chết ngay tức khắc trước sức căng to lớn của không gian

Hắn vừa có ý thức liền theo linh cảm biết bản thân nên làm gì. Khi đã thực hiện thành công cú đá móc thì lúc này hắn định lao lên nhưng chợt dừng lại bởi linh cảm mách bảo với hắn rằng nó chỉ giả vờ. Cú đá đó không bọc đấu khí nhưng thông qua lực sút thì nó thấy được bản năng chiến đấu trong Akira vẫn còn đó. Tuy không được đầy đủ nhưng dựa vào linh cảm mách bảo thì hắn vẫn có thể né trong vô thức hoặc kiểm soát một phần nào đó của hiện thực Akira

(Ngài vẫn mạnh như thế dù tất cả chỉ dựa vào phản xạ)

Cột sống Goblin vốn bị hắn bẻ gãy thực tại để gây thêm sát thương nay được nó khôi phục lại một phần. Goblin âm trầm điều chỉnh các khớp cổ nhìn cẩn thận vào hắn trong lúc chuyển động xoay khối cầu để rời khỏi hiện thực Akira. Để lại một "thực thể" khác bị câu chuyện đồng hoá chui lọt vào rồi thừa hưởng một ít năng lực của nó

Thừa hưởng tốc độ của âm thanh dù cho nó đã ra khỏi hiện thực Akira thì bản chất của giả kim thuật sư vẫn thụ động điều chỉnh cường hoá Mana lên 2 đơn vị. Trong cái chớp mắt, Goblin với lòng bàn tay đầy máu xuyên thủng lồng ngực Raphel cùng một lực khủng bố, tạo ra tiếng nổ vang vọng khắp không gian kín trong dị điểm. Sự kinh ngạc làm hắn mở to đôi mắt bị mù do âm thanh vừa rồi, hắn ngạc nhiên trước viễn cảnh vừa được trông thấy. Một kho tàn tri thức như Raphel vậy mà vẫn bị nó hạ đo ván theo cách dễ dàng nhất có thể. Bị tác động lên tâm trí, hắn tự hỏi bản thân sẽ ra sao nếu bị nhắm ngay từ đầu? Akira cũng nhìn ra cô không còn mấy sức mạnh, chứng tỏ cô không phải là không muốn bảo vệ hắn mà là mất đi năng lực thành ra cô chỉ có thể bất lực đứng nhìn

(Hự...)

Dù cảm thấy đau đớn đến cực hạn nhưng cô không hề gào thét hay khóc lóc. Cô biết quỹ đạo đang dần ổn định nên cảm thấy một chút nhẹ nhõm, chỉ là...Phần lớn cô đều không mấy dễ chịu khi phải chịu đựng cơn đau lòi cả xương trắng. Nếu nó chọn cách rời khỏi hiện thực của Akira, nó sẽ chịu nhiều rủi ro đi kèm với mất đi liên hệ với hiện thực của chính mình, từ bỏ một phần lớn năng lực ở cái hiện thực đó. Đánh mất quyền năng Thao Túng Vật Chất vào tay một sự tồn tại khác, nếu Akira có thể giết được "thực thể khác" vừa mới vô tình lọt vào thì hắn hoàn toàn có thể hấp thụ phần lõi của Goblin trước đó để tiến hoá

Goblin dùng Ma pháp Âm Thanh để khuếch đại năng lượng hủy diệt của sóng xung kích, nó còn kết hợp với chú ngữ để tạo ra một vùng bong bóng bao quanh Raphel, bên trong không ngừng xuất hiện sóng xung kích quét khắp cơ thể của cô gây nên từng miếng thịt bị nát bấy cùng tiếng xương bị nghiền vụn. Ma pháp kết hợp với chú ngữ là một hình dạng độc đáo khi chỉ có loại tồn tại mới tạo ra. Một bên là tự giải phóng ra nguồn năng lượng mãnh liệt còn một bên là lách luật để biến hoá cấu trúc bên trong khiến cho chúng cực kỳ khó chịu. Thứ Ma pháp không thuận theo sự hợp lý đang liên tục xé rách mọi bộ phận trên cơ thể cô cực kỳ tàn bạo

(Đau...Quá...)

Tâm trí của cô đang rối loạn bởi cơn đau ngoài thể xác, dù gì cô cũng mới vài tuần tuổi, chưa thể chịu đau như người lớn. Đồng thời thể trạng hiện tại của cô đã suy yếu đến mức luôn phải thở gấp để khống chế Ma pháp Tối vừa thi triển trong người cô. Mặt khác Raphel cũng âm thầm hối thúc sự đánh thức ký ức của bản thân và để ý tới tiến trình củng cố phần máu thịt cho Akira, sự phát triển bằng vào liên kết của cả hai sẽ giúp cô mạnh hơn

Trong góc nhìn của hắn, hắn quan sát dáng vẻ đã thu nhỏ bằng với Goblin phổ thông nhưng sức mạnh của nó lại đột ngột tăng lên khiến hắn bối rối vì không biết phải làm sao để xử lý sinh vật mạnh mẽ đó. Vừa rồi khi hắn còn định lao lên chợt cảm thấy nhói ở cánh tay, liếc mắt sang liền thấy 1/3 cơ thể đã bị nó cắt phăng đi trong chớp mắt để lại luồng khí đen ăn mòn lớp thịt trên người hắn

Luồng khí áp đè nén nhận thức của hắn khiến tầm nhìn Akira tràn ngập màu sắc điên loạn của sợ hãi. Loại hình thức mới mẻ này hắn chỉ nghe qua chứ chưa từng thử qua nên sự thích nghi trong cơ thể hắn đối với Ma pháp tối hoàn toàn là con số không tròn trĩnh. Cảm xúc của hắn nhanh chóng rơi vào mặt tối của sự tiêu cực, phút chốc đã trở thành màu ảm đạm và áp lực vô hình đè lên tâm trí hắn. Nhưng Akira không biết bằng cách nào mà chỉ cần hít lấy hít để rồi thở ra liền tìm lại sự điềm tĩnh vốn có. Sự bàng hoàng, hoảng loạn vừa dịu xuống thì hắn lại nhận ra cánh tay bị cắt rời không thể nối lại vết cắt được như cũ

[Ma pháp này...Là Ma pháp tối cao cấp? Vừa rồi khi sắp rời đi không lẽ nó còn để lại tàn dư của cấm Ma pháp đó? Chuyện này thật sự rất tệ! Vô cùng tệ con mẹ nó chứ!]

Hắn không lấy được sự bình tĩnh bao lâu thì đã quay trở lại cái cảm giác bủn rủn chân tay, nhịp đập của trái tim khiến hắn phát lạnh cùng cơn đau nhói do tác động của Ma pháp

[Mình đang sợ sao? Phải rồi... Dính phải Ma pháp tối sẽ làm nhận thức của đối tượng luôn hướng đến sự điên loạn, lệch lạc trong suy nghĩ và khuyếch đại cảm xúc sợ hãi lên một loại hình phức tạp của điên rồ. Đến mức mọi thứ phải trở nên điên, cực kỳ điên thì sự ảnh hưởng mới dừng lại ở đó...Đây chắc chắn là Ma pháp tối cao cấp, nó còn ngăn chặn khả năng tái tạo của mình và quấy nhiễu tâm trí, thằng khốn Goblin trước lúc rời đi đã đánh đổi một vật nào đó để đặt lại tàn dư Ma pháp tối cho con Goblin trước mắt...]

Hắn không ngừng thở dốc chưa hết hoàn hồn với cảm giác chấn động đến ám ảnh, sau sự việc vừa rồi Akira tự thì thầm trong lòng mình rằng -Bản thân vẫn còn quá yếu để đề kháng lại một phần Ma pháp của nó- Khi cơn đau cứ kéo dài không có dấu hiệu phục hồi thì Akira ngay lập tức thực hiện hành động dung nạp Mana thuần khiết trực tiếp từ hồ nước để chữa lành cánh tay đã mất theo cách cực đoan. Người bình thường nếu uống trực tiếp chất lỏng có chứa lượng lớn năng lượng khởi nguyên bên trong thì sẽ xáo trộn các chức năng của cơ thể, sụp đổ suy nghĩ và làm tốc độ tương tác của năng lượng trong lõi lên một mức khủng khiếp, khiến chúng tự phân rã dẫn đến sụp đổ lõi

(Điều này thật điên rồ!)

Raphel mơ hồ nhìn thấy hắn chạy tới hồ nước để tự cứu lấy mình

[Phải rồi...Mình có khối cầu thực tại từ khi nào? Khoan khoan...Lúc ấy mình có đánh trúng nó đâu mà cướp được khối cầu thực tại? Cái đệch! Có lẽ đó chính là lúc nó vay mượn năng lượng từ mình, con mẹ nó thứ quyền năng chó chết! Độc quyền điều khiển thực tại thì còn tự hào chứ nếu mà người khác vẫn có được thì sẽ lạm phát mất, giá trị còn đâu giá trị còn đâu!]

Dưới ánh mắt của hắn, thể trạng Raphel vốn đã rất yếu sau khi cả hai đi ra từ vùng nhiễu loạn không thời gian. Dù Goblin trước mặt không biết dùng Ma pháp mà chỉ đang dựa vào Ma pháp tối theo bản năng do thì sức tấn công của nó vẫn vô cùng khủng bố. Đặc tính bẩm sinh của loại tồn tại luôn khó đoán hơn bất kỳ cá nhân nào khác, có lẽ con Goblin trước mắt đang nắm giữ đặc tính khủng khiếp nào đó giúp nó thao tác kiểm soát Mana trong vô thức

Những gì vừa xảy ra chỉ mới là bốn giây, tuy Raphel ít bị ảnh hưởng từ thể xác nhưng nếu thể xác tổn hại quá nghiêm trọng thì vẫn sẽ khiến cô đau đớn đến kiệt sức mà ngất đi. Cơn đau do cô cảm nhận được nhân đôi khi Akira bị thương, tính liên kết của cả hai đang chia sẻ nỗi đau cho Raphel buộc cô phải cố hết sức để giữ bình tĩnh

Nhìn cái bóng đang phanh thây cô bé làm lòng ngực của hắn đặt nặng vấn đề về mặt đạo đức. Khi nó chuyển ánh mắt sang nhìn Akira, hắn đã lập tức cắn răng lao nhanh một cách chóng vánh, lợi dụng cuộn phép mà cô đưa cho hắn để vay mượn năng lượng xung quanh và giúp hắn có thể dùng được Ma pháp gió cấp Cao-Sơ, lợi dụng cuộn giấy khác để vay mượn năng lượng xung quanh làm thành một lớp giáp đấu khí ngăn chặn luồng áp lực khi hắn di chuyển với tốc độ âm thanh. Tiếng bước chân lúc đạp lên mặt nước tạo ra tiếng xé rách vang vọng trong vùng không gian tĩnh lặng, một khoảng không trải dài mênh mông, yên tĩnh đến đáng sợ

Con ngươi của hắn ngay lập tức phải co lại khi nhìn thấy lũ thủy quái cứ tấp nập bơi lúc nhúc trong mảng tối dưới mặt hồ Mana thuần túy. Vô số sinh vật có bộ khung xương quái dị nhô ra, cấu tạo kỳ lạ khiến tâm trí hắn bị ảnh hưởng nghiêm trọng tựa như có ai đó tác động lên nhận thức, năng lượng bên trong hắn. Từng ngụm máu xuất ra ở dạ dày của hắn phun trào ứa đầy mắt, mũi, miệng và lỗ tai. Hiện tượng bị thực tại nghiền ép bắt đầu xuất hiện trên cơ thể hắn, tuy mọi chuyện chỉ mới diễn ra thêm ba giây nhưng đủ để đánh sập tâm trí kiên định của hắn. Hắn chẳng qua chỉ là người bình thường khi so với nhận thức thông thường, không thể chịu được cơn đau đến điên dại và cả áp lực sinh tồn trong suốt đường đi. Hắn cố hít thêm mấy hơi để giữ bình tĩnh liền liếc sang cánh tay đã phục hồi nhưng chỉ có ba ngón, một cấu tạo kỳ lạ vừa xuất hiện trên cơ thể hắn, đặc điểm của bẻ cong thực tại cấp Metropolis đang gây lên cho hắn

Từ cách di chuyển như thú hoang, Goblin bất ngờ thay đổi dáng chạy thành vận động viên nước rút đang lao đến

Cái xác chỉ còn mỗi cái đầu và hậu môn của cô là nguyên vẹn đang không ngừng run rẩy. Cô cắn răng để ngăn mình không được khóc chỉ vì cơ thể cô bị móc sạch nội tang bên trong, nó còn giật đứt từng khúc ruột và quấn chúng quanh hông mình để thoả mãn cái sở thích bệnh hoạn của nó. Trông thấy vẻ khiếp sợ của Akira khi nó chạy đến phía hắn, nó bỗng ngửa cổ cười thật lớn. Trong âm điệu điên cuồng và tự mãn đó, nó dùng lực đấm nặng hàng trăm tấn giáng xuống cơ thể đang co giật của hắn. Âm thanh của sự tàn bạo bao trùm khắp không gian. Nó nghiền mọi bộ phận của hắn thành đống thịt vụn, máu và thịt văng tứ tung liền bò lúc nhúc lên cánh tay Goblin. Nhận thấy nguy hiểm mách bảo khiến nó nhanh chóng nắm lấy các tế bào chưa kịp chui vào lớp da của nó rồi đẩy một lực mạnh mẽ khiến các tế bào mà hắn đang âm thầm điều khiển phải phân rã. Rõ ràng đó là quyền năng Thao Túng Vật Chất nhưng vì Akira không có ý thức để cướp đoạt, thành ra đã nhiều cơ hội xuất hiện nhưng hắn không có khả năng

Để mà nói thì nó của hiện tại không thể bị ảnh hưởng bởi những lớp thực tại phổ thông như thế này, chỉ khi có sự giao động mạnh mẽ trong không gian mới khiến bản thân nó nhận được một thông báo hướng đến sự nguy hiểm liền tránh xa. Còn Akira vừa không cảm nhận được giao động trong không gian, vừa yếu đuối để dễ dàng bị nhiều lớp thực tại phổ thông gây áp lực. Nói cách khác môi trường xung quanh chỉ có lợi cho Goblin mà không bị bất kỳ tổn hại nào giống hắn. Nếu là bình thường thì hắn sẽ nghĩ -Kiểu gì cũng có nữ chính xuất hiện ứng cứu- Nhưng bây giờ bộ não của hắn đã quá mệt để nghĩ ra một câu đùa như thế, việc cầu cứu trong tình huống hiện tại đối với hắn đã là một điều vô ích nhưng mặt khác Akira vẫn dựa vào nó để tiếp tục sống

Hiện thực đang giao động kịch liệt, không còn khối cầu thực tại để hắn tác động lên không gian được nữa. Lực chiến mà hắn có được không lâu đã phải chạm đáy đành dựa vào hồ nước để liên tục tái tạo các tế bào mới chết. Không gian nào cũng như đang bài xích hắn, mọi việc đều không thể thuận lợi từ đầu tới cuối, đến cả các chi được tái tạo cũng bị biến đổi cấu trúc khiến hắn giờ đây giống như một con quái vật sở hữu hàng trăm cánh tay nhô cao cùng cấu trúc xương lộ ra ngoài. Akira dùng đến chút ít ý thức còn lại để trách cứ hiện thực nghiệt ngã và đầy suy nghĩ cầu được sống. Goblin ngạc nhiên khi mình đột ngột trở nên mạnh đến vậy nhưng nó không quan tâm mấy, nó cười lớn trên tay còn đang ẵm cơ thể Raphel chỉ còn cái đầu nối dài với khung xương kéo xuống lớp áo choàng che đi nửa phần dưới chưa bị tác động đến

"Tao sẽ chơi cô bé này thật lâu!"

[C...Cái...!]

"Chịu thôi~Ai bảo nó là con gái!"

[Con chó! Thể loại kinh tởm gì thế này!?]

[Thằng chó khốn nạn!]

"HÁ HAHAHAHAH HÁ HÁ HÁ!!! THẬT THÚ VỊ! CÁI CÂU CHUYỆN NÀY THẬT THÚ VỊ! CÁI THẾ GIỚI NÀY THẬT THÚ VỊ!"

[Nó có thể đọc được suy nghĩ của mình à?]

"..."

"Nào, la hét đi~Gào to lên rồi tao tha cho mày một mạng sống~"

Những tựa game hắn từng chơi chưa từng có tiền lệ một NPC Goblin nói tiếng người như nó, hắn tập trung suy luận từng câu nói vừa rồi liền đưa ra một nhận định. Nằm ở ngữ điệu khá giống Con người quen thuộc nhưng hắn liền nhận ra con Goblin trước mắt đã bị đồng hoá trong khi còn giữ một phần nhận thức của thực tế

"SAO MÀY KHÔNG LA HÉT NHƯ NHỮNG THẰNG ANH HÙNG TRƯỚC ĐÓ?!!"

"TUYỆT VỌNG ĐI, CẦU XIN TAO ĐI, CẦU XIN TAO NHƯ CÁI CÁCH NHỮNG CON ĐIẾM TRƯỚC ĐÓ ĐÃ LÀM ĐI..."

"ĐÂY LÀ KẾT CỤC CHO NHỮNG KẺ DÁM KHINH THƯỜNG TAO, KHINH THƯờNG CUỘC ĐỜI TẺ NHẠT CỦA TAO. RỒI RỒI CHÚNG CŨNG BỊ TAO CHỊCH ĐẾN CHẾT! MÀY PHẢI THẤY BIỂU CẢM KHI CHẾT CỦA BỌN RANH CON ĐÓ HAHAHAHA!!! Ở ĐÂY THẬT TUYỆT! KHÔNG NHƯ SỰ TẺ NHẠT NGOÀI KIA..."

[Con Goblin trước mặt chính là người chơi đang điều khiển sự vận hành của thế giới này à...]

Hắn nghĩ vậy

Akira đã không đáp mà chỉ trầm ngâm nghĩ đến vấn đề isekai. Hắn không chắc lắm về giả thuyết thế giới game nhưng nếu là isekai thì mọi chuyện đều có thể lý giải, điều hắn thật sự cần biết lúc này là thế giới có phải là sự giả tạo của ai đó hoặc của hắn hay không

"TRƯỚC KIA THƯờNG CÓ ĐỨA Ỷ VÀO KHẢ NĂNG CỦA MÌNH MÀ GIỞ THÓI HƯ, KẾT QUẢ LÀ NẰM TRONG SỰ TRA TẤN KÉO DÀI ĐẾN NĂM TRỜI. CHÚNG LUÔN CHO RẰNG MÌNH LÀ KẺ MẠNH, NHẤT LÀ LŨ PHỤ NỮ! CÁI KẾT CHO BỌN CHÚNG LUÔN LÀ CHẾT TRONG ĐAU ĐỚN..."

"TAO YÊU CÁI THẾ GIỚI NÀY QUÁ ĐI MẤT! MÀY BIẾT KHÔNG...? NGOÀI KIA QUÁ ĐƠN ĐIỆU, QUÁ MỨC ĐƠN ĐIỆU. CUỘC SỐNG LÀ NHỮNG TẺ NHẠT KHIẾN TAO MUỐN MÌNH CHẾT ĐI CHO XONG VÀ NỐT TRẦM CỦA GIAI ĐIỆU BI QUAN LUÔN DÌM TAO XUỐNG ĐÁY VỰC THẲM. MÀY CÓ BIẾT KHÔNG...TAO...TAO CHẾT MẤT! TAO MUỐN VĨNH VIỄN Ở TRONG THẾ GIỚI NÀY, ĐẦY KÍCH THÍCH VỚI NHỮNG BIỂU CẢM CHÂN THẬT. MÀY BIẾT ĐẤY, TAO LÀ SỰ ĐƠN ĐIỆU, TAO NHƯ HÀNG NGÀN CON NGƯỜI NGOÀI KIA VÀ KHÔNG CÓ TAO, THÌ XÃ HỘI VẪN HOẠT ĐỘNG NHƯ THẾ. CHẲNG BIẾT TỪ LÚC NÀO MÀ TAO MƠ HỒ CẢM THẤY SỰ SỐNG THẬT ÁP LỰC, VÔ~~~CÙNG ÁP LỰC!"

"CÓ LẼ MÀY CŨNG LÀ MỘT NGƯờI CHƠI BỊ CHUYỂN ĐẾN ĐÂY NHƯNG CŨNG CÓ LẼ MÀY LÀ NPC, CÁI NÀO KHÔNG QUAN TRỌNG."

"Ở ĐÂY TAO TOÀN QUYỀN TÌM KIẾM SỰ KÍCH THÍCH THEO CÁCH CHÂN THẬT...NHƯ ĐÁM NHÓC QUÝ TỘC TAO ĐÃ GẶP, NGOÀI ĐỜI LÀM GÌ CÓ PHÁT TRIỂN TÌNH TIẾT NHƯ THẾ? CHÚNG NÓ ĐÃ CHỦ QUAN ĐẾN ĐÀN ÁP TAO ĐỂ RỒI KẾT CỤC CỦA CHÚNG LÀ PHẢI CHỊU SỰ TRA TẤN, DÀY VÒ VÀ LÀM CÁI MÁY ĐẺ CHO TAO MỖI NGÀY. CHỈ CÓ ĂN VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ VÀ ĐẺ ! MÀY CÓ THỂ TƯởNG TƯợNG RA BIỂU CẢM CỦA CHÚNG NÓ ĐẤY...TẤT CẢ! TẤT CẢ ĐỀU PHẢI TỰ MÓC BỤNG ĐỂ TỰ SÁT!!! HAHAHA!!! SAU KHI CHÚNG SINH RA HÀNG TRĂM CON GOBLIN THÌ ĐÃ KHÔNG CHỊU ĐỰNG NỔI MÀ TỰ SÁT."

Dấu hiệu mất đi lý trí dần xuất hiện khi bị ảnh hưởng bởi hiện thực của Akira. Nó dần chìm đắm trong tình dục là đặc điểm trong câu truyện Goblin viết ra, như để thu hút sự chú ý

[Thật quen thuộc...Đây hẳn là cốt truyện Anime nào đó...World building dark vãi lord]

Hắn đã biết những gì Goblin nói chỉ đúng một phần. Bởi những câu nó nói hiện giờ chỉ là các câu chuyện chấp vá mà hắn biết

"NHƯ CÔ TA! NHƯ CÔ TA VÀ CÔ TA, CÔ TA NỮA, CÔ TA, CÔOOOO TAAAAA!!!! HAHAHAHAHA!!!"

[Điếc tai thật sự...sao nó không đâm thủng màng nhĩ của mình đi nhỉ? Hmmm...Vậy là đã rõ, gã có nhận thức về thế giới đó nhưng lại không biết sự giả tạo bên trong nó. Cả hương vị quen thuộc này nữa, tự hỏi mình đã gặp thằng này bao giờ chưa?]

Tay chân hắn bị băm nát, dưới tác động của Ma pháp tối còn sót lại lúc trước khiến hắn bất lực mà ngồi dựa lưng vào góc từng mặc cho nó đâm chọt

[Thứ Ma pháp chó chết! Cảm giác sợ hãi đang từ từ ngấm vào tinh thần mình rồi...]

Sau khi qua cơn phấn khích mất kiểm soát, nó bắt đầu bình tĩnh lại và ngồi xuống nhìn vào biểu cảm trên gương mặt Akira bèn nhíu mày nghi hoặc

"MÀY CÓ LOẠI KHÍ CHẤT KHIẾN TAO PHẢI TỰ HỎI RẰNG TAO ĐÃ GẶP MÀY Ở ĐÂU...? KHI VÀO GAME LINH CẢM CỦA TAO ĐÃ TĂNG ĐẾN MỘT MỨC NÀO ĐÓ NẾU MÀ NÓ MÁCH BẢO THÌ CHẮC CHẮN LÀ SỰ THẬT. TAO TỪNG GẶP MÀY Ở ĐÂU TRONG GAME RỒI SAO? NHƯNG TAO ĐÃ ĐI QUA HÀNG CHỤC CÁI THẾ GIỚI RỒI MÀ NHỈ? ĐÁNG LẼ MÀY PHẢI CÁCH XA TAO MỘT KHOẢNG CÁCH LỚN RỒI CHỨ? HAY...MÀY LÀ QUẢN LÝ TRONG GAME?"

[Đúng là vậy. Hà hà hà mình cũng có loại cảm giác đó. Hơn nữa nó rất quen thuộc HAHAHA!!! Loại niềm vui này là gì? Hà hà hà...HÁ HÁ HÁ mình thật sự làm sao thế này hahaha!!?]

[Mình...Nhớ rồi. Đây là tâm trí ở thế giới trước? Hơn nữa còn là khoảng khắc đầu tiên khi mình giết một Con người...]

"NAH! CHẮC MÀY KHÔNG PHẢI. GIỜ TAO NÊN LÀM GÌ ĐỂ MÀY ĐI ĐÚNG KỊCH BẢN ĐÂY NHỈ? HAIZZZ~TIẾC LÀ CON CÔNG CHÚA LẦN TRƯỚC CHỈ DÙNG ĐƯỢC VÀI NGÀY LÀ CHẾT, SAU ĐỢT ĐÓ TAO ĐÃ KIẾM MẤY CON ĐIẾM KHÁC NHƯNG VẪN KHÔNG THỂ TÌM LẠI THUỞNG THỨC LẦN ĐÓ."

"NHÌN CON BÉ ĐANG DẦN HỒI PHỤC TRÊN VAI TAO LÀM TAO NHỚ ĐẾN ÂM THANH NGỌT NGÀO CỦA CON CÔNG CHÚA KHI VAN XIN GIỮA LÚC TUYỆT VỌNG NHẤT CUỘC ĐỜI NÓ. GƯƠNG MẶT ẤY THẬT XINH ĐẸP TCH! TCH! ĐÓ CHÍNH LÀ CẢM GIÁC SUNG SƯỚNG NHẤT MÀ TAO TỪNG TÌM THẤY. CHƯA KỂ, THỊT CON BÉ CŨNG RẤT TUYỆT, NƯỚC DÙNG ĐƯỢC CHIẾT XUẤT TỪ LÕI MANA CỦA NÓ LÀM TĂNG THÊM HƯƠNG VỊ DỊU NHẸ KHIẾN TAO PHẢI MÂN MÊ TỪNG MIẾNG THỊT KHI CẮN XÉ CHÚNG. VỪA NGON, NÓ CÒN GIÚP CHO TAO TIẾN HOÁ LÊN HỌC GIẢ MA THUẬT SƯ."

Từng đợt ớn lạnh chạy dọc sống lưng của hắn, đây không phải là nỗi sợ...Mà là một loại hưng phấn đói khát nào đó khiến hắn run rẩy. Akira mơ hồ nhìn thấy khối cầu thực tại bị sụp đổ trước đó từ lúc nào đang trong tay hắn, hàng nghìn con mắt của Akira chăm chú đến khoảng không của hang động và quan sát Goblin cúi đầu

[Quả nhiên...Thế giới trước luôn thao túng Con người để họ dần hình thành lên lối suy nghĩ "tất cả là một". Trong cái xã hội có tính đồng hoá ấy chứa đựng sự điên loạn nằm trong trật tự]